Mục lục
[Dịch] Tru Tiên II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bạch Thế Hân khẽ giật mình, hắn bị dọa sợ run rẩy nên nói chuyện không đâu vào đâu, vội vàng chắp tay cười nói:"Thì ra đây là cao đồ của lão thần tiên Bệ Ngạn thần, tại hạ có mắt như mù không thấy thái sơn, thất kính thất kính."

Nữ tử ấy liếc nhìn Bạch Thế Hân bằng ánh mắt đầy khinh thường, nàng thản nhiên nói:"Ngươi là Bạch gia gia chủ Bạch Thế Hân ư? Ngươi không cần phải khách sáo như thế đâu, tốt hơn là nên nói chuyện chính sự trước đi." Nàng dứt lời rồi liếc nhìn Nguyệt Công khiến nụ cười trên khóe môi của lão bị cứng lại, hiển nhiên là vì hắn không dám lãnh đạm chút nào với cách nhìn của nữ oa oa này, nghiêm nghị nói:"Vậy Bạch gia gia chủ, ngươi hãy nói tiếp đi."

Bạch Thế Hân ngập ngừng một lát vì hắn không thể tin được cái con tiểu nữ oa này lại dám gọi thẳng tên tục của hắn, mặc dù nội tâm rất không thỏa mái nhưng không dám phát tác, chỉ dám cau mày nói:"Hiện tại ta vẫn chưa điều tra được tin tức của Thiên Âm môn bởi vì hành tung của môn phái này quá mức quỷ dị và thần bí, chỉ bằng thực lực và thủ đoạn của Bạch gia ta thì vẫn chưa đào được những tin tức hữu dụng cần thiết, e rằng bây giờ người nhà của ta vẫn còn phải đi điều tra một thời gian nữa mới có kết quả được. Về phần gã Thiệu Cảnh thì ta đã phái rất nhiều thám tử đi vào Nam Sơn thành gióng trống khua chiên để điều tra, mặc dù không đào được tin tức hữu dụng gì nhưng đã điều tra được chỗ ở của hắn." Hắn đang nói lại ngập ngừng, sau đó cau mày lại và nói tiếp:"Chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?" Nguyệt Công vội hỏi.

"Chỉ là chỗ ở của gã Thiệu Cảnh này trống rỗng, người của ta không tìm được được vật gì." Bạch Thế Hân cay mày rồi nói.

Nữ tử nghe vậy thì lông mi khẽ nhu lại, thản nhiên nói:"Nói cách khác thì ngươi không điều tra được cái gì đúng không?"

Bạch Thế Hân vội nhìn Nguyệt Công, Nguyệt Công gật đầu rồi hơi cúi đầu xuống, ho nhẹ một tiếng rồi nói:"Quả thực Bạch gia gia chủ đã tận tâm làm việc hết lòng, việc đám đệ tử của hắn không đến kịp lúc quả thực cũng chỉ là bất đắc dĩ, hy vọng Phong Thần đại nhân rộng lòng lượng thứ chứ đừng so đo với hắn. Hơn nữa thưa Phong Thần đại nhân, ngài chính là cao thủ điều tra và truy lùng của Thần Tiên hội chúng ta, tối hôm nay ngài đến đây chính là để tiếp nhận việc này, có ngài ở đây nhất định dấu vết của bọn chúng sẽ bị điều tra ra thôi."

Phong thần cười nhạt một tiếng chứ không nói gì.

Bạch Thế Hân nghe vậy thì sắc mặt hơi khó coi, thầm nghĩ trong lòng:"Con ranh con không biết trời cao đất dày này kiêu ngạo thật, ta đường đường là Bạch gia gia chủ một trong bảy đại môn phái ở vùng đất này chẳng lẽ lại phải nghe lời con ranh miệng còn hôi sữa chưa hiểu việc đời này sai bảo." Bạch Thế Hân mặc dù rất muốn nói như vậy nhưng nét mặt lại không hề thay đổi, ngẫm nghĩ một chút rồi cung kính nói:"Ta nhớ gần đây vùng đất Vạn Yêu Cốc này mới xảy ra một sự kiện lớn, chỉ là không biết nó có phải là tin tức hữu dụng mà Phong đại nhân cần hay không."

Phong Thần đại nhân nghe vậy thì thu lại nụ cười nhạt trên bờ môi, nàng hững hờ nhìn Bạch Thế Hân, hỏi:"Chuyện gì, ngươi kể ta nghe một chút đi.

"Sáu tháng trước có một động phủ của tu sĩ thời thượng cổ xuất hiện ở dưới chân dãy núi Thiên Thanh thuộc quyền cai quản của Huyền Thiên tông, một thời gian sau khi động phủ xuất thế thì thám tử của chúng ta đã hồi báo rằng lại có nhiều hiện tượng quỷ dị xuất hiện ở trên bầu trời dãy núi Thiên Thanh, hình như có cảnh chín con rồng khổng lồ biến ảo hóa thành một chiếc cự đỉnh. Chỉ có điều cảnh dị tượng này chỉ diễn ra trong vài cái chớp mắt rồi lập tức biến mất nên chưa bị nhiều người để ý."

Phong Thần nghe vậy thì đôi mắt ướt dễ thương của nàng trợn tròn lên, thầm rung động:"Là Cửu Long Hóa Đỉnh."

Phong Thần không đợi Nguyệt Công và Bạch Thế Hân kịp nói thêm câu gì thì nàng đã vội cười rất tươi, hớn hở nói:"Vậy thì ngày mai ta sẽ đến Huyền Thiên tông." Dứt lời nàng lại nói:"Nguyệt Công, làm phiền ngươi mau mau báo cho sư tôn biết tin tức này ."

Nguyệt Công vừa chắp tay vừa nói:"Vâng."

Một lát sau, khi Nguyệt Công và Bạch Thế Hân còn chưa hiểu gì giống như hai gã hòa thượng sờ đầu không thấy tóc thì Phong Thần đã vội vàng dẫn theo bốn người vẫn một mực đứng sau lưng nàng rời khỏi đại tửu lầu Thiên Thượng Nhân Gian, làm như nàng có sự tình trọng yếu gì đó nên không hề có ý tứ ngồi lại nói chuyện với hai người này.

Hai người Bạch Thế Hân và Nguyệt Công đợi đến khi Phong Thần rời khỏi mới bắt đầu quay ra nhìn nhau, trong nội tâm hai người đều có rất nhiều cảm giác hỗn loạn không nói nên lời, là kinh hãi, là không cam lòng, cũng là bất đắc dĩ, càng nhiều hơn là nghi vấn và suy đoán nổi đầy trong bụng, cái cổ tu động phủ này, cái dị tượng này, cái Thiên Âm môn này, đến tột cùng là đang có chuyện gì xảy ra? Lại để cho vị thần như Bệ Ngạn Thần đại nhân phải coi trọng như thế.

Bạch Thế Hân nghĩ mãi mà không có kết quả, thở dài một hơi và nói:"Xin hỏi Nguyệt Công, vị Phong Thần đại nhân này có tu vị như thế nào?"

Nguyệt Công cười nhạt một tiếng, nói:"Ta nhìn là biết trong lòng ngươi có nhiều thắc mắc, chỉ có điều ngươi đừng xem thường nữ oa nhi này." Nguyệt Công vừa đi về phía bậc thang gỗ dẫn xuống lầu dưới vừa nói:"Hơn nữa, nàng không phải là tu sĩ giống như chúng ta, bởi vì nàng là thuật sĩ. Càng trọng yếu hơn là nàng không chỉ được trời cao ban tặng thiên phú tu luyện Ngũ Hành thuật pháp kinh người mà còn có một loại năng lực có một không hai, đó là thuật Ngự thú. Trên trời dưới đất, phàm là loài có thể cử động như chim bay, cá nhảy, rắn, côn trùng, chuột, kiến..., thậm chí ma vật hay yêu thú đều nàng bị sai bảo tùy tâm, ép buộc tùy ý."

Ngày mười bảy tháng tám, mưa dầm gió bấc, sương lạnh mịt mờ.

Sáng sớm, cơn mưa dầm dề từ đêm qua vẫn chưa dứt và thời tiết ấm dần dần lạnh giá, chợt có cơn gió lạnh mang theo sương đêm chầm chậm chui vào phòng nhỏ, lùa vào chăn ấm khiến Thiệu Cảnh đang ngủ trong chăn bị cảm lạnh, không nhịn được liền hắt xì hơi một cái rồi lập tức mở to hai mắt.

"Trời đã sáng rồi à." Thiệu Cảnh duỗi lưng một cái rồi chậm rãi ngồi thẳng dậy, sau đó thuận tay sờ vào túi linh thạch vẫn còn nguyên ở dưới cái gối mà không khỏi nhếch miệng cười, nói:"Hôm nay nhất định phải mua một ít lá bùa tốt về rồi hảo hảo nghiên cứu thuật pháp mới được." Sau đó hắn lại thuận tay vứt Tiểu Trư sang một bên rồi nhảy xuống giường đi rửa mặt. Việc điều tra Vệ Trọng chết oan uổng đã được tạm dừng một thời gian, một đoạn thời gian dài, tất cả tin tức có liên quan đến việc này đều bị chưởng môn Thanh Phong chân nhân hạ lệnh giấu kín. Môn phái chỉ an bài một ít thám tử âm thầm điều tra Thiên Âm môn mà thôi, hơn nữa ngoại trừ đám trưởng lão đêm đó ngồi bàn luận ở Nghị Sự Đường thì chẳng còn ai biết được cái "Chân tướng" mà bọn họ vẫn tưởng là sự thật cả, vì vậy tất cả các đệ tử khác của Huyền Thiên tông đều hoàn toàn không hiểu gì cả, ai cũng đoán xa đoán gần rồi xúm vào nghị luận không ngừng, mặc dù việc Vệ Trọng bị sát hại rất nghiêm trọng nhưng chỉ mấy ngày sau đó mọi việc lại trở bình thường như chưa có gì xảy ra. Hơn nữa, tối hôm qua có người đến báo tin cho Thiệu Cảnh, hôm nay hắn đã được trở lại làm tạp vụ ở Thiên Phong lầu rồi.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK