Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hai người tay trong tay, nhất thời tâm ý tương thông, tình ý miên man, hạnh phúc ngọt ngào dâng đầy trong tim. Bên kia Từ gia ba người vẫn còn ngây ra, hiển nhiên vừa rồi vô cùng chấn kinh.

“Nói hay lắm!” một người lên tiếng, là Hàng Châu danh linh (danh ca) Tô Khanh Liên. Tô Khanh Liên đã từng nếm trải hồng trần, đã từng biết qua bao sự hưng suy, vui buồn ly hợp, tình cảm hay suy nghĩ thực sự đều rất sâu sắc.

Nàng đứng dậy, chậm rãi vỗ tay, cười nói: “Lâm công tử, hôm nay ta nghe thực sự sướng khoái. Chỉ là Đại Hoa trải qua mấy trăm năm dường như đã quên mất điều này, thực là khiến người ta cảm khái vạn phần. Cái gì gọi là đại học vấn, đại kiến thức chứ, thử hỏi từ nói đến làm có được mấy người? Chẳng qua là mượn lấy danh tiếng mà thôi.”

Từ Vị lắc đầu than thở: “Lâm huynh đệ, lão hủ sống đã sáu mươi năm, làm quan cũng đã bốn mươi năm, nhưng xét về khía cạnh nhìn xa trông rộng, cũng còn xa mới theo kịp ngươi a!”

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói: “Từ tiên sinh không cần khiêm tốn như vậy. Ta từ khi sinh ra đến giờ mới lần đầu thấy bi phẫn, bản tính ta thích khắp nơi ba hoa huyên náo, Từ tiên sinh chớ nên chê cười.”

Từ Vị cất tiếng cười to: “Bi phẫn! Từ này dùng thật hay, lão hủ hận đã tiêu phí không biết bao nhiêu năm, vẫn chưa một lần có thể bi phẫn như vậy! Nếu Đại Hoa ta có nhiều người trong lòng bi phẫn như vậy, thử hỏi người Hồ có dám đến tận đây khi dễ chúng ta không?”

Thấy Từ Chỉ Tình sắc mặt trắng bệch, vẫn ngơ ngác không nói gì, Lâm Vãn Vinh trong lòng cũng lấy làm kỳ. Nếu một người con gái bình thường, nghe những lời hắn nói thì đã sớm bỏ chạy rồi, nha đầu kia sắc mặt dù không tốt nhưng vẫn kiên cường ở lại, thực sự không tầm thường a.

“Từ tiên sinh, ngài đương nhiên có thể hiểu, nhưng e là lệnh thiên kim không hiểu được lòng ta, ta thực sự đã đắc tội với nàng rồi.” Lâm Vãn Vinh cười khổ nói.

Từ Vị ha ha cười: “Như thế hoá ra lại hay. Lâm tiểu huynh có nhớ chuyện tại Hàng Châu ta đã từng nói với ngươi chứ? Cho đến nay ta vẫn bội phục hai người, trong đó một người là ngươi, người còn lại chính là nha đầu kia đó. Không phải ta nói quá, Chỉ nhi thuở nhỏ thông minh lanh lợi, ba tuổi đã biết đọc, sáu tuổi xuất khẩu thành chương. Kỳ quái hơn, không chỉ có ham mê văn học, đối với thiên văn địa lý cũng cực kỳ hứng thú. Nó đã bỏ ra năm năm liên tục quan sát từng ngôi sao, cuối cùng vẽ nên Tinh Tương đồ (bản đồ sao), chỉ xét về phương diện biến hoá ảo diệu, so với thực tế đại khái không kém bao nhiêu.”

Ái chà, thiên văn học gia? Lợi hại a! Từ Vị thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Tam, nhịn không được đắc ý nói: “Nha đầu kia sở học uyên bác, biết rằng trước khi trời mưa, chim én sẽ bay thấp, cá sẽ nổi lên mặt nước, lại hiểu rõ hệ thống sông ngòi, thiết kế hệ thống đê điều chống lại dòng chảy. Lạc Mẫn tại Giang Tô đắp đê trị thủy sông Trường Giang chính là làm theo phương án của nó. Mặt khác đối với vật lý học, số học cũng tường tận. Lợi hại nhất chính là đối với binh pháp cực kỳ am hiểu, năm năm trước đã đi theo Lý lão tướng quân tại tiền tuyến đánh nhau với người Hồ, học hỏi được vô số kinh nghiệm thực chiến. Đối với binh pháp, trận pháp ngay cả Lý Thái cũng cam bái hạ phong.”

Toát mồ hôi a, cô nàng này chẳng phải là thiên văn học gia, vật lý học gia, thuỷ lợi học gia, số học gia, binh pháp gia hay sao? Thực sự là toàn tài a, hắn nhịn không được liếc mắt nhìn Từ Chỉ Tình một cái, chỉ thấy Từ tiểu thư sắc mặt ảm đạm, tâm tư không biết đã để nơi nào, khoé miệng hơi hướng lên, biểu thị rằng đây là một cô gái vô cùng cứng cỏi bất khuất.

Ài, ta lại xem nàng ta tựa một người đơn giản a, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, lại nghe Từ Vị than thở: “Nói đến Chỉ nhi, trước khi ngươi xuất hiện, nói rằng nó là thiên hạ đệ nhất nhân cũng không quá đáng, chỉ tiếc ta trong phút hồ đồ đã làm hại cả đời nó a!”

Từ Vị mắt lấp lánh lệ quang, thống khổ lắc đầu, Lâm Vãn Vinh cả kinh hỏi: “Từ tiên sinh, sao ngài lại nói như vậy?”

Từ Vị thở dài: “Bởi vì Chỉ nhi thông minh lanh lợi, học vấn hơn người, tiểu huynh đệ, ngươi thử nghĩ xem, trong thiên hạ có mấy người có thể xứng với nó?”

Điều này cũng đúng, nếu xét về học vấn, nàng quả thực là đệ nhất quốc bảo, huống chi nàng còn là đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương, tìm một người đàn ông xứng với nàng thực là khó a.”

Từ Vị lắc lắc đầu, hối hận nói: “Khi Chỉ nhi ở nhà, từ khi mới mười tuổi đến nay, số công tử muốn cầu thân cứ kéo dài không dứt. Đáng tiếc Chỉ nhi tâm tại trời cao, muốn tìm nam tử của mình trong đám rồng phượng trên trời, đâu còn để ý tới những phàm phu tục tử thông thường nữa. Trách ta trong lúc say rượu cao hứng quá đỗi, đã định việc chung thân cho Chỉ nhi, hại đến cả đời nó.”

Lâm Vãn Vinh nhíu mày, theo như lão Từ nói, Từ Chỉ Tình được hứa gả cho Lý gia vốn không phải là ý nguyện sao? Chẳng lẽ chuyện này còn có điểm gì khúc mắc nữa? Ôi chà, lão tử nhiều chuyện quá, bất quá lại là bản tính nam nhân, dẫu có nhiều chuyện một chút cũng không có gì đáng trách.”

Hắn ha ha cười, ra vẻ nghi hoặc nói: “Vô tình định việc chung thân? Đây là ý gì? Ta thấy Từ tiểu thư vấn tóc kiểu phụ nữ có chồng, tựa hồ đã được gả cho người ta rồi chứ.”

Từ Vị trừng mắt liếc hắn một cái, thầm nghĩ tiểu tử xảo quyệt, đã hiểu rồi còn giả bộ hồ đồ. Sự việc của nữ nhi lão, ở kinh thành ai ai cũng biết, lẽ nào hắn lại không biết? Lão thở dài nói: “Kinh thành mọi người đều biết, chúng ta đã hứa gả Chỉ nhi cho nhị công tử của Lý gia. Việc này là sự thật, mặc dù Chỉ nhi chưa bao giờ oán giận ta, nhưng nếu nói rằng ta đã hại đến đời nó thì quả thật cũng không oan. Trưởng tử của ta thành hôn, lúc đó Chỉ nhi mới 12 tuổi, năm ấy biên cương chưa xảy ra chiến sự, Lý thái lão liền trở lại kinh thành. Ta cùng lão đã nhiều năm không gặp, hơn nữa trưởng tử thành gia thất, trong lòng cao hứng, lại bất đắc dĩ phải uống nhiều, liền cùng lão nói chuyện chung thân của con gái ta. Người kia là con út của Lý lão, chỉ hơn Chỉ nhi ba tuổi, nhưng cũng đã có thể xông lên trước trận tuyến tiêu diệt kẻ thù. Ta trong lúc hơi rượu xông lên, lại nghe lời xúi bẩy xung quanh, liền hồ đồ hứa gả Chỉ nhi cho đứa con thứ hai ấy của lão.”

Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi hột, Từ Chỉ Tình đương nhiên là người cực kỳ có chủ kiến, chỉ vì đây là chủ ý của Từ Vị, nàng không thể nào thoái thác được. Thực không thể ngờ, người nổi danh thiên hạ đệ nhất học sĩ cũng có lúc hồ đồ như vậy.

Lâm Vãn Vinh vỗ vỗ lên vai lão an ủi: “Lão Từ, ta rất thông cảm cho tâm trạng của lão!”

Từ Vị vô cùng ảo não: “Chỉ nhi trời sinh lanh lợi, tuy chỉ mới mười hai tuổi, nhưng chuyện đời sớm đã hiểu biết, đâu dễ dàng cam tâm bị hứa gả cho một người xa lạ như vậy? Có điều nó là một đứa nhỏ hiếu thuận, trước mặt ta không hề nhắc tới để giữ thể diện cho ta. Cho đến sau này, khi Lý gia nhị công tử hi sinh, Chỉ nhi vẫn tự mình một mực chung tình, làm quả phụ thờ phụng hôn phu. Hổ thẹn thay cho Từ Vị ta tự nhận một đời thông minh, vậy mà đã làm hại cả đời con gái ta, liệu trên thế gian này còn có kẻ nào hồ đồ hơn không?”

Hồ đồ, quả nhiên là kẻ hồ đồ a! Lâm Vãn Vinh âm thầm lắc đầu, lại nghe Từ Vị nói: “Chỉ nhi thông minh lanh lợi, nếu chỉ tranh luận không thôi, thế gian làm gì có nam tử nào bì được. Đương nhiên, ngoại trừ ngươi!”


Hết chương 240.





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK