Mục lục
[Dịch] Cầu Ma
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hai cánh chập lại, một khi hạo kiếp phủ xuống, trong chớp mắt ý chí Tam Hoang bị vây trong ngủ say thức tỉnh cũng chính là lúc ý chí của nó mê mang nhất, cũng là cơ hội duy nhất để ngươi có thể triển khai đoạt xá nó.

- Ta không thể nào hiện thân đi trợ giúp ngươi. Trừ phi ngươi đoạt xá hơn phân nửa, chỉ kém một tia sẽ thành công. Nếu không ta sẽ không xuất hiện.

- Nhưng ta có thể mở ra tất cả đại giới Tang Tương để ngươi có thể tu hành ở chỗ của ta. Thậm chí ta có thể đưa một ý chí chân giới cho ngươi đoạt xá!

- Nói như vậy, nếu ngươi có thể đoạt xá một chân giới nữa ở Tam Hoang, như vậy ngươi sẽ có bốn chân giới, cũng có tư cách đoạt xá Tam Hoang.

- Ta còn có thể truyền thụ một thức thần thông cho ngươi. Lúc ta ra đời nó đã ở trong đầu. Thần thông này tên là Hóa Kén Thành Bướm. Lúc trước ta đã tìm hiểu được một chút bề ngoài. Chờ ta truyền thụ cho ngươi toàn bộ, lúc ngươi đoạt xá Tam Hoang ở thời điểm quan trọng nhất, thi triển thuật này…

Âm thanh mơ hồ của ý chí Tang Tương ẩn chứa vẻ kích động trong chớp mắt này, rơi vào trong tai Tô Minh khiến Tô Minh trầm mặc không nói.

- Một khi ngươi đoạt xá thành công, ngươi phải kéo cánh trái xuống. Đây chính là trợ giúp lớn nhất đối với ta…

Tô Minh vẫn trầm mặc. Âm thanh của ý chí Tang Tương mang theo kích động vang vọng dần dần trở thành dư âm. Cả chân giới dần dần chìm vào trong yên tĩnh.

- Ngươi không lo lắng ta đoạt xá Tam Hoang thành công, ta sẽ không tuân thủ ước định sao?

Hồi lâu sau, hai mắt Tô Minh lóe lên một tia không thể tra xét, lạnh lùng mở miệng.

- Ý chí Tam Hoang tồn tại đoạn thời gian này, ta không chỉ cảm khái một lần. Cảm khái năm đó phát hiện bị đoạt xá trăm năm… Nếu ta quyết đoán lựa chọn tự bạo, như vậy kết quả sẽ là như thế nào?

- Đáng tiếc, cho dù có một đường sinh cơ tồn tại, tất cả cũng đủ để ta bỏ lỡ thời cơ và tư cách có thể lựa chọn tự bạo, chỉ có thể ẩn núp, không dám xuất hiện trong những năm tháng sau này.

- Nhưng nếu có người đoạt xá Tam Hoang, hoặc là đoạt xá ta, như vậy tương đương với tất cả bắt đầu lại. Trong vòng trăm năm sau khi đoạt xá, ta vẫn có thể có một cơ hội lựa chọn tự bạo.

- Kết quả của nó là ta không về nhà được, từ đó tiêu tán đi. Nhưng cái giá là người đoạt xá Tam Hoang và hai đại chân giới, toàn bộ cũng phải tan thành mây khói, từ đó không còn chút dấu vết nào trong thương khung.

Ý chí Tang Tương trầm mặc một lát, trầm giọng mở miệng.

- Trợ giúp ta cũng là trợ giúp bản thân ngươi, để một mình ngươi hợp lại tạo ra tạo hóa và tương lai vô hạn!

- Không giúp ta, ta vẫn tồn tại, vẫn tránh né như cũ. Có lẽ không biết bao nhiêu kỷ sau, cuối cùng ta cũng sẽ bị dung hợp. Nhưng trong quá trình này, ngươi phải chịu đựng toàn bộ thân nhân, bằng hữu chết đi. Mỗi người mà ngươi quen biết cuối cùng cũng sẽ bị tiêu diệt thê lương từng kỷ từng kỷ một. Mà ngươi cũng phải đối mặt, mỗi một kỷ hai trăm năm lại thức tỉnh. Thời gian khác ngươi sẽ lâm vào ngủ say. Mà theo từng kỷ một trôi qua, ngươi sẽ càng thêm suy kiệt.

- Ngươi sẽ phát hiện ra sống còn thống khổ hơn cả chết.

- Cho đến khi ta bị cắn nuốt, tất cả bắt đầu lại. Mà ngươi cũng bị chôn vùi trong quá khứ, vĩnh viễn bị xóa đi trong lần bắt đầu lại này.

- Đồng thời, nếu ngươi lựa chọn trợ giúp Tam Hoang. Như vậy ngươi hẳn là rõ ràng nhất tu sĩ lục đục với nhau và ỷ mạnh hiếp yếu. Kết quả của ngươi như thế nào cũng không cần ta nói rõ.

- Nếu ngươi lựa chọn đồng ý giúp ta nhưng cuối cùng đổi ý, hoặc là muốn đoạt xá ta, kết quả thế nào thì ngươi cũng biết rõ trong lòng. Trừ nhận mệnh ra, ngươi không còn lựa chọn nào khác.

Âm thanh bình tĩnh của ý chí Tang Tương truyền tám hướng khiến thần sắc Tô Minh càng thêm âm trầm.

- Không còn lựa chọn nào khác sao…

Tô Minh không nói gì. Trên thực tế ý chí Tang Tương cũng không hứa hẹn gì với Tô Minh, cũng không cho quá nhiều, chỉ hứa hẹn cánh trái. Nhưng nếu Tô Minh thật sự đoạt xá Tam Hoang thành công, cũng không cần Tang Tương ban cho. Vốn là vật của hắn thì tại sao còn nói đến ban cho?

Còn có một số ý chí đại giới, lấy linh hồn Tô Minh, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp đoạt xá. Mặc dù sẽ có chút rắc rối nhưng ban cho hay không, chẳng qua là để Tô Minh đoạt xá dễ dàng hơn mà thôi.

Còn Hóa Kén Thành Bướm? Đây càng chưa nói tới truyền thụ gì đó. Đây là ý chí Tang Tương sở hữu, nhất định phải đi làm.

Có thể nói đối với Tô Minh, ý chí Tang Tương dùng phương pháp trực tiếp nhất, không phải trợ giúp mà là giải đáp cặn kẽ tất cả chân tướng cho Tô Minh.

Hoàn toàn nói ra, không giấu diếm quá nhiều, khiến Tô Minh hiểu được tình cảnh của bản thân, hiểu được đủ loại con đường trong tương lai, hiểu được hợp tác cùng có lợi, như thế cũng đã đủ rồi.

- Như vậy, một trăm tám mươi đại giới Nghịch Thánh cùng Ám Thần bên ngoài lổ hổng của Tam Hoang, sao lại tồn tại? Chẳng lẽ bên cạnh ngươi còn có con bươm bướm khác sao?

Tô Minh trầm mặc một lát, bỗng nhiên mở miệng. Đây là nghi vấn cuối cùng của hắn.

Nghi vấn này hợp lại biết Tang Tương luôn tồn tại. Mà lỗ hổng Tam Hoang đối ứng với đại giới Tang Tương, ý chí Tô Minh lan tỏa ra cũng nhận thấy được nơi này cũng có một lỗ hổng.

Nghĩ như vậy, ngoài lỗ hổng nơi này thì hẳn là cũng có Ám Thần và Nghịch Thánh!

- Bươm bướm khác? Không có. Trong mảnh thương khung lớn này chỉ có ta. Người nhà của ta ở nơi xa xôi… Ta là trên đường dừng lại muốn nhìn thương khung mỹ lệ, gần như đã bị lưu lại vĩnh hằng ở nơi này, không thể nào đi tìm người nhà, không thể nào tìm thấy bọn hắn…

Âm thanh Tang Tương mang theo phiền muộn, trong lúc vang vọng liền truyền đến tiếng thở dài.

- Ám Thần và Nghịch Thánh mà ngươi nói, giới của bọn hắn cũng là chân giới. Nhưng bọn hắn không phải bên ngoài của ta mà là cũng ở trên cánh của ta.

Tang Tương trầm mặc một hồi lâu, trầm giọng mở miệng.

- Cái gọi là lỗ hổng, trên thực tế cũng không phải là lỗ hổng gì cả.

- Ta không hiểu.

Tô Minh nhíu mày. Lời nói này khiến hắn hơi u mê, không hiểu được thâm ý trong đó. Hắn vẫn không hiểu sao Nghịch Thánh và Ám Thần ngoài lỗ hổng Tam Hoang lại có thể cũng là Hồ Điệp trên người?

Thậm chí Tô Minh nghĩ đến, sở dĩ năm đó Nghịch Thánh và Ám Thần có khả năng mở ra, có lẽ cũng có ý chí Tam Hoang ngầm đồng ý. Thậm chí lần này xuất hiện lỗ hổng Tam Hoang cũng có khả năng lớn là do Tam Hoang ngầm đồng ý nên mới xuất hiện.

Mà còn lại, Tô Minh nghĩ không ra. Nếu đại giới Tam Hoang và Tang Tương là hai cánh Hồ Điệp, như vậy đại giới của Ám Thần và Nghịch Thánh sẽ ở nơi nào.

- Ngươi đang ở trong trí nhớ của ta. Ngươi thấy bản thể của ta có mấy cánh?

Âm thanh bình tĩnh của ý chí Tang Tương truyền đến xung quanh Tô Minh.

- Hai cánh… hả?

Tô Minh vừa mới mở miệng, hai mắt lập tức ngưng tụ lại, lời nói chợt ngừng lại. Trong hai mắt của hắn có tinh mang lóng lánh. Trong chớp mắt này, tâm thần của hắn lại càng nổ vang mãnh liệt.

- Không phải hai cánh, là bốn cánh!

Trong đầu Tô Minh lập tức hiện lên hình ảnh bươm bướm Tang Tương. Con bươm bướm này có hai cánh khổng lồ. Nhưng ngoài hai cánh này còn có hai mảnh cánh hơi nhỏ một chút. Nhưng bọn nó nhìn như liên tiếp ở cạnh nhau, thậm chí tần số vỗ cánh cũng giống nhau nên Tô Minh đã chợt quên mất sự tồn tại của bọn nó mà nghĩ chỉ có hai cánh lớn cùng một thể.

Nhưng trên thực tế, cánh bươm bướm này không phải có hai cánh mà là bốn cánh!

Trong tích tắc này, trong chớp mắt Tô Minh hiểu ra, hai cánh lớn này, một cái là Tam Hoang, một cái là Tam Tương. Mà hai cánh nhỏ, một cái là Nghịch Thánh Ám Thần, một cái là một cánh khác liên tiếp với đại giới Tang Tương này!

- Như vậy…

Hai mắt Tô Minh nhanh chóng chớp động, đang muốn mở miệng, âm thanh trầm thấp của ý chí Tang Tương lại dần dần truyền ra.

- Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì. Ngươi muốn hỏi chính là hai cánh nhỏ có tồn tại ý chí không. Lúc trước ta đã nói với ngươi, Tam Hoang mạnh hơn ta, cho nên hắn có thể chủ động tìm kiếm ta, mà ta phải tránh né.

- Nhưng ngươi không hỏi ta vì sao hắn lại mạnh hơn ta.

- Bởi vì hắn đã đoạt xá cánh nhỏ bên trái vốn thuộc về ta. Mà ta đang đối kháng với Tang Hoang cho nên phải bỏ qua cánh nhỏ bên phải nói, co rút lại trong thế giới cánh lớn bên phải.

Âm thanh Tang Tương vang vọng trong tai Tô Minh, phảng phất như khoảng cách rất xa rất xa. Bởi vì giờ phút này, trong lòng Tô Minh chấn động như nổi lên sóng to gió lớn.

Cho đến một chớp mắt này, hắn mới gọi là cái gọi là hạo kiếp mà Nghịch Thánh và Ám Thần phủ xuống thực ra căn bản là Tam Hoang ngầm đồng ý. Bởi vì đối với Tam Hoang, Nghịch Thánh cũng tốt, Ám Thần cũng được, đều là một thể.

Buồn cười chính là Nghịch Thánh và Ám Thần căn bản không biết được điểm này. Có lẽ trong đó không ai biết, tuyệt đại đa số cũng nhất định là chưa nghe thấy bao giờ, tự cho là phủ xuống xâm lấn nhưng thực ra bọn họ vốn là một thể.

- Như vậy, Tam Hoang làm như thế là vì cái gì? Cho dù hắn ngủ say cũng muốn thôi động phát triển, toan tính một việc… Ngoại trừ phải tìm được Tang Tương ra thì không có những cái khác!

- Mà hắn làm như vậy thì sẽ lấy phương thức gì để tìm đến Tang Tương…

Hai mắt Tô Minh chớp động. Trong một tích tắc này, trong nháy mắt nghi vấn này hiện lên trong đầu, toàn thân hắn chấn động mạnh!

- Lỗ hổng Tam Hoang, lỗ hổng Tang Tương!

- Hay cho một cái Tam Hoang! Không hổ là tu sĩ mạnh nhất trong đại giới, tuyệt cường có thể đoạt xá ý chí Tang Tương. Người thường khó có thể theo kịp mưu lược của người này. Hắn toan tính không phải lỗ hổng Tam Hoang, mà là lấy lỗ hổng Tam Hoang tạo thành lỗ hổng Tang Tương!

- Để Ám Thần Nghịch Thánh xâm lấn khiến trong đại giới Tang Tương, cánh phải phủ xuống xâm lấn thế giới! Có thể nói trong Tam Hoang Đại Giới, Ám Thần và Nghịch Thánh phủ xuống thì đồng thời trong Tang Tương Đại Giới này cũng có một ít sinh mệnh phủ xuống từ lỗ hổng Tang Tương!

Tâm thần Tô Minh chấn động. Âm thanh thở dài của Tang Tương truyền đến.

- Ngươi hẳn là đã nghĩ đến. Không sai! Sau khi ngươi đến, xuất hiện ở lỗ hổng Tang Tương này, ta cảm nhận được khí tức Tam Hoang trong đó. Hắn đã lấy phương thức như vậy để đến.

- Bước tiếp theo, hắn sẽ khiến bốn cánh chập lại xuất hiện trước khi hạo kiếp phủ xuống.

Hai mắt Tô Minh lóe sáng. Giờ phút này hắn cũng đã hiểu ra. Thực tế chuyện này, trước khi lão giả Thiên Linh chết đã hiểu ra, một câu “Nó tới”.

Nói chính là hạo kiếp sắp xảy ra, nói cũng chính là Tam Hoang đã lấy lỗ hổng Tang Tương để xông về Tang Tương Đại Giới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
09 Tháng chín, 2018 16:34
Hạc bà nội nó
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 21:22
nếu bạn đọc truyện tu chân, tiên hiệp nhiều sẽ thấy truyện này rất hay
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 15:45
- Ta mới ra đời còn không hiểugì, ta ra đời khi Man đã suy. Thiên bất nhân rơi xuống loạn ly, địa bất nhân khiến ta ở Ô Sơn Thương... - Nếu trời có mắt sao không thấy ta trọn đời trầm luân? Nếu thần có linh thì sao phải chia ta làm trời nam biển bắc?Ta không muốn trời sáng, trời làm gì để ta không thấy đêm tối? Ta không muốn thần, thầngiết chết ta, huyết nhục bay tán loạn! - Khấp huyết ngửa đầu tiếc gì nghịch mệnh tang thương! Trời không có mắt, ta đạp trời lấy mắt lập trời! Thần không linh ta thề giết thần lập đế vương!
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:45
theo mình thấytruyện này hay nhất mình từng đọc . hơn pntt tn nhiều
Diêm Vương_91
11 Tháng bảy, 2018 17:20
coi chừng tẩu hỏa nhập ma
minhngocbinhnghi
11 Tháng bảy, 2018 12:09
why....why...
Lôi Phi Thần
03 Tháng bảy, 2018 16:02
Đọc 200c chả hiểu cái gì . Rắc rồi tùm la tùm thôi . Mn bảo hay , thôi cố gắng đọc tiếp vậy
Lê Minh Dương
18 Tháng sáu, 2018 22:06
truyện rất hay và sâu sắc
phoenix987
10 Tháng sáu, 2018 01:37
đừng quan tâm ta
Đàm Vấn Thiên
06 Tháng sáu, 2018 17:33
hix, đọc dịch mà xưng anh với tôi, cô thấy ngượng ngượng sao ấy
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:17
Truyện hay nhé
Nguyễn Cường
15 Tháng một, 2018 17:33
mình nghĩ dịch giả nên chau chuốt ngôn từ hơn, một số từ giữ nguyên Hán Việt sẽ hay hơn là dịch hết sang tiếng Việt.
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:41
mà cũng khó hình dung xem các chân tinh bao bọc nhau như thế nào
dienwa1357
09 Tháng một, 2018 16:40
đọc được 800 chương mà nhiều tu tinh quá không thể nhớ hết được
Vô Danh
25 Tháng mười hai, 2017 10:16
Má đọc thì cũng hấp dẫn đấy mà câu chữ quá. Tính cách mian cố chấp quá. Đọc mà tức anh ách
BÌNH LUẬN FACEBOOK