Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lâm Vãn Vinh cùng Cao Tù theo Triệu Lương Ngọc và nhóm kỳ tổng giục ngựa chạy một hơi tới dưới chân núi Lang Gia. Nhìn xa xa đã thấy vài căn lều có bóng người loáng thoáng trong ánh lửa bập bùng, quang cảnh thập phần náo nhiệt.

- Bách hộ đại nhân, doanh trại của ngươi thật náo nhiệt, xem ra cuộc sống ngoài giờ của các huynh đệ rất phong phú a!
Lâm Vãn Vinh hi hi cười nói.

Triệu bách hộ xấu hổ cười khan hai tiếng, cũng không biết trả lời thế nào cho phải lẽ. Chưa đi tới gần doanh trại, đã nghe thấy bên tai có tiếng ồn ào không dứt, lại còn nghe tiếng xúc xắc kêu lanh canh, rồi tiếng một số binh sĩ lớn tiếng la hét:
- Mở, mở, nhất nhị tam, sáu điểm, nhỏ, nhà cái thua hết!

Cao Tù ở trong cung đã lâu, cùng bọn thị vệ đánh bạc là chuyện thường, nhưng lúc này đang ở quân trung, dám công nhiên mở sòng đánh bạc, bọn tướng sĩ này kể ra cũng thuộc loại to gan lớn mật.

Lâm Vãn Vinh nheo mắt nói:
- Triệu bách hộ, đây là cái thanh âm gì vậy?

Triệu Lương Ngọc trên mặt đỏ bừng, lí nhí nói:
- Bẩm tướng quân, thuộc hạ không biết. Có lẽ là tướng sĩ hành quân nhàm chán mới bày trò đùa nghịch.

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc, thầm nghĩ: “Quan thì đi ra ngoài kiếm gái, binh thì trong doanh trại đánh bạc, thần cơ doanh này thật sự là thượng bất chính hạ tắc loạn, nhậu nhẹt gái gú bài bạc, món gì cũng chơi hết”.

Mọi người xuống ngựa, chỉ thấy chính giữa của doanh khu đặt hai khẩu thần cơ đại pháo. Một tên lính đang nằm ngủ ở trên xe ngựa bên cạnh, ngay cả có người đến gần cũng không biết.

Lâm Vãn Vinh cẩn thận xem xét hai khẩu đại pháo được đúc bằng sắt. Thấy nòng pháo dài và dày, chưa từng có dấu vết bắn, hắn nhớ lại lời Từ Vị nói, liền biết đây chính là khẩu đại pháo cải tiến. Vuốt ve nòng pháo lạnh như băng, Lâm Vãn Vinh cảm thấy hăng hái tăng lên nhiều: “ Hỏa pháo này uy lực không biết như thế nào, không cần nói nhiều lời, lão tử phải tự mình đem hai khẩu pháo này bắn thử xem sao”.

Triệu Lương Ngọc thấy vị tân tham mưu tướng quân đại nhân chăm chú nhìn hai khẩu hỏa pháo mà mình vận chuyển đến, tựa hồ cảm thấy rất hứng thú, bèn ngạo nghễ nói:
- Hai khẩu hỏa pháo này chính là do thợ bậc nhất của thần cơ doanh mới nghiên cứu chế tạo ra, chưa từng được kinh qua sử dụng. Nghe nói đại pháo uy lực rất lớn, xạ kích tinh chuẩn, lần này đưa ra tiền tuyến, bảo đảm làm cho bọn yêu nhân Bạch Liên giáo chết không có chỗ chôn.

”Xạ kích tinh chuẩn ư? Hỏa pháo có tinh chuẩn tới đâu mà đưa vào tay bọn binh lính đậu hủ các ngươi cũng biến thành đồ trang sức hết”, Lâm Vãn Vinh khinh thường cười cười:
- Ồ, thật vậy sao? Ngày mai ta phải kiểm tra thử xem hỏa pháo uy lực ra sao. Không dối gạt gì Triệu bách hộ, ta còn chưa thấy qua pháo bắn bao giờ.

Lâm Vãn Vinh mang theo Cao Tù vào trong một doanh trướng, chỉ thấy hai mươi binh lính vây quanh một cái bàn nhỏ, đang hỉ hả đặt tiền.
Lâm Vãn Vinh nhìn Cao Tù nháy mắt. Cao Tù liền tiến lên phía trước, giơ tay giữ cái chén đổ xúc xắc, lớn tiếng nói:
- Ai dám cùng ta làm một ván?

Mọi người thấy hắn thân thể cao lớn, thần thái dọa người, nhưng trên người không đeo binh giáp, cũng không biết là nơi nào tới. Mấy binh sĩ lớn tiếng kêu lên:
- Tên tiểu tử to gan, nơi này chính là Thần cơ doanh trọng, ai cho phép ngươi tự tiện chạy vào."

Triệu Lương Ngọc vội vàng nói:
- Không được vô lễ! Hai vị này là tân thống binh quan tham mưu tướng quân Lâm đại nhân và tùy tùng đại nhân của người, các ngươi còn không mau bái kiến?

Mấy tên quân sĩ nọ sợ đến choáng váng, vội vàng cúc cung hành lễ, bái kiến hai người. Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Không sao, không sao, nếu chư vị huynh đệ thích đổ xúc xắc, ta để cho vị Cao đại ca này cùng chư vị chơi một trận cho thống khoái. Bất quá, nếu các ngươi thua thì trừng phạt là không thể tránh khỏi.

Mọi người thấy tân tham mưu tướng quân đại nhân lên tiếng, ai cũng câm như hến, vểnh tai lắng nghe:
- Như vậy đi, hôm nay mọi huynh đệ ở trong trướng đều tham gia đổ xúc xắc, mọi người đều có phần, mỗi người lên cùng Cao đại ca đây đổ một ván. Nếu đổ thắng, chuyện đánh bạc hôm nay sẽ không tra cứu nữa. Còn nếu là đổ thua...

Lâm tướng quân cười hắc hắc nói tiếp:
…thì phải chịu quân luật, phạt năm mươi roi, thiếu một cũng không được. Ồ, phải rồi, mời Bách hộ đại nhân đích thân động thủ trách phạt.

Nói vừa dứt lời, mọi người trong trướng nhất thời rì rầm. Theo Đại Hoa quân lệ, trong quân đánh bạc là trọng tội, cho dù chém đầu cũng không phải là quá đáng. Bất quá, bình thường binh sĩ Thần cơ doanh hết sức kiêu ngạo phóng túng, cho nên chuyện quân kỷ không để vào đâu. Giờ vị tân tham mưu tướng quân này mới xuất hiện đã muốn chỉnh huấn quân kỷ, làm cho bọn họ trong lòng không khỏi có chút e ngại sợ hãi.

Lâm Vãn Vinh vốn dĩ đã đoán được tâm tư bọn họ, hào phóng cười nói:
- Các vị huynh đệ không cần lo lắng, phương pháp của ta chẳng phải rất công bình sao. Vì mọi người thích đổ, ta mời có phương thức như thế. Nếu đổ thắng, tự nhiên là người có bản lãnh, bổn tướng quân không có chuyện gì để nói, nhưng nếu thua thì phải chịu phạt, đã là một binh sĩ thì phải dám làm dám chịu.


Chúng nhân trầm mặc suy nghĩ, đã đổ bạc thì thắng thua là chuyện bình thường, huống chi vị tướng quân đại nhân này đã cho họ cơ hội, chi bằng cứ thử vận khí mình một phen xem sao. Lập tức có mấy người can đảm, tiến lên trước muốn cùng Cao Tù tỷ thí.

Ngờ đâu Cao Tù chính là cao thủ trong giới đổ bác, lại mang một thân võ công cao cường, chỉ âm thầm sử chút công phu là mọi chuyện dễ như trở bàn tay, muốn đại thì ra đại, cần tiểu thì có tiểu. Đám quân sĩ tầm thường này sao là đối thủ hắn được, cứ lần lượt chịu thua. Hơn hai mươi người trong trướng, đảo mắt một cái thì thấy mọi người đều bị thua hết cả.

Lâm Vãn Vinh đảo mắt nhìn quanh, thấy đám quân sĩ cúi đầu ủ rũ,, lớn tiếng nói:
- Còn có ai muốn lên đổ nữa?

Binh sĩ thấy Cao Tù đại triển thần uy, sao còn dám làm càn, ai ai cũng câm miệng, không dám nói lời nào.

Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Cơ hội ta đã cấp cho mọi người. Bổn tướng quân luật lệ triệt để tuân thủ. Chỉ cần ai có thể đổ thắng vị Cao đại ca này, thì bất cứ khi nào muốn, bất cứ ở đâu, ngay cả trên chiến trường mà khai cuộc, bổn tướng quân cũng không có chút ý kiến. Bất quá nếu mà đã thua, phải chịu đòn là là việc không thể bỏ qua.

Hắn cười hắc hắc, quay lại nhìn Triệu Lương Ngọc nói:
- Bách hộ đại nhân, hơn mười vị huynh đệ này, mời ngươi chấp hình đi. Đánh gẫy năm cây roi chắc là đủ.

Mọi người nghe vậy hít một hơi lạnh, vị tham mưu tướng quân đại nhân này nói chuyện hi hi ha ha, nảo ngờ xuống tay cũng rất độc ác. Năm mươi đại trượng đánh xuống, chắc sẽ khiến họ nằm liệt giường năm bữa nửa tháng ko chừng, huống chi đây lại là quân quy, không kẻ nào oán thán được. Hôm nay gặp phải vị tướng quân này, cũng chỉ có thể tính là bọn họ xui xẻo mà thôi.

Lâm tướng quân hạ lệnh cho Triệu bách hộ, đánh gẫy năm cây roi mới ngừng. Triệu Lương Ngọc chính mình còn như cá nằm trên thớt, nào dám chậm trễ, lập tức xuống tay, dùng hết sức mình thi hành hình phạt. Bọn binh sĩ dám ngang nhiên trong quân doanh mở sòng, vốn đều là thân tín của Triệu Lương Ngọc, hôm nay lại phải chịu ăn gậy do Triệu bách hộ đánh không thương tiếc, trong lòng tự nhiên vạn phần khó chịu.

Nghe bên ngoài trướng kêu rên, Cao Tù lo lắng nói:
- Lâm huynh đệ, xử phạt nhiều người một lúc như vậy, liệu có gây ra nổi loạn không?

- Nổi loạn gì chứ?
Lâm Vãn Vinh cười khổ lắc đầu, tiếp theo thở dài:
- Cao đại ca, ta thật ra không sợ bọn họ dám nổi loạn. Bọn họ mà nổi loạn, vậy thì xem ra còn có chút quân nhân huyết tính, chỉ sợ bọn họ ngay cả dũng khí nổi loạn cũng còn không có a!

Cao Tù suy xét lời hắn nói, quả nhiên thấy rất có lý. Quân sĩ Thần cơ doanh bình thường xúc phạm bá đạo, nhìn có vẻ hung hãn, trên thực tế đều chỉ là bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, muốn nói tới quân nhân huyết tính, thật sự là thiếu đi vài phần. Vị Lâm huynh đệ này ánh mắt quả nhiên độc đáo, nhìn vấn đề từ một chuyện nhỏ mà hiểu ngay toàn cục, khó trách Từ đại nhân xem trọng hắn như thế.

Một lát sau, Triệu Lương Ngọc cả người mồ hôi đầm đìa đi vào báo lại:
- Bẩm tướng quân, hai mươi người, đã toàn bộ hành hình xong, đánh gãy năm cây roi, mời tướng quân ra kiểm tra.

Sau hắn lập tức có kỳ tổng đưa năm cây gậy gãy đưa lên, mặt trước còn dính một chút vết máu.

Lâm Vãn Vinh xoa xoa tay, âm hiểm cười nói:
- Hảo, Triệu bách hộ quả nhiên là một hảo hán. Truyền lệnh xuống, sau này phàm tại trung quân mà khai sòng đổ bác, cứ coi chuyện này làm gương. Nghe bổn tướng quân dụ lệnh, sáng sớm ngày mai, Thần cơ doanh tiến hành thao luyện, xạ kích bằng đạn thật. Bổn tướng quân muốn tự mình kiểm nghiệm một phen.

Mấy người vâng dạ nhận lệnh, đám kỳ tổng lập tức cả đêm lo đi thông báo các nơi. Lâm Vãn Vinh kéo Triệu Lương Ngọc ra nói:
- Triệu bách hộ, Chiết Giang cùng Sơn Đông binh mã nọ trú chân ở đâu, ngươi dẫn bổn tướng quân tới dò xét một phen.

Triệu Lương Ngọc đối với vị tướng quân hi hi ha ha bắt đầu đã có cái nhìn khác. Người này làm việc như bão gió chớp giật, thủ đoạn độc ác, tuyệt không phải là người dễ trêu vào.

Thần cơ doanh trại nằm ở phía xa bên trái, cách một dặm chính là doanh trại của hai trăm binh mã Chiết Giang, cách một dặm nữa là doanh trại của Sơn Đông binh mã. Ba lộ nhân mã hỗ trợ lẫn nhau, hình thành thế chân vạc.

Triệu Lương Ngọc dẫn Lâm Vãn Vinh cùng Cao Tù đến Chiết Giang doanh trại, ở đây không có ồn ào như tại Thần cơ doanh, trong doanh đèn đuốc sáng rực, xe chở lương thảo tích trử ở giữa trại, thỉnh thoảng có binh sĩ canh gác qua lại.
Lâm Vãn Vinh cẩn thận đánh giá đám binh lính. Quả nhiên ai già thì rất già, trẻ thì quá trẻ, tư chất rất yếu kém, đều là hàng thải qua các cuộc tuyển mộ Triệu Lương Ngọc quả không nói láo,.

Hai trăm nhân mã Chiết Giang, do một vị bách hộ soái lĩnh, tên là Đỗ Tu Nguyên. Đỗ Tu Nguyên biết được quan thống binh Lâm tướng quân đến, vội vàng từ trong doanh đi ra nghênh đón. Vị Đỗ bách hộ này mặt mày nghiêm chỉnh, hai mắt lấp lánh tinh quang, thấy Lâm Vãn Vinh liền ôm quyền nói:
- Mạt tướng Đỗ Tu Nguyên, bái kiến Lâm tướng quân.

- Bách hộ đại nhân mau nói, Bổn tướng quân hôm nay lần đầu tiên tới bộ sở ngươi, vì sao bộ trung im lặng như thế, không thấy người ngựa canh phòng, chẳng lẽ trong trại binh sĩ đều đã ngon giấc hay sao?
Lâm Vãn Vinh cười hỏi.

- Tướng quân hiểu lầm rồi.
Đỗ Tu Nguyên vội vàng nói:
- Thuộc hạ không an bài phòng vệ, chỉ là bởi vì dưới tay có hai trăm người, đều là lão binh cùng một ít tân binh mới nhập ngũ, già nhất đã bốn năm mươi,mà trẻ nhất mới chỉ mười bốn mười lăm, rất là tạp nham, lai chưa kinh qua huấn luyện. Nếu bày binh bố trận, sẽ làm địch nhân chú ý biết được tình hình, trong tình huống như vậy, thật là bất trí.

- Ồ?
Lâm Vãn Vinh cảm thấy hứng thú liếc mắt nhìn Đỗ Tu Nguyên một cái, vị không có râu mép lão huynh này tựa hồ cũng có chút bản sự:
- Vậy ngươi tính thế nào?

Đỗ Tu Nguyên nói:
- Để tránh bại lộ, không bằng âm thầm ẩn dấu. Chúng ta tuy là nhược binh, nhưng cũng có thể chiến đấu. Tướng quân đại nhân mời ngài xem ……

Hắn vỗ tay ba cái, doanh trung rầm rập xuất hiện sáu bảy mươi quân sĩ, tuy là già trẻ khác nhau, nhưng thể cách có vẻ mạnh hơn. Bọn họ chia làm hai tầng, trường thương bên ngoài, trì đao ở bên trong, hình thành một đội hình hộ vệ.
Đỗ Tu Nguyên nói tiếp:
- Đây là thuộc hạ từ trong hai trăm người chọn lựa ra tinh nhuệ, âm thầm giấu bọn họ ở doanh trung hộ vệ, so với công khai binh lính, thực lực mạnh hơn không ít.

Nguyên lai là nội mạnh ngoại yếu, vị Đỗ Tu Nguyên này có chút ý tứ, chỉ cần nhìn hắn triệu binh, đội hình rất tốt, nhưng cá thể bên trong lại có phần khiếm khuyết. Lâm Vãn Vinh hít một tiếng nói:
- Đỗ bách hộ, chủ ý này của ngươi rất tốt. Nhưng binh mã dưới tay ngươi, thiếu luyện tập, vẫn còn có khiếm khuyết.

Hắn đi tới trước người một binh sĩ cầm thương, hai tay lôi kéo, binh sĩ nọ đứng thẳng không yên, liền nghiêng người ngã xuống.

Thủ hạ của Triệu Lương Ngọc tuy thuộc Thần cơ doanh, nhưng tố chất binh lính so với Chiết Giang binh sĩ khoẻ hơn nhiều lần, thấy Chiết Giang binh mã quá yếu ớt, hắn nhịn không được cười ha hả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK