Địch Thương Hải hoảng hốt, vội vàng lui lại mấy bước nói:
- Các ngươi muốn làm cái gì? Ta chính là kỵ doanh phó tướng, thống suất năm ngàn binh mã.
Lâm Vãn Vinh nào coi hắn ra gì, phi thân vài bước tiến lên, một cước đá Địch Thương Hải xuống ngựa, hung hăng nói:
- Lão tử bảo ngươi quỳ xuống!
- Quỳ xuống!
Cao Tù đi theo bên người Lâm Vãn Vinh, hét lớn một tiếng, một cước đá vào đầu gối Địch Thương Hải. Địch Thương Hải kêu thảm một tiếng, liền ngã quỵ xuống.
Kỵ doanh quân lập tức có phản ứng, dày đặc vây quanh hai người hô to:
- Bắt, toàn bộ bắt hết!
- Vì Lâm tướng quân, xông lên !
Hồ Bất Quy, Đỗ Tu Nguyên đồng thời hô to, ba trăm tàn binh còn sống mắt đỏ bừng, cả người tuôn ra sát khí kinh thiên, như một cỗ gió lốc vô địch, nháy mắt tiến thẳng vào vòng vây của kỵ binh, bảo hộ Lâm tương quân ở chính giữa. Đêm qua một hồi huyết chiến kề vai sát cánh làm cho tướng sĩ vốn còn có chút xích mích hoàn toàn như hòa vào một, mặc kệ ngươi là Chiết Giang Sơn Đông hay là thần cơ doanh, đều là sinh tử tương thác giao tình. Vị Lâm tướng quân này giờ như là chiến thần trong lòng bọn họ.
Lâm Vãn Vinh bị vây quanh nhưng không thèm để ý, một cước đá ngã Địch Thương Hải lăn trên mặt đất, hung hăng dẫm trên mặt hắn, âm hiểm cười nói:
- Ngươi ra lệnh kỵ doanh toàn bộ xuống ngựa mau!
- Lớn mật, các ngươi muốn tạo phản phải không?
mấy tên thiên hộ kỵ doanh đoàn đoàn vây quanh ba trăm tàn binh, quát lớn.
Cao Tù giơ kim bài sáng ngời, hét to:
- Câm cái mõm thối các ngươi lại, lão tử chính là ngự tứ nhất đẳng hộ vệ Cao Tù. Phụng mệnh bảo vệ Lâm tướng quân, ai dám cùng ta động thủ? Không sợ lão tử đến xét nhà thì phóng ngựa ra đây!
Thân phận sáng ngời này của hắn khiến đám kỵ doanh binh tướng liền không dám nói tiếp nữa. Cung đình hộ vệ là loại gì, mỗi người đều biết. Vị tướng quân họ Lâm kia có nhất đẳng hộ vệ hộ giá, vậy thân phận tất nhiên không đơn giản.
Địch Thương Hải Bị dẫm nát dưới chân hét lớn:
- Ngươi vũ nhục cấp trên, ta muốn làm ngươi…
- Đạp mông mẹ mày!
Lâm Vãn Vinh hét lớn một tiếng ,lại đá một cước trầm trọng lên người họ Địch, quát:
- Kỵ doanh tướng sĩ, toàn bộ theo lệnh lão tử xuống ngựa.
Kỵ doanh chúng thấy vị tướng quân trẻ tuổi như nổi điên, cho dù ai cũng không sợ, khiến toàn bộ bọn chúng đều âm thầm kinh hãi. Với lại lúc này chỉ huy rơi vào trong tay hắn, cũng chỉ có thể làm theo mà thôi, năm ngàn người liền hạ mã.
Lâm Vãn Vinh hét lớn một tiếng nói:
- Các ngươi nhìn đây. Hãy nhớ kỹ mặt ta, ta là tham mưu tướng quân Lâm Tam dưới trướng Từ Vị, sau này thấy mặt, đừng nói không nhận ra ta.
- Tên trứng thối họ Địch này dám vũ nhục những huynh đệ vi quốc quên mình của ta, lão tử hôm nay nếu không xử hắn, quả là bất công với vô số huynh đệ có linh thiêng trên trời. Hãy nhìn đi, bảy trăm huynh đệ của ta, huyết chiến Bạch Liên mấy ngàn tinh duệ, mà giết địch hơn ngàn, đánh chết Bạch Liên đệ nhất dũng sĩ Mộng Đô. Vô số huynh đệ hi sinh ở chỗ này phần lớn mới mười mấy tuổi, mới mười mấy tuổi a!
Lâm Vãn Vinh « a »quát to một tiếng, hai mắt đỏ bừng, giống như một khối thuốc nổ chuẩn bị bộc phát, hung hăng đá một cước vào mặt Địch Thương Hải :
- Huynh đệ của lão tử , người nào không phải anh hùng hào kiệt, tên chó chết như ngươi lại dám vũ nhục sao ? Con mẹ nó, sinh ra loại người như ngươi thực là uổng phí, để lão tử chặt ngươi...
Lâm Vãn Vinh nổi điên, rút trường đao, định chém tới mặt Địch Thương Hải. Cao Tù vội vàng liều chết ôm lấy hắn nói:
- Lâm huynh đệ, ngươi tỉnh táo một chút đi!
Tam doanh tàn binh nhiệt lệ tuôn trào. Tình cảnh huyết chiến đêm qua hiện lên rõ ràng trước mặt, bọn họ đều ngẩng cao đầu, ánh mắt vô cùng sùng kính nhìn vị tướng quân trẻ đầy oai vệ kia.
Đám kỵ doanh vừa nghe hắn nói đánh chết Bạch Liên đệ nhất dũng sĩ Mộng Đô, đều nhất thời chấn động. Mộng Đô cùng bọn tướng tá của hắn đều là tinh nhuệ, chiến lực cường hãn, chính là Bạch Liên quân hổ lang chi sư, không ngờ tới đêm qua cũng bị thua ở tay của binh sĩ già yếu này, ngay tánh mạng cũng không còn, sao bọn chúng không kinh hãi.
Khó trách tướng quân trẻ tuổi này cũng cường hãn như thế, giết được Mộng Đô thì còn có thể là kẻ yếu sao? Cho dù là hắn chém Địch tướng quân, cũng tuyệt không có mấy người dám phản đối nữa. Trong quân đội, cho tới bây giờ đều thích sùng bái kẻ mạnh, kỵ doanh chúng tướng sĩ đối với đám tướng sĩ trải qua huyết chiến sinh tử này chợt có một chút ghen tị. Những cái xác của binh lính tử trận nằm trên mặt đất kia giờ đây trong mắt chúng đã thành những quân nhân anh hùng hi sinh vì Đại Hoa.
- Hồ Bất Quy!
Lâm Vãn Vinh vứt trường đao một bên, quát lớn.
- Có mạt tướng!
- Vả vào miệng tên chó họ Địch này, sau đó chặt đứt hai chân hắn, cho hắn xem, ai mới là phế vật. Ai cũng không có thể khi dễ huynh đệ của Lâm Tam ta!
Lâm Vãn Vinh quẹt nước mắt, thanh âm trầm thấp ngân vang, truyền đi thật xa. Từ chỗ tam doanh tàn binh phát ra một trận hoan hô kinh thiên động địa, còn kỵ doanh binh sĩ thì câm như hến, không người nào dám phản đối.
- Đắc lệnh!
Hồ Bất Quy lấy một cây đại bản đao đi lên, nhìn Địch Thương Hải như một con mòng béo nằm đó. Có thể đánh thượng cấp, cảm giác này thật sự là sảng khoái không thể tả.
Lâm Vãn Vinh rút bội đao trên người Cao Tù, xoát một tiếng chặt đầu con ngựa Địch Thương Hải cỡi, một cỗ máu tươi phun trào ra:
- Làm nhục tướng sĩ của ta, trảm mã ngươi, lần sau tái phạm, lấy mạng chó ngươi.
Kỵ doanh nhân mã tuy nhiều, nhưng lại không một người dám ra lên tiếng, vị tướng quân trẻ tuổi có thể chém Mộng Đô này quả thật là một anh hùng, ai có thể cùng hắn so sánh ?
Lâm Vãn Vinh nhìn đám huynh đệ bỏ mình, quì xuống. Hồ Bất Quy, Cao Tù, Đỗ Tu Nguyên, Lý Thánh cùng với tướng sĩ còn lại cũng theo Lâm tướng quân quỳ xuống. Nhất thời không khí trở nên cực kỳ trang nghiêm, ngay cả chiến mã cũng không dám cựa quậy kêu một tiếng.
Cung kính khấu lễ xong, Lâm Vãn Vinh đứng dậy, hét lớn một tiếng :
- Lý Thánh, Hồ Bất Quy, Đỗ Tu Nguyên!
- Có mạt tướng!
Ba người đồng thời lớn tiếng đáp.
- Tiễn đưa các huynh đệ một đoạn đường.
Lâm Vãn Vinh cắn răng nói.
Bốn người nâng di thể của một binh sĩ, giơ lên cao quá đầu, chậm rãi đi đầu, đám tàn binh đi theo phía sau của bọn họ, chậm rãi di động. Năm ngàn kỵ doanh quân sĩ binh dung tề chỉnh, nhìn đội ngũ rách nát mà lại đoàn kết kia, đột nhiên có một loại cảm giác kỳ quái , tựa như đội ngũ trông có vẻ nhu nhược này lại là quân đội không thể đánh bại được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK