Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tử tông ... Ta tới đây!

Trong miệng nam tử này nhẹ giọng nói. Hắn chính là Vương Lâm!

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, chân bước một bước về phía trước, thân hình đột nhiên biến mất, khi xuất hiện đã ở trên không trung cách đó mấy trăm trượng. Tầng ánh sáng bao phủ bốn phía lập tức truyền ra một lực cản thật lớn, ngăn cản hắn bay lên.

Lúc này vị trí hắn đứng chính là chỗ ba tháng trước hắn bay được lên cao nhất, nếu tiếp tục phi hành thì cực kỳ khó khăn. Nhưng hiện tại thần sắc hắn như thường, tốc độ chẳng những không giảm mà ngược lại còn nhanh hơn, giống như lưu tinh đột ngột từ mặt đất vọt lên, lao thẳng lên trời cao.

Do vậy mà lực cản trên tấm màn sáng cũng gia tăng lên vô số lần. Dưới sự tích lũy điên cuồng ấy đã đạt tới một mức độ khủng khiếp. Thân thể Vương Lâm cuối cũng phải sững lại.

Vị trí của hắn lúc này nếu từ xa nhìn lại có thể thấy rõ ràng như một ngọn núi màu bạc. Vương Lâm chính là đỉnh núi còn tấm màn sáng kia thì cách đầu hắn ba tấc đổ xuống, bao phủ phía dưới mười dặm.

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, giơ ngón cái tay phải lên. Lập tức một tia sáng chói lòa từ trong ngón cái của hắn nháy mắt ngưng tụ lại. Đột nhiên toàn bộ ánh sáng trong thiên địa dường như biến mất, cả đất trời chỉ còn mỗi ngón cái này tồn tại.

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, ngón cái hướng về phía trước điểm một cái, trực tiếp đặt lên phía trên đỉnh đầu ba tấc.

Trong nháy mắt khi ngón cái hắn ấn tới, cả tấm màn sáng bỗng nhiên lập lòe, bên trong đó truyền ra những âm thanh răng rắc. Những vết nứt đột nhiên xuất hiện khắp nơi. Từ xa nhìn lại, màn sáng dường như sắp sửa tan nát.

Nhưng trong nháy mắt những vết nứt này lại tan biến. Tấm màn sáng khôi phục lại như ban đầu. Ánh mắt Vương Lâm âm trầm, Tịch Diệt Chỉ lại thi triển một lần nữa, điểm lên màn sáng. Chỉ nghe thấy những tiếng ầm ầm vang động đất trời, tựa hồ cả mặt đất cũng run rẩy. Tấm màn sáng chấn động càng kịch liệt, vết nứt điên cuồng hiện lên khắp nơi.

Nhưng trong nháy mắt khi vết nứt xuất hiện, một đạo ánh sáng phủ qua, tất cả các vết nứt lại biến mất toàn bộ.

Sắc mặt Vương Lâm trầm xuống, hừ nhẹ một tiếng, ngón tro tay phải giơ lên, đôi mắt lộ vẻ tà dị.

- Hóa Ma Chỉ!

Vương Lâm thốt lên. Từng trận u quang đột nhiên xuất hiện từ bốn phương tám hướng, điên cuồng tụ lại ngón tay của Vương Lâm. Cùng lúc đó, tiên lực trong cơ thể hắn cũng chuyển động, hướng về ngón trỏ này!

- Tư Đồ Nam đã từng nói, tu vi càng cao thì thi triển Hóa Ma Chỉ uy lực càng lớn. Lúc này ta đã đạt Anh Biến trung kỳ, thi triển thần thông này uy lực phải tăng lên mấy lần, nhất định có thể phá được trận pháp này!

Cùng với tiên lực trong cơ thể Vương Lâm dũng mãnh tràn tới, sắc mặt hắn lập tức lúc sáng lúc tối, một cỗ uy thế tà dị đột nhiên tỏa ra từ trên người hắn. Bên ngoài ngón tay phải của hắn chậm rãi xuất hiện một đốm lửa màu tím.

Một cỗ ma khí ngập trời đột nhiên từ đầu ngón tay của Vương Lâm tràn ra. Ma khí này lập tức bao phủ toàn bộ phạm vi mười dặm.

Giống như là ma vương xuất thế, lúc này toàn thân Vương Lâm lộ ra một cỗ ma ý. Tiên lực toàn thân hắn lúc này đều đã nghịch hóa về đốm ma hỏa trên đầu ngón tay hắn. Quá trình này đối với hắn không có gì khó chịu, ngược lại còn có một loại cảm giác cực kỳ sảng khoái. Loại cảm giác này khiến người ta cực kỳ mê luyến.

Rất nhanh sau đó, ngọn lửa màu tím trên đầu ngón tay hắn càng lúc càng sáng ngời, khí tức tỏa ra so với thần thông Vương Lâm thi triển ba tháng trước cường đại hơn gấp mấy lần.

Ngón trỏ tay phải Vương Lâm hướng về phía trước điểm một cái, lập tức xuyên qua vị trí ba tấc trên đỉnh đầu, phá tan màn sáng.

Tấm màn sáng trong nháy mắt khi ngón trỏ của hắn xuyên qua, ngọn lửa màu tím sáng ngời chói mắt, lấy ngón tay của Vương Lâm làm trung tâm, điên cuồng tràn về bốn phía. Lúc này tấm màn sáng giống như là một mảnh giấy, bị nó đốt cháy bừng bừng. Dường như chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa màu tím này liền từ bên trên ào ạt lan xuống thiêu đốt. Chỉ qua ba nhịp thở, ngọn lửa này bừng cháy từ trên cao tràn xuống đã khiến trong phạm vi mười dặm chỉ còn một cái vệt lửa màu tìm hình tròn, chính là dấu vết của tấm màn sáng đã từng vây khốn Vương Lâm.

Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, lóe lên hàn ý nồng đậm. chuyện quan trong đối với hắn hiện tại là làm sao có thể trở về Thiên Vận Tông. Hắn đối với nơi này không quen thuộc, không biết Thiên Vận Tông ở phương hướng nào. Đôi mắt hắn lóe sáng, tay phải vỗ túi trữ vật một cái, lập tức một cây hồn phiên hiện ra trong tay, phất lên. Một cái nguyên thần liền bay ra.

- Tào Nhất Đấu!

Vương Lâm bình thản nói.

Nguyên thần nọ chấn động, mở bừng hai mắt, đầu tiên ngơ ngác nhìn Vương Lâm, sau đó nhìn bốn phía một chút, lúc này hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời. Hắn cẩn thận nhìn một lúc nữa, cuối cùng hai mắt lại càng sáng.

- Nơi.....nơi này là Thiên Vận Tinh!!!

Nguyên thần đó thất thanh kêu lên.

Tào Nhất Đấu này chính là người Vương Lâm thu nhận ở Thi Âm tông. Vương Lâm dù sao cũng không quen thuộc Thiên Vận Tinh, rất dễ lạc đường. Năm đó hắn biết được Tào Nhất Đấu này vốn là người của Thiên Vận Tinh liền nảy ra ý nghĩ này, hứa sẽ cho hắn một thân thể anh biến, khiến hắn động lòng, cam tâm tình nguyện trở thành người dẫn đường của Vương Lâm tại Thiên Vận Tinh.

- Tào Nhất Đấu, từ nơi này về Thiên Vận Tông ngươi có biết đường không?

Vương Lâm lập tức hỏi. Hai mắt Tào Nhất Đấu lộ vẻ trầm ngâm, tay phải chỉ về hướng tây nói:

- Đi về hướng tây khoảng ba mươi vạn dặm chính là sơn môn của Thiên Vận Tông!

Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về phương hướng Tào Nhất Đấu chỉ, hai mắt lóe sáng, thu hắn lại, thân thể như sấm sét lao nhanh về phía trước. Tốc độ của Vương Lâm đã triển khai tới cực hạn. Cả đoạn đường hắn đi qua chỉ nghe thấy hàng loạt tiếng ầm ầm như sấm động, liên miên không dứt. Âm thanh xé gió vang lên liên tục, cả người Vương Lâm hóa thành một đạo cầu vồng vắt ngang trời, với tốc độ nhanh nhất bay về phía Thiên Vận Tông.

Trong lúc phi hành, hai mắt Vương Lâm càng thêm băng hàn. Từ lúc bắt đầu tiến vào Thiên Vận Tông, Tử hệ nhất mạch đã đều liên tục đối chọi với hắn. Vương Lâm vẫn cố nhẫn nhịn, nhưng cuối cùng bọn người Triệu Tinh Sát lại dám mượn sức người ngoài để áp bức, na di hắn đi vây khốn hắn trong thạch lâm.

Nếu không phải tu vi Vương Lâm đột phá nhờ vừa mới có được một lượng lớn tiên ngọc thì chỉ sợ rằng hắn sẽ bị nhốt ở đó mấy năm. Nếu như vậy thì đợi tới khi được thả ra, sanh tử của hắn phải chịu để người khác quyết định.

- Vương mỗ làm việc, người không phạm ta, ta không phạm người nhưng nếu người phạm ta thì phải giết không tha!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên hàn mang, tốc độ cực nhanh, chỉ thoáng chốc đã lại thuấn di.

Cứ như vậy, Vương Lâm liên tục thuấn di, không ngừng lao tới. Cuối cùng sau giờ ngọ ngày thứ hai hắn đã nhìn thấy Thiên Vận Tông ở phía xa xa.

Giờ phút này trong Thiên Vận Tông cực kỳ náo nhiệt, tiếng nói cười ồn ã. Trong sơn môn của thất tông đã bày tiệc rượu khắp nới, các loại tiên quả sơn tửu chỗ nào cũng có.

Sau bảy ngày thọ yến chính là ngày Thiên Vận Tử giảng đạo. Sau đó sẽ là Tử Hoàng nhị tông tranh đoạt danh hiệu Thiên Vận Thất tử. Chuyện này sẽ được tổ chức sau thọ yến một tháng, lại càng gây chú ý.

Từ xa nhìn lại, cả Tử tông đều được bao phủ bởi những mảng mây lớn. Những mảng mây này sau khi bị pháp lực ngưng tụ có thể sứng rắn như mặt đất.

Trong thọ yến của Tử tông đều là những môn phái vốn ở Thiên Vận Tinh. Trong những môn phái này người có tu vi cao thâm không phải không có nhưng cũng không nhiều lắm, lực lượng tổng cộng cả môn phái chỉ nằm ở tầng dưới cùng của Thiên Vận Tinh nên chỉ có thể ngồi tại tiệc rượu của Tử tông.

Trong yến tiệc trên sơn mạch của Tử tông, trong Tử hệ nhất mạch, đại sư huynh Triệu Tinh Sát hiển nhiên ngồi ở vị trí chủ tọa. Bên phải hắn ngồi theo thứ tự là nam tử trung niên nhị sư huynh, Bạch Vi tam sư huynh, nữ tử anh biến hậu kỳ tứ sư tỷ, sau đó là ba chỗ trống.

Lão ngũ bị phạt bế quan, lão lục xuất ngoại chưa về, lão thất Vương Lâm không có ở đây. Vì thế cho nên mới có ba chỗ trống này.

Bên trái Triệu Tinh Sát chính là sáu lão giả quần áo bất đồng. Sáu người này chính là sáu đại trưởng lão của sau tông phái trên Thiên Vận Tinh, người có tu vi thấp nhất cũng đạt tới vấn đỉnh sơ kỳ, người cao nhất đã đạt tới vấn đỉnh hậu kỳ đại viên mãn.

Dù là thế những thế lực của sáu tông phái này quá nhỏ, chỉ có thể ngồi ở đây.

- Hôm nay là thọ yến ngàn năm của sư tôn ta, sau đó sư tôn sẽ giảng đạo. Chư vị, Tử tông chúng ta mấy ngày nay có điều gì chưa được chu toàn, mong các vị lượng thứ!

Triệu Tinh Sát mỉm cười đứng dậy, cầm lấy chén rượu, giơ lên mời, sau đó uống sạch.

Tiếng nói của Triệu Tinh Sát tuy bình thản nhưng truyền ra lại rõ ràng trong vòng cả trăm dặm. Mọi người bốn phía đều nâng chén rượu chúc tụng nhau.

Đột nhiên lúc này một đạo cầu vồng màu tím từ phía xa nơi chân trời đằng đông lao thẳng tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng ba, 2023 19:14
Thanh niên đọc lướt
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 23:32
Truyện viết ko logic tí nào cả. Main nó ngưng khí kì tầng 3, còn thằng Chu Bằng hơn tầng 10 mà lại để 1 quả đạn thối của main làm choáng? Trong khi nó 1 hit đánh văng thằng tầng 8 bên Hằng Nhạc phái, mà lại để quả đạn vớ vẩn mua từ thằng đệ tử bên kia bán.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:40
Các bác cứ đọc ở trang khác đến chap 154 có thể quay về đây đọc. Em kiểm tra thì thấy từ 154 đổ đi thì không bị ngắt dòng linh tinh nữa.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:29
Ài giờ biết vì sao lại chửi trans rồi, tưởng dịch cùi ai dè do ngắt dòng tè le mà không chỉnh lại. Đọc khó chịu thật :/
ntkien400
08 Tháng hai, 2023 17:18
Hi vọng là hay, mới đọc thấy kiểu khinh thường nhau mong là nhân vật không não tàn.
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:29
Đọc đến khoảng c1500 là hiểu mà, Phù Tộc Tổ là con của Chưởng Tôn ở giới ngoại, lúc trước thì chỉ có 1 tiên giới, sau mới chia 4, sau lại được VL ghép lại thành tân tiên giới đó
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:21
Cái đó là thất phách của Thất Thải TT mà nhỉ, còn 1 miếng la bàn là bổn tôn của Thiên Vận Tử, cái còn thiếu là 1 phần của Thiên Đạo, nên khi U Minh Thú nuốt cứ thấy thiếu thiếu
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2022 15:55
truyện cũng được. nhưng ghét cái thằng dịch và post truyện nên đọc vài trăm chương rồi bỏ.
Thanh Lâm
29 Tháng mười, 2022 00:21
đọc hết truyện cảm phục mỗi lão Độn Thiên với Chu Tước Thánh Hoàng đời 5. Hai lão vì tông phái của mình mà đến những năm tháng cuối đời vẫn cống hiến, không tiếc hết thảy bồi dưỡng VL vì tương lai của cả tông. Rồi cuối cùng ra đi trong sự thanh thản.
ace06
09 Tháng mười, 2022 18:49
Truyện hay mà dịch không nhai nổi.
Đặng Hoàng
02 Tháng mười, 2022 13:23
Dịch ngu học thật sự,
Hieu Le
23 Tháng chín, 2022 12:24
chưa tới bước 3 mà đánh không linh như đúng rồi hơi ảo quá ấy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2022 20:22
Chap 339 đéo hiểu là ntn luôn. Ai giải thích hộ cái.
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:40
xin link cv truyện này với
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:39
dịch như con kẹc. đọc mà cứ như văn của trẻ lớp 3
Hieu Le
02 Tháng sáu, 2022 11:38
bộ này nhảy sang truyện full dịch dễ hiểu hơn
Nguyễn Hoàng Bủm
14 Tháng hai, 2022 07:18
Dịch dốt như bò
lategoto
05 Tháng hai, 2022 04:22
mấy năm r vẫn bị chửi thấy cũng tội,nhưng t vẫn phải chửi m ngu. đọc chưa đc 1/10 truyện đã đi phán xét.ngu thì im mẹ đi cho ng ta đừng biết,đằng này còn la làng sợ ng ta ko biết m ngu à.
TTBTừKhuyết
22 Tháng mười hai, 2021 15:28
.
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:38
Đoạn gần cuối truyện có tả một người tóc đen rất dài trong hư vô thức tỉnh. chắc là Lục Mặc sau khi có ý thức riêng đã can thiệp vào Mộng Đạo để giúp VL
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:35
Nếu nói vậy 6 phách đỏ cam vàng lục lam chàm đều là người có liên quan tới VL. vậy phách thứ 7 màu tím ko nhìn rõ mặt phẫn nộ với trời có phải là VL hay không
An Nguyễn
24 Tháng chín, 2021 17:59
thế bác có bộ nào hậu cung ko bác gt giùm vs nhưng đừng kiểu bình hoa nhé
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 19:42
audio cứ vấp liên tục, nghe cứ khó chịu méo tả đc
kiu kiu
29 Tháng tám, 2021 06:49
audio ấp a ấp úng như ông Guest vậy, cv cho thính giả có tâm chút đê
TuKii
01 Tháng bảy, 2021 21:50
Truyện gì ngược vãi dị các bác???
BÌNH LUẬN FACEBOOK