Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nói chuyện một đêm với Thanh Tuyền xong, giải quyết tất cả các nan đề, sự sảng khoái trong lòng không thể diễn tả nổi, hắn nhai nuốt ừng ực mấy món điểm tâm của Xảo Xảo làm, lại cùng hai con trai cười đùa vui vẻ, sau đó mới thừa dịp thời tiết khô ráo, nghênh ngang ra cửa.

Trên đường mọi người cười đùa vui vẻ, qua lại như nêm, tiếng rao, tiếng kêu không dứt bên tai, người mua kẻ bán, đủ loại hàng hóa, làm cho người ta hoa cả mắt. Lâm Vãn Vinh tâm tình rất tốt, cứ láng cháng qua lại suốt, đi về phía đông một chút, chơi ở phía tây một chút, bạc vụn không ngừng vung ra, mua rất nhiều đồ ăn vặt, đồ chơi nho nhỏ, xem giống như người nhàn nhã đi chơi.

Tứ Đức đi theo sau hắn, trong miệng lầm bầm, hàm hồ không rõ:

- Tam ca, chúng ta đang đi đâu đây?!

- Ừ!

Lâm Vãn Vinh quay đầu, nhỏ giọng xuống:

- Hôm nay chúng ta đi một chỗ đặc biệt, ngươi phải giữ bí mật cho ta, không được nói với ai!

Mắt Tứ Đức sáng như đèn pha:

- Lầu xanh?!

Tam ca phẫn hận đá một cước vào mông hắn, bất mãn nói:

- Ta đã tới nước này mà còn phải đi chơi lầu xanh sao? Lầu xanh chơi ta thì còn nghe được!

Tứ Đức gật gật đầu vẻ kính nể. Quả đúng thế thật, bây giờ toàn bộ tiểu thư nha hoàn trong kinh thành, ai không biết đại danh của Tam ca? Nếu nghe nói hắn muốn đi chơi lầu xanh, còn không chừng sẽ xếp hàng chờ hắn? Đến lúc đó ai chơi ai, ai móc ngân phiếu ra, cũng chưa thể nói chính xác được!

Hai người vừa ra khỏi cửa thành, đi thẳng về phía bắc, không tới nửa canh giờ đã tới trước Ngọc Phật tự.

Nửa năm không quay lại, Ngọc Phật tự xem ra đã hoàn toàn thay đổi, không chỉ tường gạch sạch sẽ, mà bức tượng Phật Di Lặc cũng sơn lại mới tinh. Thánh phường sửa tên thành học viện Giáo Thư Dục Nhân được nhiều người lui tới thường xuyên, đường lên núi cũng được trùng tu mở rộng ra, so với ngày xưa lúc đến tìm Thanh Tuyền thì rộng rãi hơn nhiều.

Trên Thánh Phong, mây mù bao phủ, sương lam vờn quanh. Đình đài lầu các, tường gạch mái cong, ẩn hiện trong mây như tiên cảnh. Lâm Vãn Vinh đi tới tới đi lui dò xét một vòng. Những kỉ niệm với Thanh Tuyền và Ninh Tiên tử vùn vụt quay về như vừa mới xảy ra hôm qua, trong lòng thấy ấm áp vô cùng.

Lên mấy bậc thang, thông tùng xanh rờn, tiên hoa nở khắp nơi. Xa xa những quỳnh lâu sừng sững trên đỉnh Tuyệt Phong, giống như cung điện thanh u mĩ lệ. Trong lòng hắn nhớ đến tiên tử tỷ tỷ, bước bước rảo nhanh hơn, sắp đến đỉnh núi, bỗng nghe những tiếng cười giòn tan theo gió truyền đến.

Nơi này này là một khoảng vườn đào tươi tắn, sắc hoa rực rỡ, những cánh hoa bảy màu bay tán loạn giống như mưa, rực rỡ xinh tươi. Hơn hai mươi nam nữ thanh niên, đang nô đùa xem hoa trong vườn, tiếng cười nổi lên không dứt.

Thánh phường ngày xưa sửa thành học đường, dạy đủ loại văn lí công nông y, mấy năm nay có rất nhiều học sinh tới đây học hành hoặc thăm viếng. Lâm Vãn Vinh lắc đầu cười cười, đang muốn tiếp tục lên núi, lại nghe một thanh âm nói rất rõ ràng:

- Hương Quân, muội nhìn cánh hoa này này?

Người nói chuyện là một công tử còn trẻ, ước chừng mười bảy mười tám tuổi, tay cầm một cây quạt, mặt mỉm cười, đứng rất thẳng, dáng người ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái. Những nữ tử chung quanh, mặt đỏ ửng, ngượng ngùng liếc hắn, ánh mắt phần lớn đều dừng trên người hắn.

Tiểu bạch diện này dù có đẹp trai hơn thì Lâm Vãn Vinh cũng không lưu ý, thật ra chính tiếng kêu ‘Hương Quân’ của hắn mới làm cho người ta nhíu mày.

Công tử này đang hướng về một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi, tiểu cô nương này còn rất trẻ, mặt đẹp như ngọc, đôi môi đỏ mọng, thấp thoáng có loại mị lực điên đảo chúng sinh.

Nghe công tử đó ân cần hỏi, tiểu cô nương nói khẽ:

- Đóa hoa của ngươi đều là vật chết, đẹp thì có đẹp, nhưng thiếu chút linh tính! Ta thấy hoa đẹp nhất ở đây, chính là vườn hoa này. Lạc anh tung bay, hoa đào như mưa, như người hữu tình dựa vào nhau, những cánh hoa như lòng người, cánh nào cũng có chân tình!

Công tử anh tuấn nghe thế tinh thần chấn động, vội hỏi:

- Hiền muội thích mưa hoa đào hả? Vậy vi huynh sẽ chọn thêm vài đóa, đem trải trước cửa của muội, bảo đảm muội sẽ rất vui!

Tiểu cô nương hơi giận:

- Hoa như người, phải ở trên cành mới đẹp, ngươi hái xuống, đó là cắt đứt căn nguyên của nó, trải ra trước cửa, có khác gì một vũng bùn chứ, so với đa tình hoa đào vũ, càng cách xa mười vạn tám ngàn dặm! Hơn nữa, vô duyên vô cớ, ta lấy hoa của ngươi làm gì?

Giọng nói nàng như hoàng oanh, nói chuyện vừa nhanh vừa thánh thót, chẳng hề lưu tình chút nào.

Mặt tên công tử đó đỏ lên, vội hỏi:

- Hương Quân nói đúng, hoa phải có rễ mới có thể hữu tình, lần này là ta sai rồi, vi huynh sẽ bồi thường cho muội.

Tiểu cô nương hừ một tiếng, cũng không thèm để ý đến hắn, quay đầu đi nói chuyện với bạn nữ bên cạnh.

Lâm Vãn Vinh nghe thế vui mừng, nửa năm không thấy, tiểu sư muội xem ra miệng lưỡi sắc sảo quá ta!

Người nói vừa rồi là Lý Hương Quân, một nhân vật thực sự kỳ quái. Lần đầu hắn thấy nàng là lúc pháo oanh Thánh phường, nàng còn thắt hai bím tóc, giống như đứa nhỏ mười hai mười ba tuổi, mặt đẹp như ngọc, lí lắc đáng yêu. Lúc này, nàng bỏ bím tóc, vóc người dung mạo cũng biến đổi, giống như một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi, làm người ta hoa cả mắt!

“Nha đầu này rốt cuộc bao nhiêu tuổi nhỉ?” Lâm Vãn Vinh không hỏi Thanh Tuyền, mà hắn cũng không hỏi được! Chỉ là hôm nay hắn phải đi gặp Ninh Tiên tử, không muốn lưu lại ở đây, nên không chào Tiểu sư muội mà chạy thẳng lên núi.

Lý Hương Quân quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào bóng dáng hắn, đột nhiên lớn tiếng hô:

- Hầu Phương Vực Hầu công tử, ta thích hoa đào kia, ngươi hái cho ta đi!

“Hầu Phương Vực?” Lâm Vãn Vinh nghe thế tâm thần chấn động: “Đây là tên tiểu tử họ Hầu Thanh Tuyền nói qua sao? Nếu thật có một nhân vật như vậy? Hắn lại tới ve vãn Tiểu sư muội sao?!”

- Tam ca, còn lên núi nữa không?

- Tứ Đức thấy hắn dừng lại vẻ trầm ngâm, nhịn không được thì thầm hỏi.

Lâm Vãn Vinh khe khẽ than thở: “Hầu Phương Vực cũng tốt, Lý Hương Quân cũng được, tất cả đều đã nói với Thanh Tuyền rồi, tin rằng nàng tự nhiên sẽ nghĩ ra biện pháp. Nếu ông trời cố ý muốn cho tiểu sư muội nhìn sai người, vậy cũng không phải là việc mà ta có thể thay đổi được!” Hắn tự an ủi vài câu, khẽ gật đầu, mang theo Tứ Đức theo đường núi đi lên.

- Tỷ phu, tỷ phu...

Một tiếng hô truyền đến, mang theo vẻ kinh hỉ vô hạn:

- Sao huynh cũng ở chỗ này?!

“Tỷ phu? Nha đầu này gọi ai nhỉ?” Lâm Vãn Vinh lòng thầm nghi hoặc.

Tứ Đức nháy nháy mắt, lặng lẽ nói:

- Tam ca, vị tiểu thư đó dường như gọi huynh đó!

“Gọi ta á?” Hắn vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Hầu Phương Vực Hầu công tử đang trèo tòn ten trên cây hái hoa đào, Lý Hương Quân vẫn đứng ở bên vườn, nhảy tưng tưng ngoắc hắn, nở nụ cười cười vô cùng ngọt ngào.

“Nha đầu này mắt lợi hại thật, còn cách xa như vậy mà có thể nhận ra ta.” Hắn cười hì hì đi tới, gật đầu nói:

- Chà, là tiểu sư muội hả! Đã lâu không gặp, cao lớn hơn thành đại cô nương rồi, thiếu chút nữa ta không nhận ra!

Lý Hương Quân hừ một tiếng bất mãn:

- Ngươi cố ý không nhận ra ta! Mấy ngày trước sư tỷ sinh bảo bảo, ta về thăm nàng. Ngươi chỉ lo ở đại viện, đâu thèm gặp ta!

“Ngươi thật ra thấy ta rồi, sao không tới chào hỏi ta chứ?“ Hắn cười nói:

- Đó là bởi vì khách khứa nhiều quá, không lưu ý tới muội. Ngươi yên tâm, lần sau có làm tiệc tùng, ta sẽ làm riêng một chỗ cho muội!

- Hương Quân, vị này là ai?

Hầu công tử cũng không biết làm sao mà bò lên trên cây, hái được hai cành hoa đào tươi tắn, ân cần đưa đến tận tay tiểu sư muội. Trên Thánh phường bốn mùa như xuân, hoa đào ở nơi khác sớm đã rụng cả rồi, duy chỉ có nơi này là vẫn còn nở rộ, thật là đẹp!

Hầu Phương Vực quả nhiên môi hồng răng trắng, nhất biểu nhân tài, Lâm Vãn Vinh quan sát hắn vài lượt, cười nói:

- Vị này là Hầu công tử hả? Ta họ...

- Hắn họ Thư…

Lý Hương Quân cười ngắt lời hắn:

- Đại danh là Thư Hảo!

- Thư Thư Hảo?!

Hầu công tử nhắc lại, thần tình nghi hoặc.

Tứ Đức khành khạch cười ra tiếng. Lâm Vãn Vinh cũng ngẩn người. Đây là tên hắn dùng lừa Lý Hương Quân vào ngày pháo đả tiên phường. Không ngờ tiểu sư muội còn nhớ.

Mấy nam nữ học trò chung quanh vốn đang lưu tâm nghe họ nói chuyện, vừa nghe tên này, nhất thời tiếng cười nổi lên bốn phía, có vẻ tò mò đánh giá Thư tiên sinh này.

Hầu công tử cũng từng gặp trường hợp này rồi, đây là Lý Hương Quân đùa giỡn với hắn thôi! Hắn không thể làm gì được Hương Quân, chỉ có nước quay về Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng giận dữ:

- Tại hạ Hầu Phương Vực, nhân sĩ Thương Khâu, được tế tửu tiền nhiệm của quốc tử giám tiến cử, tới Thánh phường học tập! Chẳng biết huynh đài xưng hô như thế nào?

Hầu Phương Vực quả có chút cao ngạo, Lâm Vãn Vinh mỉm cười:

- Hầu công tử đừng để ý, đây là Hương Quân nói đùa với ngươi đó. Ta tên là Tam Lâm, huynh đệ trên đường đã như vậy gọi ta!

Tam Lâm? Tên này qua rất lạ, Hầu Phương Vực hừ một tiếng, không để ý nữa.

- Hầu công tử, ngươi đừng coi thường vị Tam Lâm này!

Lý Hương Quân cười hì hì, lẳng lặng đứng bên người Lâm Vãn Vinh:

- Hắn là tỷ phu của ta đó!

“Tỷ phu?“Hầu công tử trợn mắt nhìn. Những học tử bên cạnh cũng kinh hãi. Một vị tiểu thư trong đó nhìn Lâm Vãn Vinh, khẽ cười nói:

- Hương Quân, muội còn có tỷ tỷ sao? Sao ta không nghe ngươi nói bao giờ? Nhưng vị tỷ phu này của ngươi thật ra khác với những bạch diện tiểu sinh bình thường, có một phong vị rất lạ!

“Bạch diện tiểu sinh theo như lời nàng, chắc là ám chỉ Hầu Phương Vực.“ Đám học tử nam nữ cười ồ lên, Lâm Vãn Vinh mừng rỡ, cười toét miệng xem ra còn tươi hơn cả bọn chúng nữa!

Lý Hương Quân cầm cành đào, mặt vênh lên, cười nói:

- Tỷ phu, đây là đóa hoa mà Hầu công tử tặng ta, có đẹp không?

Hầu Phương Vực lòng thầm vui vẻ, vội vàng nhìn thẳng Lâm Vãn Vinh, kì vọng câu trả lời của hắn.

Lý Hương Quân tuy còn nhỏ, nhưng ngầm có phẩm chất có thể khuynh đảo chúng sinh, Lâm Vãn Vinh gật đầu vẻ rất chăm chú:

- Không tệ, khá đẹp!

- Đẹp cái gì?!

Hương Quân nghe xong lại tức giận:

- Hoa không có sinh mạng, so với mưa hoa đào mà ngươi cho sư tỷ, cách nhau vạn lần, sao có thể đẹp được chứ? Ngươi đó, đúng là không thật thà!

Căn bản không phải cùng hoàn cảnh, sao lại nói như vậy được chứ? Nha đầu Lý Hương Quân này tuổi tuy không lớn, nhưng tính cách lại hỉ nộ vô thường, thường làm người ta giật bắn cả lên. Lâm Vãn Vinh bật cười:

- Không thể so như vậy được, sau này muội tự nhiên sẽ hiểu được! Tiểu sư muội, hôm nay ta còn có việc, chúng ta gặp lại sau nhé!

- Ngươi có chuyện gì, không phải là vội đi thăm sư phó của ta sao?

Tiểu sư muội đột nhiên hỏi:

- Sư tỷ đồng ý không? Nếu sư tỷ đồng ý, ngươi cũng nên hảo hảo cầu cạnh ta! Không được ta gật đầu, ngươi vĩnh viễn không lên được Thiên Tuyệt phong! Ngươi tin không?

Lâm Vãn Vinh bỗng nhiên trợn mắt: “Không thể nào, chuyện giữa tiên tử và ta, tiểu sư muội làm sao biết được?“

Nhìn hắn giật mình như vậy, Lý Hương Quân cười đắc ý, lớn tiếng nói:

- Hầu công tử, hoa đào mà ngươi tặng, tỷ phu ta nói nó khó coi! Ngươi còn có gì mới nữa không?

Tự nhiên nhảy đâu ra một tên tỷ phu, Hương Quân tựa hồ rất nghe lời hắn? Hầu Phương Vực căm tức vô cùng, lớn tiếng nói:

- Nếu chỉ là một đóa hoa, tự nhiên không có gì hay ho! Hầu mỗ không có sở trường gì, chỉ có hai mươi năm đọc thơ văn, bây giờ can đảm làm một bài phú hoa đào, cùng đóa hoa kia, cùng nhau tặng cho Hương Quân hiền muội. Hy vọng nàng nhận cho!

- Hay lắm,

Lý Hương Quân vỗ tay:

- Thơ văn của Hầu công tử vô cùng nổi tiếng, ta thích nghe nhất!

Hầu Phương Vực được tán thưởng, nhất thời vui như hội, đi lại vài bước, chầm chậm ngâm lên:

- Viên trung quan ngọc thụ
Bôi lí lạc ảnh trường
Hoa hồng nhất vạn lí
Xử xử tức ngô hương

(Giữa vườn ngắm cây ngọc,
Trong chén tạc bóng dài
Ngàn dặm đường đỏ thắm,
Khắp nơi ngát hương nồng)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK