Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm thụ được linh khí xung quanh, Vương Lâm đem tinh hồn thứ sáu đưa vào trong mặt đất. Trong nháy mắt, trên Chu Tước Tinh, non xanh nước biếc trở nên sống động, phảng phất tỏa ra hương thơm, một sức sống dạt dào hóa thành những gợn sóng quanh quẩn khắp Chu Tước Tinh này.

Sau khi tinh hồn cuối cùng được Vương Lâm đưa vào mặt đất, toàn bộ tinh hồn của Chu Tước Tinh đã đạt tới đỉnh, linh khí nồng đậm này, thậm chí một số ít phàm nhân thể nội vốn có tư chất tu tiên nhưng không quá rõ ràng, vào giờ phút này cũng lập tức cảm nhận được rõ ràng.

Ngoài ra, có không hề ít những tu sĩ bậc thấp, lúc này khi linh lực tràn ngập Chu Tước Tinh, lập tức đột phá tu vi ! Rất nhiều tu sĩ đều ở trong môn phái, bỏ qua hết thảy mọi chuyện, toàn bộ thể xác và tinh thần chìm đắm vào trong tĩnh tọa, đem linh khí trong trời đất này điên cuồng hấp thụ.

Chu Tước Tinh tuy không trở thành một loại cực phẩm tinh cầu, nhưng cũng không còn là một tinh cầu bỏ hoang một nửa. Linh lực trên tinh cầu này đã khôi phục đến đỉnh điểm như năm đó.

Chu Vũ Thái đứng trên Chu Tước Sơn, nhìn lên không trung, ánh mắt lộ ra vẻ cảm khái. Hắn hít một hơi thật sâu rồi thở ra, thì thào:

- Vương huynh, đa tạ !

Trong Chu Tước Quốc, ở trước cửa một tông phái, một lão đạo có tướng mạo giống với Hoàng Long năm đó như đúc khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười, lắc đầu nói:

- Lấy tinh hồn của bảy tinh cầu để bổ sung cho một tinh cầu, không có lợi. Tuy nhiên kẻ có thể làm như vậy, hiển nhiên là kẻ không quên chốn cũ, điểm này quả là không tồi. Trận chiến với La Thiên Tinh Vực lần này, chỉ là không biết kẻ này sẽ lựa chọn như thế nào.

Vương Lâm nhìn thoáng qua mặt đất, tiến về phía trước một bước, thân ảnh biến mất, lúc hiện ra đã ở một sơn cốc. Cảnh vật trong sơn cốc so với lúc rời khỏi năm đó giống nhau y hệt.

- Nhân quả đã xong… cũng nên rời khỏi, chỉ là trước lúc đi ta muốn đến vùng đất của Tiên Di Tộc. Tiếc là thủy chung vẫn không tìm được phương pháp để gia tăng thiên địa tiên nguyên lực trong cơ thể… Nếu không thì cũng có thể nghiên cứu thuật Tát Đậu Thành Binh.

Ánh mắt Vương Lâm bình tĩnh, nhìn về phía xa xa.

Trong Liên Minh Tinh Vực, bên trong tinh không đơn độc tồn tại có một vài công trình kiến trúc màu đen. Những công trình này có một phong cách kỳ dị, hình dáng như thể những thanh đại kiếm đâm vào trong hư không.

Ở chỗ chính giữa có một tòa tháp cao, tòa tháp này cao không dưới nghìn trượng, từng sợi xích sắt màu đen từ trên thân tháp kéo ra nối liền với những công trình xung quanh.

Tu Chân Liên Minh phân làm hai điện, bốn tôn, tám phương giới, nơi này là Sát Vực Giới ! Một đạo thân ảnh như thể quỷ mị ở nơi trống vắng này biến ảo hiện ra, như những tia chớp bay tới phía trên tòa tháp kia. Thân ảnh kia quỳ xuống, hóa thành một lão già toàn thân phát ra hắc khí. Người này cúi đầu triều bái ở giữa tòa tháp cao, trầm giọng nói:

- Đã tìm được tung tích của Chính Phẩm Lôi Tiên Hứa Mộc mới được phong của La Thiên Tinh Vực !

- Hồn Sát Nhị Thị, hãy mang đầu của Hứa Mộc này tới cho bổn tọa ! Xem như Sát Vực Giới ta tặng cho La Thiên tu sĩ một món đại lễ !

Một thanh âm lạnh như băng từ trong tháp cao kia âm trầm truyền ra.

Trên Chu Tước Tinh, bên ngoài hố sâu trong vùng đất của Tiên Di Tộc năm đó, lúc này có một lão già đang khoanh chân ngồi. Lão già này toàn thân mặc hồng bào, tóc trắng xóa, trên mi tâm có một cái cây lóe ra, mọc ra mười một lá cây, nhưng ở trên đỉnh của lá thứ mười lại còn mọc thêm một nửa lá nữa.

Nếu một nửa lá này toàn bộ mọc ra, lão già này sẽ lập tức trở thành tộc nhân Thập Nhị Diệp của Tiên Di Tộc !

Ở Tiên Di Tộc, tộc nhân Thập Nhị Diệp tương đương với Âm Hư tu sĩ.

Lão già kia im lặng ngồi ở đó, thân ảnh vẫn không nhúc nhích, thủy chung nhắm mắt.

Vào một ngày, trên không trung có bốn đạo cầu vồng bay tới. Lão già bỗng nhiên mở hai mắt, nhìn về phía chân trời, trong mắt lóe lên tinh quang, ngay khi đang định mở miệng thì thân mình bỗng nhiên chấn động, quắc mắt nhìn chằm chằm vào một người bên trong bốn đạo cầu vồng kia.

Vương Lâm hạ xuống mặt đất, nhìn hố sâu trước mặt cùng với lão già đang nhìn chăm chú Tháp Sơn kia, trầm ngâm một lát, rồi chậm rãi nói:

- Vân Tước Tử tiền bối, đã lâu không gặp.

Lão già kia chính là Vân Tước Tử, ánh mắt lão lộ ra vẻ khiếp sợ, ánh mắt đang nhìn Tháp Sơn lập tức thu hồi, trong lòng nổi cơn sóng gió động trời nhìn Vương Lâm, chua xót nói:

- Tu đạo lấy thành quả làm đầu, cách gọi tiền bối kia không gần nói lại nữa. Vương Lâm đạo hữu, người này có phải là tộc nhân của Tiên Di Tộc ta không ?

Vân Tước Tử chỉ vào Tháp Sơn.

Tháp Sơn thần sắc lạnh lùng, cũng không nhìn tới Vân Tước Tử.

- Hắn là tộc nhân của Tiên Tuyển Tộc !

Vương Lâm than nhẹ, tiến về phía trước một bước, tiên vào bên trong hố sâu, Tháp Sơn theo sát phía sau. Còn về phần đồng tử đầu to kia vẫn đang hướng về Vân Tước Tử cười ngây ngô, cũng đi theo sau.

Ngay khi nhìn thấy nụ cười của đồng tử đầu to , một luồng uy áp đến từ trong linh hồn bỗng nhiên từ trong người Vân Tước Tử phát ra , sắc mặt hắn lập tức tái nhợt , vẻ phức tạp trong mắt càng đậm.

Lôi Cát cũng đi theo phía sau , hắn đối với Vương Lâm cực kỳ kính sợ , nhất là khi nhìn thấy thần thông của Vương Lâm , không ngờ có thể thay đổi linh lực của Chu Tước Tinh lại càng làm cho hắn tâm thần kịch chấn. Loại thần thông này từ rất lâu trước kia hắn đã từng nghe qua , chỉ có những tu sĩ đại thần thông danh chấn Liên Minh Tinh Vực mới có thể làm được.

Vân Tước Tử cười khổ , thân mình nhoáng lên một cái , tiến vào bên trong hố sâu.

Dọc đường đi , tốc độ của Vương Lâm không nhanh , bên trong Tiên Di Tộc này chậm rãi đi phía trước. Cho đến ngày nay , gần như tất cả tộc nhân của Tiên Di Tộc đều đã rời khỏi , nơi đây không còn một bóng người.

Đi xuống từng tầng , Vương Lâm nhớ rõ năm đó mình đến nơi đây , đi xuống sâu nhất là tới tầng thứ mười một , trong tầng thứ mười một đó gặp phải Tam Tổ của Tiên Di Tộc , bị người này truy sát , hắn cuối cùng phải xuất ra cuốn tranh phong ấn nữ tử của Hướng gia , lúc ấy mới tránh được kiếp nạn.

Cuốn tranh kia, qua sự kinh hãi của Tam Tổ Tiên Di Tộc năm đó, Vương Lâm biết vật này cùng với Tiên Di Tộc có mối liên hệ sâu xa.

Càng đi xuống phía dưới, bốn phía càng thêm tối đen. Qua mấy trăm năm không có ai cư trú, nơi đây đã không còn sức sống, chỉ còn có khí âm hàn nồng đậm.

Với tu vi trước kia của Vương Lâm, nếu gặp phải khí âm hàn này tất nhiên sẽ không hề dễ chịu, hơn nữa nếu không ngừng xâm nhập, cuối cùng sẽ bị khí âm hàn bức bách, không thể tiến lên.

Nhưng giờ phút này, khí âm hàn này đối Vương Lâm thật sự nhỏ bé không đáng kể, thậm chí hắn còn không cần vận chuyển nguyên lực, khí âm hàn này dường như là có linh tính, hoàn toàn không dám tới gần.

Lại tiếp tục không ngừng đi xuống, khí âm hàn ở phía trước Vương Lâm hình thành một cơn lốc xoáy xoay tròn rất nhanh, như thể muốn mở đường cho hắn.

Trong lúc tiến lên, trong đầu Vương Lâm thủy chung cân nhắc.

Tiên Di Tộc và Tiên Tuyển Tộc rõ ràng là cùng một chủng tộc, điểm này lúc trước đã có chút khẳng định, hiện giờ nhìn biểu hiện của Vân Tước Tử ở trước mặt đồng tử đầu to, hắn lại càng chắc chắn suy đoán của mình là đúng.

Chủng tộc này đối với tiên khí do tiên ngọc phát ra cũng không hề sợ hãi, nhưng nếu là tiên nguyên của tiên nhân, một khi tràn ra, lập tức sẽ khiến cho bọn họ từ trong linh hồn xuất hiện một sự khuất phục.

Điểm mấu chốt của tất cả chuyện này chính là tiên nguyên !

Nghĩ đến tiên nguyên, Vương Lâm cũng có chút lo lắng, tiên nguyên mà Thanh Thủy tặng cho hắn không phải là vô hạn, mỗi một lần thi triển tiên thuật, tiên nguyên này sẽ tiêu hao đi một ít, trong thời gian dài nếu không có phương pháp bổ sung, chắc chắn toàn bộ sẽ được dùng hết.

Mà tiên thuật Thanh Thủy truyền thừa lại là Hoán Vũ và Tát Đậu Thành Binh đối với tiên nguyên có yêu cầu cực cao, nếu không lượng tiên nguyên nhất định, hoàn toàn không thể nghiên cứu và cảm ngộ, lại càng không thể thi triển sử dụng.

Đây cũng chính là nguyên nhân Thanh Thủy nhất định bắt Vương Lâm phải tiến vào Thăng Tiên Trì,

đồng thời cũng là điểm mấu chốt sau đó đã đưa cho hắn tiên đậu.

Chỉ có điều tiến vào Thăng Tiên Trì có quá nhiều tai hại, cách này thì Vương Lâm không muốn lựa chọn. Nhưng cơ thể hắn tuy có tiên nguyên, những phương pháp bổ sung cũng đã thử qua rất nhiều, thậm chí hấp thụ tiên khí từ tiên ngọc cũng không thể hình thành được tiên nguyên trong cơ thể.

Sau khi thu phục được đồng tử đầu to, Vương Lâm cũng thường thử qua, nhưng cũng không được. Rơi vào đường cùng, hắn chỉ còn một lượng nhỏ tiên nguyên để sử dụng.

Không lâu sau Vương Lâm lần thứ hai đi xuống tầng thứ mười một của Tiên Di Tộc.

Tầng thứ mười một này không lớn, mặt đất bị đào bới thành từng khe rãnh, những khe rãnh này nối tiếp với nhau hình thành một ký hiệu kỳ dị, lại có một chất lỏng màu đỏ chảy trong những khe rãnh này, rơi vào trong mắt Vương Lâm trở thành một ký hiệu đỏ như máu.

Trong tầng thứ mười một trống không không có vật gì, chỉ có chất lỏng màu đỏ chảy trên mặt đất vang lên tiếng ào ào.

- Đây là một trong những Tổ Phù của Tiên Di Tộc ta. Nơi đây có mười chín tầng, Tiên Di Tộc ta ngoại trừ tổ tiên xa xưa nhất, những hậu duệ sau này nhiều nhất cũng chỉ có thể đi xuống tới tầng thứ mười sáu, ba tầng cuối cùng, không thể tiến vào.

Vân Tước Tử nhìn nơi đây, chậm rãi nói.

Vương Lâm gật đầu, thần thức đảo qua, liền tìm được lối vào tầng thứ mười hai, nhoáng lên một cái, đi thẳng đến lối vào kia.

Tầng thứ mười hai, mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu, với tu vi của Vương Lâm hoàn toàn không có gì trở ngại, trực tiếp đi xuống dưới tầng thứ mười sáu!

Trong tầng thứ mười sáu, trên mặt đất cũng có ký hiệu đỏ như máu, nhưng ký hiệu này cũng càng phức tạp thêm, chỉ cần liếc mắt một cái sẽ cảm thấy hoảng hốt. Vương Lâm hai mắt ngưng lại, ở trong này có bày đặt mười ba cỗ quan tài, phía trên những quan tài lần lượt đều có ký hiệu lóe ra.

Ở chính giữa nơi này có một hồ nước màu đen tản mát ra từng trận hàn khí tràn ngập bốn phía, điểm kỳ dị chính là chất lỏng màu đỏ chảy trong những khe rãnh xung quanh chính là bắt nguồn từ hồ nước này, tạo nên một vòng tuần hoàn. Chỉ có điều, chất lỏng sau khi chảy vào trong hồ nước liền biến thành màu đen, mà khi chảy ra lại phát ra hồng quang.

- Nơi này có chút thú vị.

Vương Lâm bước về phía trước, đi tới bên cạnh hồ nước, cẩn thận

nhìn thoáng qua.

- Tầng thứ mười sáu này chỉ có những tổ tiên đạt tới Thập Nhị Diệp mới có thể tiến vào, những quan tài xung quanh chắc hẳn đều là các đời tổ tiên của Tiên Di Tộc ta.

Nghe đồn đại rằng ở tầng thứ mười tám có bổn nguyên lực của Tiên Di Tộc ta!

Còn tầng thứ mười chín, vô số năm trước chỉ có đệ nhất tổ tiên của Tiên Di Tộc ta Chiến Hồn… Vương Lâm đạo hữu, nếu ngươi có thể đột phá xuống được tầng thứ mười tám, xin hãy nhớ đến tình cảm năm đó, để cho lão phu được cảm ngộ bổn nguyên của tổ tiên.

Vân Tước Tử sau khi trầm mặc một lát, hạ giọng nói.

Hắn nhìn Vương Lâm trước mắt, hình ảnh thằng nhóc con năm đó hoàn toàn tiêu tan trong đầu, thay vào đó hiện giờ là một tu sĩ đại thần thông chỉ cần giẫm chân một cái có thể khiến cho Chu Tước Tinh sụp đổ.

Trong những ngày này, thi thoảng hắn vẫn nghĩ, nếu như năm đó mình không chỉ điểm cho đối phương Hóa Thần, hôm nay liệu có tu sĩ đại thần thông này tồn tại ở trước mắt hay không… …

Vương Lâm liếc mắt nhìn Vân Tước Tử một cái, gật gật đầu.

Vân Tước Tử đối với hắn có ân, mặc dù sau khi biết được mục đích của đối phương, đó cũng chỉ là một mưu mô.

Trong hồ nước màu đen kia tràn ra hàn khí nồng đậm, bên trên lại có một đạo phong ấn tồn tại. Phong ấn này theo Vương Lâm nhìn thì thậm chí tu sĩ đạt tới đỉnh của Dương Thực cũng chưa chắc có thể bài trừ.

Ngoài ra trên phong ấn này lại có yêu cầu đối với huyết mạch, nếu không có huyết mạch của Tiên Di Tộc, muốn đi vào lại càng khó khăn hơn.

- Khó trách tầng thứ mười bảy vẫn không ai có thể tiến vào, loại phong ấn mạnh như vậy không phải tu sĩ tầm thường có thể mở ra được.

Vương Lâm trong lúc trầm ngâm, nhìn chằm chằm hồ nước đen kia. Lần này hắn đến Tiên Di Tộc, sở dĩ muốn đi vào nơi này hiển nhiên là có nguyên nhân.

Nguyên nhân này chính là năm đó ở La Thiên Tinh Vực khi hắn giao chiến với người của Diêu gia, tộc nhân của Diêu gia kia xuất ra một lá bùa, trong lá bùa này có một sức mạnh cực kỳ kỳ dị, không ngờ đem sức mạnh toàn thân hắn hoàn toàn phong ấn lại!

Cảnh tượng cho đến bây giờ trong ký ức của Vương Lâm vẫn còn rất mới mẻ, trên thân thể hắn cũng vẫn còn có một lá bùa.

Trầm ngâm một lát, Vương Lâm bình tĩnh nói:

- Đầu to, thi triển toàn lực, hãy thi triển tiên thuật mạnh nhất của ngươi đánh vào hồ nước kia!

Đồng từ đầu to không dài dòng, tiên nguyên bỗng nhiên vận chuyển, lập tức một luồng tiên khí nồng đậm từ trong thân thể hắn bùng phát, hóa thành một cơn lốc tiên khí, dẫn dắt thiên uy bốn phương.

Vân Tước Tử ngay lập tức không chịu nổi, theo bản năng lui về phía sau, sắc mắt tái nhợt, từ bên trong linh hồn dường như có một ý chí mãnh mẽ bức bách hắn phải khuất phục, nếu không khuất phục sẽ hoàn toàn xé xác hắn.

Dưới ý chí này, Vân Tước Tử gầm nhẹ một tiếng, trên mặt nổi đầy gân xanh, giãy giụa dữ dội.

Cũng may đồng tử đầu to không phải nhắm vào Vân Tước Tử, vì thế hắn mới có cơ hội để giãy giụa. Đầu to vận chuyển tiên nguyên toàn thân, hai tay lập tức điểm lên trên tai một cái, lập tức đầu hắn bỗng nhiên biến hóa, phình to ra hơn gấp đôi. Từng đường gân xanh đỏ đan xen vào nhau phá tan lông mày chui ra, hình thành một sức tấn công khổng lồ hướng thẳng đến hồ nước phía trước.

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên vang lên, hồ nước kia lập tức chấn động, chậm rãi xoay tròn.

Hai mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra phong ấn bên trong hồ nước này, dưới sự tấn công của đồng tử đầu to, có dấu hiệu bị phá vỡ, nhưng dấu hiệu này cũng không rõ ràng. Trong khoảnh khắc sắp sửa tiêu tan này, song chỉ tay phải Vương Lâm tạo thành kiếm, hai mắt ẩn chứa lôi ý, sức mạnh thiên địa lôi đình lúc này điên cuồng từ bốn phương tám hướng ngưng tụ, vờn quanh đầu ngón tay của Vương Lâm. Hắn bước về phía trước, trực tiếp hướng về hồ nước điểm vào hư không.

Sau khi hắn điểm ra, lập tức liền có lôi đình vô tận ầm vang xuất hiện, theo song chỉ của Vương Lâm như thể lôi long nhảy vào trong hồ nước kia. Chỉ nghe thấy nổ ầm một tiếng, toàn bộ mặt đất tầng thứ mười sáu xuất hiện những vết nứt lớn, trong khi khí âm hàn đang khuếch tán ra, bên trong hồ nước lại nổi sóng lớn, toàn bộ hồ nước kịch liệt bay lên, trong ánh điện quang lóe ra hóa thành một ký hiệu màu đen.

Ký hiệu này quá mức phức tạp, lằng ngoằng chi chít, hoàn toàn không thể thấy rõ ràng. Nhưng, Vương Lâm không cần thấy rõ, hắn không cần phải giành được sự cho phép của phong ấn này, mà muốn cưỡng ép phá vỡ.

Tiếng nổ ầm ầm, theo lôi quang qua lại trên ký hiệu không ngừng truyền ra, mỗi một lần hai đạo lôi quang va chạm vào nhau liền khiến cho ký hiệu này chấn động. Trong lúc không ngừng chấn động, ký hiệu này nhanh chóng tiêu tan, phong ấn tầng tầng lớp lớp sụp đổ.

Hai mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, nâng tay phải lên, Thú Cốt trên đó biến ảo hiện ra. Thú Cốt xuất hiện, trong khi u quang lóe lên, sát khí lập tức tràn ngập bốn phía.

Ký hiệu kia đang không ngừng sụp đổ, bỗng nhiên chấn động, bên trên xuất hiện những quầng sáng màu xám, nhanh chóng bị hóa đá. Ngay trong khoảnh khắc này, Tháp Sơn tiến ra một bước, hữu quyền ầm ầm tung ra!

Nổ ầm một tiếng, sau khi tầng thứ mười sáu này chấn động trong phạm vi lớn, ký hiệu kia lập tức sụp đổ, lôi quang trên đó chạy càng nhanh, trong tiếng ầm ầm liên tiếp, ký hiệu này hoàn toàn hóa thành vô số những điểm sáng màu đen, tiêu tan ở bốn phía.

Ngay khi kỳ hiệu này tiêu tan, trên mặt đất phía trước cái ao kia xuất hiện một Truyền Tống Trận, trận pháp lóe lên hào quang, phát ra ánh sáng quỷ dị.

Ngay khi thông đạo tới tầng thứ mười bảy mở ra, trên Chu Tước Tinh, trong một quảng trường ở một tông phái, một lão đạo rất giống Hoàng Long chắp tay sau lưng đang mỉm cười nói chuyện với một vài đệ tử bậc thấp bỗng nhiên thần sắc khẽ động, nhìn về phía xa xa.

Một lúc lâu sau, hắn thu ánh mắt lại, trong lòng thầm nhủ:

- Thôi, tầng thứ mười bảy cũng không phải là chỗ không thể cho người khác nhìn thấy, tu vi của tên tiểu tử này cũng đã đạt đến trình độ có thể biết được một số việc bí mật. Tuy nhiên với tu vi của hắn, mười bảy tầng cũng là cực hạn, tầng thứ mười tám kia cũng không thể vào được.

Trong tầng ngầm thứ mười sáu của Tiên Di Tộc, Tháp Sơn tiến lên một bước, đi vào bên trong trận pháp, biến mất không thấy. Vương Lâm sau khi chờ đợi một lát, xác nhận không có gì nguy hiểm mới tiến lên một bước, đi theo phía sau là đồng tử đầu to và Lôi Cát, Vân Tước Tử kia cũng đồng thời lao ra, theo Truyền Tống Trận biến mất.

Bên trong tầng ngầm thứ mười bảy của Tiên Di Tộc là một màn tối đen, không có một chút hào quang nào, lại còn có một luồng tử khí nồng đậm lượn lờ. Giờ phút này ở trung tâm của tầng thứ mười bảy, hào quang trận pháp đột nhiên xuất hiện.

Nhờ có hào quang này, hết thảy mọi thứ xung quanh trong phút chốc đều vô cùng rõ ràng!

Đây là khu vực rộng trăm trượng, bốn phía có những sợi xích sắt đan xen vào nhau, ở mỗi một điểm giao nhau đều treo một thi hài, ở trên thi hài này không ngờ lại tản mát ra tiên khí!!

Thi hài này rõ ràng chính là tiên nhân.

Chỉ có điều tiên khí này không có một chút linh động, toàn bộ đều là tử khí trầm lặng, dường như thi hài này đã bị treo ở đây vô số năm.

Gần như trong nháy mắt, hoàng quang trận pháp tiêu tan, bên trong trận pháp kia có mấy người xuất hiện.

Tháp Sơn là người đầu tiên tiến vào nơi này, ngay khi hắn tiến vào nơi này lập tức hai mắt lộ ra tinh quang, không ngừng quan sát bốn phía. Với sự lạnh lùng của hắn ngay khi nhìn thấy những thứ xung quanh đồng tử cũng không khỏi co rụt lại.

Nơi đây tối đen như mực, chỉ có điều màn đen này không thể ngăn cản thần thức. Sau khi Vương Lâm xuất hiện, thần thức bỗng nhiên đảo qua, lập tức hít sâu, sắc mặt trầm xuống.

Không chỉ có hắn mà cả đồng tử đầu to sau khi dùng thần thức tra xét bốn phía sắc mặt tái nhợt. Hắn tiến vào Thăng Tiên Trì, dung hòa ý cảnh ngưng tụ tiên nguyên, có thể nói đã trở thành tiên nhân, vì thế, khi nhìn thấy cảnh tượng trong tầng thứ mười bảy này, sự rung động của hắn vượt xa hơn những người bên cạnh.

Càng khiến hắn cảm thấy kinh hãi, đó ở trong này, tiên nguyên trong cơ thể hắn vẫn luôn vận chuyển một cách thuận lợi không ngờ lại có sự run rẩy, như thể bị một sức mạnh kỳ dị áp chế.

Dưới sự áp chế này, đồng tử đầu to bên tai dường như có thể nghe thấy từng tiếng gầm rú thê lương, sắc mặt hắn tái nhợt, thân mình chấn động, một ngụm máu tươi mãnh mẽ dâng lên, trực tiếp bị phun ra.

Cũng may Vương Lâm đã phát hiện ra sự dị thường của đầu to, sau khi hắn phun ra máu tươi tay phải liền vỗ vào hậu tâm của hắn, một lượng nguyên lực vô biên chảy vào, lúc này mới khiến cho đồng tử đầu to tỉnh táo trở lại.

Hắn nhìn về bốn phía, ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ nồng đậm.

Trái lại, Vân Tước Tử lại hoàn toàn khác hẳn với đầu to, sau khi hắn đến nơi đây, lập tức liền cảm nhận được một luồng khí tức của Tiên Di Tộc, những dấu ấn màu đen bên ngoài thân thể lúc này không ngờ tự nhúc nhích, nhanh chóng co rút lại, bất ngờ xuất hiện sự thoái hóa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
20 Tháng ba, 2023 19:14
Thanh niên đọc lướt
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 23:32
Truyện viết ko logic tí nào cả. Main nó ngưng khí kì tầng 3, còn thằng Chu Bằng hơn tầng 10 mà lại để 1 quả đạn thối của main làm choáng? Trong khi nó 1 hit đánh văng thằng tầng 8 bên Hằng Nhạc phái, mà lại để quả đạn vớ vẩn mua từ thằng đệ tử bên kia bán.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:40
Các bác cứ đọc ở trang khác đến chap 154 có thể quay về đây đọc. Em kiểm tra thì thấy từ 154 đổ đi thì không bị ngắt dòng linh tinh nữa.
ntkien400
12 Tháng hai, 2023 10:29
Ài giờ biết vì sao lại chửi trans rồi, tưởng dịch cùi ai dè do ngắt dòng tè le mà không chỉnh lại. Đọc khó chịu thật :/
ntkien400
08 Tháng hai, 2023 17:18
Hi vọng là hay, mới đọc thấy kiểu khinh thường nhau mong là nhân vật không não tàn.
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:29
Đọc đến khoảng c1500 là hiểu mà, Phù Tộc Tổ là con của Chưởng Tôn ở giới ngoại, lúc trước thì chỉ có 1 tiên giới, sau mới chia 4, sau lại được VL ghép lại thành tân tiên giới đó
luongducanh
19 Tháng mười một, 2022 13:21
Cái đó là thất phách của Thất Thải TT mà nhỉ, còn 1 miếng la bàn là bổn tôn của Thiên Vận Tử, cái còn thiếu là 1 phần của Thiên Đạo, nên khi U Minh Thú nuốt cứ thấy thiếu thiếu
Hieu Le
15 Tháng mười một, 2022 15:55
truyện cũng được. nhưng ghét cái thằng dịch và post truyện nên đọc vài trăm chương rồi bỏ.
Thanh Lâm
29 Tháng mười, 2022 00:21
đọc hết truyện cảm phục mỗi lão Độn Thiên với Chu Tước Thánh Hoàng đời 5. Hai lão vì tông phái của mình mà đến những năm tháng cuối đời vẫn cống hiến, không tiếc hết thảy bồi dưỡng VL vì tương lai của cả tông. Rồi cuối cùng ra đi trong sự thanh thản.
ace06
09 Tháng mười, 2022 18:49
Truyện hay mà dịch không nhai nổi.
Đặng Hoàng
02 Tháng mười, 2022 13:23
Dịch ngu học thật sự,
Hieu Le
23 Tháng chín, 2022 12:24
chưa tới bước 3 mà đánh không linh như đúng rồi hơi ảo quá ấy
Hieu Le
21 Tháng tám, 2022 20:22
Chap 339 đéo hiểu là ntn luôn. Ai giải thích hộ cái.
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:40
xin link cv truyện này với
xuanbau
18 Tháng sáu, 2022 10:39
dịch như con kẹc. đọc mà cứ như văn của trẻ lớp 3
Hieu Le
02 Tháng sáu, 2022 11:38
bộ này nhảy sang truyện full dịch dễ hiểu hơn
Nguyễn Hoàng Bủm
14 Tháng hai, 2022 07:18
Dịch dốt như bò
lategoto
05 Tháng hai, 2022 04:22
mấy năm r vẫn bị chửi thấy cũng tội,nhưng t vẫn phải chửi m ngu. đọc chưa đc 1/10 truyện đã đi phán xét.ngu thì im mẹ đi cho ng ta đừng biết,đằng này còn la làng sợ ng ta ko biết m ngu à.
TTBTừKhuyết
22 Tháng mười hai, 2021 15:28
.
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:38
Đoạn gần cuối truyện có tả một người tóc đen rất dài trong hư vô thức tỉnh. chắc là Lục Mặc sau khi có ý thức riêng đã can thiệp vào Mộng Đạo để giúp VL
Thanh Lâm
24 Tháng mười một, 2021 15:35
Nếu nói vậy 6 phách đỏ cam vàng lục lam chàm đều là người có liên quan tới VL. vậy phách thứ 7 màu tím ko nhìn rõ mặt phẫn nộ với trời có phải là VL hay không
An Nguyễn
24 Tháng chín, 2021 17:59
thế bác có bộ nào hậu cung ko bác gt giùm vs nhưng đừng kiểu bình hoa nhé
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 19:42
audio cứ vấp liên tục, nghe cứ khó chịu méo tả đc
kiu kiu
29 Tháng tám, 2021 06:49
audio ấp a ấp úng như ông Guest vậy, cv cho thính giả có tâm chút đê
TuKii
01 Tháng bảy, 2021 21:50
Truyện gì ngược vãi dị các bác???
BÌNH LUẬN FACEBOOK