Quả nhiên là bởi vì trưởng bối không thể tiếp nhận được con dâu có tư tưởng cởi mở?! Cậu có thể sửa! Hàm súc nội liễm gì gì đó chỉ cần học là biết! Cậu có thể sửa a! Xin không cần một phát đã bác bỏ cậu!
Randall cũng hơi kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh liền tinh tường nguyên do trong đó. Hắn nghiêng đầu quan sát Hạ Mạt, người này bởi vì kinh ngạc quá độ mà con mắt trừng lớn, cái miệng xinh đẹp có chút mở ra, lông mi nho nhã cũng mở lên rất cao, tóm lại là được… một bộ làm cho người ta yêu thích.
Edern thở dài, mặc dù biết chính lời nói của mình làm cho người khác đau lòng, nhưng hắn cũng là bất đắc dĩ, chỉ có thể nhíu mày quay mặt đi, ngữ khí cứng rắn nói: “Randall là người thừa kế ngôi vị tương lai, tuyệt đối không thể cùng Beta cùng một chỗ.”
“Cháu… beta?” Hạ Mạt tựa hồ rốt cục phát giác ra căn nguyên của vấn đề, liền quay đầu sang phía Randall xin giúp đỡ
Randall nhìn nét mặt sốt ruột sinh động của cậu, bắt buộc mình dịch chuyển ánh mắt, sau đó nói với Lannado cùng Edern: “Hạ Mạt là Omega.”
“Cái gì?!”
“Cái gì?!”
Mười năm phong thủy luân chuyển.
Cái này đến phiên Lannado cùng Edern kinh ngạc. Bọn họ khiếp sợ nhìn chằm chằm Hạ Mạt, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nóng bỏng, chỉ hận thể cởi sạch nghiệm chứng thân phận!
Sau khi ngắn ngủi khiếp sợ, trong lòng bọn họ lại dâng lên một cảm thụ kỳ quái vốn nên như vậy.
Cũng đúng!
Nếu như Hạ Mạt thật là Beta, vậy thân cao của cậu, bề ngoài của cậu đều vượt qua phạm vi của Beta, nếu như cậu là một Omega, hết thảy đều hợp tình lý rồi!
Thế nhưng bên Lance kia lại xảy ra chuyện gì?
Edern quyết định gọi lance tới để hỏi rõ ràng
Rất nhanh, Lance cũng tới thư phòng.
Năm người đối mặt nói hết các vấn đề, lúc này mới phát hiện chỗ mấu chốt.
Thì ra là bởi vì lúc trước Lance ở trong video chưa nói rõ ràng cho nên Lannado cùng Edern nghĩ lầm Hạ Mạt là Beta nam, hơn nữa còn là bạn trai của Lance, lúc này mới xuất hiện cái gọi là lễ ra mắt mẹ chồng nàng dâu. Bọn họ vốn có ý định khuyên Hạ Mạt buông tha cho Lance, lại không nghĩ ngay từ đầu đó chính là một cái ô long (nhầm lẫn)!
Hạ Mạt là một Omega, là bạn trai của Randall!
Hiểu lầm cởi bỏ, tất cả đều vui vẻ!
Lannado cùng Edern phải gọi là sung sướng nhẹ nhõm a, nhìn Hạ Mạt thế nào cũng thấy thỏa mãn!
Chậc chậc chậc!
Đứa nhỏ này dáng dấp đẹp trai ah! Khí chất sạch sẽ, tính tình cơ linh, thân hình cao gầy, thiên phú siêu cao, quan trọng nhất là đủ cởi mở, vừa vặn xứng với tính cách khép kín khiến người ta giận sôi kia của con trai trưởng!
Tổng kết lại liền một câu, mắn đẻ!
Ai ôi!!! Này!
Lúc trước còn buồn chuyện chung thân đại sự của con trai, như thế rất tốt, con dâu tự động đưa tới cửa!
Bọn họ tựa hồ đã có thể trông thấy nguyên một đám đầu củ cải khả ái vây quanh ở bên người vui sướng hô Hoàng gia gia!
Cảm giác không thể tốt đẹp hơn!
Trên mặt Edern lập tức thay đổi 180°, hắn thân thiết lôi kéo tay Hạ Mạt, vẻ mặt yêu thương: “Đứa nhỏ, thật sự là uất ức cho cháu.”
“Thật ra cũng không sao cả, vốn là cháu không tốt.”
“Nhìn đứa nhỏ này khiêm tốn đến cỡ nào kìa.” Hắn cười nói với Lannado, Lannado liên tục gật đầu.
Edern lôi kéo Hạ Mạt ngồi xuống, còn gọi Randall đi rót một chén trà, lúc này mới hỏi: “Bổn cung nhớ là cháu là bạn cùng phòng với Randall?”
“Vâng.” Nói lên cái này Hạ Mạt có chút xin lỗi, dù sao để người khác biết cậu ngay từ đầu đã có ý định với Randall, xác thực thật xấu hổ.
Edern không hổ là “Quốc mẫu”, mắt sáng như đuốc, lập tức liền thấy rõ, “Sở dĩ cháu giả trang thành Beta, là vì Randall?”
Hạ Mạt Phi liếc nhanh về phía Randall đang ở cách đó năm bước, thấp giọng trả lời: “Vâng.”
“Ha ha ha… Đứa nhỏ này, quả thực là người tâm tính kiên định nhất trong số những người ta đã thấy, làm việc ngoài dự đoán của mọi người!” Edern cả xưng hô “Bổn cung” cũng không cần, cười lớn nói với Randall: “Nhìn bộ dáng này của hắn quả thật đáng yêu vô cùng Hai người chúng ta già rồi cũng không làm phiền các con nữa.”
Nói xong, túm lấy Lannado cùng với Lance rời khỏi thư phòng.
Hạ Mạt co quắp nhìn nhìn Randall cách cậu rất xa, thấp thỏm không yên và vui sướng hỏi: “Đây coi như là, thừa nhận em?”
Randall nhàn nhạt cong cong khóe môi, giọng nói khàn khàn: “Buổi tối em muốn trở về sao?”
Trong nội tâm Hạ Mạt lộp bộp, phát triển này thực sự nhanh ngoài dự đoán ah!
Ngủ lại gì gì đó quả thực quá tốt rồi!
Cậu đang ước gì Randall trực tiếp ấn cậu lên giường lớn!
Khụ khụ!
Có chút quá!
Cậu cúi thấp đầu, vành tai lộ ra hồng, “Phải hỏi hỏi ý kiến của ba ba.”
Randall dẫn đầu đi ra thư phòng, quen thuộc đi vào Thiên điện bên trái.
Hạ Mạt đứng ở đại sảnh, ngẩng đầu nhìn cánh cửa làm bằng gỗ đóng chặt trước mặt, trái tim phù phù phù phù thẳng nhảy.
“Thời gian còn sớm, muốn đi thăm phòng của ta không?”
“Được!” Đi thăm phòng ngủ quả thực chính là khúc nhạc dạo lên giường a!
“Đi bên này.” Randall tận lực thả chậm bước chân, đi ngang bằng với Hạ Mạt.
Hai người dọc theo thang lầu xoay tròn xinh đẹp đi lên lầu, cách cửa phòng càng gần thì nội tâm của Hạ Mạt càng kích động!
Rốt cục đi vào trước cửa phòng ngủ của Randall.
Trên cửa sử dụng kiểu tay cầm cổ xưa, Randall cầm lấy tay cầm, đẩy cửa phòng ra, nghiêng người, “Mời vào.”
Bên trong đen thùi lùi một mảnh, Hạ Mạt cẩn thận bước ra bước đầu tiên, đèn cảm ứng sáng lên, từ từ lan rộng ra, sau vài giây đồng hồ thì đèn trong phòng đều sáng.
Ngọn đèn hiện lên ánh sáng màu cam ấm áp, làm cho cả phòng ngủ cũng trở nên ấm cúng theo.
Bố trí trong phòng vô cùng ngắn gọn, một cái giường lớn cao tầm mười phân so với sàn nhà, một bộ bàn học làm bằng gỗ, ghế nằm mềm, còn lại thì chẳng còn gì nữa.
Hạ Mạt chậm rãi đi vào bên trong, đầu ngón tay không tự chủ sát qua mặt bàn sạch sẽ trơn bóng, lưu luyến trên cái giường cũng không quá mềm kia.
“Em có thể ngồi một chút sao?” Hạ Mạt quay đầu lại hỏi.
“Có thể.”
Động tác của Hạ Mạt rất cẩn thận giống như sợ làm nhăn giường chiếu, sau khi ngồi xuống còn dùng tay vuốt phẳng các nếp nhăn xung quanh.
“Rất cứng.” Cậu ngẩng đầu, ngữ khí rất hưng phấn.
“Nếu như em không quen thì có thể đổi giường mềm.” Randall đứng ở cạnh cửa, thân thể kéo căng thẳng tắp, trong mắt hắn, dáng người nhỏ gầy ngồi ở trên giường quả thực chính là dụ dỗ trần truồng! Hắn phải hao hết khí lực mới có thể khống chế được mình không nhào qua!
Đổi giường gì gì đó…
Nghe thế nào cũng thấy mập mờ!
Đôi má của Hạ Mạt nóng lên, cậu không tự nhiên đứng lên, xoay vuốt phẳng nếp uốn rồi đi đến bên cửa sổ.
Cửa sổ có hình nửa vòng tròn, trên khung có khắc hình vẽ theo phong cách cổ xưa trang nhã.
Hai tay Hạ Mạt khoác lên khung gỗ, phóng nhãn nhìn ra phía ngoài cung điện, trên con đường rộng lớn thẳng tắp ngoại trừ đội hộ vệ ra thì cũng không còn ai khác.
“Hoàng cung ban đêm thật là quạnh quẽ.” Cậu cảm khái nói.
Sau lưng bỗng nhiên xuất hiện hai cánh tay cường tráng hữu lực, đôi tay lớn kia thoáng dùng sức, cậu liền lọt vào một lồng ngực nóng bỏng rắn chắc. Hương lạnh cùng với tin tức tố chỉ thuộc về Randall bao trọn lấy cậu, cậu cảm thấy mình như rơi mào một thế ngoại đào nguyên vô cùng tốt đẹp, thần kinh có thể thích ý tự do giãn ra.
Cậu yên lòng dựa vào Randall, nhắm mắt lại, nhờ vào xúc giác, khứu giác cùng thính giác cảm thụ ngoại giới.
“Ta có một việc muốn thương lượng với em.” Randall cúi đầu, cái cằm chống ở hõm vai của cậu.
“Điện hạ mời nói.”
Randall ngậm lấy vành tai của cậu, thanh âm khàn khàn, “Đảng nội các từng bước áp sát, địa vị của hoàng gia tràn đầy nguy cơ. Ta hy vọng em có thể cho ta một thời gian ngắn.”
“Làm cái gì?” Hạ Mạt mở to mắt, cậu có thể dự đoán được những lời Randall sắp nói, rồi lại lặng lẽ kỳ vọng hắn không nói ra những lời kia.
“Ta cũng không muốn em rơi vào trong cuộc tranh đấu hỗn loạn này, cho nên tình cảm của chúng ta tạm thời đừng công khai, được không?”
“Em hiểu.” Quả nhiên giống như cậu nghĩ, Hạ Mạt rũ mí mắt xuống.
Đã có trí nhớ của đời trước, sự hiểu biết của cậu về tình cảnh của hoàng đảng cũng không ít hơn Randall Cậu biết rõ Randall làm như vậy là bất đắc dĩ, là để bảo vệ cậu.
Cậu có thể cảm nhận được nỗi khổ trong lòng Randall, cho nên cậu tuyệt đối sẽ không làm cho Randall khó xử.
Khi cậu có đủ thực lực để đứng vững gót chân, cậu sẽ chủ động phá bỏ tầng ngăn cách này, cậu sẽ làm cho toàn bộ Lạp Hỗ tinh cầu biết rõ, cậu là nam nhân của Randall —— một nam nhân có thể hiệp trợ Randall chiến thắng nội các!
Tối hôm đó, khoảng mười một giờ Hạ Mạt mới về đến nhà.
Randall đưa cậu vào tận cửa, lúc rời đi bước chân hỗn loạn và vội vàng.
Trải qua hai ngày nghỉ ngơi, Hạ Mạt lần nữa trở lại Exxon.
Bởi vì cái chức vị “110” này, Hạ Mạt rất không may trở thành đối tượng mà giáo viên thích hỏi nhất. Sau khi gió êm biển lạnh vượt qua hai ngày tiếp theo, cậu không có gì bất ngờ gặp được giáo sư hay bới móc.
《 Tĩnh dưỡng tư tưởng phẩm chất và luân lý 》 hai tuần mới có một buổi, cái khóa này đối với trường học Exxon luôn lấy thực hành làm chủ thì có cũng được mà không có cũng không sao. Thế nhưng, căn cứ vào việc nâng cao đạo đức phẩm chất của các học sinh, môn học này cuối cùng cũng không bị thủ tiêu.
Giảng bài chính là một vị Beta nữ, tuổi chừng 60, đeo một gọng kính màu vàng, tóc dài co lại, mặc một cái áo sơ mi trắng cùng một cái váy đen tuyền.
Bà đến gần bàn giáo viên, ánh mắt tìm tòi, rất nhanh khóa chặt Hạ Mạt ngồi gần cửa.
Ho nhẹ hai tiếng, bà nói: “Chào các em. Cô là giáo viên của khóa này, tên là Lý Yến. Giáo sư 《 Tĩnh dưỡng tư tưởng phẩm chất cùng luân lý 》 đã hơn 30 năm.”
Giới thiệu sơ lược hoàn tất, ánh mắt xẹt qua Hạ Mạt ngồi ở phía cuối, thấy cậu cúi đầu căn bản không có nghe giảng, không khỏi nhướng mày nâng cao âm lượng.
“Ta biết! Bởi vì trọng điểm giáo dục của trường học bất đồng nên tất cả mọi người đều không coi trọng khóa này. Thế nhưng môn học này luôn bên cạnh các em! Gần đây trường học xuất hiện không ít tin tức không tốt, trong đó có một cái liên lụy đến cả hoàng thất và nội các! Hoàng thất từ trước đến nay luôn là biểu tượng cho sự tôn quý và vinh dự của Lạp Hỗ tinh cầu, mà nội các là biểu tượng cho địa vị cùng quyền lực. Nhưng mà, người đó, làm cho cả hoàng thất và nội các đều hổ thẹn! Không cần nhiều lời, mọi người đều biết ta nói tới ai!”
Các học sinh thiếu hứng thú rốt cục có người ngẩng đầu.
Thoáng tụ tập tinh thần nghe trong chốc lát, lập tức hào hứng dạt dào, bởi vì người mà lão sư này nói chính là người đang nóng hổi gần đây —— Hạ Mạt!
Trùng hợp chính là, Hạ Mạt đang ở trong phòng học này!
A! Thật là náo nhiệt!
Thấy lời nói của mình làm cho các học sinh hứng thú, Lý Yến xụ mặt, tiếp tục nói: “Lấy tin tức này làm ví dụ, chúng ta có thể dễ dàng tổng kết ra một điều, đó chính là, người làm nhân vật trung tâm của tin tức này, nhất định là tư tưởng đạo đức bại hoại, sinh hoạt tác phong hỗn loạn, luân lý tĩnh dưỡng không, đầy, đủ! Người như vậy, các vị đang ngồi ở đây dám cùng hắn kết giao sao?!”
Đợi bà thoải mái nói hết lời nói này, Hạ Mạt rốt cục ngẩng đầu lên…
Hết chương 129.