Nghi phạm của án mất tích phủ tổng lý không phải là tổng lý Locker? Mà là con của lão?!
Locker tổng cộng có hai người con trai, một người hiện tại 21 tuổi Laurent, một người khác còn đang nằm trong bụng mẹ, rõ ràng, lời này chính là nói Laurent!
Nghĩ đến chuyện này, toàn bộ quang võng liền không thể bình tĩnh.
“Không thể nào! Tuy rằng một năm gần đây biểu hiện của Laurent quả thật không được như mong muốn của mọi người, kém xa ngàn dặm so với Randall điện hạ cùng tuổi, nhưng cũng không đến mức phát rồ như vậy chứ?”
“Lúc trước bình chọn ‘Nam nhân ưu nhã nhất Lạp Hỗ tinh cầu’ tôi còn cho gã một phiếu đó! Ngay cả Randall điện hạ cũng không cho, không nghĩ tới mấy năm sau lại thành như vậy, bỗng nhiên cảm thấy thật hối hận.”
“Đừng có mà kéo đề tài ra xa, tôi chỉ muốn xác nhận một chuyện, có thật là Laurent làm những chuyện đó không?”
Lời này được hỏi ra, trên quang võng đột nhiên xuất hiện một khoảng lặng ngắn ngủi, ngay sau đó các loại bình luận bắt đầu điên cuồng oanh tạc.
“Mặc kệ có phải hay không, dù sao hiện tại ấn tượng của tôi với Laurent và cả Nội các cũng đều không tốt.”
“Nội các cũng thật là. Đầu tiên là truyền ra ảnh nóng, án tham ô hủ bại, hiện giờ thì tốt rồi, cư nhiên còn liên lụy đến mất tích! Không biết là do Nội các xui xẻo hay là bọn họ thực sự đã làm những chuyện không dám để người khác biết!”
“Tôi không thể hiểu được, lúc trước khi mới di cư đến Lạp Hỗ tại sao lại lập lên cái thể chế quân chủ lập hiến này? Nếu ngay từ đầu đã giao quyền hành cho hoàng thất thì còn có thể xuất hiện mấy vấn đề này?”
“Lời không thể nói chắc chắn như vậy, nhưng lần này thành viên Hoàng thất đúng là đã có cống hiến rất lớn cho Lạp Hỗ!”
“Hiện giờ Nội các đã hoàn toàn mất đi sự tin tưởng, thời điểm như thế này hoàng thất nên đứng ra chủ trì đại cụ, chải vuốt tất cả các vấn đề từ trước đến nay của Nội các rõ ràng trong một lần! Đến lúc đó chúng ta lại đến cái bỏ phiếu toàn dân, quyết định quyền lợi rốt cuộc giao cho ai!”
“Nói rất đúng! Nhưng mà không rõ hoàng thất có thái độ như thế nào?”
“Tôi tin tưởng hoàng thất hai trăm phần trăm! Lannado bệ hạ công chính nghiêm minh, chỉ cần có ngài ấy ở đây, nhất định có thể tra ra manh mối!”
“……”
――
Lâu đài hoàng thất.
Các thành viên của Hoàng đảng đều tập trung lại.
Lannado ngồi ngay ngắn phía trên “Tung ra án mất tích của nhân viên phủ Nội các quả thực đã thành công dời đi lực chú ý của dân chúng từ án George, thế nhưng…” Hắn dừng lại một chút, giữa mày mơ hồ tạo thành một nếp uốn “Cũng không đạt tới hiệu quả như chúng ta dự đoán.”
Dựa theo suy đoán của hắn và Edern, sau khi án mất tích được tuôn ra, viện kiểm sát và tòa án sẽ chịu thua dưới áp lực của dư luận, tạm thời bắt giữ Locker, điều tra rõ ràng mọi chuyện, sau đó viện kiểm sát và tòa án sẽ nhận được các loại chứng cứ do kẻ thần bí cung cấp, làm cho Locker hoàn toàn không có cơ hội xoay người. Nhưng điều bọn họ không nghĩ tới chính là, khi mọi người sắp đạt được mục tiêu thì Locker thế mà lại đẩy Laurent ra!
Điều này nói lên cái gì?
Locker cùng Laurent quả nhiên đã hoàn toàn chia cắt?
Hai người tách ra đương nhiên là chuyện tốt đối với Hoàng đảng, bởi vì điều này sẽ dẫn đến việc các thành viên Nội các phân thành hai phe, thậm chí trợ giúp bên ngoài mà bọn họ tìm tới từ các tinh cầu khác cũng rất có khả năng phân hóa.
Nhưng vấn đề ở chỗ làm như vậy bọn họ không thể danh chính ngôn thuận cung cấp các loại tư liệu đã thu thập được trước kia cho kiểm sát viên, cũng không thể hoàn toàn lật đổ Locker! Locker một ngày không ngã, Nội các sẽ vĩnh viễn nắm được các ban ngày thực quyền chủ yếu!
Lannado không nói những lời này, thế nhưng tất cả mọi người đang ngồi đều có thể hiểu rõ ý của hắn.
Hạ Mạt chú ý tới biểu tình của mọi người đều không phải rất đẹp, cậu thoáng nghiêng đầu quan sát Randall, các đường nét bên sườn mặt của nam nhân hình như càng thêm lạnh lùng cứng rắn hơn trước kia, có vẻ cũng cảm thấy khó giải quyết với phát triển ngoài dự đoán này.
Khi mọi người ở đây đều lâm vào trầm mặc, trên quang võng bỗng nhiên tuôn ra tin tức tiến triển của án mất tích nhân viên phủ Nội các, trên đó nói viện kiểm sát đã xin được lệnh điều tra cùng lệnh bắt giữ, đang xuất phát đến phủ tổng lý, chuẩn bị bắt người hiềm nghi về quy án.
Tin tức này vừa xuất hiện, Hạ Mạt liền rõ ràng cảm giác được tâm tình của mọi người lại nặng thêm hai phần.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên hình chiếu 3D, hy vọng lật đổ Locker tan vỡ khi phi thuyền của viện kiểm sát dần dần tiến tới phủ tổng lý Nội các.
Áp lực xung quanh tựa hồ cũng ảnh hưởng tới nhóm bảo bảo trong bụng Hạ Mạt, cậu bỗng dưng cảm giác bụng có chút khó chịu, vì thế lặng lẽ duỗi tay che lại bụng.
Đây rõ ràng là một động tác vô cùng nhỏ, nhưng lập tức lại khiến cho Randall chú ý tới. Tất cả lực chú ý đột nhiên chuyển dời đến trên người Hạ Mạt, hắn nhẹ nhàng che lại tay Hạ Mạt, thấp giọng dò hỏi: “Làm sao vậy? Bụng khó chịu?”
Âm thanh cố tình đè thấp truyền đến tai các lãnh đạo cấp cao, dẫn tới việc tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Hạ Mạt.
Trong lòng Lannado căng thẳng, vội vàng cẩn thận quan sát Hạ Mạt, thấy thần sắc của cậu còn khá hồng hào mới thoáng an tâm, thế nhưng vẫn lo lắng hỏi: “Là phụ hoàng suy xét không chu toàn. Dù sao hiện tại cũng không có việc gì, Mạt Mạt, con nhanh trở về nghỉ ngơi đi.”
Hạ Mạt căn bản không để chuyện nhỏ này trong lòng, dù sao cậu cũng là ba ba của bốn đứa nhỏ, vẫn phân biệt rõ nặng nhẹ đối với các tình huống trong lúc mang thai, vì thế cười cười, dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Có thể là các bảo bảo cảm thấy mọi người yên lặng quá nên muốn dùng phương thức này để làm các vị nhẹ nhàng chút.”
Các thành viên nòng cốt bởi vì một câu này của cậu mà không khỏi hiểu ý cười.
Lannado cùng Edern cũng chú ý tới phản ứng của các nhân viên tham dự, vạn phần vừa lòng với biểu hiện của Hạ Mạt.
Cho dù như vậy, Lannado vẫn cố ý xụ mặt “Phụ hoàng trước tiên vẫn phải nói điều này.”
“Mời phụ hoàng nói.”
“Nếu thân thể không thoải mái thì tuyệt đối đừng cố chịu đựng. Tình huống của con vô cùng đặc biệt, không thể có bất cứ một vấn đề gì. Nếu không, phụ hoàng sẽ bắt người trong lòng của con lại giáo huấn một trận.”
Hạ Mạt cười tủm tỉm nhìn Randall ngồi bên cạnh cậu, nhẹ nhàng trả lời: “Nhi thần không nỡ để cho anh ấy bị đánh đâu.”
Lannado vừa lòng mà thu hồi ánh mắt.
Randall dịch ghế ngồi, song song với ghế dựa của Hạ Mạt. Hạ Mạt nhìn bộ dạng khẩn trương của hắn, thấp giọng nói: “Thật sự không có việc gì.”
Randall không nói chuyện, thế nhưng tầm mắt vẫn đặt ở trên bụng Hạ Mạt.
Hạ Mạt bị động tác nhỏ của hắn làm cho dở khóc dở cười, lén lút nhìn người xung quanh, thấy bọn họ không chú ý tới liền nắm lấy tay Randall ở dưới bàn, an ủi mà nắm hai cái.
Randall nhấc mí mắt nhìn cậu, khỏe miệng rất nhỏ mà cong một chút, không nói chuyện.
Ánh mắt của mọi người lại một lần nữa dừng lại ở hình chiếu 3D.
Lúc này đang truyền hình ảnh phóng viên đi theo sau thu thập. Trong màn hình, mấy chục chiếc phi thuyền có ký hiệu của viện kiểm sát đã đỗ ngay ngắn ở ngoài cửa phủ tổng lý, nhân viên dẫn đầu đang trao đổi với quản gia.
Đời trước Hạ Mạt đã từng có duyên gặp mặt quản gia mấy lần, cậu vô cùng có ấn tượng với nam Beta 50 tuổi này.
Quản gia tên là Trang Giả, trầm mặc ít lời, luôn cụp mắt đi phía sau Locker, cho dù Locker nói cái gì làm cái gì cũng mang bộ dáng bình thản trấn định, giống như vĩnh viễn không có bất cứ chuyện gì có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của hắn.
Nhưng hôm nay, biểu hiện của Trang Giả lại khác hẳn ngày thường.
Trong màn ảnh, nam nhân trung niên hai mắt đỏ bừng, hốc mắt sưng vù như vừa mới khóc. Khi hắn đối diện với kiểm sát trưởng trên mặt mang theo mỉm cười nhàn nhạt, nụ cười đối ngược với hốc mắt đỏ bừng của hắn làm cho người khác khó hiểu mà đồng tình.
Nếu không hiểu rõ cách làm người của Trang Giả thì nhất định sẽ bị bộ dáng miễn cưỡng cười vui của hắn trấn động, cho rằng hắn đang tự trách vì chủ nhân trong nhà đã làm ra chuyện tày trời như vậy, không nghĩ tất cả những thứ đó chỉ là giả vờ.
Hạ Mạt không tự giác mà nhíu nhíu mày.
Randall ôn nhu mà vuốt ve bụng cậu, Hạ Mạt hoàn hồn, liền thấy nam nhân nói: “Yên tâm, trong bộ phim này bọn họ là vai chính, chúng ta chỉ cần ngồi xem.”
Hạ Mạt trở tay nắm lấy tay Randall, khẽ gật đầu.
Màn ảnh kéo gần, phóng viên cũng thu lại đoạn đối thoại của Trang Giả với trưởng đội kiểm sát, chỉ nghe thấy Trang Giả thanh âm khàn khàn nói: “Sau khi mọi chuyện xảy ra tổng lý liền ngã bệnh. Cho dù một người bình thường thân thể có cường tráng đến mức nào thì khi bị bệnh cũng ngã……”
Kiểm sát viên kia vốn là người được Nội các phái tới, nghe thấy lời này liền thuận thế đi theo: “Xin hãy chuyển lời đến Locker tổng lý cần phải giữ gìn sức khỏe. Chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng án mất tích này, chắc chắn sẽ không oan uổng người vô tội.”
“Có những lời này của các ngài, Locker tổng lý cũng có thể yên tâm, mời đi theo tôi.”
Quản gia ở phía trước dẫn đường, đoàn người thực nhanh đã đến bên ngoài phòng của Locker.
Hạ Mạt một chút cũng không xa lạ với loại địa phương này, đời trước cậu đã từng vô số lần hy vọng có thể ở lại căn phòng này, hiện giờ nhìn lại, chỉ cảm thấy chán ghét cùng ghê tởm khó hiểu.
Trang Giả cũng không lập tức đẩy cửa vào mà lễ phép gõ gõ cửa, thực nhanh, cửa kim loại mở ra, Trang Giả nhìn thoáng qua bên trong, nói với kiểm sát viên: “Mời.”
Kiểm sát viên cùng với phóng viên đi vào.
Bên trong phòng vô cùng tối, rèm cửa kín mít, ánh đèn u ám, đồ gia dụng đen nhánh, tất cả đều làm người cảm giác tối tăm.
Màn ảnh nhắm ngay giá sách kim loại, người trẻ tuổi khô gầy như củi đang đứng quay lưng về phía họ.
Trang Giả ho khan hai tiếng, khàn khàn nói: “Laurent các hạ, mấy vị đây là….”
Hắn còn chưa nói xong đã bị đánh gãy “Tôi biết.”
Laurent chậm rãi xoay người, ánh sáng từ bên trên chiếu xuống, hình thành bóng ma đáng sợ ở chỗ hốc mắt gã, gã rũ đầu, khóe miệng hơi cong, trong thanh âm mang theo trào phúng rõ ràng “Mang tôi trở về phỏng vấn? Ha hả. Thật đúng là thú vị a, tới tới lui lui, những việc này thế mà bị đẩy đến….”
“Laurent các hạ, thực ra tổng lý đại nhân cũng vô cùng luyến tiếc ngài rời đi.” Thanh âm Trang Giả thực khàn, đồng thời lại có chút giọng điệu giúp lý không giúp thân “Nhưng ngài ấy không chỉ là cha của ngài, còn là tổng lý Nội các của Lạp Hỗ tinh cầu, gánh vác chờ mong cùng tương lai của toàn bộ nhân dân cả tinh cầu, xin ngài hãy thông cảm cho hành động của ngài ấy.”
“Thông cảm?” Laurent chậm rãi tới gần bọn họ.
Hình ảnh thay đổi, ngũ quan hõm sâu dần dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tất cả mọi người không khỏi hít hà một hơi. Còn nhớ không lâu trước đây bọn họ đã từng nhìn thấy Laurent, lúc ấy tuy rằng thon gầy nhưng miễn cưỡng còn được coi như bình thường; hiện giờ nhìn lại, thế mà lại giống một khối hài cốt da người, vô cùng đáng sợ!
Hết chương 427.