Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kịch biến xảy ra bên trong cổ mộ, ngay khi cái khe này được xé mở ra, toàn bộ sương mù có trong tất cả những tấm bản đồ trong cổ mộ sôi trào cuồn cuộn, trong lúc chuyển động hướng về bốn phía không ngừng cuốn đi ầm ầm.

Biến hóa này khiến cho thế giới bên ngoài chấn động.

Lúc này ở bên ngoài cổ mộ, trong Thái cổ Tinh Thần, cái khe cổ mộ vốn đã biến mất, đột nhiên lại một lần nữa lóe lên. Theo sự xuất hiện của nó, sương mù vô tận thủy chung tràn ngập ở bên ngoài trước khi cái khe thu lại giống như đồng bộ với sương mù ở bên trong cổ mộ, nhanh chóng cuồn cuộn dâng lên. Từng trận tiếng ầm vang giống như sương mù va chạm lẫn nhau từ xa xa truyền lại.

Ngay khi cái khe cổ mộ xuất hiện lại trong Thái cổ Tinh Thần, sương mù này giống như bị một luồng đại lực hút lấy, nhanh chóng lao thẳng tới cái khe, giống như lúc này cái khe trở thành một cái miệng lớn mở ra hít hơi. Sương mù cuồn cuộn lao thẳng tới cái miệng lớn kia, trong phút chốc sương mù như biển trong lúc cuộn lên biến mất hơn phân nửa, lượng còn lại giờ phút này vẫn còn đang nhanh chóng bị hút vào bên trong cái khe.

Trong Thái cổ Tinh Thần này, trên một tu chân tinh khô héo tử vong ở cách vùng đất cổ mộ này không xa, bổn tôn của Đại Hoang Thượng Nhân khi phân hồn bị tan vỡ sắc mặt có chút tái nhợt, trong lúc khoanh chân mở mạnh hai mắt, trong mắt lộ ra vẻ vô tình. Hắn cả đời tu đạo chỉ vì mình, sẵn sàng phá bỏ lời thề, nhưng tất cả những người biết được chuyện này đều đã chết, cho nên vẫn chưa truyền ra cho người khác biết được.

Hắn cùng với Chu Tước đời thứ hai mặc dù cũng có chút giao tình, nhưng giao tình này so sánh với lợi ích cũng chẳng là cái gì. Chính bởi vì tính cách xấu xa này của hắn cho nên hắn mới có thể tu đạo mấy vạn năm. Hắn hừ lạnh, thân thể nhoáng lên một cái, trực tiếp tiến vào trong tinh không, trong nháy mắt thân ảnh biến mất, lúc xuất hiện đã ở bên ngoài cái khe cổ mộ đang nhanh chóng hút lấy sương mù kia.

Thân thể hắn lơ lửng ở bên trong đám sương mù, bất động như một ngọn núi, lạnh lùng nhìn chằm chằm hồi lâu, trong mắt hắn hiện lên một vẻ quyết đoán.

- Không ngờ không còn hạn chế tu vi của người tiến vào.

Đại Hoang Thượng Nhân trầm mặc ít lâu, sau đó không cần nghĩ ngợi, từng bước tiến về phía trước, trực tiếp nhảy vào bên trong cái khe.

Cùng lúc đó, ngay khi sương mù bị hút vào bên trong cái khe cổ mộ trong Thái cổ Tinh Thần, ở xa bên trong vùng đất Tinh Thần vô tận này, có một vùng biển màu tím. Vùng biển này sóng biển cuồn cuộn, ở sâu dưới đáy biển có một lão già đang khoanh chân ngồi, lúc này hắn mở mạnh hai mắt, lộ ra hàn quang.

- Đại Hoang Thượng Nhân dám cướp đoạt phân thân của ta, còn có Vương Lâm kia... phá hóng chuyện tốt của ta, lúc này cổ mộ xuất hiện kịch biến, không còn hạn chế tu vi của người tiến vào...

Lão già trầm mặc hồi lâu, tay phải vung lên phía trước người, lập tức sóng biển ầm ầm. Ở dưới đáy biển này, ở trước người lão già trực tiếp xuất hiện một cánh cửa lớn do sóng biển tạo thành.

Lão già đứng dậy trực tiếp bước vào trong cánh cửa, thân ảnh của hắn đột nhiên biến mất, xuất hiện bên ngoài cái khe cổ mộ. Đúng lúc này, tinh không ở phía trước lão già xuất hiện sự vặn vẹo, giống như chia ra làm chín phần, xuất hiện từng vùng thiên địa hư ảo. Từ chín vùng trời vặn vẹo kia có một người trực tiếp bước ra.

Người này là một nam tử trung niên có vẻ tang thương, sắc mặt có chút đen, sau khi xuất hiện ánh mắt như điện, nhìn lướt qua Diệu Âm Đạo Tôn.

- Diệu Âm lão đạo mấy vạn năm không rời khỏi tử hải, không ngờ cũng đến tranh đoạt hồn thủy này.

- Cửu Thiên lão ma nhà ngươi có thể đến, bổn tôn hiển nhiên cũng có thể.

Diệu Âm Đạo Tôn kia thanh âm khàn khàn, chậm rãi nói. Ánh mắt hai người nhìn nhau, không hề mở miệng nữa, đồng thời nhìn về cái khe đang hút lấy sương mù kia.

- Đại Hoang lão độc đã vào rồi.

Hồi lâu sau, Diệu Âm Đạo Tôn đột nhiên nói.

- Hình như không còn có hạn chế nữa...

Cửu Thiên Ma Tôn kia cau mày, chậm rãi mở miệng.

- Đại Hoang muốn ngăn cản ngươi, bổn tôn sẽ giúp ngươi ngăn lão độc, những vật mà bổn tôn lấy được có thể giao cho ngươi, nhưng tiểu tử kia là của ta.

Hai người thỏa thuận với nhau xong, không cần nghĩ ngợi hóa thành hai đạo cầu vồng bay tới cái khe sau khi nuốt lấy toàn bộ sương mù, yên tĩnh trôi nổi ở bên trong Tinh Thần. Nhưng ngay khi hai người sắp sửa tới gần. Thái cổ Tinh Thần này ầm ầm chấn động.

Một uy áp vô biên đột nhiên từ bốn phương tám hướng điên cuồng ngưng tụ lại. Trong nháy mắt, liền hóa thành một chưởng ấn hư ảo khổng lồ, lơ lửng ở giữa không trung.

Chưởng ấn này rất lớn, giống như che lấp toàn bộ vùng tinh vực này. Thân thể Diệu Âm Đạo Tôn lập tức dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía chưởng ấn này. Cửu Thiên Ma Tôn kia không thể không nhíu lông mày, cũng dừng lại.

Chỉ thấy ở dưới chưởng ấn có một luồng hắc khí bồng nhiên xuất hiện, đan xen vào nhau, hình thành một hắc ảnh mơ hồ. Đây là một người mặc áo bào đen, toàn thân hắn đều bị áo bào đen bao phủ, thấy không rõ hình dạng.

- Đại chiến sắp bắt đầu, hai người các ngươi không thể để xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, cổ mộ này cũng không cần vào nữa.

Trầm mặc ít lâu, cái khe cổ mộ kia cũng không co rút lại, mà vẫn thủy chung trôi nổi, giống như là đợi tu sĩ tiến vào. Diệu Âm Đạo Tôn đột nhiên mở miệng:

- Ngươi chắc chắn sẽ có chuyện ngoài ý muốn sao?

- vẫn chưa chắc chắn.

Thanh âm của người mặc áo đen kia khàn khàn, lộ ra vẻ tang thương vô tận.

- Không sao, sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn đâu, cho dù là có, thì ngươi chắc chắn sẽ có biện pháp cứu chúng ta ra.

Diệu Âm Đạo Tôn kia xoay người trực tiếp bước vào trong cái khe, thân ảnh biến mất.

Cửu Thiên Ma Tôn kia trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, hướng về phía người mặc áo đen ôm quyền, cười nói:

- Thương thế của ngươi xem ra đã khôi phục được hơn phân nửa, lần này nếu thật sự có chuyện ngoài ý muốn, vậy thì xin làm phiền.

Ma Tôn không nghĩ ngợi, thân thể nhoáng lên một cái, bước vào bên trong cái khe. Sau khi thân thể của hắn tiến vào, cái khe cổ mộ vẫn không hề tiêu tan, mà giống như là vĩnh hằng, vẫn duy trì trạng thái hé mở, lơ lửng bên trong Tinh Thần. Người mặc áo đen mơ hồ kia yên lặng đứng ở đó, hồi lâu sau than nhẹ một tiếng.

- Hy vọng sẽ không có chuyện ngoài ý muốn... Hai người trong Thái cổ Ngũ Tôn, Đại Hoang cảnh giới Không Huyền, còn có Chu Tọa, Viễn cổ Tiên Tôn... những người này chiếm ba phần sức mạnh của Thái cổ Tinh Thần ta... tất cả bọn họ đều tiến vào cổ mộ này... ta rất lo lắng...

Bên trong cổ mộ, hai bàn tay khổng lồ quét ngang đánh tới, đem mộ đài cấp chín vừa mới xuất hiện phá tan, đồng thời mở ra một cái khe giống như thông đến một thế giới khác.

Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, không có bất kỳ do dự gì, ngay khi cái khe xuất hiện, thân thể liền từng bước tiến về phía trước, trực tiếp bước vào trong cái khe kia.

Người ở thế giới bên ngoài, cho dù là Cửu Thiên Ma Tôn cùng với nữ tử áo hồng phong tình kia cũng chỉ trơ mắt đứng nhìn thân ảnh Vương Lâm biến mất, trước uy lực của bàn tay khổng lồ kia, không dám tiến lên nửa bước.

Ngay khi Vương Lâm tiến vào bên trong cái khe, hai bàn tay khổng lồ kia chậm rãi tiêu tan, trở thành một đám tinh quang tản ra. Nhưng nguy cơ vẫn chưa chấm dứt, cổ Yêu được giải phong ấn xuất hiện kia hai mắt lộ ra một tia hồng quang, liếm môi, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào.

Ngay khi bước vào cái khe, trong đầu Vương Lâm ầm ầm xuất hiện tấm bản đồ thứ chín, nhưng lúc này tấm bản đồ thứ chín đã không còn tác dụng. Cùng lúc đó, thanh âm tang thương của Đạo cổ Hoa Mịch chậm rãi truyền vào tâm thần Vương Lâm.

- Đài mộ cấp chín, ngươi vì ta mà đưa tới... có thể tiến vào luân hồi môn đạo Thiên Phủ... Thiên Phủ này là nơi bổn đạo phong ấn kẻ địch, muốn tiến vào không những cần phải có đủ tu vi, mà còn cần phải có cơ duyên lớn lao... Cả đời ta, chỉ có một... nhưng ta không hối tiếc... những người của đạo môn kia bao vây, phong tỏa đường lui của ta... đạo sĩ Lý Quảng bắn rơi mắt trái của ta, trong mắt trái kia có chứa ký ức nửa đời của ta cùng với nổi nhớ quê hương... Người được truyền thừa, nếu ngươi có thể thành cổ, nếu có thể... nếu có thể...

Lời nói tiêu tan, hai câu cuối cùng rất mơ hồ, nghe không rõ ràng. Vương Lâm thấy hoa mắt, đến lúc nhìn rõ, hắn đã ở bên trong một cung điện vô cùng khổng lồ.

Cung điện này giống như là tinh không, liếc mắt nhìn lại rất khó có thể nhìn thấy tận cùng. Toàn bộ cung điện lộng lẫy huy hoàng, lộ ra một vẻ uy nghiêm vô tận, còn có một vẻ âm u tràn ngập.

Khí tức âm u này đến từ phía trước Vương Lâm, bốn đội ngũ đứng song song kéo dài tới cực xa, do vô số tu sĩ tạo thành. Mỗi một đội ngũ đều có gần một ngàn tu sĩ, bọn họ đứng thẳng tắp ở nơi đó, thất khiếu chảy máu, mở to hai mắt, vẫn còn lưu lại sát khí dữ tợn.

Quần áo của những người này rất là kỳ dị, so với Vương Lâm khác nhau rất nhiều. Chất liệu quần áo giống như là nước chảy, giống như là một sinh vật sống. Quần áo giống như vậy, Vương Lâm ở tại Thiểm Lôi Tộc khi lấy được lôi đồ bất diệt, đã nhìn thấy trên thân thể của người từ bên ngoài tới trong hình ảnh trong đầu. Trên đỉnh đầu của những người này lúc này đều ngọn lửa xanh biếc lóe lên, phát ra tiếng thiêu đốt rất nhỏ, chiếu sáng toàn bộ đại điện này.

- Rất tốt...

Thân thể Vương Lâm lơ lửng giữa không trung trên đại điện, ánh mắt đảo qua trên người những tu sĩ này. Những người này toàn bộ đã trở thành những ngọn đèn dầu, ngọn lửa đang cháy kia là do mỡ trong thi thể bọn họ dung hợp với nguyên thần hình thành.

Khi hết thảy mọi thứ, cảm giác âm u càng đậm, ánh mắt Vương Lâm theo những tu sĩ này nhìn về phía trước, ở đằng xa phía trước, có một cái đài bằng đá cao vút, ở trên chổ cao nhất của đài có một cái ghế rất lớn.

Ở phía trước cái ghế, từ dưới đáy đài lên trên cái ghế không ngờ có một lổ hổng rất lớn, lưu lại từ xưa đến nay vẫn ẩn chứa một luồng khí kinh thiên.

Giống như năm đó đã từng có người tung một kiếm hoặc một tiễn, phá tan hết thảy trở ngại trong thiên địa, từ xa gào thét tới gần, đâm thẳng vào người ngồi trên ghế.

Trên cái ghế này không có một người nào, duy chỉ có một quầng sáng hình tròn, phát ra ánh sáng nhẹ nhàng, lẳng lặng trôi.

Ở giữa bốn đội tu sĩ đứng song song, còn có một cái đỉnh to trăm trượng đứng sừng sững, từ bên trong đỉnh có mùi hương ngào ngạt bay thẳng lên trời.

Vương Lâm trong lúc trầm mặc thân thể dần dần bay lên cao, ánh mắt hắn theo thân thể bay lên, dần dần lướt qua cái đài khổng lồ phía trước, nhìn thấy được gần một nửa phía trong cung điện.

Ở phía sau cái đài này cũng có một cái đỉnh rất lớn, ở xung quanh đỉnh cũng có bốn hàng tu sĩ đứng không nhúc nhích, duy trì tư thế, trên đỉnh đầu bọn họ cũng có ngọn lửa thiêu đốt.

Ở những vị trí trước sau trái phải cái đài kia không ngờ đều có một cái đỉnh như vậy, còn có vô số tu sĩ.

Vương Lâm tâm thần rung động, nhìn toàn bộ những thứ trước mắt. Hồi lâu sau, hắn hít vào một hơi thật sâu. Lúc này hắn có thể nhìn thấy toàn bộ đại điện cũng không phải là vô biên vô hạn này, Vương Lâm trong lúc trầm mặc giơ tay phải vung mạnh về phía trước, cuồng phong quét ngang, từng trận ánh sáng chói mắt theo gió bao phủ hơn phân nửa cung điện, khiến choVương Lâm nhìn thấy được toàn bộ những thứ ở đằng xa. Ngay khi nhìn về phía xa, đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng ba, 2023 19:14
Thanh niên đọc lướt
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 23:32
Truyện viết ko logic tí nào cả. Main nó ngưng khí kì tầng 3, còn thằng Chu Bằng hơn tầng 10 mà lại để 1 quả đạn thối của main làm choáng? Trong khi nó 1 hit đánh văng thằng tầng 8 bên Hằng Nhạc phái, mà lại để quả đạn vớ vẩn mua từ thằng đệ tử bên kia bán.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:40
Các bác cứ đọc ở trang khác đến chap 154 có thể quay về đây đọc. Em kiểm tra thì thấy từ 154 đổ đi thì không bị ngắt dòng linh tinh nữa.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:29
Ài giờ biết vì sao lại chửi trans rồi, tưởng dịch cùi ai dè do ngắt dòng tè le mà không chỉnh lại. Đọc khó chịu thật :/
ntkien400
08 Tháng hai, 2023 17:18
Hi vọng là hay, mới đọc thấy kiểu khinh thường nhau mong là nhân vật không não tàn.
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:29
Đọc đến khoảng c1500 là hiểu mà, Phù Tộc Tổ là con của Chưởng Tôn ở giới ngoại, lúc trước thì chỉ có 1 tiên giới, sau mới chia 4, sau lại được VL ghép lại thành tân tiên giới đó
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:21
Cái đó là thất phách của Thất Thải TT mà nhỉ, còn 1 miếng la bàn là bổn tôn của Thiên Vận Tử, cái còn thiếu là 1 phần của Thiên Đạo, nên khi U Minh Thú nuốt cứ thấy thiếu thiếu
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2022 15:55
truyện cũng được. nhưng ghét cái thằng dịch và post truyện nên đọc vài trăm chương rồi bỏ.
Thanh Lâm
29 Tháng mười, 2022 00:21
đọc hết truyện cảm phục mỗi lão Độn Thiên với Chu Tước Thánh Hoàng đời 5. Hai lão vì tông phái của mình mà đến những năm tháng cuối đời vẫn cống hiến, không tiếc hết thảy bồi dưỡng VL vì tương lai của cả tông. Rồi cuối cùng ra đi trong sự thanh thản.
ace06
09 Tháng mười, 2022 18:49
Truyện hay mà dịch không nhai nổi.
Đặng Hoàng
02 Tháng mười, 2022 13:23
Dịch ngu học thật sự,
Hieu Le
23 Tháng chín, 2022 12:24
chưa tới bước 3 mà đánh không linh như đúng rồi hơi ảo quá ấy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2022 20:22
Chap 339 đéo hiểu là ntn luôn. Ai giải thích hộ cái.
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:40
xin link cv truyện này với
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:39
dịch như con kẹc. đọc mà cứ như văn của trẻ lớp 3
Hieu Le
02 Tháng sáu, 2022 11:38
bộ này nhảy sang truyện full dịch dễ hiểu hơn
Nguyễn Hoàng Bủm
14 Tháng hai, 2022 07:18
Dịch dốt như bò
lategoto
05 Tháng hai, 2022 04:22
mấy năm r vẫn bị chửi thấy cũng tội,nhưng t vẫn phải chửi m ngu. đọc chưa đc 1/10 truyện đã đi phán xét.ngu thì im mẹ đi cho ng ta đừng biết,đằng này còn la làng sợ ng ta ko biết m ngu à.
TTBTừKhuyết
22 Tháng mười hai, 2021 15:28
.
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:38
Đoạn gần cuối truyện có tả một người tóc đen rất dài trong hư vô thức tỉnh. chắc là Lục Mặc sau khi có ý thức riêng đã can thiệp vào Mộng Đạo để giúp VL
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:35
Nếu nói vậy 6 phách đỏ cam vàng lục lam chàm đều là người có liên quan tới VL. vậy phách thứ 7 màu tím ko nhìn rõ mặt phẫn nộ với trời có phải là VL hay không
An Nguyễn
24 Tháng chín, 2021 17:59
thế bác có bộ nào hậu cung ko bác gt giùm vs nhưng đừng kiểu bình hoa nhé
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 19:42
audio cứ vấp liên tục, nghe cứ khó chịu méo tả đc
kiu kiu
29 Tháng tám, 2021 06:49
audio ấp a ấp úng như ông Guest vậy, cv cho thính giả có tâm chút đê
TuKii
01 Tháng bảy, 2021 21:50
Truyện gì ngược vãi dị các bác???
BÌNH LUẬN FACEBOOK