Mục lục
[Dịch] Tru Tiên II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khoảng khắc này Thiệu Cảnh đang gắt gao nhìn chằm chằm vào con yêu thú, đột nhiên hắn rống to một tiếng:"Đụng nó ngã lăn!"

Đúng vào thời điểm rống một tiếng này thì mặt mũi của hắn nghiến lại đến vặn vẹo, thậm chí hắn không liếc nhìn Tiểu Trư đang lao đến ở trước mặt mà chỉ siết chặt tờ phù lục đang cầm ở trong lòng bàn tay và rơi mồ hôi lạnh khắp người.

Thân thể Tiểu Trư vẫn còn loạng choạng, máu tươi vẫn còn chảy xuống, vốn là làn da hai màu đen trắng giao nhau thì giờ phút này hoa nửa cơ thể đã bị chìm trong máu đỏ, thậm chí ngay cả hai vành mắt cũng đang chảy ngập ngụa máu tươi. Bóng đen ở phía trước to lớn như ngọn núi, dẫm những bước chân trầm trọng đáng sợ "Rầm rầm" xuống mặt đất, khí thế của nó như bài sơn đảo hải, mạnh liệt khó có thể chống lại, nhưng đúng vào lúc ấy, nó nghe thấy tiếng của chủ nhân nó, chủ nhân nó đang gào thét.

Nó cúi đầu, nhắm mắt, cắn răng.

Nhảy lên đón đầu từ trên xuống, kiên quyết đập vào.

Tiếng côn trùng kêu vang trong gió giống như báo hiệu khoảng khắc yên lặng sau đó, thân hình yếu ớt mà nhỏ bé như kẻ ngốc tuyệt vọng bay lên, mang theo sự cuồng dã giống như đang điên cuồng, đập rầm rầm vào bóng đen lao tới, liều lĩnh lao đầu vào thân thể to lớn của con Thứ Ngưu thú.

Là tiếng xương cốt rạn nứt răng rắc khiến cho hàm răng của người nghe thấy phải nhũn ra, là những tiếng động rầm rầm không ngừng vang vọng, chúng không phải là tiếng sấm sét vang dội nhưng lại giống như một tiếng sấm cuồng bạo đột ngột nổ tung trong bóng tối. Thân hình của Tiểu Trư tựa như con diều đứt dây lay động theo chiều gió, nhẹ nhàng bay ra ngoài, thậm chí còn đập xuống ghềnh đá trong ao nhỏ rồi bật lên, rơi xuống một bên của cái ao nhỏ, đập "Bịch bịch" trên mặt đất rồi nằm im bất động, chẳng biết Tiểu Trư còn sống hay chết.

Còn con Thứ Ngưu thú toàn thân run rẩy như bị điện giật, thậm chí thân thể khổng lồ của nó còn bị chấn lui lại bảy tám bước, chỉ đứng thôi mà đã run rẩy không ngững, một lát sau dường như không thể chống đỡ được nữa rồi chán nản ngã xuống đất.

Đúng vào thời điểm này, hắn xuất hiện ngay bên cạnh thân thể to lớn của con yêu thú, nhìn chằm chằm vào phần bụng chỉ có da lông mà không có gai ngược tua tủa.

Trong cánh đồng, dưới màn đêm đen tối đột nhiên bùng lên ánh lửa khổng lồ.

Ngọn lửa màu vàng chanh bùng lên từ đám phù văn đỏ tươi, bùng lên vầng sáng rực rỡ, bùng lên linh lực cường đại đang ngủ yên, chỉ trong nháy mắt tờ phù flujc đá bốc cháy thành quả cầu lửa có uy lực cường đại, hừng hực thiêu đốt trong bàn tay Thiệu Cảnh, Thiệu Cảnh tức giận run run cầm quả cầu lửa, quả cầu lửa bùng lên dữ tợn giống như con ma lửa, hung ác vô cùng mà lao thẳng vào bụng của con Thứ Ngưu Thú.

"Razaaa!"

Con Thứ Ngưu thú phát ra tiếng kêu thảm thiết vang vọng thẳng lên trời, ngọn lửa vô cùng nóng bỏng đang ăn tươi nuốt sống bụng của nó, mùi thịt cháy khét lẹt lập tức tràn ngập trong không trung, ngọn lửa cuồng bạo lạnh lùng thiêu đốt huyết nhục, làm bỏng từng thớ thịt trong vùng bụng yếu ớt. Con Thứ Ngưu thú giãy dụa giãy dụa trong ngọn lửa, gầm rú lên nhưng thanh âm tuyệt vọng ấy không kéo dài được lâu, ngọn lửa cường đại đang cắn nuốt sinh mạng của nó rất nhanh, thanh âm kêu gào nhanh chóng nhỏ xuống rồi im hẳn, thân thể to lớn run rẩy lẩy bẩy một lúc rồi nằm im bất động, cuối cùng nó rột cục nó đã không thể nào nhúc nhích được nữa, gian nan thở ra một hơi đau đớn cuối cùng.

Thân thể của Thiệu Cảnh lảo đảo suýt chút nữa bị ngã sấp xuống, giờ phút này tất cả sức lực cũng như linh lực bổn nguyên còn sót lại của hắn đã tiêu hao hết sau khi kích phát tờ phù lục Hỏa Cầu thuật, hoàn toàn thoát lực khiến cho hắn không thể cố gắng đứng được nữa, mệt mỏi ngã xuống mặt đất rồi chìm vào giấc ngủ mệt mỏi. Chỉ có điều hắn rất nhanh đã tỉnh lại, hắn cắn răng đau đớn khiến không thể ngủ, cắn răng đứng dậy nhưng không nhìn con Thứ Ngưu thú đã chết mà quay người chạy về hướng ao nhỏ ở bên kia, mặc dù chạy run rẩy lảo đảo nhưng ánh mắt của hắn vẫn nôn nóng vô cùng.

"Tiểu Trư, Tiểu Trư ..." Hắn lớn tiếng gào lên, tiếng vào khàn đục mệt mỏi.

Tìm được Tiểu Trư không tốn bao nhiêu sức lực, ao nhỏ không lớn, nơi Tiểu Trư rơi xuống chỉ là một trong một bụi cỏ dại um tùm, Thiệu Cảnh rất nhanh đã tìm được Tiểu Trư. Tiểu Trư đang nhắm hờ đôi mắt ở trong bụi cỏ rậm rạp, cái đầu bị lệch sang một bên, máu chảy đầy người, nhìn yếu ớt và bất lực, nếu không phải cái bụng nhỏ vẫn còn đang phập phồng thì gần như Thiệu Cảnh chẳng còn nhìn được một tia dấu hiệu còn sống nào.

Thiệu Cảnh đi lại gần, cẩn thận từng li từng tí một bế Tiểu Trư vào lòng, Tiểu Trư được chủ nhân của nó ôm trong khủy tay, hình như nó cảm thấy điều gì đó nên khóe miệng bỗng dưng giật giật, sau đó con mắt mở ra nhìn lên như để xác nhận điều gì đó rồi nó thở dài một hơi, một lần nữa nhắm mắt lại.

Tim Thiệu Cảnh đập dồn dập, cảm giác tuyệt vọng khiến cho hắn cảm thấy hít thở khó khăn, nỗi lo lắng nghẹn ngào trong cổ, rốt cục chẳng còn quan tâm gì cả, ngồi xuống mặt đất rồi cẩn thận kiểm tra vết thương của Tiểu Trư. Sau một lúc lâu hắn mới ngẩng đầu lên, lau đi mồ hôi lạnh trên trán rồi thở vào một cái.

Vạn hạnh, Vạn hạnh, Tiểu Trư mặc dù nhìn tưởng trọng thương sắp chết nhưng ngoại từ xương cốt bị nứt gãy vài đoạn thì chỉ còn bị thương hai lỗ màu, tuy nhiên máu chảy ít hơn trước rồi, có lẽ vẫn còn sống được. Nghĩ đến lần cuối va chạm, có lẽ Tiểu Trư đã kịp né tránh nên không bị cái gai nhọn hoắt đâm trúng cơ thể, nếu không sợ rằng mạng của Tiểu Trư đã không còn giữ được nữa rồi.

Sau khi xác định Tiểu Trư chắc chắn không chết thì Thiệu Cảnh mới thả được tảng đá lớn đang nghẹn trong lòng, chần chờ một chút rồi kiên cường đứng lên, trở lại bãi đất vừa xảy ra trận chiến thảm thiết, đầu tiên đặt bé heo đang ôm trong lòng sang một bên rồi lấy con dao găm ở trong túi Lưu Vân ra, sau đó đi đến cạnh thi thể cháy đen của con Thứ Ngưu thú và lạnh lùng nhìn nó, ngồi xổm xuống rồi cắt đi cai gai đáng ghét nhọn hoắt mọc trên đầu nó.

Cái gai này chính là vũ khí lợi hại nhất của con Thứ Ngưu thú, cứng rắn sắc bén, chính là tái liệu luyện khí vô cùng tốt, giá của nó trên thị trường thì đắt đỏ hơn hai cái răng nang của con Ma Nha Lang rất nhiều. Bận rộn một lúc hắn mới lấy được cái gai trên đầu con yêu thú, Thiệu Cảnh không dám dừng lại lâu hơn ở chỗ này liền quay người ôm Tiểu Trư rồi kiên cường dùng thân hình vô cùng mệt mỏi đi về ngọn núi.

Ánh sao lấp lánh, gió đêm nhẹ phẩy, sau khi bóng người nam tử đã biến mất thì trong màn đêm bên cạnh ao nhỏ, ngoài trừ hai thi thể của hai con yêu thú thì mọi thứ chỉ còn lại yên tĩnh và u ám, mà lúc này, màn đêm rốt cục đã sắp đi qua.

※※※

Ngày mùng chín đầu tháng tám, trời trong xanh.

Thiệu Cảnh mang theo vẻ mặt mệt mỏi đi vào Thiên Phong lầu, mà Tiểu Trư ngày thường vẫn đi theo hắn hôm nay không hề xuất hiện, Thiệu Cảnh vẫn để nó ngủ trên giường, tĩnh dưỡng ở trong phòng ở trên dãy núi Thiên Thanh, tối hôm qua sau khi trở về băng bó cầm máu, mệt moti hồi lâu thì may mằn Tiểu Trư nhìn qua cũng là chú heo có bộ da cứng cỏi và thể lực mạnh mẽ, mặc dù thương thế rất nặng nhưng vẫn có thể ngủ được ngon lành.

Nghĩ đến Tiểu trư thì Thiệu Cảnh lại cảm thấy áy náy và lo lắng trong lòng, trong lòng càng thêm ngong ngóng chờ thời gian sớm trôi qua để trở về núi chăm sóc nó, chỉ có điều trước đấy thì hắn vẫn còn phải đi làm làm một việc.

Thật vất vả mới chờ được đến lúc ăn cơm, thừa dịp có nửa canh giờ nhàn rỗi, Thiệu Cảnh ăn hai ba miếng đồ ăn rồi tìm đại một cớ vào tìm đồ ở trong Thiên Phong lầu. Ngày tháng tám, mặc dù khí hậu nóng bức nhưng số lượng tu sĩ đi lại trên đường không ít, Thiệu Cảnh đi theo phố dài, không lâu sau thì nhìn thấy tấm biển gỗ của tửu điếm Thanh Thủy Các.

Hắn chần chờ một lúc rồi cảm thấy lần trước giao dịch đồ vật ở chỗ này, Tạ chưởng quỹ của Thanh Thủy Các coi như cũng cho hắn một công đạo, hơn nữa sâu trong đáy lòng hắn vẫn còn nghi kị với danh tự của cửa hàng này, bởi vì ngày đó hắn đã đọc nó trong hộp gỗ của Cố lão đầu, cho nên sau một lúc tính toán thì hắn vẫn bước vào Thanh Thủy Các.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK