Mục lục
[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sử dụng cùng một loại thần thông, nhưng so với Đại Tư Mệnh lại càng thành thục hơn, càng tinh diệu hơn, thậm chí có thể gây tổn thương cho bàn tay của Đại Tư Mệnh. 

Trong lòng đám người Khởi Nguyên Thần Vương, Nguyên Nha Thần Vương tràn ngập kinh hãi. Sự cường đại của Đại Tư Mệnh có thể tưởng tượng, giam cầm Thiên giống như lấy đồ trong túi, nhưng vị tồn tại thần bí này vậy mà có thể đánh tan sự trói buộc của Sinh Mệnh Cổ Thụ, thậm chí còn dùng thần thông tương đồng gây tổn thương cho Đại Tư Mệnh. Mặc dù có nguyên nhân đánh lén, nhưng thực lực bậc này chỉ sợ cũng đều cao hơn bốn tôn Thần Vương Thái Cổ bọn họ. 

- Kẻ này phi thường thú vị! Phi thường thú vị a… 

Đại Tư Mệnh lâm vào trầm ngâm, thấp giọng nói: 

- Hắn không khỏi khiến cho ta hoài nghi có phải là hắn tương lai hay không. Bất quá, tương lai chính là không có khả năng thay đổi quá khứ! Hơn nữa, hắn cũng không có bất cứ lý do gì đi cứu Thiên… Nhưng nếu không phải là hắn, vậy sẽ là kẻ nào? Lẽ nào có tồn tại nào đó cũng tinh thông đao pháp như vậy? Hoặc là, có tồn tại nào đó đã học lén đao pháp của hắn, tạo nghệ thậm chí còn siêu việt hắn nữa? 

Đám người Khởi Nguyên hai mặt nhìn nhau, không biết hắn đang nói tới kẻ nào. 

- Hẳn là có hai loại khả năng! 

Đại Tư Mệnh có chút suy tư, nói: 

- Khả năng thứ nhất là hắn tương lai. Bất quá, tương lai không có khả năng thay đổi quá khứ, loại khả năng này có xác suất rất thấp. Một khả năng khác, chính là tồn tại vừa mới xuất thủ này là tới từ Hỗn Độn. Chỉ có sinh linh trong Hỗn Độn mới có thể học được thần thông càng cường đại hơn trong tương lai. Loại khả năng này có xác suất càng lớn hơn! 

Đám người Khởi Nguyên Thần Vương minh bạch ý tứ của hắn. Sinh linh Hỗn Độn ngao du trong thời gian, quá khứ vị lai đối với bọn họ chỉ là một con đường, bọn họ có thể tùy ý ngao du đi tới bất cứ thời điểm nào. 

Có khả năng Hỗn Độn đã nhìn thấy thần thông sau khi hoàn thiện trong tương lai, sau đó thi triển ra ở hiện tại. 

- Nói cách khác, đã có thêm một đầu Hỗn Độn nữa lên bờ rồi! 

Đại Tư Mệnh phun ra một ngụm trọc khí, xoay người rời khỏi: 

- Càng lúc càng thú vị! 

o0o 

Một mảnh thiên khung cực nhanh di chuyển trong Vũ trụ Cổ lão. Một lúc lâu sau, thiên khung trong suốt rốt cuộc dừng lại trên không một khỏa Tinh cầu. Một dòng huyết lưu đột nhiên rơi xuống đất, biến thành một gã Thần Nhân không có khuôn mặt, ngẩng đầu nhìn lên, nói: 

- Xin hỏi là vị đạo huynh nào đã xuất thủ cứu giúp? Nguyên nhân xuất thủ cứu giúp lại là lý do gì? 

Không trung đột nhiên vặn vẹo, chỉ thấy một gã Thần Nhân từ từ đi xuống, khuôn mặt bị bao phủ trong tầng tầng quang mang, cho dù là Thiên Nhãn của Thiên cũng không thể nhìn xuyên đám quang mang kia, chỉ có thể nhìn thấy trong quang mang cất giấu vô cùng vô tận không gian, không ngừng mở rộng ra ngoài, ngăn cản ánh mắt của hắn. 

- Đạo huynh xuất thủ cứu giúp, ta vô cùng cảm kích! 

Thiên khẽ khom người, biểu thị cảm kích, hỏi: 

- Xin hỏi đạo huynh rốt cuộc có mục đích gì? 

- Tự nhiên là có mục đích! 

Trong tầng quang mang kia truyền ra một đạo thanh âm xa lạ. Thiên khẽ nghiêng đầu, hắn chưa từng nghe qua đạo thanh âm này, không phải là bất kỳ người nào mà hắn nhận thức. Đương nhiên, cũng có thể là tồn tại mà hắn nhận thức, nhưng đã cố ý thay đổi khẩu âm của mình. 

- Để hồi báo cho việc cứu mạng ngươi, ta cần ngươi đáp ứng ta một sự tình! 

Gã Thần Nhân thần bí kia thản nhiên nói: 

- Một chuyện rất đơn giản! Ta cần ngươi tại một thời khắc nào đó trong tương lai, liên thủ với ta, đối phó với cường địch của ta! Chỉ cần một lần là được! 

Thiên thoáng ngẩn người: 

- Cường địch trong tương lai? 

Trên mặt hắn hiện ra một tầng sương mù dày đặc, hẳn là đang thôi diễn tương lai. Chỉ là tương lai một mảnh vẫn đục, cho dù hắn có được năng lực thôi diễn còn cường đại hơn Đại não Thiên ý, cũng không tính ra được tương lai, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh vẫn đục giống như sương mù vậy, cho nên trên mặt hắn mới hiện ra một tầng sương mù dày đặc. 

- Tương lai mà ngay cả ta cũng không thể tính ra, đạo huynh hẳn không phải là sinh linh của cái vũ trụ này, ngươi là tới từ bên ngoài vũ trụ! 

Thiên nhẹ giọng nói: 

- Tới từ bên ngoài vũ trụ, chỉ có một khả năng, đó chính là ngươi tới từ Hỗn Độn! Ngươi là sinh linh trong Hỗn Độn! 

Hắn dựa theo suy đoán này mà tính toán, trên mặt đột nhiên hiện lên tầng tầng khí Hỗn Độn, đã ấn chứng suy đoán này của hắn. 

Bất quá, hắn tiếp tục tính toán nữa, cũng không thể tính ra gã Thần Nhân này đã trải qua những gì trong Hỗn Độn, phía trước là một mảnh sáng ngời, không thể nhìn thấy được bất cứ thứ gì. 

- Hỗn Độn có thể đi tới quá khứ, hiện tại và tương lai, khó trách đạo huynh lại có thể sử dụng thần thông của Chung Sơn thị! 

Thiên tiếp tục nói: 

- Vừa rồi ngươi giao đấu một chiêu với Đại Tư Mệnh, thần thông sử dụng chính là thần thông Trảm Đạo của Phục Hy Chung Sơn thị, mà Đại Tư Mệnh cũng sử dụng một chiêu này. Bất quá, thần thông Trảm Đạo của ngươi càng thành thục hơn, càng thâm thúy hơn, cao hơn Đại Tư Mệnh, cũng cao hơn Chung Sơn thị hiện tại một bậc. Ngươi nhất định là đã nhìn thấy Chung Sơn thị tương lai thi triển ra một chiêu này, cho nên mới học được thần thông của hắn! 

- Thiên quả nhiên có chỗ bất phàm, chỉ nhìn vài chi tiết đã biết được toàn bộ! 

Gã Thần Nhân kia tán thán, nói: 

- Thiên, ngươi có đáp ứng điều kiện báo đáp của ta không? 

Thiên lặng yên không đáp, tiếp tục nói: 

- Vậy trong tương lai ngươi nhất định đã nhìn thấy rất nhiều chuyện, đã biết được rất nhiều kết quả. Ta có thể hỏi ngươi một chút kết cục của Chung Sơn thị hay không? Có thể hỏi ngươi một chút về khu Luân Hồi thứ bảy hay không? 

Gã Thần Nhân kia trầm mặc một hồi, cuối cùng nói: 

- Chung Sơn thị sau khi mở ra khu Luân Hồi thứ bảy một thời gian thì sẽ chết! Thời điểm mà ta cần ngươi xuất thủ, cũng chính là sau khi khu Luân Hồi thứ bảy mở ra, Chung Sơn thị tử vong! 

Trong lòng Thiên nhất thời đại chấn. Mở ra khu Luân Hồi thứ bảy chính là tâm nguyện của hắn, là tâm nguyện để hắn tiến quân cảnh giới Đạo Thần, thống trị Lục Giới, là sự tình mà hắn nằm mơ cũng muốn. 

Không ngờ vị tồn tại từ trong Hỗn Độn đi ra này vậy mà lại nói cho hắn biết cái tương lai mà hắn nằm mơ cũng muốn này. 

- Quá khứ không thể đổi, tương lai không thể biết! Tương lai mà ta nhìn thấy đã trở nên vẫn đục, tràn ngập biến số. Bất kỳ một biến số nào cũng có khả năng khiến cho tương lai thay đổi. Tương lai, Chung Sơn thị cũng có khả năng không chết. Bất quá, cho tới bây giờ, ta vẫn chưa phát hiện ra biến số khiến cho tương lai phát sinh thay đổi! 

Gã Thần Nhân kia hờ hững nói: 

- Thiên, phát thệ với ta a! Đáp ứng ta, tại thời điểm nào đó trong tương lai, ứng theo yêu cầu của ta, liên thủ với ta cùng nhau chiến đấu với cường địch của ta! 

Thiên thoáng chần chừ một chút. Gã Thần Nhân kia cười lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói: 

- Ta có thể cứu ngươi từ trong tay Đại Tư Mệnh, hiện tại cũng có thể hủy diệt ngươi. Ta chính là Hỗn Độn! Chỉ cần phát thệ với ta, ngươi sẽ không thể vi phạm lời thề! 

Thiên không chần chừ nữa, lập tức phát thệ với hắn, ký kết Khế ước Hỗn Độn. 

Thân hình gã Thần Nhân kia dần dần ẩn đi: 

- Đợi tin tức của ta a! Đợi thời điểm đó tới, ta cần ngươi lập tức động thủ! Nếu ngươi dám vi phạm lời thề, ta sẽ ném ngươi vào trong Hỗn Độn, vĩnh viễn hủy diệt ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK