Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân mình Hứa Lập Quốc run rẩy, hắn ngây ra nhìn Vương Lâm, ở trong đầu hắn hiện lên một cảnh tượng khiến cho hai mắt hắn chảy xuống hai hàng nước mắt.

Hắn nhớ ra Vương Lâm, nhớ ra việc đã bị đối phương luyện hóa thành ma đầu.

Hắn nhớ ra mấy ngàn năm theo hầu, nhớ ra tất cả những thứ về mình, còn có những lời nói của chủ nhân sát tinh kia.

Ký ức của hắn cho tới trước khi rời khỏi động phủ giới đầu thai chuyển thế trong nháy mắt hoàn toàn thức tỉnh.

- Chủ… chủ nhân!

Thân thể Hứa Lập Quốc run lên, hắn mở to hai mắt lộ ra một vẻ vui mừng lẫn sợ hãi. Hắn bước nhanh tới vài bước, đi lướt qua người điên, đây Lưu Kim Bưu ở bên cạnh Vương Lâm đang nhìn hắn rất đắc ý, chuẩn bị chào hỏi kia.

Sau khi đây Lưu Kim Bưu đang sửng sốt lùi lại vài bước. Hứa Lập Quốc này đứng ở vị trí của Lưu Kim Bưu lúc trước, vẻ vui mừng lẫn sợ hãi trên mặt đã biến thành vẻ a dua theo thói quen lúc trước.

- Chủ nhân, tiểu Hứa tử rốt cuộc đã được gặp người rồi. Đã bao nhiêu năm, mỗi đêm trong mơ tiểu Hứa tử đều thấy chủ nhân, ngày ngày mong nhớ, hận là không thể gặp được chủ nhân!

- Chủ nhân à sự trung thành của tiểu Hứa tử đối với người sẽ không vì thời gian mà thay đổi, sẽ không vì chuyện kiếp này kiếp trước mà có một chút thay đổi nào. Người chính là chủ nhân của ta, cả đời này, cả kiếp sau, hay kiếp sau nữa thì vẫn là như vậy!

- Chủ nhân, người đừng bỏ mặc ta, hay cho ta đi theo người, dù lên núi đao hay xuống biến lửa Hứa Lập Quốc ta cũng tuyệt đối sẽ không nhíu mày!

- Chủ nhân, mặc dù ta gặp người quá chậm, nhưng ta đã đi theo người lâu nhất. Mặc dù cũng có vài người có một chút vận khí tốt được chủ nhân tìm được sớm, nhưng sự trung thành của ta đối với chủ nhân người khác sao có thể so sánh được! Chủ nhân, ta rốt cuộc cũng đã tìm được người rồi.

Hứa Lập Quốc vừa nói vừa chớp chớp hai mắt, ở trước mặt Lưu Kim Bưu đang trợn mắt há hốc mồm chảy xuống hai hàng nước mắt như kích động.

Trong khi một bên là gào lên kích động biểu đạt sự vui mừng lẫn sợ hãi, nhưng Hứa Lập Quốc này cũng không quên trợn mắt nhìn Lưu Kim Bưu một cái, giống như là nói cho Lưu Kim Bưu biết Hứa Lập Quốc hắn mới chính là người thân cận nhất của chủ nhân!

- Hừ. Không một ai có thể hiểu rõ sát tinh này bằng ta, khi Hứa gia gia của nhà ngươi đi theo sát tinh này, thì tên tiểu tử Lưu Kim Bưu nhà ngươi còn không biết đang đi lừa gạt ở nơi nào mà cũng dám đoạt sủng với ta sao? Vẻ mặt đắc ý của tên Lưu Kim Bưu này vừa rồi, chắc chắn hắn nghĩ có thể vượt qua được ta!

- Hừ, hãy xem ta dạy dỗ hắn, để cho hắn biết Hứa gia gia của hắn không phải là dễ chơi như vậy!

Bị Hứa Lập Quốc trừng mắt nhìn, trong lòng Lưu Kim Bưu kia lập tức run lên. Dư uy của Hứa Lập Quốc đối với hắn mà nói quả thật là một bóng ma rất lớn, lúc này hắn do dự một chút, đang định mở miệng, đột nhiên ở bên cạnh truyền ra một tiếng rít gào!

Chỉ thấy con Hải Long đã thu nhỏ chỉ còn bằng ngón tay kia vốn đang ghé lên vai của Lưu Kim Bưu. lúc này sau khi nhìn thấy Hứa Lập Quốc liền ngẩng mạnh đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Hứa Lập Quốc kia, bắt đầu rít gào.

Tiếng rít gào của nó khiến cho Hứa Lập Quốc đang trong cơn sửng sốt lại càng thêm hoảng sợ.

Còn Lưu Kim Bưu kia, lập tức thần sắc hắn lại lộ ra một vẻ đắc ý, nếu không có Vương Lâm ở chỗ này thì nhất định hắn sẽ cười rộ lên.

Ha ha, may mắn mà ta đã sớm có chuấn bị trước. Có con Hải Long này ở bên cạnh. Hứa Lập Quốc này, để ta xem ngươi sẽ kiêu căng như thế nào!

Vẻ mặt Lưu Kim Bưu đắc ý, hắn giơ tay phải lên vuốt ve con Hải Long ở trên lưng, hai mắt khiêu khích liếc nhìn Hứa Lập Quốc.

Vương Lâm không để ý đến hai người đang lườm nhau tóe lửa này, mà nhìn về phía người điên đang sửng sốt vì những lời nói của Hứa Lập Quốc kia.

Lúc này người điên kia đã sớm quên đi chuyện phiền phức đi tìm kiếm Vương Lâm. Mà nhìn Hứa Lập Quốc, bộ dạng như sắp sửa khóc đến nơi.

- Tiểu Hồng Tiểu Hồng, ngươi ngươi vừa mới nói cái gì hả, ta không phải là chủ nhân của ngươi sao, làm sao hắn lại trở thành chủ nhân của ngươi, rốt cuộc ta là chủ nhân của ngươi, hay hắn là chủ nhân của ngươi, rốt cuộc ai mới là chủ nhân của ngươi

Người điên vô cùng lo lắng, tiến đến túm lấy Hứa Lập Quốc.

Hứa Lập Quốc lúc này mới nhớ ra bên cạnh còn có một người. Hắn quay đầu lại liếc nhìn người điên một cái, khi ký ức của hắn khôi phục lại, lúc này ánh mắt nhìn về phía người điên nhất thời có một chút khác biệt, mơ hồ lộ ra ánh mắt giống như lúc ở trong động phủ giới liên thủ với Lưu Kim Bưu lấy máu tươi.

- Buông tay ra. Hứa gia gia nhà ngươi chỉ có một chủ nhân, đó chính là sát chủ nhân sát khí ngợp trời, anh minh thần võ này!

Nói tới đây, hắn nhìn lướt qua Vương Lâm rất nhanh, trong lòng toát mồ hôi, thầm nghĩ mình nhiều năm không ở bên cạnh sát tinh này, suýt chút nữa đã lỡ miệng.

- Ngươi tránh ra cho ta! Đừng có bám lấy Hứa gia gia ngươi!

Hứa Lập Quốc vội vàng giãy ra, lùi lại phía sau vài bước, ngẩng đầu ưỡn ngực, thể hiện sự trung thành.

Người điên vẻ mặt khổ sở, hai mắt lập tức đỏ lên, hắn hướng về phía Vương Lâm gào to lên.

- Chính là ngươi, ngươi đã đả thương gia gia của Tiểu Hoa. lại còn cướp đi Tiểu Hồng của ta… Tiểu Hồng à, Tiểu Hồng…

Người điên lao tới bóp cổ Vương Lâm.

Vương Lâm nhìn người điên đang ồn ào phía trước một cách phức tạp, than nhẹ một tiếng.

Người điên ta tới Tổ Thành này chính là để gặp ngươi. Ngươi không nhớ ta, vậy thì coi như chuyện trong động phủ giới chỉ là một giấc mộng vậy. Được lắm, người điên, ta đi đây.

Vương Lâm nhắm hai mắt lại, để mặc cho người điên bóp cổ mình. Nửa ngày sau. Một sức mạnh nhu hòa từ bên ngoài thân thể hắn tản ra, đẩy lùi người điên về phía sau mấy trượng.

Vương Lâm mở hai mắt, xoay người đi về phía bình nguyên ở bên ngoài thành!

Hứa Lập Quốc cùng với Lưu Kim Bưu vội vàng đi theo sau, không để ý tới người điên kia nữa. Bọn họ đi theo phía sau, ánh mắt nhìn nhau chằm chằm, nhưng so với sự đắc ý của Lưu Kim Bưu, thì Hứa Lập Quốc cũng có một chút phẫn nộ. Bởi vì con Hải Long trên vai Lưu Kim Bưu cũng đang nhìn chằm chằm hắn.

- Không ồn, Hứa gia gia ngươi chỉ có hai con mắt, nhưng Lưu Kim Bưu đáng chết kia cùng với con rắn ngu ngốc lại có tới bốn con mắt. Phải nghĩ ra cách nếu không sau này khó mà giữ được địa vị.

Hứa Lập Quốc nói thầm trong lòng.

Sau khi ba người đi xa, người điên đứng ở bên ngoài thành nhìn những thân ảnh ở đằng xa, không ngừng thì thào.

- Tiểu Hồng... Tiểu Hồng... sao ngươi lại đi như vậy. Tiểu tử đáng chết, hắn dám cướp Tiểu Hồng của bốn vương, ta phải mách với ca ca, không được, ta phải mách với sư tôn!

- Ha ha, sư tôn ta rất lợi hại, ơ... mà...

Người điên đột nhiên sửng sốt, ngẩng mạnh đầu nhìn về phía xa xa, nhìn thân ảnh mặc áo trắng kia.

- Vương Lâm... Vương Lâm...

Thân thể người điên run lên, phong ấn trong đầu như có dấu hiệu nới lỏng, dường như hắn nhớ ra được cái gì đó.

- Động phủ giới, Vương Lâm... hư vô thức tỉnh

Thân thể người điên càng thêm run rẩy, trong đầu hắn ầm một tiếng, hiện lên một hình ảnh.

Trong hình ảnh này, hắn cứu được người ở trước mắt, cùng với hắn đắm chìm trong một giấc mộng. Ở trong mộng, chính mình thủy chung vẫn đang tìm kiếm dấu vết của chưởng ấn ở trên cánh tay kia!

Hắn theo tiềm thức giơ tay lên, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên cánh tay hắn vốn chỉ có làn da nhẵn bóng, lại có một dấu vết chưởng ấn đang chậm rãi hiền lộ ra.

Chưởng ấn này hình như là như là của một người đã từng túm lấy cánh tay hắn, rất lâu không buông ra.

Hai mắt hắn bất giác chảy xuống hai hàng nước mắt. Hai hàng nước mắt chảy xuống, rơi lên trên mặt đất đầy tuyết, hắn dường như đã nhớ ra!

Hắn đã nhớ ra mình ở trong động phủ giới đã gặp một thi thể, đã lấy máu tươi của chính mình để làm cho thi thể kia sống lại.

Hắn đã nhớ ra thi thể này tên là Vương Lâm, sau khi sống lại. đối với mình rất tốt...

Hắn đã nhớ ra cảnh tượng ở trong giấc mộng đạo kia...

Hắn còn nhớ ra bản thân sau khi tỉnh dậy đã nhìn thấy ca ca, từ đó về sau ký ức vô cùng mơ hồ, giống như là đã bị phong ấn, giống như suốt thời gian này ca ca hắn đã thi triển thần thông gì đó với hắn!

Hắn chỉ có thể mơ hồ nhớ được trong ký ức mơ hồ của hắn có một ánh mắt vô tình từ trong hai mắt của ca ca hắn lan ra. Ánh mắt kia khiến cho hắn sợ hãi, khiến cho hắn muốn tìm Vương Lâm để cầu cứu.

Hắn đã nhớ ra!

- Vương Lâm Vương Lâm... Vương Lâm! Sư tôn!

Người điên trong run rẩy, hô to lên một tiếng.

Thanh âm của hắn vang vọng thiên địa. Khiến cho Vương Lâm ở đằng xa thân mình chấn động. Một tiếng sư tôn kia, một tiếng Vương Lâm kia, hàm ý ở trong đó khiến cho Vương Lâm tâm thần ầm vang, xoay mạnh người lại.

Ngay khi hắn xoay người lại, đồng tử trong hai mắt hắn bỗng nhiên co rút lại. Hắn nhìn thấy bên ngoài cửa thành ở sau lưng người điên đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu vàng, từ bên trong vòng xoáy có một người bước ra!

Người này mặc hoàng bào, đầu đội để quan, chính là Tiên Hoàng. Sau khi hắn xuất hiện, hai mắt nhu hòa, giơ tay phải lên, đặt lên vai người điên.

Một chiêu này hạ xuống, hai mắt người điên kia lập tức trở nên mê man, chưởng ấn trên cánh tay hắn lại biến mất không còn.

- Vương Lâm, ngươi muốn rời khỏi, bổn hoàng không tiễn. Ký ức của Đạo Phi hình như có chút khôi phục, nên ta phải đưa hắn tới nơi bế quan của Tiên Tổ, ở nơi đó có lẽ hắn sẽ có thể khôi phục được hoàn toàn.

Tiên Hoàng mỉm cười nhìn Vương Lâm, thân ảnh nhoáng lên một cái, mang theo người điên đang mê man, từng bước lùi vào trong vòng xoáy màu vàng, biến mất không còn.

Gió tuyết vẫn như trước, tất cả như là một ảo giác, giống như là không tồn tại. Vương Lâm đứng ở đằng xa, nhìn thấy mọi chuyện vừa rồi, sau khi trầm mặc một lát, hai mắt hắn lóe lên tinh quang ngợp trời!

Lại là chỗ bế quan của Tiên Tổ! Lời nói của hắn càng cho thấy chỗ bế quan của Tiên Tổ này là ở bên dưới hoàng cung! Hắn làm như vậy rõ ràng là muốn ta đến đó!

Vương Lâm thần sắc âm trầm, nhìn chằm chằm Tổ Thành.

Người điên vừa rồi gọi ta, rõ ràng là ký ức đã thức tỉnh. Tất cả chuyện này có lẽ chính là do Tiên Hoàng bày ra. Hắn lấy người điên ra để dụ, bức ta không thể rời khỏi, bức ta đi tới Địa Cung kia

Đầu tiên là sắc phong ban thưởng, sau khi ta không lựa chọn đi vào Địa Cung, lại xảy ra trận chém giết trên phố, nếu có liên quan tới trận chém giết này, thì Tiên Hoàng này nhất định là đã tham dự vào, muốn lấy trận chém giết đó để bắt ta. Nhưng sau khi chém giết thất bại lại vì sát lục của ta giáng xuống, cùng với Cửu Đế đánh một trận cho nên, hắn không muốn tự mình ra tay, đã nghĩ ra một kế, đó là lấy người điên dụ ta tới Địa Cung đó!

Chỗ Tiên Tổ bế quan, Địa Cung Chỗ đó rốt cuộc là có bí ẩn gì, Tiên Hoàng này vì sao hết lần này đến lần khác muốn ta tới đó! Nơi đó, rốt cuộc là ta nên đi. Hay không nên đi!

Vương Lâm trong lúc trầm mặc, ngẩng mạnh đầu, hai mắt lộ ra vẻ quyết đoán!

Có một số việc biết rõ là nguy hiểm, nhưng có một vài người vẫn cứ muốn làm!

Vương Lâm hít thật sâu, giơ tay phải vung lên. đem Hứa Lập Quốc và Lưu Kim Bưu cùng với con Hải Long kia thu vào trong Không Gian trữ vật, một mình nhoáng một cái trong gió tuyết lúc bình minh này lại đi tới Tổ Thành. Lúc này mục tiêu của hắn dĩ nhiên là Địa Cung!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK