Mục lục
[Dịch] Tru Tiên II
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lời nói vừa kết thúc thì bụi cây ở xa xa cũng khẽ lay động, một lúc lâu sau thì rốt cục cũng có người bước ra, mặt trắng tóc dài, dàng người thon dài, khuôn mặt trái xoan tuấn tú, hơi thở âm lãnh, khí tức lạnh lùng, nhẹ nhàng phe phẩy thanh quạt xếp nằm trên tay, chợt nhìn lên phía trên, giống như một thư sinh văn nhược yếu đuối, tinh tế nhìn thật kỹ thì quả thật là khuôn mặt ấy đẹp đẽ, thanh thoát như nữ tử má hồng, khiến cho người khác không thể tin tưởng đấy thực sự là một thân nam nhi, chỉ là khí tức âm hàn tản mát quanh mình hắn khiến người khác mặc dù không rét nhưng cũng phải run.

Xa xa nhìn qua người này, sắc mặt Tạ Vân Long sa sầm xuống như gặp phải đại địch, trong lòng hắn cực kỳ hoảng sợ. Hắn phi thường tinh tường, trong thiên hạ này những người có thể nhận ra Thái Cực Hợp Thủ Ấn chắc chắn không thể quá mười đầu ngón tay, mà hôm nay người trẻ tuổi kia rõ ràng chỉ nhìn qua một lần đã có thể nhận ra, quả là không đơn giản, mà quả quyết hắn cũng không phải loại người lương thiện gì. Da mặt Tạ Vân Long run rẩy, như thế nào hắn cũng không nghĩ tại vùng đất vắng vẻ như Vạn Yêu Cốc này lại có thể gặp gỡ bậc này nhân vật, mà người này nhìn nho nhã yếu đuối, ngoại trừ cảm giác có luồng khí tức âm hàn thì tu vị của người này sâu không lường được, Tạ Vân Long không thể nhìn qua mà biết sâu cạn. Hắn âm thầm kinh hãi trong lòng, mặc dù trong lòng kinh hãi nhưng vẻ mặt lại hững hờ, lạnh lùng hỏi:"Các hạ là ai? Vì sao lại lén lút trốn ở sau rừng nghe người khác nói chuyện."

Người nọ chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt xếp ở trên tay rồi cười ha ha, nói:"Ngươi trả lời ta một vấn đề trước đã, sau đó ta sẽ nói cho ngươi điều ngươi muốn biết. Ờ, cái này là tuyệt học Thái Cực Hợp Thủ Ấn đã thất truyền mấy ngàn năm, ngươi học được ở đâu vậy?" Hắn nói xong thì dừng lại ở hai trượng bên ngoài Tạ Vân Long rồi lại nói:"Cái Thái Cực Hợp Thủ Ấn của người nhìn khá dọa người đấy, trước tiên thu hồi pháp quyết đi rồi chúng ta chậm rãi thảo luận tất cả các vấn đề, ngươi thấy thế nào."

Tạ Vân Long ngẫm nghĩ một lát rồi xê dịch thân thể, hắn bước ra trước người Thiệu Cảnh, thản nhiên nói:'Các hạ đã nhận ra thủ ấn của tại hạ thì nên biết, vấn đề của các hạ, tại hạ không thể trả lời."

Người trẻ tuổi hơi ngẫm nghĩ một lát rồi nhẹ gật đầu, thản nhiên cười nói:"Cái này cũng đúng, nếu không phải đã từng trông thấy bộ công pháp thâm thúy này của tu sĩ thời thượng cổ ghi lại trong sách cổ thì ta đúng là cũng không nhận ra cái bộ thủ ấn này của ngươi. Ngươi đã không chịu nói thì ta đây cũng không muốn hỏi nữa, dù sao đó cũng không phải là vấn đề ta rất muốn biết." "Đúng rồi, lời các ngươi nói ta không cẩn thận lỡ nghe trọn vẹn cả rồi, biết nói như thế nào bây giờ, ngươi rõ ràng không chỉ biết rõ Thiên Âm Môn có một ít tế tự mà còn biết có thế lực ma đạo khổng lồ đứng ở sau lưng Thiên Âm Môn, xem ra bối cảnh của ngươi cũng không nhỏ đâu nhỉ, có điều ta lại không cảm thấy có hứng thú với ngươi." Hắn dứt lời lại lắc lắc chiếc quạt xếp.

Sắc mặt Tạ Vân Long khó coi, hắn nhìn người trẻ tuổi lộ ra khí tức âm hàn lạnh lẽo đang đứng cười yếu ớt ở trước mặt mà cảm thấy một luồng hơi thở nguy hiểm.

Vị kỷ, Tạ Vân Long vừa định cất lời nói chuyện thì con khỉ vừa mới nhảy ra khỏi khu rừng lại nhảy về phía Thiệu Cảnh, nó đi tới trước người Thiệu Cảnh rồi đi một vòng xung quanh Thiệu Cảnh, cẩn thận săm soi nhìn kỹ từ đầu đến chân, sau đó con khỉ lại làm ra vẻ mặt nghi hoặc, lại đi lòng vòng xung quanh Thiệu Cảnh, cuối cùng ngồi xổm xuống trước mặt Thiệu Cảnh và gãi gãi đầu, trông dáng điệu và vẻ mặt nó như đang suy nghĩ. Như là nhớ là cái gì đó, đột nhiên nhún người nhảy phắt lên tay Thiệu Cảnh, bò lên trên vai của Thiệu Cảnh, kêu "Chi chi" hai tiếng, xem ra vui mừng lắm.

Thiệu Cảnh không rõ ràng cho lắm, cũng không dám xua đuổi con khỉ này, liền tùy ý cho nó ngồi phắt trên vai, hắn liếc nhìn Tạ Vân Long, Tạ Vân Long cũng quay đầu nhìn nhìn ngó ngó hắn, hai người hai mặt nhìn nhau.

Người trẻ tuổi đưng xa xa cười ha ha, nói:"Xem ra nó rất thích ngươi, lâu như vậy đến bây giờ, đây là lần đầu tiên nó nhiệt tình như vậy với người xa lạ nha." Đang khi nói chuyện, con khỉ ngồi trên vai Thiệu Cảnh lại kêu "Chi chi" hai tiếng, vuốt vuốt bộ lông, ánh mắt rơi vào người Tiểu Trư đang nằm trong ngực Thiệu Cảnh, nó sờ lên đầu, liền cúi người xuống duỗi đầu ngón tay ra nhẹ nhàng chọc chọc vào người Tiểu Trư, gặp Tiểu Trư không có bất kỳ phản ứng nào lại thì lại chọc chọc, sau một lúc lâu thì rốt cục Tiểu trư vẫn không hè nhúc nhích, con khỉ chán nản kêu chi chi hai tiếng giống như có hơi thất vọng, liền nhảy lên nhảy xuống trên vai Thiệu Cảnh rồi chạy về hướng người nọ đang đứng ở xa xa.

Ba người cứ như vậy im lặng ngắm nhìn con khỉ, không có người nói chuyện, đợi tới khi con khỉ đi tới trước người thì người trẻ tuổi ôm lấy nó rồi nhẹ nhàng sờ lên đầu con khỉ, nói khẽ:"Tiểu Hôi, xem xong rồi à, thỏa mãn chưa? Chúng ta đi nhé." Hắn nói xong, không đợi hai người Tạ Vân Long và Thiệu Cảnh có bất kỳ phản ứng nào thì đã quay người muốn đi gấp.

Thiệu Cảnh nghe thấy chuyện đó thì quả thật là sờ không được ý nghĩ, vẻ mặt nghi hoặc, hoàn toàn không hiểu vì sao người trẻ tuổi kia lại nói những lời này. Người trẻ tuổi kia trong miệng nói Thánh Môn, hắn đại khái lại có thể đoán được vài phần, là danh xưng của Ma Giáo trong xưng hô của người trong ma đạo, mà vì sao hắn lại nói mình đối nghịch với Thánh Môn? Lại nhìn Tạ Vân Long, chỉ thấy hắn toàn thân run rẩy, một vòng kinh hãi trợt lóe lên trong khóe mắt, lại rất nhanh định thần bĩnh tĩnh lại. Sắc mặt Tạ Vân Phong thập phần âm trầm, lạnh đạm nói:"Các hạ đến tột cùng là ai, âm thầm đi theo đằng sau chúng ta chắc chắn không phải chỉ vì nói mấy lời này."

Người trẻ tuổi không quay đầu lại, vẫn tự do bước về phía trước như cũ, vừa đi vừa cười thoải mái, nói:"Theo ta được biết, người hiểu được Thái Cực Hợp Thủ Ấn chỉ có thể là truyền nhân cách đời của một chi mạch khó lường trong Thánh Môn thời thượng cổ của chúng ta. Vì vậy ta không có ý định là kẻ địch của các người, hơn nữa, ta và ngươi đạo hạnh sàn sàn như nhau, tội gì phải động thủ liều chết, về phần ta tới đây với mục đích gì, vì cái gì thì có thể là không phải bởi vì hai người các ngươi, mà là vì Tiểu Hôi của ta muốn nhìn một chút cái con heo nhỏ cổ quái nằm trong tay người thiếu niên kia mà thôi, không hơn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK