Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến hậu sơn, lộ trình từ Tướng Quốc Tự cũng phải đi qua vài con đường, tiểu hoà thượng đưa gã ra khỏi cửa, Lâm Vãn Vinh gấp rút vượt lên vài bước cười nói:
- Vị đại sư này, người gọi là Ngộ Tịnh phải không?

Tiểu sa di đáp:
- Ngộ Tịnh đúng là tiểu tăng.

Lâm Vãn Vinh đưa mắt đánh giá trên trên dưới dưới gã, đưa ngón tay cái lên khoa tán (khen không thật lòng) nói:
- Gân cốt tốt, tướng mạo tốt, quả nhiên là cao tăng có đạo hạnh. Ngộ Tịnh đại sư, người quen thân với Tuệ Không đại sư lắm phải không?

Ngộ Tịnh đáp:
- Tuệ Không chính là sư tổ của tiểu tăng, tiểu tăng trước giờ vẫn theo sư tổ tu hành Phật học, không rời nửa bước.

Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười một tiếng, hai bàn tay chắp lại nói:
- Vậy phải chúc mừng đại sư rồi, vậy ngài là đối tượng được lão thiền sư bồi dưỡng làm người kế thừa rồi.

Tiểu hoà thượng này cao lắm là mới mười sáu mười bảy tuổi, sư tổ có chết, sư phụ có chết, rồi lại còn hơn trăm vị sư huynh chết luôn, vậy mới tới phiên gã kế thừa. Đây là thủ thuật của Lâm Tam trước hết cứ ca tụng lấy lòng, chẳng cần để ý ngươi có lọt tai hay không, vỗ mông ngựa trước cái đã.

Ngộ Tịnh vội vàng cất tiếng niệm Phật, liền miệng nói không dám không dám.

Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Đại sư không nên khiêm nhường. Chỉ xem Tuệ Không thiền sư cả ngày để ngài ở bên cạnh, không phải là muốn bồi dưỡng thì còn là gì? Người xem lại coi ông ta đối với những người khác có như vậy không? Không có a!

Tiểu hoà thượng Ngộ Tịnh từ nhỏ ở trong chùa đến lớn, tư tưởng thuần khiết, sao có thể chịu được cái dạng dụ hoặc này. Thuận theo lời của gã nghĩ lại, tựa hồ đúng là như vậy. Sư tổ đối với bản thân coi trọng hơn ngoài: “… trừ phi thật là vậy… A Di Đà Phật!” trên mặt cũng không nén được lộ ra nét vui mừng.

“Lão tử phải chăng là có điểm quá xấu xa.” Lâm Vãn Vinh hắc hắc cười một tiếng, nói tiếp:
- Hôm nay vào lúc vị Tiếu tiểu thư tìm tới Tuệ Không thiền sư, đại sư có đó không? Ai, ta với Tiếu tiểu thư đã lâu không gặp, cũng không biết nàng lớn lên dáng vẻ thay đổi ra sao? Là cao lên hay là thấp xuống, là mập hay là ốm đây nữa?

Tiểu hoà thượng trầm tư một lúc nói:
- Nữ thí chủ đó mang mạng che mặt, tiểu tăng nhìn cũng không rõ, nhưng nhìn qua dáng vẻ của nàng, nhất định là một nữ nhân rất đẹp.

- Ồ, phải không?
Lâm Vãn Vinh giọng không đổi nói:
- Vậy vóc người của nàng đẹp không? Có đặc trưng khác thường hay không?

- Đặc trưng khác thường?
Tiểu hoà thượng nhắc lại từng câu từng chữ, bắt đầu nhớ kĩ lại, đột nhiên vỗ tay nói:
- Lâm thí chủ, ta nhớ lại rồi… nàng rất lớn…

- Nàng rất lớn? Cái gì rất lớn?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên hỏi.

Tiểu hoà thượng đưa hai tay lên ngực tìm cách diễn đạt so sánh:
- Chỗ này rất lớn.”

- Chỗ đó rất lớn?
Lâm Vãn Vinh ý thức đưa mắt liếc nhìn xuống ngực một cái, lập tức hiểu rõ được ý tứ của hắn, nhất thời cả người đổ mồ hôi: “Mẹ nó, thì ra là tên tiểu hoà thượng háo sắc, hết chuyện lại nhìn ngực người ta. Nếu thật đúng là Thanh Tuyền của ta, ngươi mà dám lén nhìn lão bà của ta, lão tử móc mắt của ngươi ra cho chó. Mẹ kiếp, Tuệ Không này cả ngày ở đây dạy cái gì vậy, sao để đám tiểu hoà thượng thủ hạ dưới tay hắn toàn là lũ háo sắc, Tuệ Không đó không phải là cũng cùng dạng háo sắc chứ? A Di Đà Phật, Phật Tổ phù hộ. “

- Lâm thí chủ, ngài bị sao vậy?
Tiểu hoà thượng thấy thần sắc gã hung ác, vội vàng hỏi.

- Ồ, không có gì, ngươi mỗi ngày đều như vậy, nhìn chằm chằm vào ngực của nữ thí chủ hả?
Mắt Lâm Vãn Vinh ánh lên vẻ hung ác, ngoài cười trong không cười hỏi.

Ngộ Tịnh khuôn đỏ mặt, vội niệm Phật hiệu nói:
- Không phải không phải, ta chưa từng nhìn lén nữ thí chủ. Sư tổ nói qua, nữ nhân cũng giống như bộ xương khô, ta nhìn thấy nữ nhân cũng như nhìn thấy khô lâu, A Di Đà Phật, nhìn thấy khô lâu rồi.

Lâm Vãn Vinh nghe xong buồn cười, tiểu hoà thượng này mới mười sáu mười bảy tuổi, đang ở tuổi cập kê, khó tránh khỏi mê luyến khi gặp gỡ con gái. Chỉ là ngươi nếu dám tơ tưởng đến Thanh Tuyền của ta, không cần biết ngươi là hoà thượng hay là heo đực, lão tử đều cắt ngươi thành trăm mảnh.


Tiểu hoà thượng không dám nói gì nữa, vội vã đưa Lâm Vãn Vinh đi nhanh, không lâu đã tới được lưng chừng núi, suối nước nóng lại ở trên đỉnh núi, địa thế quá dốc, hết sức khó trèo.

Ngộ Tịnh chắp hai tay lại, niệm Phật hiệu xong nói:
- Lâm thí chủ, Tiếu tiểu thư đang ở trên đỉnh núi. Đoạn lộ trình còn lại, tiểu tăng thật không thể lên được nữa, xin lão nhân gia ngài tự mình lên thôi.

Lâm Vãn Vinh ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy đường lên chỉ có một con đường nhỏ quanh co, tất cả bậc thang được làm thô sơ dựng đứng, uốn lượn vòng quanh ngọn núi, chỉ đủ cho một người qua lại. Nếu chặn lối nhỏ này lại, vậy thì không ai có thể lên núi được.

Tiểu hoà thượng nói xong liền vội vàng rời đi, Lâm Vãn vinh suy nghĩ một chút: “Nếu là tiên tử đó lại tới đây báo thù, căn bản không cần phải mời mình phải leo lên suối nước nóng trên núi, mà cũng không phải mời tới nói chuyện yêu đương, tại sao phải tới một nơi hay ho như thế này. Nếu là lời nói của Thanh Tuyền, lại vì sao phải phiền phức lòng vòng vậy?” Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ là đoán không ra là người nào, liền đem bảo bối trên người ngầm kiểm tra lại một phen, xác nhận không vấn đề gì, rồi mới dọc theo con đường nhỏ, chầm chậm đi lên.

Đạo lộ này thật hẹp, gập ghềnh uốn lượn, khi thì phải bám vào nham thạch mà lên, khi thì phải leo qua vách đá, lại phải cẩn thận từng chút đề phòng có người đánh lén, suốt chặng đường đi lên hết sức mệt mỏi, đi hết nửa canh giờ mới nhìn thấy được đỉnh núi.

Ở lối vào đỉnh núi, một khối đá thiên nhiên lớn chìm sâu trong đất, Lâm Vãn Vinh hai tay dùng sức, leo qua tảng đá đó, cả người cũng hơi mệt mỏi, liền đặt mông ngồi lên trên tảng đá.

Mặt trời cũng đã ngã về tây, ngồi trên đỉnh núi nhìn về phương xa, núi non trùng điệp, mây hồng nối đuôi, trong lòng thật đầy hứng thú.

Nhưng mà hắn không phải tới đây để ngắm cảnh, nghĩ tới Tiếu tiểu thư thần bí đó đang còn ở đó chờ đợi, trong lòng hắn nhất thời trở nên gấp gáp, len lén từ phía sau tảng đá thò đầu lên, nhìn ra bên ngoài.

Đỉnh núi này hết sức rộng lớn, bốn phía nham thạch dựng đứng lởm chởm, trập trùng kỳ lạ, duy chỉ ở giữa đỉnh núi lại có một cái hồ nước thật lớn. Một dòng suối nước nóng bốc lên từng luồng từng luồng nhiệt khí, tỏa ra bốn phía tạo thành một màng hơi nước mờ ảo giữa không trung, như mờ như tỏ, đầy vẻ thần bí.

Trên đỉnh núi này, ngoài đá là suối nước nóng, chẳng thấy bóng dáng của ai, Lâm Vãn Vinh quan sát tỉ mĩ một phen, xung quanh vẫn tĩnh lặng như cũ. Trong lòng gã liền nhảy gấp: “Không phải chứ, chẳng lẽ là lão hoà thượng đó gạt ta?”

Gã đang thầm nghĩ ngợi, chợt nghe tiếng khua nước lách tách từ mặt hồ vọng lại, một bóng hình mỹ diệu lung linh hiện lên trong làn nước, mái tóc dài vung lên, bắn ra những giọt nước trong vắt mang theo luồng nhiệt khí. Giữa màng hơi nước bốc lên ngùn ngụt, nàng tựa như là một đoá sen trắng mỹ lệ, đang nở rộ trong ánh chiều tà...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK