Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Vãn Vinh khi sờ vào chỗ eo lưng của người con gái đó liền hiểu là không đúng rồi, Hắn là loại người nào, chính là cao thủ sờ sờ mó mó, vừa thò tay vào, liền có cảm giác không giống như Xảo Xảo. Người con gái này nơi vòng eo mịn màng, lại có cảm giác tươi trẻ, đàn hồi, so với Xảo Xảo còn nhỏ gọn hơn vài phần.

Ái dà, không hay rồi, sờ nhầm người rồi, trong đầu hắn xoay chuyển như chớp, nhưng bàn tay vẫn ở lại trên thân người con gái ấy nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, mở miệng cười nói:
- Xảo Xảo, chẳng lẽ không phải đại ca đây sao?

Đây chính là pháp môn đã được thử nghiệm và ứng dụng, mỗi người nam nhân đều hiểu. Đã gọi tên sai thì vờ nhầm ngươi, hoàn toàn không tìm ra sơ hở.

Người con gái đó quay người lại, ánh mắt sâu sắc nhìn hắn khẽ nói:
- Đại ca, là muội, Ngưng nhi!

Lâm Vãn Vinh cả kinh lùi đến ba bước, ra vẻ hoảng sợ:
- Lạc tiểu thư, sao lại là nàng?

Lạc Ngưng thấy hắn lùi ra xa khỏi thân, tựa hồ coi mình như mãnh thú, hồng thuỷ không bằng, nhịn không được cắn môi khẽ nói:
- Lâm đại ca, huynh đến tìm Xảo Xảo phải không?

- Đúng vậy. Vừa rồi thật là vô ý, lỡ ôm nhầm mất.
Nét mặt Lâm Vãn Vinh vẫn bình thản không một chút đỏ, chậm rãi giải thích.

Lạc Ngưng sắt mặt ửng hồng, hai tay không biết giấu vào đâu, vội vàng cúi gầm mặt xuống, không nói gì nữa.

“Tiểu nữ, mau nói nào. Nói ngươi nguyện ý để ta sờ đi.” Lâm Vãn Vinh vô sỉ thầm kêu lên. Biểu hiện của Lạc Ngưng đêm qua khiến hắn có điểm phát nhiệt, bất quá hôm nay có tin đồn Lạc tiểu thư muốn chọn rể, lại làm hắn có cảm giác bị lừa, tâm tình khó tránh khỏi chút biến thái.

Cuối cùng Lâm Vãn Vinh vẫn phải thất vọng, da mặt Lạc Ngưng sao có thể dày đến độ này. Cúi thấp đầu, một câu cũng không dám nói. Tiểu nữ Xảo Xảo kia cũng không hiểu biến đi nơi nào nữa, trong nhất thời, hai người đều không ai nói lời nào. Không khí trong phòng có phần quỷ dị vô cùng.

Lâm Vãn Vinh cũng không hiểu nên nói cái gì, thấy Lạc Ngưng trong tay cầm một khối hồng hồng đính bạc như tơ của tấm vải, vừa rồi chính là đang thêu lên trên cái gì đó.

- Lạc tiểu thư, tú hoa ở đâu vậy!

Lâm Vãn Vinh tự cho là tìm được đề tài lấp vào chỗ trống, liền không ngại mặt dày cười nói.

Lạc Ngưng kêu lên một tiếng, liền vội mang tấm vải hồng giấu ra sau lưng, nàng vốn là ngượng ngừng không chịu nổi , thêm việc này nữa khiến sắc mặt càng đỏ như hỏa thiêu, khuôn mặt nhỏ nhắn bừng bừng. Cứ như động một cái nữa là sẽ ứa nước mắt.

Lâm Vãn Vinh cẩn thận nghĩ lại, đột nhiên hiểu ra: “Ái da, lão tử thật là thiếu hiểu biết, cái đó chết người nha, đó là nội y của con gái mặc, chẳng trách hình sao lại kỳ quái đến thế. Cũng không hiểu là dây cột phía sau hay lại là phía trước đây.

Cuối cùng thêm chuyện này nữa đã khiến cả hai trong người hoàn toàn nóng lên, đến thế này rồi, Lâm Vãn Vinh cũng là heo chết không sợ nước sôi, hắc hắc cười gượng vài tiếng nói:
- Cái này, Lạc tiểu thư, loại quần áo này bất lợi đối với sự phát triển, nẩy nở của thân thể, dễ dàng làm cho bộ phận xệ xuống. Tiêu gia chúng ta gần đây vừa đưa ra một loại nội y nữ tử mới, vừa khoa học lại tốt cho cơ thể, sớm mai ta mang cho nàng tám, mười bộ, cứ việc thường xuyên thay đổi không sao đâu.

- Đại ca……

Lạc Ngưng thế nào lại chịu được nghe hắn ba hoa, ngại ngùng kêu lên một tiếng, vội vàng cúi gầm đầu xuống tới ngực. Lâm Vãn Vinh thuận thế nhìn tới. chỉ thấy nàng ta khẽ cắn môi lại, sắc mặt như ánh lửa, cái cổ trắng ngần cũng phơn phớt hồng, bộ ngực đầy đặn phập phồng, trong nhịp đập thoáng hiện lên hai chấm nhỏ vươn cao, cứ như sắp bức áo vươn ra.

- Lạc tiểu thư…
Lâm Vãn Vinh khó khăn nuốt nước bọt một cái, lời đến miệng nói mãi mới thành câu:
- Tại sao nàng lại ở chỗ này vậy?

Lạc Ngưng khẽ “ừm” một tiếng :
- Hôm nay cảm thấy khỏe lên nhiều , không muốn ở nhà một mình, nên cùng Xảo Xảo tới đây, ai ngờ lại gặp được đại ca.

Ồ, thì ra là thế, Lâm Vãn Vinh muốn hỏi việc chiêu thân, nhưng suy nghĩ lại, như thế không phải là lão tử tự mình thưởng hoa sao, rõ ràng là tiểu nữ này theo đuổi mình, làm nam nhân cũng phải giữ điểm tôn nghiêm mới được.

- Nàng đã khỏe hẳn chưa vậy? Còn bị sốt nữa hay không? Đã ăn uống được chưa?
Lâm Vãn Vinh hỏi một mạch.

Lạc Ngưng trên mặt cũng bớt đỏ đi nhiều, ngẩn đầu lên cười ngọt ngào:
- Thật sự tốt nhiều rồi, hôm nay Xảo Xảo vì muội làm rất nhiều món ngon, đại ca sau này thực là có phúc về đường ăn uống rồi.

Tay nghề của Xảo Xảo không cần phải nói, chỉ là tại sao con bé này không thấy đâu vậy cà, ta đến cả nửa ngày mà vẫn không thấy xuất hiện chăm sóc ‘lão công’. Lại nghe Lạc Ngưng mở miệng hỏi:
- Lâm đại ca, tái thi hội, huynh có tham gia không?

Lâm Vãn Vinh giật mình, ta còn chưa hỏi tới, cô nàng ngược lại chủ động khơi ra. Hắn tười cười nói :
- Cái thi hội đó, là của bọn tài tử, tài nữ các nàng mà. Ta chỉ phụ trách đưa tiền tài trợ là được. Đến lúc đó, đến hay không đều thế cả.

Lạc Ngưng thần sắc trắng bệch:
- Đại ca, chúng ta ngày đó không phải đã thỏa thuận rồi sao, huynh nhất định phải tham gia mà.

Lâm Vãn Vinh cười trừ, ngày đó Lạc Ngưng bảo hắn tham gia tái thi hội, hắn còn tưởng là nói đùa, cùng lắm cũng chỉ là ăn ăn, uống uống, không có tác dụng nhiều lắm. Huống chi đối với hắn, tái thi hội vốn không có nhiều hứng thú, Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ nói:
- Lạc tiểu thư, ta tham gia cũng vô dụng thôi, căn bản ta đối với việc này không có hứng thú, có khi còn khiến kẻ khác chê cười.

Lạc Ngưng cắn chặt răng nhìn hắn nói:
- Đại ca, huynh nhất định phải tới, nhất định phải tới nhé, nếu không, Ngưng nhi…
Khóe mắt nàng đã đẫm lệ, có điều gì đó không nói ra được nữa.

Tái thi hội trọng yếu vậy sao, chẳng lẽ cái chuyện chiêu thân là sự thật sao? Nhưng tại sao nha đầu kia lại không nói thẳng với ta, thật sự là cũng không rõ ràng gì. Thấy dáng vẻ thương tâm của Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh nhịn không được thở dài:
- Lạc tiểu thư, nàng còn có chuyện gì muốn nói với ta hay không?

Lạc Ngưng nước mắt lưng tròng ngước nhìn hắn:
- Đại ca, những lời Ngưng nhi nói với huynh đêm qua đều là sự thật, huynh nhất định phải tin muội.

Lâm Vãn Vinh gật đầu nói:
- Ta biết, nhưng do ta có chuyện khẩn cấp, ngày mốt sẽ xuất phát rời đi, cũng không biết khi tái thi hội diễn ra ta có kịp trở về không.

Bây giờ hắn đã là tham mưu tướng quân của Từ Vị rồi, mang đại sự quân vụ trên người, tiễu trừ Bạch Liên không biết phải chiến đấu bao lâu, làm sao có thời gian để về quan tâm tới tái thi hội.

Lạc Ngưng nghe vậy sắc mặt thê thảm, ngơ ngẩn nhìn hắn nói:
- Đại ca, huynh phải rời khỏi Kim Lăng à?

Lâm Vãn Vinh gật đầu:
- Đúng vậy, ta có chút chuyện trọng yếu cần phải làm.

- Vậy chừng nào thì huynh trở về?
Lạc Ngưng nhẹ giọng hỏi.

- Cái này, ta cũng không biết rõ nữa.
Lâm Vãn Vinh hơi do dự. Chiến tranh làm sao mà nói chính xác được.
- Có thể là năm ba ngày, có thể là …

- Đại ca, kỳ Tái thi hội này huynh nhất định phải tới mới được…
Lạc Ngưng ngắt lời hắn, nước mắt lại tuôn ra, vạt áo trước ngực liền bị làm ướt đẫm.

Nhất định phải đến à? Tiểu nữ này cũng thật là bá đạo. Lâm Vãn Vinh không thể tránh nhìn Lạc Ngưng một cái, đã thấy gương mặt nàng đẫm lệ, nước mắt chảy dài xuống chiếc cổ trắng ngần, khóc không ra tiếng nhưng tràn đầy thương cảm thanh khiết.

Lâm Vãn Vinh không thể nhịn nổi được nữa rồi. Tiểu nữu này khóc làm cho lòng ta mềm ra, thôi thôi. Cùng lắm thì đến lúc đó xin Từ Vị cho trở về, đành vậy, ai bảo lão tử dính phải mỹ nhân kế. Bản thân hắn có chút khinh bỉ chính mình, cười nói:
- Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, ta đáp ứng nàng, đến lúc đó nhất định quay về là được.

- Thật sao…!

Lạc Ngưng lại bắt đầu cao hứng, sắc mặt đang tái nhợt bỗng hồng hào hẳn lên, đầu lông mi dài rung động, vẫn còn vương vài giọt lệ ướt, dưới ngọn đèn mờ ảo ánh lên như ngọc, lóe ra tia sáng mê người.

- Nếu mà ta không đáp ứng thì còn không bị nước mắt của nàng dìm chết à?
Lâm Vãn Vinh cười nói.

Lạc Ngưng trên mặt ửng hồng, đôi mắt long lanh như nước hồ biên biếc, liếc nhìn Lâm Vãn Vinh rồi nói nhỏ:
- Lâm đại ca, huynh đối với muội thật tốt!

Ôi trời ơi, đây là câu nói mà Xảo Xảo hay nói nhất, nha đầu Lạc Ngưng kia học được từ lúc nào vậy kìa.

- Đại ca, hôm nay là đông nguyệt thứ 13, còn 17 ngày nữa là tới tái thi hội, đến lúc đó huynh nhất định phải trở về, Ngưng nhi ở bên bờ Huyền Vũ chờ huynh.
Lạc Ngưng bấm ngón tay tính, vẻ mặt này mới là dáng điệu của tài nữ danh chấn Kim lăng.

Xong rồi, xong rồi! Nhược điểm lớn nhất của lão tử rốt cuộc bị bại lộ rồi, nhất định là có địch nhân chơi mỹ nhân kế với lão tử đây, ta nhất định không thể không đầu hàng. Lâm Vãn Vinh không nhịn được ca thán, nhìn vào tiết y Lạc Ngưng đang cầm trên tay, phía trên có thêu hình như là một đôi chim gì đó.

Lạc Ngưng thấy ánh mắt của hắn chăm chú trên tiết y, không nhịn được mím chặt răng lại, sắc mặt đỏ bừng. Nàng đã hao tổn bao tâm huyết, hai tay nhè nhẹ run lên, giữ miết lấy tiết y ở trên tay, mặc cho hắn soi mói, tại nơi lồng ngực cảm thấy trái tim mình đang đập thình thịch.

- Lạc tiểu thư, đôi chim này là do nàng thêu hả? Thật là đẹp mắt a!

Lâm Vãn Vinh mở to hai mắt nói, ra vẻ rất thuần khiết.

- Lâm đại ca, không phải là chim, mà là uyên ương, a…
Vừa mới dứt lời, nàng chợt nhận ra…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK