Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi thân ảnh Vương Lâm biến mất khỏi động phủ giới, trong La Thiên Tinh Vực, trên một tu chân tinh tầm thường, có một nữ tử. Nàng mặc quần áo màu tím, tóc dài tới thắt lưng, đứng ở trên đỉnh một ngọn núi cao. Mái tóc đen của nàng bị gió thổi bay, quần áo phấp phới, thần sắc bình tĩnh mang theo một vẻ tao nhã.

Nàng nhìn trời, trong ánh mặt trời nếu nhìn gần có thể nhìn thấy một dung mạo xinh đẹp có chút nhợt nhạt. Lúc này, trong mắt nàng lộ ra vẻ mê man, trong khoảnh khắc vừa rồi nàng cảm nhận được một luồng thần thức quét tới, sau khi dừng lại ở bên cạnh nàng một chút liền biến mất không còn.

Vốn nàng tưởng đó chỉ là ảo giác, nhưng khi thần thức này biến mất, ở trước mặt nàng bỗng nhiên xuất hiện một ngọc giản. Ngọc giản này yên lặng lơ lửng ở chỗ đó, tản mát ra hào quang nhẹ nhàng, không hề nhúc nhích.

Nàng chính là Tây Tử Phượng.

Nàng kinh ngạc nhìn ngọc giản trước mắt, hào quang nhẹ nhàng từ trên đó tỏa ra lộ ra một khí tức khiến cho nàng rất quen thuộc. Khí tức kia giống như là khắc sâu trong linh hồn, cả đời khó quên.

- Vương Lâm

Tây Tử Phượng trầm mặc hồi lâu, rồi nàng giơ tay lên, nhẹ nhàng cầm lấy ngọc giản kia, nhắm hai mắt lại, thần thức đắm chìm vào trong ngọc giản, ở trong đó có thanh âm của Vương Lâm.

Rất lâu, rất lâu sau, khi Tây Tử Phượng lại mở mắt ra, trên mặt nàng lộ ra một nụ cười nhu hòa, nụ cười này tuyệt đẹp.

Cũng ở trong động phủ giới này, trong một vùng tinh hải mênh mông có rất nhiều đá vụn trôi nổi giữa chúng như ẩn chứa một quy tắc kỳ dị nào đó, tự tạo thành một đường cong khổng lồ, chậm rãi chuyển động.

Bên trong một tảng đá khổng lồ giữa trung tâm, một lão già đang khoanh chân ngồi. Lão già kia sắc mặt hồng hào bình tĩnh ngồi thổ nạp, sau một khoảng thời gian nhất định đều có một hào quang màu xám từ trên người lóe lên, hình như có một đám khí bẩn từ bên trong cơ thể lan ra dung nhập vào trong những tảng đá vụn này, khuếch tán ra phía ngoài bị những tảng đá ở nơi đây hấp thụ.

Cách đây rất lâu, nơi này vốn không có một tảng đá vụn nào, không biết là vào năm nào, sau khi lão già này tới dần dần bỗng nhiên xuất hiện càng ngày càng nhiều đá vụn, giống như là do thần thông tạo thành .

Lão già này chính là bức tượng đá ở bên dưới cái khe sâu trong Phong tiên giới năm đó. Nếu không có hắn, thì trong trận chiến với Thủy Đạo Tử năm đó, Vương Lâm sợ là đã gặp phải nguy cơ lớn hơn.

Lúc này lão già này đang nhắm mắt yên lặng thổ nạp, đem sức mạnh hóa thạch ở trong cơ thể bức ra, những tảng đá vụn ở nơi này chính là vì vậy mà sinh ra.

- Chỉ cần ba trăm năm nữa là lão phu sẽ có thể khôi phục lại, đến lúc đó sẽ có thể rời khỏi nơi này, trở về quê hương!

Lão già này mở mắt ra, ánh mắt như có thể xuyên thấu qua đá vụn nhìn thấy tinh không yên lặng mênh mông kia.

Hắn không phải là tu sĩ trong động phủ giới, hắn tới từ Đại Lục Tiên Cương, đến từ Thất Đạo Tông, trên thực tế, hắn chỉ là một môn nhân đệ tử của Thất Thải Tiên Tôn mà thôi.

Trong lúc thì thào, hắn đối với động phủ giới này cũng không có gì lưu luyến. Trầm mặc ít lâu, hắn thầm than một tiếng, rồi lại nhắm hai mắt lại, ngay khi đang muốn tiếp tục tĩnh tọa, đột nhiên một luồng thần thức đi tới, ở trong đám đá vụn này đảo qua người hắn.

Sự hùng mạnh của luồng thần thức này khiến cho lão già chấn động tâm thần. Hắn biết rõ nếu như chủ nhân của thần thức này không phải là muốn để cho mình phát hiện ra, thì bản thân mình cũng không thể cảm nhận được thần thức này đã tới.

Theo hắn cảm nhận sự hùng mạnh của thần thức này có thể so sánh với thiên uy.

Thần thức kia sau khi đảo qua cũng không dừng lại, nhưng sau khi nó tiêu tan, trong sự kinh nghi bất định của lão già này, ở trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một viên đan được.

Viên đan được kia toàn thân có màu đỏ sẫm, tản mát ra từng trận sức mạnh thiên địa kinh người. Thậm chí hắn còn ngửi thấy một mùi dược hương thơm mát, sức mạnh hóa thạch trong cơ thể lập tức bị áp chế.

Nhìn viên đan dược, nghĩ lại luồng thần thức vừa rồi, dần dần lão già này đã tìm thấy được một sự quen thuộc. Thần sắc hắn hoảng hốt, nửa ngày sau mới thì thào.

- Là hắn

Cùng lúc đó, trong khoảnh khắc này, ngay khi Vương Lâm rời khỏi động phủ giới, bên trong tinh hải của giới ngoại, trong một tu chân tinh tầm thường, ở trung tâm của tinh cầu này, một đứa trẻ nhắm hai mắt giống như là đang ngủ say, mí mắt run lên, dường như là sắp mở.

Nhưng rất lâu sau, hắn thủy chung vẫn không mở mắt mà dần dần lại bình tĩnh trở lại, vẫn ngủ say. Trong ngoài tinh cầu này, linh lực vô tận đang chậm rãi từ bốn phía truyền tới, bị đứa trẻ này hấp thụ, trở thành chất nuôi dưỡng cho hắn trưởng thành.

Ở trước người hắn có một ngọc giản do thần thức biến thành. Ngọc giản kia cũng không phải là vật thực, mà là ở giữa hư ảo và chân thực, yên lặng lơ lửng ở đó, chờ tới một ngày đứa trẻ này sau khi tỉnh dậy sẽ nhìn thấy.

Tu chân tinh chỗ của đứa trẻ này cực kỳ tầm thường, nhìn không có một điểm gì đặc biệt. Nhưng nếu đứng từ xa bên trong tinh không nhìn lại thì nó mơ hồ giống như là một con mắt.

Những núi non trên tu chân tinh kia giống như là tơ máu trong con mắt ấy, những vùng biển rộng mênh mông giống như là lòng trắng, còn đại lục giữa những vùng biển kia nhìn như là đồng tử.

Nơi này Vương Lâm đã từng đi tới, chẳng những hắn nhìn thấy Thác Sâm đã hóa thành đứa trẻ, mà còn nhìn thấy tu chân tinh mà Thác Sâm đã tìm được và quyết định ngủ say ở nơi này.

Động phủ giới sau khi Vương Lâm rời khỏi lại đắm chìm vào trong sự bình tĩnh, giống như là an dưỡng. Trong sự lớn mạnh mới này, còn có một lực lượng mà không người nào có thể phát hiện ra, ngay khi Vương Lâm bước ra khỏi động phủ giới liền tràn ngập khắp thiên địa ở nơi này.

Lực lượng này là để bảo vệ nơi này, đời đời kiếp kiếp khiến cho động phủ giới sẽ không gặp lại chuyện như vụ Xích Hồn Tử nữa.

Trên Đại Lục Tiên Cương, trong khu vực của Tiên Tộc, trong Thiên Ngưu Châu ở Đông Châu, trong một ngọn núi bị sương mù bao phủ vào một ngày có một sức mạnh vô biên phóng lên cao, hóa thành vô số tinh quang, hướng về bốn phía khuếch tán ra.

Sau khi tinh quang này tan đi, trong Thất Đạo Tông đã sụp đổ này, bên cạnh lối vào động phủ giới kia, Vương Lâm mặc áo trắng, tóc bạc trắng, chậm rãi đi ra.

Ba trăm năm dường như trôi qua trong nháy mắt. Vương Lâm đứng ở đó, nhìn bầu trời Đại Lục Tiên Cương, sau khi trầm mặc một lát, liền lẳng lặng đi về phía trước.

- Thất Đạo Tông

Vương Lâm thì thào, trước khi rời khỏi, hắn giơ tay phải vung tay áo, lập tức một cơn cuồng phong quét ngang, sau khi bao phủ toàn bộ Thất Đạo Tông, vẻ đổ nát ở nơi này lập tức tiêu tan, thay vào đó là một tông môn cực kỳ rộng lớn và trang nghiêm.

- Nơi này sẽ là nhà của tất cả những người từ động phủ giới đi ra

Trong lúc thì thào, Vương Lâm giơ tay phải lên trời tung một trảo, lập tức có gần hai mươi đạo hào quang lóe lên, giống như từng đạo cầu vồng lao thẳng lên trời, hướng về bốn phía bay nhanh đi, trong nháy mắt đã tiêu tan.

Gần hai mươi đạo hào quang này xuất hiện trên rất nhiều nơi trong khu vực của Tiên Tộc.

Thanh Thủy đang hành tẩu trong một sa mạc dường như phát hiện ra, vừa ngẩng đầu thì một đạo hào quang đã lập tức bay tới, dung nhập vào trong thân thể hắn. Thân thể hắn chấn động, một lát sau hắn mở mắt ra, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Hồng Sam Tử đang bay nhanh trên không trung, ở phía trước hắn có một đạo kiếm quang, trong đó có một lão già dữ tợn, nhưng trong sự dữ tợn đó lại có một vẻ sợ hãi. Đang thi triển tốc độ lớn nhất để bỏ chạy.

Hồng Sam Tử sắc mặt âm trầm, không ngừng truy kích. Nhưng đúng lúc này, một đạo hào quang bỗng nhiên xuất hiện, dung nhập vào mi tâm của Hồng Sam Tử, khiến cho hai mắt hắn sững lại, nhìn thoáng về hướng Thiên Ngưu Châu, sắc mặt âm trầm có một vẻ nhu hòa, nhưng tốc độ truy kích lại càng nhanh hơn.

Thanh Sương, Chu Như, Hồng Điệp, Chu Dật, gần như toàn bộ những người từ động phủ giới chuyển thế đều nhìn thấy đạo hào quang kia bay tới, cảm nhận được vị trí của Thất Đạo Tông, cho dù kiếp này chỉ là một phàm nhân, thì ký ức đối với Thất Đạo Tông kia sau này sẽ dần thức tỉnh trong họ.

Nhìn thoáng qua Thất Đạo Tông lần cuối, rồi Vương Lâm đi ra khỏi sơn môn. Ở bên ngoài Thất Đạo Tông kia hắn bố trí một trận pháp khổng lồ, trận pháp này có thể so sánh với tiên giới đại trận trong động phủ giới. Như vậy, bất luận là hắn có thể từ trong Thái Cổ Thần Cảnh kia đi ra hay không, thì cũng có thể bảo đảm cho động phủ giới được bình an, bảo vệ sự tồn tại của Thất Đạo Tông này.

Làm xong đâu đấy Vương Lâm không quay đầu lại, hướng lên bầu trời bước đi, thân ảnh dần trở nên trong suốt, cho đến khi biến mất.

- Thời gian ba trăm năm có thể so sánh với mấy kiếp của phàm nhân, nhưng đối với tu sĩ mà nói cũng không đáng là gì... Người điên đã trở thành tiên hoàng. Kế Đô đã trở thành Thủy Cổ hoàng tôn, không biết bọn họ thế nào...

Vương Lâm thì thào.

- Còn có Lý Thiến Mai, rốt cuộc là đang ở nơi nào?

Vương Lâm than nhẹ. Hắn có thể đoán ra Lý Thiến Mai cũng giống như Thanh Thủy, nhất định là đã tự khôi phục lại được ký ức. Hắn cũng có thể cảm nhận được nguyên nhân mà Lý Thiến Mai không muốn gặp mình.

- Lặng lẽ chúc phúc cho ta sao?

Vương Lâm ngẩng đầu, nhìn bầu trời phía xa xa, hắn vẫn nhớ kỹ lời nỉ non của Lý Thiến Mai kia, nhớ chuyện cũ của con chim và con cá.

Rất lâu sau, Vương Lâm nhắm mắt lại, hướng về phía Cổ tộc bước đi.

- Ta đã từng đồng ý với Cổ Đạo, khi tiến vào Thái Cổ Thần Cảnh, thì phải đi từ hướng của Cổ tộc.

Vương Lâm vẫn nhớ kỹ lời hứa năm đó, thân ảnh hắn mấy ngày sau đã đi qua Tiên Tộc, đi tới bên bờ của vùng bình nguyên do vùng biển mênh mông hóa thành kia, hướng về phía bức tường nước như một cơn lốc xoáy ở trung tâm của vùng bình nguyên đi tới.

Chưa kịp tới gần, Vương Lâm đã có thể nghe thấy được tiếng gào thét ầm ầm, giống như là cuốn động phong vân, khiến cho bầu trời u ám. Bức tường nước không có điểm cuối này hiện giờ sau ba trăm năm nhìn lại so với năm đó còn cuồng bạo hơn.

Trong tiếng ầm ầm không ngớt, bức tường nước kia nhanh chóng xoay tròn, nổi lên rất nhiều gợn sóng, nước biển như đọng lại ở giữa không trung không ngừng bắn vào nhau, dường như là muốn xông lên trời. Chín cây cột thông thiên khổng lồ ở sâu bên trong phát ra hào quang chín màu, khiến cho hào quang này tràn ngập cả bức tường nước, còn khúc xạ ra đem bốn phía nơi này như bị bao phủ vào trong một ảo ảnh chín màu.

Ảo ảnh này mang theo một vẻ thần bí, có thể mê hoặc tâm thần, khiến cho người ta chìm vào trong mê man, không thể tự kiềm chế. Cũng vì trên Đại Lục Tiên Cương có rất nhiều lời đồn liên quan tới Thái Cổ Thần Cảnh, nên khiến cho nơi này lại càng tràn ngập dục vọng, dục vọng của khát vọng tăng lên quá lớn.

Vương Lâm đứng ở một bên bức tường nước, thân thể không chút chần chừ, xuyên qua bức tường nước, xuất hiện ở một nơi trong khu vực của Cổ tộc. Ở nơi đó, hắn bình tĩnh khoanh chân ngồi xuống, chờ tới ba tháng sau nơi này sẽ mở ra.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trên Đại Lục Tiên Cương, Cổ tộc, Tiên tộc sau mấy trăm năm chuẩn bị cho chiến tranh giống như hai con mãnh thú tỉnh dậy từ giấc ngủ say, bộc phát ra lực lượng đỉnh phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK