Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Đại pháo nhắm vào chúng ta à? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

Lâm Vãn Vinh lấy kính viễn vọng rà soát một lượt. Mấy khẩu hỏa pháo này kích cỡ cực lớn, nòng pháo thô dài, vừa nhìn biết ngay là loại đã qua cải tiến, uy lực không thể tầm thường được. Hắn bỏ kính viễn vọng xuống, nắm lấy tay Ninh tiên tử:

-Tỷ tỷ, tỷ phải đáp ứng ta một việc, bất kể thế nào, đều không thể tách rời ta.

Ninh Vũ Tích cúi đầu xuống, khẽ hỏi:

- Sao ngươi lại nói vậy? Có phải có gì khác thường không?

Lâm Vãn Vinh nắm chặt lấy tay nàng không rời, vẻ mặt phức tạp đáp:

- Nếu như ta đoán không sai, đây hắn là Thanh Tuyền mời Từ Chỉ Tình tới. Chỉ có người tinh thông cơ quan, tính toán như Từ tiểu thư, mới có thể nghĩ ra chủ ý này.

Hắn nói đơn giản, nhưng Ninh Vũ Tích căng thẳng, tựa như cảm nhận được gì đó:

- Ý ngươi là, bọn Thanh Tuyền đã nghĩ ra biện pháp à?

Ánh mắt nàng có chút thẫn thờ, im lặng không nói.

Lâm Vãn Vinh mỉm cười, không chút để ý :

- Nghĩ ra biện pháp thì sao nào? Ta tuyệt đối không cho tỷ tỷ rời khỏi ta, nếu không, ta tình nguyện chẳng cần xuống núi.

Tiên tử dịu dàng đưa mắt nhìn hắn, sương khói mênh mông từ từ dâng trào, lắc đầu khẽ nói:

- Đừng nói mấy lời trẻ con nữa. Đã nguyện cược phải biết chịu nhận thất bại, nếu bọn họ thật sự nghĩ ra biện pháp, vậy đó là ý chỉ của trời cao, ta có thua cũng cam tâm tình nguyện. Phương bắc có người Hồ xâm nhập, Thah Tuyền có thai, còn có rất nhiều việc đang đợi ngươi giải quyết, tuyệt không thể vì ta mà chậm trễ.

“Con người đúng là biến đổi khó lường. Nghĩ lại ban đầu mình quyết tâm một lòng đem hắn nhốt nơi tuyệt phong, bây giờ lại lo lắng cho tráng chí của hắn khó toàn, tư vị trong đó tuyệt không phải ai ai có thể nếm trải!” Ninh Vũ Tích khẽ thở dài, thần sắc càng trở nên kiên định.

- Từ tiểu thư, tiểu thư thật sự có biện pháp cứu được Lâm tướng quân sao?

Trông về phía đối diện Thiên Tuyệt phong, bóng núi mờ mịt, nhìn không thấy Lâm Vãn Vinh ở đâu. Hồ Bất Quy nhìn Từ Chỉ Tình đang đứng yên trên vách, cực kì lo lắng.

Từ Chỉ Tình khép hờ hai mắt, không lắc đầu cũng chẳng gật đầu:

- Hồ tướng quân, thứ ta muốn đã chuẩn bị đủ chưa ?


- Đủ rồi, đủ rồi.

Hồ Bất Quý vội vã gật đầu:

- Hỏa pháo, dây thừng, xích sắt. Huynh đệ chúng ta đồng tâm hợp lực, ngay sáng sớm đã mang lên núi cả rồi, một thứ cũng không sót. Từ tiểu thư, những thứ này đều là đặc chế, không dưới hai ngày sẽ không làm được. Tiểu thư hẳn là sớm đã chuẩn bị rồi. Lâm đại nhân có tri kỷ như tiểu thư, thật là…

- Hồ tướng quân chớ hiểu lầm.

Thần sắc Từ Chỉ Tình lãnh đạm, lạnh băng nói:

- Ta không biết Lâm tướng quân gì đó, cũng chẳng chuẩn bị đặc biệt, nhưng thứ này là đồ để sẵn lúc bình thường của thần cơ doanh, không liên hệ với người đối diện kia. Sinh tử của hắn, ta không xen vào.

Thấy Từ tiểu thư và Lâm tướng quân khi ở Sơn Đông còn ngọt ngào thân thiết, giờ đây sao lại thành thế này rồi? Hồ Bất Quy len lén thè lưỡi, gật đầu cung kính:

- Mạt tướng hiểu rồi. Từ tiểu thư lên đỉnh núi này là để xem mặt trời mọc, không liên quan gì đến Lâm tướng quân.

Từ Chỉ Tình khẽ cau mày, muốn giải thích, nhưng không biết nói gì, chỉ đành đơn giản ngậm miệng im lặng.

Một hàng kiệu nhỏ từ dưới chân núi vội vã đi lên, Hồ Bất Quy vừa nhìn thấy rõ ràng, mừng rỡ kêu lên:

- Tướng quân phu nhân đã trở lại rồi, Từ tiểu thư, tiểu thư mau cùng phu nhân thương lượng một chút… Từ tiểu thư, Từ tiểu thư…

Từ Chỉ Tình liền bước đi gấp gáp, vạt áo tung bay, tự như không nghe thấy lời hắn nói, vội vàng đi về phía xa, đầu cũng chẳng ngoái lại. Hồ Bất Quy nhìn tiểu kiệu kia rồi lại nhìn Từ Chỉ Tình, tựa như hiểu ra là chuyện gì, trong lòng thầm lo lắng thay cho Lâm tướng quân: “Cũng thật là làm khó cho Lâm tướng quân, nếu ta là tướng quân, ta sẽ nhất định ở trên đỉnh núi đợi một thời gian, như vậy so ra còn an toàn hơn.”

Không đợi chiếc kiệu nhỏ ổn định dừng lại, Tiêu Thanh Tuyền liền vội lao ra, theo đằng sau là Xảo Xảo, còn có một tiểu cô nương mỹ lệ.

- Hồ đại ca, chuyện gì thế này, sao lại có nhiều hỏa pháo như thế?!

Xảo Xảo không thể chờ đợi thêm nữa vội hỏi, Tiêu tiểu thư không nói gì, trong đôi mắt xinh đẹp kia cũng đầy vẻ nghi hoặc.

- Bẩm báo hai vị phu nhân, những hỏa pháo này do chính Từ Tiểu thư mang lên núi, hẳn là có quan hệ lớn đến việc cứu tướng quân.

- Từ tỷ tỷ cũng đã đến rồi sao?

Xảo Xảo nghe được mừng lắm:

- Tỷ ấy ở đâu, sao không nhìn thấy bóng dáng của tỷ ấy?

- Điều này…

Hồ Bất Quy khó xử không biết phải giải thích như thế nào. Tiêu Thanh Tuyền nhìn về phía hỏa pháo đặt kề nhau ở đằng xa, mơ hồ nhìn thấy bóng người mảnh dẻ mặc áo lam đang bận rộn trong đó, Lạc Ngưng đang theo sát bên người nàng một bước không rời, Tiêu tiểu thư gật đầu mỉm cười:

- Không làm khó Hồ đại ca nữa, ta sẽ tự mình đi tìm Từ tiểu thư.

Tiểu cô nương xinh xắn đi theo sau Tiêu Thanh Tuyền, nhìn về phía xa xa một cái, rụt rè hỏi:

- Công chúa tỷ tỷ, tên người xấu của nhà ta đâu? Sao không nhìn thấy hắn?

- Nhị tiểu thư đừng gấp.

Xảo Xảo nắm lấy bàn tay nhỏ của Tiêu Ngọc Sương, nhẹ nhàng nói:

- Đại ca ở trên ngọn núi đối diện, chốc lát nữa sẽ xuống, chúng ta đợi ở đây là được.

Tiêu Ngọc Sương ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy Thiên Tuyệt phong cao ngàn trượng, bốn phía thẳng đứng, tựa như một thanh cương đao cắm thẳng lên trời. Nàng ngây ngốc, khẽ hỏi:

- Xảo Xảo tỷ, sao người xấu lại trèo lên cao như vậy? Hắn đâu có bản lĩnh này.

- Bản lĩnh của chàng lớn lắm đó.

Tiêu tiểu thư tiếp vào một câu, nụ cười trên mặt lại có chút khổ sở, trầm ngâm chốc lát, liền bước nhanh về phía Từ chỉ Tình.

Từ Chỉ Tình người mặc một bộ áo màu lam nhạt, trên đầu tùy ý cắm một chiếc trâm sơ sài, thân hình uyển chuyển thướt tha với những đường cong mỹ miều, như một đóa hoa hồng đang thì nở rộ, đang nhìn về phía đỉnh núi đối diện. Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu than khẽ: “Vị Từ tiểu thư này thành thục diễm lệ, lại có tính cách mạnh mẽ, thật là hẫp dẫn người ta.”

- Tỷ tỷ, tỷ đã về rồi.

Lạc Ngưng vừa xoay người đã thấy Tiêu tiểu thư, tức thì vui mừng, vội đặt công việc trong tay xuống:

- Từ tỷ tỷ đến rồi, tỷ ấy có biện pháp đón đại ca…

- Ngưng Nhi …

Từ Chỉ Tình vội cắt ngang lời Lạc Ngưng, khom người hành lễ với Tiêu Thanh Tuyền, uyển chuyển quỳ xuống:

- Dân nữ Từ Chỉ Tình, tham kiến Xuất Vân công chúa.

- Từ tỷ tỷ sao lại xa cách như vậy.

Tiêu tiểu thư mỉm cười đỡ nàng lên:

- Cũng không phải người ngoài nữa. Ngày đó tỷ và Lâm lang cùng lên núi, ba người chúng ta đã cùng qua hoạn nạn mà.

Từ Chỉ Tình cụp mắt xuống, cũng không nhìn Tiêu tiểu thư lấy một cái, lãnh đạm đáp:

- Quân thần cách biệt, không thể bỏ lễ. Xin công chúa chớ nhắc đến chuyện ngày đó nữa. Chỉ Tình đã không phải là Chỉ Tình ngày đó, rất nhiều chuyện cũng đã không nhớ được nữa.

Ngưng Nhi nấp ở sau lưng Từ tiểu thư, len len lè lưỡi với Tiêu Thanh Tuyền, khẽ lắc đâu, Tiêu tiểu thư cười nói:

- Tỷ tỷ quả nhiên là phóng khoáng tự tại, tiểu muội kính phục, ngưỡng mộ vô cùng. Không biết tỷ tỷ học đâu ra phương pháp để quên hết, có thể chỉ dạy tiểu muội hay không, để tiểu muội quên đi vị phu quân phiền lòng này đi.

Từ Chỉ Tình cắn răng:

- Công chúa nói đùa rồi, người và phò mã tương thân tương ái, làm người bên cạnh phải đố kị. Sao có thể nỡ quên phò mã, Chỉ Tình cũng chỉ có phương pháp ngu dốt, là lấy tên hắn sao ra giấy, mỗi ngày lấy châm đâm vào hơn vạn lần, xuyên qua trái tim đau thương. Sẽ không nhớ gì nữa, cũng không thống khổ nữa, vậy tự nhiên sẽ quên được.


- Phương pháp này thật là rất đặc biệt.

Tiêu Thanh Tuyền buồn bã nói:

- Ngày đó khi tiểu muội và Lâm lang mới gặp nhau, nếu được tỷ tỷ chỉ giáo, e rằng đã không có phiền não của ngày hôm nay.

Tiêu tiểu thư và Từ tiểu thư, một người là tài hoa hơn người, trời sinh kiêu ngạo, một người khác thì thanh cao rộng lượng, mẫu nghi thiên hạ, mỗi câu nói đều là trong lời có ý, không ai chịu nhận thế hạ phong.

Nghe hai vị tỷ tỷ đấu nhau, Ngưng Nhi chớp chớp mắt, cũng không biết nên nghiêng về phía ai. Vội năm nấy tay hai người :

- Cái gì mà quên với không quên, nếu giống như hai vị tỷ tỷ thì muội và đại ca đã chẳng còn duyên phận nữa. Nếu bảo muội nói thì, đã yêu thì không được buông tay, buông tay rồi là rốt cuộc chẳng phải yêu… Chỉ Tình tỷ tỷ, tỷ mau nói đi, phải làm sao để cứu đại ca xuống, tỷ và chàng đã thân thiết…

Từ Chỉ Tình cắt đứt lời nàng, giọng điệu lạnh nhạt:

- Ngưng Nhi muội có thể đã nhớ nhầm rồi. Ta với người ở đối diện kia tương giao cũng chỉ là qua loa, không thể nói là thân thiết gì. Hôm nay ta phụng lệnh của Lý lão tướng quân, tới hiệp trợ công chúa, chỉ có thế mà thôi.

Ngưng Nhi nhìn Thanh Tuyền, chỉ đành cười khổ. Tiêu tiểu thư gật gật đầu, mỉm cười :

- Hóa ra là như thế, tiểu muội đa tạ ân đức của tỷ tỷ. Nhưng không biết tỷ tỷ có biện pháp gì có thể giúp chúng ta đón phu quân trở về?

Tiêu Thanh Tuyền thân phận cao quý, nàng hỏi không thể không đáp, Từ Chỉ Tình khẽ than:

- Công chúa không cần hỏi dân nữ, người ở vách đá đối diện tài trí hơn dân nữ trăm lần ngàn lần, công chúa trò chuyện cùng hắn, hắn sẽ chỉ bảo cho người biện pháp.

Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu cười khổ :

- Tình tình của chàng tỷ không phải là không biết, việc chàng không muốn làm, tỷ có lấy đao ép chàng cũng không làm. Tiểu muội xem bộ dạng của chàng, e là còn mong muốn ở trên Thiên Tuyệt phong kia mấy ngày nữa. Đồ phóng đãng này, thật làm người ta tức chết rồi!

Trong giọng điệu của Tiêu tiểu thư hình như có lời gì khó nói, Từ Chỉ Tình thản nhiên ‘ừ’ một tiếng:

- Nếu đã như thế, vậy tiểu dân thử xem sao, nhưng không nhất định sẽ thành công, nhất là dưới tình hình hắn không nguyện ý…

- Phải nguyện ý.

Tiêu tiểu thư đột nhiên trào nước mắt, nắm chặt lấy tay Ngưng nhi, khi nói lời này, chính mình cũng không có mấy phần chắc chắn.

- Vậy được.

Từ Chỉ Tình cắn răng:

- Chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

- Bây giờ?

Lạc Ngưng và Tiêu Thanh Tuyền đều kinh ngạc, Từ tiểu thư này thật quá gấp. Hai người nhìn bốn bề xung quanh, lập tức liền yên tâm trở lại, chỉ thấy trên vách núi chất đầy đủ loại công cụ xích sắt hình dạng kỳ quái, rất nhiều thứ là đặc biệt chế ra, Từ Chỉ Tình hiển nhiên là đã chuẩn bị lâu rồi.

Thấy ánh mắt của Lạc Ngưng và Tiêu tiểu thư đều tập trung lên người mình, Từ Chỉ Tình vội quay đầu đi, run giọng nói:

- Xin công chúa ra chỉ thị.

- Lâm lang, Lâm lang …

Trong ống trúc đồng thật lớn ở đối diện truyền lại một tiếng gọi, Lâm Vãn Vinh tựa vào thân thể mềm mại của tiên tử, bàn tay đặt lên bờ eo láng mịn của nàng, đang ngủ say sưa.

- Dậy, dậy…

Ninh Vũ Tích khẽ lay người hắn, mặt hơi hồng lên:

- Có người gọi ngươi đó!

- Ai vậy?

Lâm Vãn Vinh ngáp dài một cái, Lâm Vãn Vinh gục đầu vào tiểu phúc mềm mại của tiên tử cố sức dụi mấy cái, quyến luyến mở mắt ra, liền nghe thấy giọng nói của Thanh Tuyền theo gió truyền đến:

- Sư phó, Lâm lang, hai người tạm thời vào thạch động tránh đi, con sẽ lập tức đón hai người xuống núi.

“Thạch động?” Lâm Vãn Vinh và Ninh tiên tử đưa mặt nhìn nhau: “Chẳng lẽ Thanh Tuyền có thiên lý nhãn hay sao, sao nàng biết trên Thiên Tuyệt phong có thạch động?”

- Thanh Tuyền muốn chúng ta vào thạch động làm gì?

Ninh Vũ Tích lặng lẽ hỏi.

Lâm Vãn Vinh kéo tay nàng đi vào bên trong, cười nói:

- Mặc kệ đi, dù sao sẽ không hại chúng ta là được rồi, chúng ta lại vào động phòng một lần đi?

- Nói năng lung tung.

Ninh Vũ Tích đấm cho hắn một cái, sắc mặt ửng đỏ. Hai người vừa mới tiến vào cửa thạch động, liền nghe phía đối diện vang lên một tiếng “đoàng” lớn, khói nhạt tỏa ra, một quả cầu sắt lớn mang theo tiếng rít dữ dội bắn ra, vẻ thành một đường cong tuyệt đẹp bay thẳng tới Thiên Tuyệt phong.

*Phi sách: ném dây thừng


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK