Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Mỹ nam tử?

Từ Vị và Lý Thái đánh giá Lâm Tam từ đầu xuống chân: “Nam thì đúng là nam, nhưng nói là mỹ nam, tựa hồ còn khiếm khuyết hơi nhiều.” Hai người nhìn nhau, cố nhịn cười,

Từ Vị vô cùng thận trọng nói:

- Nếu là thi hành mỹ nam kế, chẳng phải là không thể, chỉ là có thể đổi người khác đi hay không, như vậy chắc hơn một tí.

Lâm Vãn Vinh nghe được giận tím mặt, gương mặt đen xì kia nhìn chằm chằm vào lão:

- Từ tiên sinh, ý ngài là gì, nói chuyện phải bằng lương tâm! Trên thế giới này còn có ai anh tuấn hơn ta sao? Nói cho ngài, dạng người mỹ nam văn võ song toàn giống ta, cả thế giới tìm không ra người thứ hai.

Từ Vị bật cười lắc đầu, mặt đầy vẻ hối lỗi:

- Tiểu huynh đệ hiểu lầm ý của ta rồi, ta chỉ lo lắng cậu lấy thân mạo hiểm, vạn nhất xảy ra rủi ro, vậy chẳng phải vô cùng không hay rồi sao. Dạng nhân tài đỉnh cao như cậu chính là người Đại Hoa ta cần nhất, sao có thể để tiểu huynh tự thân xông pha nguy hiểm này chứ? Lão hủ kiến nghị đổi người, thật sự là vì nghĩ cho cậu, vì nghĩ cho giang sơn xã tắc, tiểu huynh chớ nên hiểu lầm.

- Nguy hiểm cũng không có cách nào, ai bảo ta trời sinh đã mang kiếp khốn khổ chứ, tán gái là việc an toàn nhất nhưng cũng là nguy hiểm nhất, ta sớm đã quen rồi. Phật Tổ nói rất hay: ‘Ta không vào đại ngục, ai sẽ vào địa ngục thay ta’, vì nhân dân Đại Hoa, vì giang sơn xa tắc, tiểu đệ cam nguyện xông pha kỳ hiểm này! Hoàng thượng…

Lâm Vãn Vinh chuyển thân, thành chí nhìn Hoàng đế, ngôn từ khẩn thiết:

- Tiểu dân thỉnh chiến! Xin cho phép tiểu dân vì nước giết địch!


Lão Hoàng đế cười lạnh một tiếng, sao không hiểu rõ tâm tư của hắn:

- Lâm khanh có lòng yêu nước tha thiết, trẫm rất cảm động! Chỉ là Từ Trường Kim một nữ lưu yếu đuối, biết hay không biết được đại sự Cao Ly đây? Cho dù nàng ta biết, trẫm làm sao yên tâm để khanh một mình mạo hiểm? Theo trẫm thấy, đề nghị của Từ Khanh có chút đạo lý, không bằng thay người đi vậy…

- Thay người? Hoàng thượng nói đùa rồi! Trên thế giới này còn có người thích hợp hơn với tiểu dân sao?

Lâm Vãn Vinh mỉm cười, ánh mắt rất tự tin:

- Hơn nữa, tiểu dân dám khẳng định, Từ Trường Kim nhất định biết rõ chuyện bên trong. Từ tiên sinh vừa rồi đã nói, người Cao Ly có khả năng phản lại Đại Hoa ta, cùng người Oa đạt thành hiệp nghị nào đó. Khả năng này chẳng phải là không có, nhưng tiểu đệ xem ra, tỉ lệ rất thấp. Chư vị nghĩ xem, Đông Doanh xuất hết đại quân thẳng tiến Cao Ly, thế ắt phải thành công, nếu chúng cùng Cao Ly đạt thành điều kiện, vậy Cao Ly phải bỏ ra cái giá cỡ nào thì người Đông Doanh mới có thể từ bỏ ý đồ. Ta dám khẳng định, điều kiện người Đông Doanh đề ra, so với điệu kiện Đại Hoa ta phải hà khắc hơn chục lần trăm lần, khiến Cao Ly càng khó lòng tiếp thụ. Hoàng thượng, Từ tiên sinh, lão tướng quân mọi người nói xem, có phải hay không?

Mọi người nghe hắn chủ động đề xuất cái gì mỹ nam kế, còn cho rằng hắn mê sắc ham dâm, muốn thừa cơ chiếm tiện nghi của Từ Trường Kim kia, nào đâu nghĩ tới hóa ra trong lòng hắn đã có kiến giải. Một phen lí luận này có thể nói là một châm thấy máu: người Đông Doanh tuyệt không phải thứ tốt đẹp gì, chúng dốc hết sức nước, trên biển tiến thẳng Cao Ly, đại quân ép tới thành, nếu không lấy được món lợi vừa ý, tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Từ Vị và Lý Thái khẽ gật đầu, Hoàng đế trầm ngâm trong chốc lát, chậm rãi mở miệng:

- Nói tiếp, nói tiếp theo đi.

- Sự hung tàn của người Oa, người đời đều biết. Bọn chúng ở lâu trên hòn đảo nhỏ hẹp, có đặc tính dân tộc là rất cương quyết táo bạo, cộng với lòng tham của bọn chúng, khi có thể thôn tính Cao Ly, chiếm lấy được một khối lục địa có vùng sinh tồn rộng lớn, bọn chúng tuyệt sẽ không bỏ qua lợi ích to lớn này. Cho nên, tiểu dân nói điều kiện của bọn chúng so với chúng ta hà khắc hơn chục lần trăm lần, khiến Cao Ly vương thất khó tiếp thụ. Có so sánh mới có khác biệt, ngược lại ý tưởng vĩ đại một nước hai chế độ của chúng ta, thủ đoạn hòa bình, bảo lưu vương thất Cao Ly, để bọn họ có thể đời đời sinh sống đầy đủ, lại được che chở dưới bàn tay Đại Hoa, có thể ngăn gió cản mưa của bọn họ. Đại Hoa và Cao Ly lại có lịch sử qua lại lâu đời, dân chúng hai nước càng dễ tiếp thụ. So sánh hai phía, ai tốt ai xấu, nhìn một cái cũng biết liền. Hoàng thượng, tiểu dân cả gan hỏi một câu, nếu người là Cao Ly vương, ở tình huống chỉ có thể chọn một trong hai, người sẽ có quyết định gì?

Lâm Vãn Vinh thao thao bất tuyệt, miệng lưỡi lưu loát, một câu hỏi ngược lại, làm mọi người trầm tư.

Hoàng đế trầm mặc hồi lâu sau rồi thản nhiên đáp:

- Theo như ngươi nói tựa hồ có chút đạo lý, Cao Ly vương kia hẳn là sẽ chọn hợp tác với Đại Hoa ta. Chỉ là, bọn chúng bây giờ không một lời nhắc tới việc sát nhập vào Đại Hoa, trẫm nên đối phó với chúng ra sao? Cao Ly nguy cấp, mà thời điểm Đại Hoa ta và người Hồ khai chiến đã tới nơi, kéo dài thế này, chỉ có thể là cục diện lưỡng bại câu thương.

- Hoàng thượng thánh minh, đúng là như thế.

Lâm Vãn Vinh gật đầu:

- Sự im lặng của Cao Ly vương, chính là nắm được tình thế cấp bách của Đại Hoa chúng ta hiện nay, đọ sự nhẫn nại với chúng ta, muốn cùng chúng ta thảo luận điều kiện, giành lấy lợi ích lớn hơn. Cho nên, lúc này việc xác minh rõ giới hạn của bọn họ, càng thêm phần quan trọng.

- Ngươi muốn xác minh giới hạn từ trên người Từ Trường Kim của Cao Ly?

Lý Thái nhíu mày hỏi:

- Nhưng một tiểu cô nương như vậy, thực sự có thể tham dự triều chính đại sự?

- Lão quân chớ nên xem thường vị Từ Trường Kim này, chư vị nghĩ xem, Cao Ly vương nếu đã muốn dò xét thái độ của Đại Hoa ta, tất nhiên phải an bài nhân thủ trong kinh thành, vị tiểu cung nữ này, không nghi ngờ gì chính là người chủ sự của bọn họ. Nhưng bọn họ lại không thể lộ ra tin tức. Bởi vậy, Từ Trường Kim liền dạo miếu bái phật dưới tầm mắt của chúng ta, làm vẻ thong dong, cố ý làm chúng ta nhìn thấy, mục đích chính là muốn làm chúng ta nóng lòng. Chúng ta nghĩ lại một chút, nếu Cao Ly thật sự cùng người Oa đạt thành hiệp nghị, Từ Trường Kim còn lưu lại Đại Hoa làm gì? Nàng ta bây giờ phải gấp rút rời bỏ Đại Hoa mới đúng chứ!

Từ Vị gật đầu: “Chớ nên thấy Lâm Tam bình thường hí hớn cười đùa không hề nghiêm chỉnh, khi phân tích tới đại sự, lại tỉ mỉ kỹ càng, rõ ràng trật tự, có chút phong phạm đại gia.”

- Tiểu huynh, theo ý của tiểu huynh, vị Từ tiểu cung nữ là đang đợi Đại Hoa ta nhượng bộ, mới bẩm báo Cao Ly vương xử trí?

Ánh mắt Lâm Vãn Vinh lóe lên, lắc đầu:

- Cũng không phải, cũng không phải… Cao Ly và kinh thành ta cách xa ngàn dặm, cho dù là phi cáp hiệp thương cũng phải mất mấy ngày, thuyền của Đông Doanh lúc này e là đã tới Thủy Thành ( Shuichen thuộc Lục Bàn Thủy – Liupanshui), chiến sự chớp mắt đã có thiên biến vạn hóa, như vậy thời gian chỉ còn vài ngày, Cao Ly vương không thể trì hoãn hơn nữa, vậy giới hạn cuối cùng của Cao Ly vương, tất nhiên đã truyền tới tay Từ Trường Kim.

- Cái gì?

Suy luận tới cả mức này, không chỉ làm Từ Vị và Lý Thái kinh hãi, ngay cả Hoàng đế cũng thoáng chút rúng động: “Nếu Lâm Tam suy luận đúng, vậy chẳng phải là cơ hội lớn để Đại Hoa mở rộng lãnh thổ gần trong gang tấc? Thuyết phục được Từ Trường Kim kia, Cao Ly tức khắc đã vào tay một nửa!”

Từ Vị và Lý Thái lộ vẻ hưng phấn, nghe Lâm Tam nói một phen, thế cục tựa hồ là càng ngày càng sáng lạng: “Mấu chốt ngay ở trên người Từ Trường Kim này rồi. Chẳng lẽ thật sự phải dùng mỹ nam kế?” Hai người nhìn Lâm Vãn Vinh, sắc mặt cổ quái.

“Có thể nào đoạn cuối của cuộc đời lại được mở mang bờ cõi, vượt qua tiền nhân, thật sự là một vinh diệu lớn lao!” Trầm ồn như lão Hoàng đế, cũng không nhịn được bỗng kích động, sắc mặt ông đỏ lên, vội vàng áp chế tâm tình, chậm rãi hỏi:

- Lâm Tam, khanh nói Từ Trường Kim đã nắm được giới hạn của Cao Ly, lời này chắc được bao nhiêu?

Lâm Vãn Vinh dang tay ra:

- Một chút cũng không có. Hoàng thượng, người cũng biết, những gì tiểu dân trình bày vừa rồi chỉ là suy luận. Chân tướng sự thật thế nào, chỉ có vị Từ Trường Kim này biết thôi. Ài, tiểu cô nương Từ Trường Kim này, Hoàng thượng và Từ tiên sinh cũng đã biết qua, tính tình nàng quật cường, ương ngạnh. Nếu không phải tự nàng nguyện ý, dù là kề đao vào cổ nàng, cũng sẽ không nói gì, rất khó giải quyết.

Lão Hoàng đế nghiến răng: “Tên tiểu tử nhà ngươi nói nửa ngày, đơn giản là muốn kiếm cơ hội tán gái, loại chủ ý thối tha này mà cũng ngươi cũng nghĩ ra. Hai nữ nhi của trẫm, người nào so với tiểu cung nữ từ Cao Ly kia chẳng hơn vạn phần ư?” Trầm ngâm hồi lâu, cũng chẳng thế làm gì khác với Lâm Tam: “Cao Ly cũng khuyết đức, chủ sự phái đến không ngờ lại là một tiểu cô nương, tự nhiên sẽ khiến con ruồi Lâm Tam bâu lấy. Luận về bản lĩnh đối phó với tiểu cô nương, Lâm Tam nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất.”

Hoàng đế thở một hơi thật dài, âm trầm hỏi:

- Lâm Tam, nếu bảo ngươi đi ứng phó với Từ Trường Kim, ngươi có mấy thành thắng lợi?

“Lão gia từ dùng từ ứng phó này, thật đúng là quá xảo diệu! Lâm Tam ta tán gái, mấy khi thất bại!” Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc hai tiếng, dày mặt nói:

- Cái này sao, phải xem ứng phó thế nào. Là mức độ nặng nhẹ, hiệu quả cũng không giống!

- Có mức độ nào, có hiệu quả gì, ngươi chỉ cần nói ra, trẫm sẽ cân nhắc tử tế.
Hoàng đế trong lời có ý, chỉ có Lâm Tam nghe hiểu được, cả Lý Thái và Từ Vị đều bị sương mù phủ kín đầu.

Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười dâm:

- Ngồi ở đây đều là người của mình, tiểu dân cũng không khoác lác. Ứng phó với Từ tiểu thư này, dựa vào mức độ, nếu là bình thường uống trà trò chuyện, có thể dò xét được khoảng một thành; nếu tiến một bước nắm lấy tay, chừng ba thành; hôn lên mắt, thế nào cũng nắm chắc năm thành. Nếu là làm lễ chu công… Hắc hắc, tiểu dân không nói, mọi người cũng có thể đoán ra rồi.

Từ Vị và Lý Thái nghe được toát mồ hôi lạnh: “Hóa ra đây là mức độ gì hiệu quả đó! Thế này còn nói không khoác lác! Con người sao có thể vô sỉ đến nước này.”

“Cái gì làm lễ chu công, khi nào ngươi trở nên văn vẻ thế rồi, trực tiếp nói là làm dơ bẩn thanh bạch của nữ tử người ta được rồi!” Hoàng đế nghe được thầm buồn cười, có điều đối với lời của Lâm Tam ông tin tưởng không nghi ngờ, ví dụ thể hiện rõ nhất chính là hai nữ nhi của mình.

- Từ khanh, Lý khanh, các khanh thấy biện pháp này như thế nào?

Sắc mặt Hoàng đế cổ quái, cười lại như không, trưng cầu ý kiến của Từ Vị, Lý Thái.

Từ Vị, Lý Thái chính là văn thần võ tướng của Đại Hoa, là cánh tay trái tay phải, nghị chính đâu chỉ nghìn buổi, chỉ là Hoàng đế công nhiên thảo luận mỹ nam kế đáng khinh này, đặc biệt còn là do”mỹ nam” Lâm tiểu huynh thi triển, khỏi nhắc tới cũng biết có bao nhiêu lung túng rồi.

- Điều này…

Hai người “ khiêm nhường” nhìn nhau một phen, cuối cùng vẫn là Từ Vị không thể không mở miệng:

- Nếu là không còn biện pháp gì hơn, chỉ đành dùng tới thiên cổ kỳ mưu vậy, dù sao thời gian không đợi người! Phương bắc có người Hồ phải đánh, đông bắc có tân quân đợi thống lĩnh, đều là việc một khắc không được trễ.

Hoàng đế gật đầu, chậm rãi bước vài bước trong phòng, hồi lâu sau, vừa hạ quyết tâm, đang muốn mở miệng thì Lâm Vãn Vinh lại cướp lời:

- A, Từ tiên sinh, ngài vừa rồi nói cái gì? Bảo mưu kế này phải đổi người chấp hành sao. Ta lo trái nghĩ phải, suy trước tính sau, cảm thấy vẫn là ngài nói đúng. Ta mặc dù so với mỹ nam còn ‘mỹ’ hơn một chút, nhưng hiện tại ta có nhà có cửa, cần phải chăm sóc con cái, thật sự là không thích hợp chấp hành nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao này. Hơn nữa, ta cũng không giỏi lừa gạt tiểu cô nương, lương tâm bất an! Đổi người, đổi người, đề nghị này rất tốt!

Ba người trong phòng kinh ngạc, tại thời khắc mấu chốt này, Lâm Tam tại sao lại giở quẻ vậy? Từ Vị vội nói:

- Lâm tiểu huynh, nhiệm vụ trọng yếu gian nan bậc nhất này, chỉ có thiếu niên tuấn kiệt, anh tuấn tiêu sái giống tiểu huynh mới có thể hoàn thành, đổi người khác làm sao được chứ? Tiểu huynh nếu là lo lắng phu nhân tiểu huynh trách móc, lão hủ sẽ đi bào chữa cho tiểu huynh, tin rằng bọn họ còn nể mấy phần thể diện của ta.

Lâm Vãn Vinh đau buồn ủ rũ, lắc đầu muốn khóc:
- Từ tiên sinh, ngài đừng nên nhắc tới mấy vị phu nhân kia của ta. Nói thật với ngài, vì có nguyên nhân bất đắc dĩ, ta sắp bị ép từ bỏ mấy lão bà, với tình hình như thế, ta đâu còn có tâm tình đi chấp hành loại nhiệm vụ khó khăn to lớn này? Là ta không đúng với Đại Hoa, không đúng với nhân dân Đại Hoa!

Lý Thái cả kinh:
- Bị ép phải vứt bỏ thê tử ư? Điều này cũng dám làm sao, là ai to gan như thế, muốn ép ngươi làm người phụ bạc! Ngươi nói với lão phu, ta đi tìm hắn tính sổ!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK