Mục lục
[Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Con người nổi tiếng có khác a! Khắp nơi đều có bao nhiêu ong bướm câu dẫn, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm nghĩ, đi tới gần liền ôm quyền cười nói:
- Các vị tiểu thư gọi ta à? Chào mọi người, tại hạ Lâm Tam, ra mắt chư vị đại tỷ.

Người nào mà không biết Lâm Tam, nhìn thấy hắn mặc bộ đồ độc nhất vô nhị này thì cũng đều đoán ra đây chính là tiểu gia đinh Lâm Tam gần đây danh tiếng cực thịnh, ngoại trừ những chuyện đã qua, nhìn không ra hắn có bao nhiêu bản lĩnh.

Có mấy vị tiểu thư lần trước đã gặp qua tại thư viện giữ chặt lấy Lâm Tam líu lo nói:
- Lâm Tam ca, nghe nói ngươi một mình đánh bại vua câu đối của bảy tỉnh phía Bắc, ngươi thật lợi hại a!

- Tam ca, tam ca, ‘vị lão tư các lão -vô tài tố tú tài’,* ngươi như thế nào có thể nghĩ tới? Lúc ấy tâm tình như thế nào? Có cảm giác đã bị vũ nhục hay không? Có phải là vì Giang Nam tài tử chúng ta mà xuất đầu hay không?

- Tam ca, ngươi thay đổi hí pháp là học từ đâu thế? Có thể tại đây giải thích một chút được không?

Lâm Vãn Vinh lắc đầu cười khổ, những nữ tử này tập trung tại cùng một chỗ, thi nhau hỏi, cũng không biết làm thế nào.

Ngày đó không nhiều tài tử tham gia yến hội, nên cũng không thấy Lâm Tam đã khuất nhục được Trầm Bán Sơn như thế nào, đều chỉ là nghe kể lại. Hôm nay nhìn gia đinh nho nhỏ này, trong mắt có đôi chút tò mò, phần nhiều là khinh thường và ghen ghét.

‘Nhân tính bách thái, giai thị như hà a’ Lâm Vãn Vinh nhìn qua thần sắc của tất cả mọi người, trong lòng cảm khái nghĩ. Lạc Ngưng cười nói:
- Lâm đại ca, có một lượng đông đảo người theo sau như thế, trong lòng huynh cảm giác thế nào?

- Chà, xem ra ta lần sau ta sẽ xuất bản tuyển tập thi từ doanh liên, gọi là ‘Lâm Tam dữ doanh liên’, nói không chừng có thể bán được không ít bạc.
Lâm Vãn Vinh nói.

Lạc Ngưng bật cười:
- Điều này mà còn cần huynh nghĩ đến ư? Sớm đã có vài người nghĩ tới rồi. Hiện giờ người kể chuyện tại quán trà quán rượu, mang những chuyện xưa của huynh tại Hàng Châu Tình Vũ lâu, tập trung thành những đoạn ngắn, đang ở trà lâu tuyên giảng đó.

Lâm Vãn Vinh cười ha hả, có người tuyên truyền miễn phí thật là sướng, đây chính là điều ta rất mong muốn mà.

Lâm Vãn Vinh chỉ vào mấy tài tử đang nhìn mình chằm chằm:
- Lạc tiểu thư, vậy mấy vị kia là người nơi nào? Có vẻ không giống Kim Lăng tài tử chúng ta.

Lạc Ngưng gật đầu nói:
- Lâm đại ca nhãn lực thật tốt, bởi vì bây giờ cũng sắp tới Kim Lăng Tái thi hội, mấy vị tài từ đó đều là đến từ phương Bắc. Hôm nay cùng với chúng ta giao lưu một phen.


Lâm Vãn Vinh a lên một tiếng:
- Không phải là đồng minh của bảy tỉnh phía Bắc đấy chứ? Vậy chẳng phải là tới vì Trầm Bán Sơn tới đây gỡ thể diện à?

Lạc Ngưng gật đầu:
- Những tú tài môn đồ Thư hữu đồng minh của bảy tỉnh phía Bắc cũng đều có thể tham gia. Đại ca, không dối gạt huynh, từ sau khi huynh đánh bại Trầm Bán Sơn, có nhiều tài tử tới tham gia Kim Lăng Tái thi hội hơn, phương Bắc cũng có không ít tinh anh tới rồi. Chỉ sợ chuyện nam bắc chi tranh là không thể tránh khỏi.

- Có cạnh tranh mới có phát triển, như vậy mới tốt.
Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Tài tử vốn không phân biệt nam bắc, bất quá, kiểu như bảy tỉnh phía bắc tổ chức thành đồng minh, coi như đã tự định ra cho mình một giới hạn, vậy nên mới việc nam bắc tranh đấu.

- Nhưng chúng ta là Kim Lăng thi xã, đứng ra tổ chức hội thơ, cũng không thể quá mất mặt.
Lạc Ngưng nói tiếp:
- Cho nên, ta mới muốn mời đại ca đến làm trấn xã chi bảo của thi xã chúng ta.

‘Trấn xã chi bảo? Trời ạ, lão tử có thể đạt đến danh tiếng này sao?’ Lâm Vãn Vinh cười ha hả:
- Tốt lắm, ta đây da mặt rất dày, trở thành bảo bối của nàng, hy vọng sẽ không khiến nàng thất vọng.

Nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, Lạc Ngưng khẽ ‘ừm’ một tiếng, hai má ửng hồng, thẹn thùng không chịu nổi, không dám cùng hắn nói tiếp nữa.

Mấy vị tài tử phương Bắc và tài tử Kim Lăng thư viện, tổng cộng mấy chục người, kéo nhau hướng ra ngoại thành. Lâm Vãn Vinh vô luận hành động hay trang phục, bên cạnh bọn họ đều rất khác biệt, tự nhiên thu hút không ít ánh mắt. Dọc theo đường đi có vài tiểu thư lại cứ đi theo bên người hắn, không ngừng mời hắn xem xét hộ mấy bài thơ họ viết, trong mắt thỉnh thoảng xuất điểm xuân tình.

Lâm Vãn Vinh liền đưa những bài thơ này cho biểu thiếu gia, cười nói:
- Học vấn nho nhỏ của ta, đều là do thiếu gia nhà ta dạy cho, mọi người phải nhờ hắn chỉ điểm cho mới phải.

Biểu thiếu gia cầm lấy những bài thơ này, ra vẻ trang nghiêm nói:
- Vị tiểu thư này, câu ‘xuân phong liêu ngã tâm’ không ổn, không bằng thay đổi thành ‘xuân phong phủ ngã hung’.

Lạc Ngưng sớm đã xuống khỏi kiệu, đi tới bên Lâm Vãn Vinh cười nói:
- Lâm đại ca, mới có trải qua mấy ngày mà những tiểu thư trong thành Kim Lăng này e rằng đều đã bị mê hoặc bởi tài học của ngươi.

Mê hoặc, ta tình nguyện bị mê hoặc bởi thân thể cường tráng của ta, Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Lạc tiểu thư, nàng nói hôm nay có một vị đại nhân vật đến, không biết vị đại nhân này bao nhiêu tuổi rồi?

Hắn lo lắng nghĩ thầm, chẳng lẽ là Từ Vị? Không có khả năng, lão nhân này bây giờ đang bận rộn với việc tiêu diệt Bạch Liên, rửa sạch quan trường Giang Tô, hành tung thập phần bí mật, làm sao có thể công khai lộ diện đây? Chẳng lẽ cũng giống như ta?

Lạc Ngưng mỉm cười:
- Là ân sư của ta khi học ở kinh thành học viện, cũng là nữ quốc học nổi danh phương Bắc. Trong số tài tử nam bắc, cũng cũng khá nổi tiếng, đối với những người đọc thi thư như chúng ta, thì đây chính là đại nhân vật rồi.

- Nữ quốc học?
Lâm Vãn Vinh sửng sốt một chút hỏi:
- Bao nhiêu tuổi rồi? Không phải nữ tế tửu lần trước đưa tới đối thơ đấy chứ?

Lạc Ngưng lắc đầu đáp:
- Không phải nàng ấy. Lần này là ân sư của ta, đã năm sáu mươi tuổi. Năm nay mới từ kinh thành tới tham gia hội thi thơ Kim Lăng. Hôm qua vừa đến thì hôm nay chúng ta đặc biệt mời sư phụ xuất du.

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu, kinh thành học viện, đại khái cũng tương đuơng với đại học Bắc Kinh bây giờ, từ bên trong tuỳ tiện triệu đến một lão bà, cũng được xưng là quốc học, chính là đại nhân vật trong mắt Lạc Ngưng các nàng. Quả nhiên thâm bất khả trắc, có cơ hội có thể đưa Nhị tiểu thư vào bên trong đào tạo một phen.

Đoàn người vừa đi vừa nói chuyện, thoát chốc cũng đã đến ngoại thành. Tuy là đầu mùa đông, nhưng vẫn còn đó cảnh non xanh nước biếc, những cánh đồng trải dài vô tận hiện lên trong tầm mắt. Trong làn sương mờ ảo, có mấy người nông dân dậy sớm ra đồng, dáng vẻ như thể nhàn nhã dạo chơi.

Lâm Vãn Vinh hít một hơi thật sâu, đi dạo buổi sáng sớm giữa không khí trong lành, thật là sảng khoái a!

Mọi người đi đến trước một cái lều liền dừng lại, chỉ thấy xa xa có hai thân ảnh chậm rãi đi tới, phía trước là một nữ nhân, mặc hoa bào màu trắng, khoảng năm sáu mươi tuổi, sắc mặt nhợt nhạt, thần sắc nghiêm trang, ánh mắt lãnh đạm, tựa như là thấy ai cũng không vừa mắt.

Lạc Ngưng vội vàng chạy tới, cung kính hành lễ:
- Ngưng nhi bái kiến ân sư.

Đây chính là sư phụ của Lạc Ngưng? Giống y chang ‘Diệt Tuyệt sư thái’ a! Chư vị học tử cũng vội bước lên phía trước bái kiến:
- Đệ tử bái kiến Mai đại quốc học.

Nhìn thấy bộ dạng cung kính của các học viên, có thể thấy Mai đại quốc học này thật sự là một vị đại nhân vật. Lâm Vãn Vinh vỗ vai Quách Vô Thường hỏi:
- Thiếu gia, ngươi có biết vị Mai đại quốc học này không?

- Việc này, ta không hay qua lại kinh thành, cho nên cũng không biết rõ lắm.
Biểu thiếu gia cũng không hề ngượng ngập nói.

Một vị tiểu thư theo sát bên Lâm Tam liền trả lời:
- Tam ca, vị này là Mai Nghiễn Thu sư phụ, chính là một vị quốc học nổi danh ở kinh thành, nghe nói có rất nhiều tài tử nổi danh đều là từ môn hạ của bà xuất ra, ngay cả những đạt quan quý nhân ở kinh thành, cũng tranh nhau bái bà làm sư phụ đó.

Lâm Vãn Vinh ‘ồ’ lên một tiếng, Mai Nghiễn Thu cũng thu nạp những đạt quan quý nhân làm đệ tử, như thế nào lại có bản mặt lạnh lùng vậy, cứ như thể là ta thiếu nợ bà mấy trăm tiền ấy.

Mai Nghiễn Thu nâng Lạc Ngưng dậy nói:
- Tốt lắm, Ngưng nhi, mấy năm không gặp, con ngày càng trở nên xinh đẹp.

Lạc Ngưng ngượng ngùng không biết nói gì, hai má ửng hồng.

Mai Nghiễn Thu gật gật đầu, nói với Lạc Ngưng:
- Ngưng nhi, sau khi ngươi rời kinh thành, ta lại thu đệ tử mới, con cũng nên biết một chút.

Bà hướng về người phía sau gật đầu, trên mặt mỉm cười:
- Con cũng đến gặp Ngưng nhi một lần đi.

Từ phía sau Mai Nghiễn Thu một người đi ra, hướng về Lạc Ngưng hành lễ:
- Tại hạ Triệu Khang Ninh, xin chào Lạc tiểu thư.

Lạc Ngưng thần sắc sửng sốt, căn bản là không có nghĩ lại gặp Tiểu vương gia ở đây, mà lại còn bái ân sư của mình làm sư phụ.

Mai Nghiễn Thu nói:
- Tiểu vương gia là người nhân hậu, hiểu biết sâu rộng, tài học xuất chúng, ta tại kinh thành liền thu hắn làm đệ tử, các con sau này cũng nên thân cận nhiều một chút.

Những tài tử tài nữ của Kim Lăng thư xã, vừa nghe nói đến vị công tử phong độ anh tuấn xuất hiện trước mắt, chính là Tiểu vương gia, nhất thời ầm ĩ lên. Mấy tiểu thư vây lấy Lâm Tam lúc trước bây giờ đều đã tới trước mặt tiểu vương gia. So sánh với gia đinh Lâm Tam, thì thân phận Tiểu vương gia hiển nhiên một trời một vực.

Bên người Lâm Tam mới vừa rồi còn ồn ào nhiệt náo, trong nháy mắt đã yên tĩnh hẳn, Lâm Vãn Vinh thầm than: “Con mẹ nó, thái tử đảng quả nhiên cũng có mị lực, cho dù là một cục phân chó mà có dính hai chữ hoàng gia, cũng thơm ngát a!

Biểu thiếu gia bất bình nói:
- Tiểu vuơng gia có gì là ghê gớm chứ, nói về tướng mạo sao bì kịp ta, còn nói về tài học thì ngay cả so với Lâm Tam cũng còn kém, làm sao bằng một người như lão tử chứ?

Lạc Ngưng đứng ở trước sư phụ, ở lại cũng không phải, rời đi cũng không phải, Triệu Khang Ninh kia thì nhã nhặn tinh tế, nói chuyện một lúc, những tài tử tài nữ chung quanh hoan hô liên tục.

“Mẹ nó, lão tử nghỉ ngơi đã”, Lâm Vãn Vinh phủi một chỗ đất, kéo biểu thiếu gia lại cùng nhau ngồi xuống. Hai gã đều đang buồn bực liền nằm xuống nghỉ ngơi.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, chợt nghe một tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Lâm Vãn Vinh vừa mở mắt, thì thấy rất nhiều tài tử tài nữ đều tụ lại xung quanh Triệu Khang Ninh và Mai Nghiễn Thu.

Triệu Khang Ninh cười nói:
- Nếu chư vị đồng đạo ưu ái, vậy Khang Ninh cũng xin thử một phen.

Hắn hơi trầm ngâm, nhìn về phía mấy nhân ảnh xa xa, mỉm cười nói:
- Ta ra vế đối trên là ‘nhất dương dẫn lưỡng cao’.**

Lâm Vãn Vinh nhìn theo nhãn thần của hắn, nhất thời khí tức nổi lên.



________________________________________

* Xem chương 144, cặp đối Lâm Tam đối với Trầm Bán Sơn.
** Chờ chương sau^^





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duy Đỗ
09 Tháng ba, 2023 20:19
Ôi ,Tiêu phu nhân
chris3532199
09 Tháng tám, 2022 02:00
minh quân khác hôn quân chỗ đấy, thấy L3 có tài nên nuôi rồi chờ thịt thôi =))
Lưu Giang
19 Tháng bảy, 2022 09:06
giờ tìm dc 1 bộ tương tự cũng khó.
Hieu Le
16 Tháng tư, 2022 01:07
đưa vào hệ quy chiếu của những năm 08, 09 thì nó là siêu phẩm đấy. Văn phong trải truốt, bố cục hợp lý, k nhiều truyện ngày nay hơn được nó đâu. Cùng với Trở lại minh triều đương vương gia là 2 bộ giá không lịch sử đình đám đấy.
Râu Râu
11 Tháng tư, 2022 01:36
Ai cũng khen hay mà mở đầu truyện vào đã thấy dở rồi. Nc với ng lạ mà chê bai hoàng đế thế mà ko bị chu di cửu tộc. Vv. Thôi out.
chuchoa
18 Tháng hai, 2022 20:49
tiếu thanh đầu truyện thì sao
thucdinh
04 Tháng một, 2022 11:12
đi cũng khóc,đứng cũng khóc,ngồi cũng khóc,ăn,nằm,ngủ cũng khóc.chắc tác là người mau nước mắt.tả đứa con gái nào cũng giống nhau: eo thon,da như ngõc,ngực cao vút... đảm bảo vk tác là 1 cái tivi màn hình phẳng.:))
Thanh Dương
30 Tháng mười một, 2021 00:24
Ngọc sương, uyên doanh có k huynh ơi
Thanh Dương
28 Tháng mười một, 2021 18:47
Truyện hay mà gái khóc nhiều quá. Địt cũng khóc, ôm cũng khóc, gặp nhau là khóc
Hieu Le
22 Tháng mười một, 2021 12:38
Bộ này có phần hậu truyện nữa mà không thấy bác nào dịch nhỉ
Katsu1210
09 Tháng mười một, 2021 14:32
Vị Huynh đài này cho hỏi Tiêu Ngọc Sương chap bao nhiêu vậy
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:29
Triệu Thanh Tuyền (74), Đổng Xảo Xảo (180), Lạc Ngưng (326), Từ Trường Kim (375), Tần Tiên Nhi (403), Ngọc Già/Nguyệt Nha Nhi (567), Ninh Vũ Tích (580), An Bích Như (614), Từ Chỉ Tình (623), Tiêu Ngọc Nhược (630)
Hieu Le
26 Tháng mười, 2020 12:28
hay
Huỳnh Long Hội
26 Tháng tám, 2020 22:38
mấy cái ông dịch đánh máy đầu bỏ ji vô vậy. dấu - k dùng lại dùng dấu gạch ngang lớn. mẹ
Tư Cô
26 Tháng tám, 2020 17:07
Truyeen hay cuc ki
Huỳnh Long Hội
22 Tháng tám, 2020 01:19
chương 95 thiếu nữa chương. phải qua bên truyện full đọc bù.
Huỳnh Long Hội
20 Tháng tám, 2020 22:47
truyện hay quá
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:25
4-5 năm rồi :( tác mất tích cmnr
Thanlong989898
28 Tháng ba, 2020 12:31
hay
tymhoada
22 Tháng hai, 2020 08:37
main quá bá đạo, nhưng ta thích! mặt dày, vô sĩ, háo sắc.... hắc hắc hắc
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 20:16
13 cô vợ, 11 người mổi ngày 1 người, 2 người còn lại lâu lâu mấy tháng hay 1 năm 1 lần
Hai Thuong Nguyen
04 Tháng tám, 2019 01:36
nvc khá tự cao tự đại, xem trời bằng vung
Hai Thuong Nguyen
31 Tháng bảy, 2019 03:31
truyện này nvc giống với vi tiểu bảo của lộc đỉnh kí khác cái là chuyển sinh
Nguyễn Minh Hoàng
27 Tháng sáu, 2019 20:48
Truyện dịch thiếu. Có mấy chương bị thiếu
Cravenred
21 Tháng năm, 2019 07:09
có phần 2 của truyện không add
BÌNH LUẬN FACEBOOK