Tần Tiên Nhi sắc mặt đỏ ửng, vội vàng cúi đầu, e thẹn nói:
- Tướng công, chàng đáng ghét chết đi được, sư phụ còn ở đây, chàng không thể đợi chút nữa hãy nói sao.
Nghe tướng công nói những lời này, trong lòng nàng mừng rỡ vô cùng, lại có chút kiêu ngạo, mi mục hàm tình, ánh mắt thâm sâu chăm chú lên mình tướng công.
Thấy đồ đệ của mình bị người ta cuỗm mất rồi, An Bích Như chỉ đành tươi cười, duyên dáng nói :
- Lâm tướng quân, ngươi thật sự có biện pháp.
- Đâu có, đâu có, cũng như nhau thôi, sư phụ tỷ tỷ cũng có biện pháp ác độc,* làm trong lòng người ta sợ hãi a!
Hắn cố ý lập lờ hai chữ ‘ác độc’ và ‘rất nhiều’,* hai từ phát âm không rõ ràng, Tần Tiên Nhi nghe không ra hắn nói cái gì, nhưng trong lòng An Bích Như lại hiểu rõ.
- Tướng công, chàng và sư phụ nói những gì, thiếp nghe chàng gọi thiếp tới mấy lần vậy?
Tân Tiên Nhi đi tới bên người hắn ngồi xuống hầu hạ hắn.
- Ồ, Chẳng có gì, sư phụ tỷ tỷ kể chuyện ma cho ta, ta nghe được thì trong lòng rất là e sợ, nàng cũng biết, con người ta lá gan nhỏ, nghe chuyện không khỏi có chút kinh hãi. Tiên Nhi, sau khi thân thể ta thụ thương, càng ngày càng yếu, không chịu được chút khiếp sợ rồi… Lâm tướng quân nói chuyện, trong ngữ điệu lại pha chút thê thảm.
Tần Tiên Nhi nhớ tới hình dáng đêm qua của hắn, nhịn không được hai mắt rưng rưng nói:
- Tương công, chàng đừng sợ, có Tiên nhi ở đây. Tiên Nhi theo sư phụ học rất nhiều công phu, đời đời kiếp kiếp bảo vệ chàng. Nếu có ai dám hại chàng, thiếp nhất định liều mạng với hắn.
- Tiên Nhi lão bà, nàng thật là quá tốt!
Lâm Vãn Vinh cảm kích đến rơi lệ ôm lấy Tiên Nhi, cố nặn ra vài giọt nước mắt, sau lưng nàng lại len lén nhe răng cười với An Bích Như.
An Bích Như bất đắc dĩ cười khổ: “Tên gia hỏa này, dùng đến cả thủ đoạn của trẻ con, mà nàng cũng không có biện pháp làm gì được hắn. Nàng trải qua bao chuyện, bình thường nghĩ gì làm nấy, không e dè gì cả. Nhưng đối mặt với Lâm tướng quân có tính cách hèn hạ này, dù có giở ra bao nhiêu trò, nhất thời cũng không có cách khống chế được hắn. Nhớ tới mặt yếu đuối của hắn đêm qua, nàng không nhịn được trở nên nghi hoặc, đây chính là quan binh đại tướng vạch kế hoạch trong trướng đánh Bạch Liên giáo của ta sao?
Tần Tiền Nhi ôm tướng công vào lòng, gạt nước mắt nói:
- Tướng công, chàng đói bụng chưa? Tiên Nhi nấu cho chàng canh cá tươi. Là ta và sư phụ đêm qua xuống hồ tự mình bắt được, còn tươi nguyên, ta đem lên cho chàng nhé!
- Các nàng tự mình bắt được?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nói, liếc mắt lên người hai sự đồ này một cái: “Bà nội nó, lão tử đêm qua sao ngủ sớm như thế, sư phụ tỷ tỷ và Tiên Nhi biểu diễn đồ tắm lão tử không được xem, thật là đáng tiếc.”
- Là Tiên Nhi lo lắng cho sức khỏe của ngươi nên mới đặc biệt xuống hồ bắt cá, ngươi chớ phụ lòng nó. “Ta xem ngươi bám lấy nàng ta thế nào đây?”
An Bích Như nhìn Tiên Nhi, trên mặt tràn đầy vẻ quan tâm.
- Bé cưng đáng yêu, đợi thương thế của ta khỏi rồi. Chúng ta cùng nhau xuống hồ tắm rửa chơi đùa, có được không?
Lâm Vãn Vinh mỉm cười, thổi nhẹ vào bên tai nàng.
Tần Tiên Nhi cả người nhũn ra, ừ một tiếng, nhu hòa cười vài tiếng rồi bước ra ngoài bưng canh cá.
- Ngươi thật là gian trá, lừa gạt Tiên Nhi như thế. Làm nó toàn tâm toàn ý hết lòng với người.
An Bích Như hừ giọng.
- Tỷ tỷ, hai bên yêu nhau là thế này đấy, ngươi đã nghe qua chưa?
Lâm Vãn Vinh cười hi hi nói:
- Kể ra, vẫn là tỷ tỷ dạy thật tốt, tiểu Tiên Nhi của ta mới có thể dịu dàng chu đáo như thế, tiểu sinh tạ ơn tỷ tỷ.
Thật không biết da mặt kẻ này sao lại dày thế, An Bích Như bất đắc dĩ cười khổ, nàng vốn cùng Tiên Nhi yên ổn ở bên nhau, chỉ là hôm nay tên gia hỏa nay từ trên trời giáng xuống, xen vào giữa cuộc sống của hai người, hoàn toàn làm rối loại trạng thái của hai người nàng, tương lai còn không biết sẽ phát sinh việc gì nữa.
- Tỷ tỷ, người bao nhiêu tuổi rồi?
- Ba mươi và …. A, ngươi hỏi cái này làm gì? Muốn tìm chết sao?
Chân mày An Bích Như dựng đứng lên, lớn tiếng giận dữ. Nàng vừa rồi đang nghĩ mấy vấn đề, vừa nghe có người hỏi, liền vô ý đáp lời, thiếu chút nữa lộ mất cơ mật, sao chẳng căm tức?
“Tuổi của nữ nhân quả nhiên là bí mật a!” Lâm Vãn Vinh thừa loạn hành sự thiếu chút nữa thành công, cười hắc hắc hai tiếng nói:
- Tỷ tỷ chớ có lừa ta, trông ngươi quốc sắc thiên hương, vóc người thon thả cân xứng. Ta đoán người khoảng hai mười mốt, so với ta lớn hơn một tuổi.
- Đệ đệ yêu quý…
An Bích Như trên mặt hiện lên một nụ cười quỷ dị, nhẹ nhàng nhích sát hắn, thân thể mềm mại dán vào người hắn, hơi thở gấp gáp, tiếng cười dòn tan đã vang bên tai:
- Chơi chút trò mới hơn đi, loại này chỉ có thể lừa được Tiên Nhi, chớ có dùng trước mặt ta.
Hai người kề sát nhau, Lâm Vãn Vinh có thể nhìn thấy gò má sáng bóng như ngọc của nàng, bầu ngực đầy đặn vươn cao khe khẽ phập phồng, như sóng nước chập chờn, trên người thoang thoảng một trận u hương, khác với Tiên Nhi, từ thân nàng có một mùi vị mê hoặc đặc biệt của nữ nhân thành thục.
Hai người càng càng lúc càng sát vào nhau, khoảng cách gần như chỉ còn đủ chèn một tờ giấy mỏng, trên người nữ tử thành thục này truyền đến một cảm giác nóng bỏng, sôi sục làm Lâm Vãn Vinh nhịn không được nuốt nước bọt:
- Tỷ tỷ, ngươi muốn làm gì? Ta đã kết hôn rồi, ngươi không nên tiến tới, ta sẽ hét lên đó.... Aaaaaaaaaaaaaa….
Tiên Nhi nghe được tiếng kêu thảm của tướng công, vội vã vén rèm chạy vào, chỉ thấy trong tay sư phụ còn nắm một chiếc ngâm châm, trên mặt còn đọng một nụ cười:
- Tiên Nhi, ta lại cho hắn một châm, đã dùng chút sức, không qua một ngày, hắn có thể khỏi hẳn rồi.
Tần Tiên Nhi hoan hỉ vừa kinh ngạc nói:
- Thật thế sao, sư phụ?
An Bích Như mỉm cười gật đầu:
- Đương nhiên là thật rồi, sư phụ đã khi nào lừa con chưa?
- Tướng công, chàng có nghe thấy không? Ngày mai chàng có thể khỏi hẳn rồi.
Tần Tiên Nhi nước mắt tuôn rơi, quá đỗi vui mừng mà rơi lệ.
Lâm Vãn Vinh hận tới ngứa ngáy chân răng: “Nữ nhân ác độc, ngươi cắm ngân châm chỗ nào chẳng được, sao lại phải cắm vào mông lão tử?”
- Tướng công, chàng làm sao vậy?
Tiên Nhi thấy tướng công trên mặt đầy vẻ sầu khổ, vội vàng hỏi.
- Không sao cả, Tiên Nhi, là ta quá vui sướng. Tiên Nhi nàng đến thật quá tốt, thật quá tốt…
Lâm Vãn Vinh cố ép hỏa nộ trong lòng, bi phẫn nói.
- Tướng công, uống canh đi, uống canh rồi sẽ càng nhanh khỏe hơn.
Tiên Nhi múc một thìa canh cá, thổi nhẹ mấy hơi, đưa tới miệng tướng công. Canh cá vào miệng thật là mỹ vị vô cùng, tâm tình tồi tệ của Lâm tướng quân cũng khôi phục rất nhiều, hung hăng nhìn An Bích Như đang cố nén nụ cười.
- Tướng công, mùi vị thế nào?
Tiên Nhi vội vã hỏi.
- Mùi vị cực ngon, Tiên Nhi nàng thật giỏi, tối này chúng ta chơi một trò mới nhé. Ấy, sư phụ tỷ tỷ, cũng uống canh đi. Tiên Nhi, cho ta một miếng, lại cho sư phụ một miếng …Tỷ tỷ, ngươi có ý kiến gì không? Như vậy tốt rồi, Tiên Nhi, cho sư phụ một miếng, lại cho ta một miếng...
An Bích Như cười khanh khách, xoạt một tiếng, ngân châm trong tay bay ra, đâm lút vào khoang thuyền bảy phần:
- Tiên Nhi, ngươi thấy chiêu này của sư phụ thế nào?
Lâm Vãn Vinh lập tức ngoan ngoãn cúi đầu uống canh, không dám nói gì nữa.
Trên thuyền cuộc sống trôi qua thật là quái dị, Lâm Vãn Vinh cùng Tiên Nhi chàng chàng, thiếp thiếp, An Bích Như kia ở một bên lại rộng rộng rãi rãi hân thưởng, không chút giả tạo.
Lâm Vãn Vinh kéo tay Tiên Nhi, thì thầm:
- Tiên Nhi, sư phụ của nàng không bệnh tâm lý gì chứ?
Tần Tiên Nhi cười nói:
- Tướng công, chàng chớ nói lung tung. Sư phụ trước tới nay tính cách ương bướng như thế. Thỉnh thoảng người cầm đầu lâu người ta trong tay mà nâng niu, nụ cười lại càng xinh đẹp.
Thiệt vã mồ hôi, chính là toát mồ hôi! Tiên Nhi là tiểu ma nữ, sư phụ là Đại ma nữ, đại, tiểu ma nữ tụ họp.
Lâm Vãn Vinh không muốn thấy An Bích Như, Tiên Nhi đỡ hắn đi vài bước. Dần dần, sức lực trên người tốt lên, hắn tự nhiên thoát khỏi nâng đỡ, thật sự có thể tự do đi lại rồi. Trời thần ơi, cắm châm vào mông cũng thần kỳ như thế ư?
- Là chân khí trong cơ thể ngươi tự mình khôi phục. Ta chỉ thuận thế ra sức mà thôi.
An Bích Như tựa hồ nhìn thấy tâm tư của hắn, cười nói.
Đối với sư phụ tỷ tỷ, trong lòng Lâm Vãn Vinh quả thật kinh hãi. Chỉ dám cung kính từ xa như đối với quỷ thần.
- Sư phụ, tướng công đã khỏi, lúc này đã hết tháng, chúng ta ngày mai chúng ta lên bờ mua chút vật dụng được không?
Tiên Nhi nói.
Hết tháng? Lâm Vãn Vinh trong lòng rùng minh, vội vàng kéo tay nàng nói:
- Tiên Nhi, hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?
- Ngày hai mươi tám tháng mười một. Làm sao vậy tướng công?
Tần Tiên Nhi lấy làm lạ hỏi.
“Hai mươi tám tháng mười một?” Lâm Vãn Vinh có hơi nhảy dựng lên, nói to:
- Vào bờ, vào bờ, mau vào bờ!
Tiên Nhi vội hỏi:
Tướng công. Xảy ra chuyện gì?
- Có cái chuyện này... đợi ta đi làm việc này đã….
Lâm Vãn Vinh gấp đến độ toàn thân vã đầy mỗ hôi. Lại không biết giải thích thế nào với Tiên Nhi. Máu hoạn thư của Tiên Nhi hắn biết rõ, tuy nói lúc này thành vợ chồng rồi, nhưng sát khí trên người nàng tuyệt không dễ mất đi!
- Tướng công, chúng ta ở trên thuyền này, mấy ngày nay cuộc sống vui vẻ không tốt sao? Chàng đã chán ghét Tiên Nhi sao?
Tần Tiên Nhi rơi nước mắt nói.
Nói đến liền đến ngay, chiêu này của Tiên Nhi, trước kia có thể mặc kệ, nhưng lúc này hai người đã là phu thê, tự nhiên không thể không quan tâm, Lâm Vãn Vinh vội vàng ôm chiếc eo nhỏ của nàng nói:
- Cục cưng yêu dấu, lúc này tạm thời không có cách nào giải thích, đợi xong việc rồi, tướng công sẽ kể lại tỉ mỉ với nàng, có được hay không?
An Bích Như cười nói:
- Bộ dạng của ngươi vội vã như vậy, e là đi giải cứu cô nàng thân thiết nào rồi? Tiên Nhi, nếu hắn không nói, con chớ có cho hắn lên bờ.
Nỗi căm hận này của Lâm Vãn Vinh so với nước Vi Sơn hồ còn sâu hơn, thật muốn rút khẩu súng, bắn một phát giết luôn cô ta.
Tần Tiên Nhi len lén nhìn trộm tướng công một cái, thấy hắn không nóimột lời, sắc mặt đen kịt, liền âu yếm nói:
- Tướng công, sư phụ đùa với chàng đó. Chàng chớ lo lắng, chúng ta sẽ vào bờ thôi
Ở trong thuyền nhỏ phiêu bạt trên Vi Sơn hồ mấy ngày, trôi trôi nổi nổi đã tới gần bờ. Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn qua, chỗ cập thuyền này, cũng chính là Bái huyện, nơi ngày đó mình suất lĩnh lương thảo binh sĩ kịch chiến với quân tinh nhuệ của Bạch Liên giáo. Mấy ngày qua, nơi này đã không còn thấy vết tích chiến trường, chỉ có vài bóng thủy điêu cô tịch, lượn trên mặt hồ khe khẽ kêu lên.
Lâm Vãn Vinh nóng ruột, cũng không để ý thân thể mình vừa mới mạnh lại, đầu thuyền còn đang lay động, hắn đã nhảy khỏi chiếc thuyền con, vội vã đi được vài bước, đột nhiên thấy có chút không đúng, liền vội vàng quay đầu nhìn lại, đã thấy Tiên Nhi cắn chặt môi hồng, trong mắt rưng rưng, đang lặng lẽ nhìn hắn.
Lâm Vãn Vinh sững người nói:
- Tiên Nhi nàng còn ngẩn ra làm gì, chúng ta đi…
- Chàng muốn dắt ta theo cùng ư? Tướng công…
Tần Tiên Nhi nhào vào lòng hắn như một con én bay về tổ, rấm rứt khóc:
- Chàng đi vội vàng như vậy, thiếp còn tưởng chàng không muốn thiếp nữa chứ…!
“Toát mồ hôi a, nha đầu này quá mẫn cảm rồi, một việc nho nhỏ cũng có thể làm nàng nghĩ nhiều như thế.” Nghĩ lại cùng Tần Tiên Nhi ở chung tới nay, nha đầu này ấm áp dịu dàng động lòng người, cho tới giờ không biết cự tuyệt hắn, Lâm Vãn Vinh nắm chặt bàn tay nhỏ bé trắng nõn như ngọc, cười nói:
- Nha đầu ngốc, chúng ta đã là vợ chồng rồi, đương nhiên là ta đi đâu, nàng sẽ theo tới đó chứ.
- Tướng công, Tiên Nhi vĩnh viễn là cái bóng của chàng!
Tần Tiền Nhi rúc vào lòng hắn oa oa nói.
“Lão tử cảm động đến chết mất!”, Lâm Vãn Vinh lau vệt nước mắt trên mặt nàng, ôm lấy cái cơ thể mềm mại không xương ấy vào lòng:
- Bé cưng ngoan, chúng ta lần này trở về Kim Lăng.
Tần Tiên Nhi ừ một tiếng, quay đầu nhìn lại, không nỡ chia xa nói:
- Vậy sư phụ làm sao bây giờ?
Sư phụ? Để cho cô ta thích chơi đâu thì đi! Nữ nhân dám đâm châm vào mông lão tử, cô ta là người đầu tiên, con mẹ cô quá giỏi rồi.
- Đi Kim Lăng? Hay a!
An Bích Như khẽ điểm chân, phiêu diêu như không mang chút bụi trần lướt tới, nhẹ hé môi đào cười với Lâm Vãn Vinh:
- Lâm công tử, ngươi đã nói muốn nuôi ta cả đời, chẳng lẽ ngươi quên rồi?
______________________
*Nguyên văn tiếng trung:
狠毒 hěn dú ( ngoan độc ) : ác độc
很多 hĕn duo ( ngận đa ) : rất nhiều
Lâm Tam cố ý đọc lớ lớ giữa 2 chữ này, vì cách phát âm cũng gần giống nhau để trêu tức An Bích Như.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK