Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lâm Tam ư? Tuyển chọn gia đinh ư? Lâm Vãn Vinh thiếu chút nữa ngã ngửa người ra, ngay cả tên thật cũng không thể dùng, lại còn muốn tự coi mình là Lâm Tam gì đó? Cái tuyển chọn gia đinh này là trò chơi gì thế? Đã chiêu mộ gia đinh lại còn tuyển chọn cái gì chứ?

Ngụy đại thúc dường như xem thấu tâm tư của Lâm Vãn Vinh, cười nói: "Tên cũng chỉ là một cái vỏ bọc của người ta mà thôi, ta tin rằng ngươi cũng không phải hi vọng rằng cái tên Lâm Vãn Vinh của ngươi xuất hiện trong danh sách hạ nhân của Tiêu gia chứ? Lâm Tam tiện lợi cho ngươi hơn nhiều. Cái việc tuyển chọn gia đinh kia, ngươi khỏi phải suy nghĩ làm gì, chỉ cần nhớ kỹ lời ta nói, ngươi sẽ trở thành một gia đinh của Tiêu gia. Bất quá, có thể sẽ có rất nhiều người sẽ cùng ngươi cạnh tranh chiếm lấy cái vị trí này, ngươi hãy cố gắng một chút, đừng để người khác đoạt lấy chén cơm đó."

Lâm Vãn Vinh đang ngẫm nghĩ những lời này, Ngụy đại thúc liền bước đi. Hắn nhìn lại chính mình lúc này cũng thực không có nơi chốn nương tựa, không được, không cần biết thế nào hắn tự phải tìm cách nuôi sống chính mình đã. Tuy nói là để Lâm Vãn Vinh hắn đi làm gia đinh cho người ta, nhưng thật ra lão Ngụy chẳng phải đã tìm hộ hắn một chén cơm đó sao? Đáng tiếc, Lâm Vãn Vinh hắn không có quan tâm đến cái chén cơm này lắm, nhưng đã hứa thì làm, nếu cái việc tuyển chọn gia đinh này mà hắn còn không qua được thì thật là kém cỏi quá đi.

Chỉ có điều tuyển một vài gia đinh thôi mà Tiêu gia cũng phải mở hội chiêu mộ sét duyệt quy mô như vậy, không biết là có chủ ý gì, nhưng việc này không phải là bình thường.

Lâm Vãn Vinh trầm ngâm một lát, Ngụy đại thúc lúc này đã đi từ lâu rồi. Khi hắn bước ra khỏi cửa, chỉ còn nhìn thấy cái bóng của Ngụy đại thúc ở phía xa xa. Cái lão nhân mù này cước bộ cũng thật nhanh a.

Giờ Lâm Vãn Vinh chỉ đành phải đối diện với sự thật, nếu hắn là một nam nhân thì phải tôn trọng lời hứa của mình, nghiêm chỉnh đến Tiêu gia làm gia đinh một năm.

Tốt xấu cũng chỉ có một năm, nhắm mắt vài cái rồi cũng hết, coi như đến rèn luyện ở chuồng heo một năm vậy. Cho nên cái lão nhân kia nói cái gì làm ra một phen sự nghiệp chỉ là nói nhăng cuội, nếu mà chạy đến lão đại của Tiêu gia mà nói ta phải làm nên sự nghiệp, cam đoan sẽ bị loạn bổng đánh cho nhừ người.

Nghĩ thông xuốt một hồi, Lâm Vãn Vinh trong lòng trở nên thoải mái hẳn ra. Hắn chỉ cần qua được cái tuyển chọn gia đinh gì đó kia, sau đó hỗn tạp làm việc một năm rồi sẽ thoát khỏi lời hứa này.

Cái gọi là tuyển chọn gia đinh này cũng có thể tương đương với “Chiêu sính hội”a, ngẫm lại mình giờ phải đến đó mà xin việc, Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười trong lòng, xấu hổ a, xấu hổ a, đã đến lúc bắt đầu phải kiếm tiền rồi.

Ngày hôm nay thân thể còn mang trọng thương, Lâm Vãn Vinh cũng không muốn đi dâu, chỉ ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức.

Ngụy đại thúc để lại cho hắn cái gian nhà cỏ nho nhỏ này, bài trí trong phòng cũng thật đơn giản, ngoại trừ hai cái giường chỉ có một vài bộ sách cổ điển. Lâm Vãn Vinh tùy tiện lấy ra xem, không ngờ những sách này không ít bộ đều là thư tịch trong đại nội, chẳng biết Ngụy đại thúc ăn trộm những thứ này ở đâu nữa.

Lâm Vãn Vinh hiện tại tâm tình đã yên tĩnh rất nhiều, hắn đối với cái thế giới mới mẻ này cũng có vài phần tò mò, nên liền mở những cuốn sách này ra đọc. Mặc dù cổ văn ngôn ngữ, phồn thể tự tuy có khó đọc, nhiều lúc khiến cho Lâm Vãn Vinh choáng váng hoa cả mắt, nhưng vì không muốn trở thành một kẻ “vô học” ở thời đại này nên hắn đành khổ sở cố gắng mà lần mò.

Đọc chỉ thấy ở thế giới này, từ khi nhà Tần suy đồi thì đến Sở Hán giao tranh. Nếu tại cái thế giới kia của Lâm Vãn Vinh, Bá vương Hạng Vũ tự vận tại dòng Ô Giang, thì tại cái thế giới này Hạng Vũ lại toàn thắng, đao trảm Lưu Bang, kiến lập ra Đại Sở cường thịnh, Hạng Vũ và Ngu Cơ trở thành Đại Sở khai quốc hoàng đế và hoàng hậu.

Lịch sử đến chỗ này thì lại phân nhánh, Lâm Vãn Vinh quả thực là đã tới một không gian khác, nói chung cái không gian này và cái không gian trước kia của Lâm Vãn Vinh hầu như giống nhau, đều thật sự tồn tại. Chúng giống như một con sống lớn với những nhánh sông khác nhau mà thôi.

Ở trong không gian này thì Lưu Bang bị diệt, sự phát triển lịch sử ở đây hoàn toàn không giống với nơi xuất thân của Lâm Vãn Vinh. Hơn ngàn năm trở lại, Hoa hạ phân tranh không ngừng, sau Đại Sở là hàng loạt các triều đại khác, đến gần một trăm năm trước đây Triệu Tính hoàng đế kiến lập nên một Đại Hoa triều đại cường thịnh. Triều đại trước Đại Hoa này được gọi là Đại Tống, khéo thay Lâm Vãn Vinh đối với triều đình đại Tống hủ bại vô năng lại có hiểu biết rất rõ ràng, giống như hắn và Đại Tống là một vậy.

Sau khi bị lạc tới cái không gian này, thời gian cũng nhịch chuyển theo, cho nên Lâm Vãn Vinh bề ngoài trở về cái thời tuổi mười tám mười chín, trong khi tư tưởng và suy nghĩ của hắn lại là của người hai nhăm tuổi.

Nói tóm lại, Lâm Vãn Vinh không những trở về thời mười tám mười chín tuổi, hơn nữa tới không gian này đối với hắn cũng coi như đến sống ở một thế giới hoàn toàn mới mẻ vậy.

Lâm Vãn Vinh mơ hồ có cái cảm giác trên người mình phát sinh ra sự kiện thần kỳ gì đó, tựa hồ do sự bất đồng thời gian và không gian tạo ra vậy, có lẽ nó chính là bằng chứng giải thích cho cái sự phân nhánh thế giới này. Đáng tiếc mình không thể quay về được nữa. Chỉ sợ từ việc này mà về sau có ngày càng nhiều Ái Nhân Tư Thản (Albert Einstein) hiểu biết rộng lớn từ trong đầu chui ra mà thôi.

Lâm Vãn Vinh cảm khái trong chốc lát, rồi không suy nghĩ vẩn vơ nữa tiếp tục đọc lịch sử ở đây. Ngày đã gần tàn, hắn mải mê đọc sách đến nỗi ngay cả những đau đớn từ vết thương cũng không cảm thấy gì.

Sau một đêm ngủ dậy, ngày thứ hai cũng đã sáng dần lên, ở nơi bị Tiếu Thanh Tuyền đả thương đã không còn cảm thấy đau nhức gì nữa. Vết thâm tím xanh trên vai cũng dần dần mờ nhạt đi. Quả đúng như lời lão Ngụy nói, chút độc này hoàn toàn không hại chết người được.

Cũng không biết Ngụy lão đã đắp kim sang dược gì cho Lâm Vãn Vinh mà miệng vết thương trên vai hắn đã dần lành lại. Cách trị liệu này so với thủ thuật mà Lâm Vãn Vinh thấy được ở thế giới kia thì tốt và tiện lợi hơn nhiều. Nếu còn thấy được loại kim sang dược này hắn nhất định sẽ lấy một ít cất trong người để sử dụng.

Băng bó ăn mặc một phen, hắn đứng trước gương chỉnh sửa lại bộ dáng tiêu sái đến khi vừa lòng mới thôi, mặc dù giày vải ở dưới chân cũng đã há miệng nhưng Lâm Vãn Vinh cũng không quan tâm lắm. Đa phần những người hắn tiếp xúc vừa rồi khi nói chuyện với hắn đều tỏ ý khinh thường, bởi vì hắn tuy bộ dạng tuyệt đối không kém cỏi lắm, chỉ có điều là quần áo bình thường quá thôi.

Bước ra khỏi cửa, thủng thỉnh đi trên đường lớn. Lâm Vãn Vinh đối với Kim Lăng thành này tịnh không mấy quen thuộc, hắn cũng chỉ đi qua một vài nơi gần Huyền Vũ hồ mà thôi, Tiêu gia kia nằm ở phương hướng nào Lâm Vãn Vinh cũng không biết.

Trên đại nhai ăn xong hai cái bánh, uống một chén lớn đâu tương, Lâm Vãn Vinh nhịn không được vỗ vỗ bung sảng khoái. Ở cái thế giới này không có sữa đậu nành và nhiều thứ khác, nhưng lục sắc thực phẩm đều trông ngon lành, giá cả dễ chịu. Hắn hào sảng bỏ lại ba đồng bản, không cần tiền thối lại, mang giày vải bước đi tiếp.

Đi một vài bước chợt nhớ mình không biết Tiêu gia nằm ở nơi nào, hắn liền giữ một đại thúc ở bên cạnh hỏi: “Đại thúc, xin cho hỏi …”

Đại thúc nọ lập tức cắt lời của Lâm Vãn Vinh, nhét vào trong tay hắn một vài cái vật gì đó: “Đây chính là đề tuyển chọn gia đinh của Tiêu gia, còn đây là bản đồ lộ tuyến đến đó, tất cả là năm đồng bản. Cái gì, mỗi cái một đồng bản ư? Tiểu huynh đệ, ngươi cũng trơ chẽn quá đấy chứ, như vậy thì không được đâu. Ít nhất là ba đồng bản. Được rồi, được rồi, ít bạc lợi nhiều, hai đồng bản cho hai cái, tốt cho ngươi nhé.”

Lâm Vãn Vinh móc ra hai đồng bản đưa cho ông ta, thu lấy hai cái đề tuyển chọn gia đinh và bản đồ lộ tuyến đến Tiêu gia kia, rồi hỏi: “Đại thúc, lần này Tiêu gia mở cuộc tuyển chọn gia đinh quy mô lớn như vậy, thoạt nhìn có vẻ khẩn yếu, không biết công việc này thực sự thế nào?”

Nhìn hai đồng bản trước mũi, đại thúc đó lập tức mở miệng nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi mới từ bên ngoài đến đây phải không. Ai, ngươi cũng biết, lúc này, buôn bán ở đâu đâu cũng không còn thuận lợi như trước nữa. Tiêu gia là đại phú hộ nổi danh tại Kim Lăng thành, mặc dù hai năm nay quảng cảnh không còn được như xưa nữa, nhưng lạc đà gầy vẫn còn to hơn ngựa nhiều, bọn họ vẫn đãi ngộ gia đinh cực kỳ tốt, ngay cả gia đinh cấp thấp nhất lương một tháng cũng là một lạng năm đồng bạc, gia đinh cấp cao hơn cũng sẽ nhận số tiền lương cao hơn. Ngoài ra những dịp lễ tết cũng được thưởng thêm thập phần hậu hĩnh. Cho nên số người báo danh đăng ký không ngừng tăng lên. Ta nói cho ngươi biết, từ buổi sáng đến bây giờ ta đã tiếp đãi không dưới trăm người, hầu hết đều là dạng tiểu tử còn trẻ như ngươi vậy, còn có không ít phong lưu tài tử cũng muốn cùng các ngươi báo danh đăng ký.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK