Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng dạng những tiếng xì xào bàn tán về pháp thuật mà Vương Lâm vừa sử dụng cũng vang lên trong đám đệ tử của Hằng Nhạc phái.

Vương Lâm đứng trên thạch thai, trong lòng không thể bình tĩnh được. Hắn

đã ba lần sử dụng Dẫn Lực thuật đánh hạ Chu Bằng nên sự tự tin tăng lên

rất nhiều. Hắn đảo mắt một cái nhìn đám người Huyền Đạo môn, mở miệng

nói:

- Tỷ thí hôm nay vẫn chưa kết thúc. Người tiếp theo của Huyền Đạo tông là ai?

Đám người của Huyền Đạo tông đưa mắt nhìn nhau, cúi đầu không dám nhìn

Vương Lâm. Cảnh tưởng này giống hệt như đám đệ tử của Hằng Nhạc phái vừa

nãy.

Nhìn thấy như thế, tất cả đệ tử của Hằng Nhạc phía đều quên mất danh hiệu phế vật của Vương Lâm, la lớn:

- Huyền Đạo tông đúng là rác rưởi. Thấy đại sư huynh Vương Lâm của chúng

ta lợi hai, các ngươi lại không dám ra hả. Vừa rồi các ngươi còn kiêu

ngạo lắm mà. Đi ra đi.

- Các ngươi quay đầu đi đâu đó? Mau phái người lên đi. Để cho đại sư

huynh Vương Lâm của chúng ta giáo huấn cho các ngươi một chút.

- Liễu Phong! Vừa rồi không phải ngươi rất lợi hại hay sao? Đi ra tỷ thí với Đại sư huynh của chúng ta.

- Những người còn lại của Huyền Đạo tông đúng là phế vật. Không ai dám đi ra. Vương Lâm đại sư huynh vô địch.

- Lý Sơn! Ngươi đúng là một kẻ tiện nhân, dám lừa bán cho chúng ta Phích

Lịch đạn. Thực ra chúng ta đã sớm phát hiện nhưng không muốn tố giác

với đại sư huynh Vương Lâm của chúng ta. Đúng là đồ tiện nhân.

- Mọi người xem! Huyền Đạo tông bị đại sư huynh Vương Lâm dọa cho không dám xuất trận.

- Đại sư huynh! Trước kia ta có cười nhạo ngài. Hôm nay, ta trước mặt

mọi người xin lỗi huynh. Từ nay về sau, huynh chính là lão đại của ta.

Huynh bảo ta đi hướng đông, ta không dám đi về hướng tây.

Bầu không khí trong phút chốc trở nên vô cùng nào nhiệt. Đám đệ tử nội

môn của Hằng Nhạc phái vô cùng huyên náo, cười nói la hét. Mấy trận tỷ

thí trước của hai phái khiến cho bọn họ cảm thấy rất áp lực, gần như

hoàn toàn tuyệt vọng. Nhưng đột nhiên Vương Lâm xuất hiện lại mang tới

cho bọn họ một niềm hy vọng mới.

Tất cả không hẹn cùng mang danh hiệu đại sư huynh đặt lên người Vương Lâm.

Nét mặt Âu Dương lão nhân lúc đỏ lúc trắng. Lúc này, lão mới biết được

cảm giác của Hoàng Long chân nhân lúc này. Cắn răng một cái, lão quát:

- Dương Nghị! Ngươi ra đi.

Một thanh niên cao gầy, lưỡng lự đi ra. Chưa lên tới thạch thai, chợt có một tên đệ tử của Huyền Đạo tông cao giọng nói:

- Nhị sư huynh cố lên! Lên đánh cho Vương Lâm...

Hắn chưa kịp nói xong, chợt phát hiện ánh mắt quái dị của đám đồng môn

đang nhìn mình. Nhất là Nhị sư hynh Dương Nghị còn quay đầu lại lườm hắn

một cái. Hoảng sợ, hắn vội vã ngậm miệng không dám nói tiếng nào.

Dương Nghị thầm mắng:

- Đúng là một tên ngu ngốc. Đại sư huynh mạnh như vậy mà còn bị Vương

Lâm dùng có một chiêu đánh bay. Âu Dương lão đầu cho ta lên, chủ yếu là

đỡ xấu mặt mà thôi. Không biết cái tên vương bát đản Lý Sơn bán cho hắn

bao nhiêu Phích Lịch đạn đây? Lần này trở về nhất định phải thu thập hắn

mới được.

Nghĩ tới đầy, hắn trừng mắt nhìn Lý Sơn một cái rồi đi lên thạch thai, ôm quyền cung kính nói:

- Vương sư huynh! Tại hạ Dương Nghị. Vương sư huynh tu vi kinh người,

sau này chắc chắn sẽ rạng danh tu chân giới Triệu quốc. Hôm nay, sư đệ

có thể giao thủ với huynh đó là một niềm vui lớn.

Vương Lâm liếc mắt nhìn đối phương một cái, không nói gì.

Dương Nghị cũng không cảm thấy xấu hổ, nói:

- Vương sư huynh! Dù sao thì đây cũng chỉ là một cuộc tỉ thí giữa hai

phái chúng ta. Nên chỉ điểm đến mà dừng là được rồi. Huynh thấy thế nào?

Chúng ta lấy thời hạn là một trăm giây. Nếu trong thời hạn đó huynh

không thể thắng thì có nghĩa là ta thắng.

Vừa nói xong, hắn lập tức hối hận vội vàng nói:

- Không! Năm mươi giây...ba mười giây... Không được! Hai mươi giây thôi.

Lúc này, đám đệ tử nội môn đứng dưới cũng mặc kệ, nhất định phải lấy lòng Vương Lâm cho bằng được.

- Lăn xuống đi. Nhị sư huynh của Huyền Đạo tông đúng là quá vô sỉ. Làm

gì có tỷ thí nào như vậy. Vương Lâm đại sư huynh không cần phải nghe

hắn.

- Dương Nghị! Ngươi có phải là nam nhân hay không? Từ một trăm giây

xuống còn hai mươi giây, ngươi xuống đi, đổi người khác. Ngươi không

xứng tỉ thí với đại sư huynh của chúng ta.

- Huyền Đạo tông làm sao lại phái ra một kẻ đáng xấu hổ như vậy?

Hoàng Long chân nhân mỉm cười, càng nhìn Vương Lâm càng thích, khẽ nói với Tôn Đại Trụ:

- Đại Trụ sư đệ! Đồ đệ của ngươi rất tốt.

Thân thể Tôn Đại Trụ khẽ run lên một cái, nhất thời cảm giác lâng lâng.

Chưởng môn sư huynh vừa mới gọi hắn một cách thân mật là "Đại Trụ sư

đệ". Hắn nói:

- Đứa nhỏ này vừa mới lên núi ta đã nhìn trúng. Hắc hắc, may mắn là các

người không có ai đứng ra tranh đoạt với ta. Hừ! Lúc đầu, khi ta nhận

hắn làm đệ tử có rất nhiều người châm chọc ta.

Đạo Hư cùng với lão nhân mặt đỏ lại thêm vài vị đồng bối đều đỏ mặt đang định mở miệng.

Hoàng Long chân nhân lườm bọn họ một cái, ôn hòa nói với Tôn Đại Trụ:

- Đại Trụ sư đệ! Ngươi vì Hằng Nhạc phái làm nên chuyện lớn. Ngươi yên tâm sau này sư huynh sẽ cho ngươi một cái công đạo.

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng thực ra trong lòng Tôn Đại Trụ đang rất nghi hoặc.

Trên thạch thai, Dương Nghị chẳng để ý tới lời châm chọc từ đám đệ tử

của đối phương. Hắn chăm chú nhìn Vương Lâm, chỉ sợ đối phương không

đồng ý với lời đề nghị của mình.

Vương Lâm liếc mắt nhìn Dương Nghị một cái, ngẩng đầu, nói:

- Có thể.

Dương Nghị cảm thấy mừng như điện. Hắn vốn là một người trầm ổn hoàn

toàn khác với kẻ kiêu ngạo như Chu Bằng. Lúc này, trong lòng hắn thầm

nghĩ:

- Vương Lâm! Cầm Long thủ của ngươi rất lợi hại. Nhưng ta lại am hiểu

nhất là về tốc độ. Để ta xem ngươi làm thế nào bắt được ta. Một khi hai

mươi giây trôi qua. Lão tử sẽ thắng.

Hắn ôm quyền một cái với Vương Lâm. Sau đó không nói tiếng nào lập tức

cầm một cái ngọc phù màu trắng, bóp nát. Nhất thời, một đạo bạch quang

hiện ra, lượn qunah thân hắn. Tốc độ của hắn lập tức tăng lên mấy lần.

Trong nháy mắt, thân thể Dương Nghị đã phóng sang một bên.

Hắn cố ý né tránh tiếp xúc với Vương Lâm. Dương Nghị thầm tính, không

cần phải tấn công, chỉ cần dựa vào tốc độ để trì hoãn thời gian.

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ châm chọc. Thần thức của hắn mạnh hơn đối

phương nhiều lắm. Đảo qua một cái hắn lập tức đuổi theo Dương Nghị, Dẫn

Lực thuật tùy ý thi triển, bất ngờ xuất ra một viên Phích Lịch đạn.

Dương Nghị vừa nhìn thấy Phích Lịch đạn liền tái mặt, tốc độ nhanh hơn mấy phần.

Lý Sơn đang đứng dưới đài, ngơ ngác nhìn Phích Lịch đạn trong tay Vương Lâm, miệng thì thào nói:

- Vương sư huynh! Vương đại ca! Vương gia gia! Ngàn vạn lần xin ngươi

đừng có dùng. Ta đã chọc vào Đại sư huynh. Lần này, nếu nhị sư huynh

cũng bị trúng thì ta xong hết rồi....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
đồng chí hướng. truyện của chuối tiêu và nhĩ căn là best. bộ này mình ngóng lâu nhất. nhưng đọc convert thì hơi khó nhằn
Phan Mai Huong
26 Tháng ba, 2018 22:02
sao có nhiều chương lộn xộn vậy
Đường Thất Thất
05 Tháng ba, 2018 00:16
Đứa nào dám bảo truyện này không hay , đấm thẳng. Truyện tủ của tao từ mấy năm trước đấy.
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
ikmtmf.fgvtmmdronf
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
j.njh
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
uhhgl
Hoang Oanh Le Thi
20 Tháng mười một, 2017 15:10
truyện này xem r.
h2olove
13 Tháng mười một, 2017 14:25
cực hay
Hạnh Lộc
11 Tháng mười một, 2017 02:17
ai đọc tinh thần châu chưa
billy
27 Tháng mười, 2017 13:59
hay qua
Ha Pham
27 Tháng chín, 2017 06:32
mất 1 đoạn cuối nhiều quá
Đường Thất Thất
04 Tháng chín, 2017 21:29
Tác giả viết nhiều truyện hay lắm T . T, T đọc bộ này với 1 bộ nữa , đều yeb cả
Nsutghost
05 Tháng bảy, 2017 23:49
ứng dụng bị lỗi à. load chương ko đc
Đỗ Phước Vinh
02 Tháng tư, 2017 08:22
cực hay
Hieu Le
07 Tháng ba, 2017 21:07
Ứng dụng như có vấn đề. chọn chương toàn ra trang chủ
BÌNH LUẬN FACEBOOK