Mục lục
[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm vị tồn tại cường đại nhao nhao quan sát Trảm Đế Đài, cặp mày đều nhíu lại. Nguyên Nha Thần Vương than thở: 

- Đạo Tôn quả thật là hảo thủ đoạn! Hắn đặt thanh trát đao này ở đây, sợ rằng chính là để chém thân ngoại thân của chúng ta! 

Tiên Thiên Ma Đế nói: 

- Thanh trát đao này đã từng chém chết một tôn Đế, hấp thu một thân tinh huyết và đại đạo của tôn Đế kia, biến thành Đế binh yêu tà. Nghĩ muốn đi qua, trừ phi là chân thân của chúng ta tới đây. Bất quá, nếu chân thân chúng ta tới đây… 

Nếu chân thân bọn họ tới đây, sẽ liền xúc động những phong cấm mà Phục Mân Đạo Tôn vì đối phó bọn họ mà lưu lại. Thời điểm đó, chỉ sợ kết cục của những tồn tại từ Thời đại Hắc Ám đã quát tháo vũ trụ Hồng Hoang bọn họ này cũng không tốt được bao nhiêu. 

Thần Đế cất bước tiến về phía trước, lạnh nhạt nói: 

- Chúng ta đã chết qua một lần, cho dù lại chết một lần nữa thì có làm sao? 

Năm người còn lại nhao nhao gật đầu, leo lên sợi dây xích, đi về phía Trảm Đế Đài. Tà Đế than thở: 

- Thật không dễ dàng mới trà trộn vào nơi này, mượn nhục thân của đệ tử biến thành thân ngoại thân, không ngờ lại sắp sửa bị chém chết. Năng lực của Phục Mân Đạo Tôn quả thật phi phàm, hẳn là đã dự liệu được đám người chúng ta sẽ tiến vào nơi này a? 

Nguyên Nha Thần Vương than thở: 

- Nếu chuyến đi này có thể nhìn thấy được bố trí của Đạo Tôn, dù cho không chiếm được bảo vậy của hắn, cũng tính là có thu hoạch không tệ rồi! 

Tiên Thiên Thần Đế dẫn đầu tiến về phía trước, đi tới trên Trảm Đế Đài, trực tiếp đưa đầu ra ngoài. Chỉ nghe một tiếng đao minh, thanh trát đao rơi xuống, một cái đầu rơi xuống đất, Tiên Thiên Thần Đế bị một đao chém đầu. Nhưng lúc này, chỉ thấy trong cái đầu bị chém đứt chợt bay ra một cái xương đầu, giống như một cái chén xương vậy, nhân cơ hội bay ra khỏi Trảm Đế Đài, nhanh chóng bay về phía bờ bên kia. 

Tà Đế tiến lên phía trước, cũng đưa đầu ra ngoài, mỉm cười nói: 

- Không biết thanh đao này có còn nhanh không… 

Thanh âm của hắn còn chưa dứt, cái đầu đã rơi xuống đất. Trong cái đầu kia chợt lăn ra một khỏa nhãn cầu, bay ra khỏi Trảm Đế Đài, mỉm cười nói: 

- Quả nhiên vẫn nhanh như trước đây vậy! 

Phượng Thiên Nguyên Quân cũng đưa đầu ra, để cho thanh trát đao chém đầu. Chỗ cần cổ, một sợi phượng vũ nhân cơ hội bay ra khỏi Trảm Đế Đài, bay về phía bờ bên kia. 

Tiếp theo, hai người Nguyên Nha Thần Vương, Tiên Thiên Ma Đế cũng nhao nhao đưa đầu ra, để thanh trát đao chém đứt đầu, sau đó thi triển thủ đoạn, bay về phía bờ bên kia. Nguyên Nha Thần Vương bay ra chính là một cái lưỡi chim, Tiên Thiên Ma Đế chạy ra chính là một cái đuôi màu đen. 

Chỉ thấy xương đầu, nhãn cầu, cái đuôi, lưỡi chim và lông vũ của năm vị tồn tại cổ lão này phiêu phù giữa không trung. Sau một lúc, mỗi người vận chuyển huyền công, biến một bộ phận nhục thân của chính mình thành phân thân, biến thành năm vị Tiên Thiên Thần Ma hình dáng bất đồng, hoặc nam hoặc nữ, hoặc già hoặc trẻ, đều có bề ngoài bất phàm. 

- Đáng tiếc thân ngoại thân của chúng ta đã hỏng rồi! 

Phượng Thiên Nguyên Quân là một nữ tử xinh đẹp, thân khoác bảo y phượng vũ. Nàng khẽ lắc đầu, đi về phía cửa thứ sáu. Nguyên Nha Thần Vương là một lão giả áo đen, thân thể còng xuống, giống như một con quạ đen hình người bao phủ trong một tầng lông vũ đen. Tiên Thiên Tà Đế là một tiểu đồng đầu to, cao không tới năm thước, thanh âm lại già nua một cách quỷ dị. Thần Đế là một vị Đế Hoàng trung niên kim quang xán lạn, thần võ phi phàm. Ma Đế thì là một gã tráng hán dữ tợn hung ác, bộ dáng hùng tráng khôi ngô, thân khoác lân giáp, sau lưng mọc ra một cái đuôi màu đen. 

- Chỉ còn lại có hai quan mà thôi! Qua được hai quan này, sẽ có thể tiến vào vực sâu, nhìn thấy bố trí và bảo vật của Đạo Tôn rồi! 

Tà Đế đầu to cười hắc hắc, nói. Ma Đế cảm khái nói: 

- Lão đối đầu này, thật sự chờ mong nhìn thấy sau khi hắn chết còn có thể mang tới cho chúng ta những kinh hỉ gì! 

- Mười vạn năm qua không có hắn, thật đúng là buồn chán a! 

Phượng Thiên Nguyên Quân cảm khái nói: 

- Đúng vậy! Mười vạn năm Thần Kỷ này quá gió êm sóng lặng rồi! Không có đối thủ, không có thiên tài, chúng ta phải làm sao mới có thể sáng tạo ra Bí cảnh thứ bảy đây? Phải làm sao mới có thể thành tựu Đạo Thần đây? 

Cửa thứ sáu chính là hình chiếu lạc ấn của tấm bia đá thứ sáu. Hình chiếu lạc ấn kia chiếu rọi xuống, Chung Nhạc chỉ thấy trên mặt đất có thêm một đạo thân ảnh đang đưa lưng về phía hắn. Đạo thân ảnh này phảng phất như là móc không gian ra hình dạng một con người vậy, vô cùng cổ quái. Mà ở sau lưng đạo thân ảnh này lại có từng đạo từng đạo quang luân, phảng phất như cũng là không gian đào móc ra vậy. 

Gã thần bí nhân trong đạo huyền quang kia đang dừng bước trước cửa ải này, cẩn thận quan sát đạo thân ảnh này. 

Chung Nhạc suy tư trong chốc lát, cất bước tiến về phía trước. Sau đầu đạo thân ảnh kia có bảy đạo quang luân, hẳn cũng là một trận khảo nghiệm. Hắn đi nhanh tới chỗ đạo thân ảnh kia, thân thể lóe lên, tiến vào cái không gian móc đào ra này. 

Ông ông ông! 

Từng đạo từng đạo quang luân sau đầu hắn xoay tròn cực nhanh, bảy Bí cảnh trong cơ thể nhất tề mở hết. Bảy đạo quang luân sau đầu hắn nhất thời trọng điệp với bảy đạo quang luân bị móc ra trong không gian kia. Hắn lập tức cảm giác được trong không gian có một cỗ lực lượng bí ẩn vọt tới, tiến nhập toàn thân vào chính mình, quán nhập vào trong nhục thân và Nguyên thần, tiến vào bảy Bí cảnh. 

Đám quang luân sau lưng Chung Nhạc càng lúc càng sáng ngời, cảm thấy lực lượng vọt tới cơ hồ là nghiền ép toàn thân hắn, khiến cho bảy đạo quang luân sau đầu hắn không ngừng xao động. 

Một lúc lâu sau, cỗ lực lượng này rốt cuộc biến mất. Áp lực trên người hắn nhất thời nhẹ đi một chút, cất bước đi ra cửa thứ sáu. Đây chính là cửa thứ sáu, chưa tu thành bảy Bí cảnh, sẽ liền bị lực lượng trong không gian tuôn ra vặn vẹo đè chết, hết thảy nhục thân và Nguyên thần đều sẽ bị vắt nát. Cửa ải này chính là khảo nghiệm Bí cảnh thứ bảy. 

Chung Nhạc quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy gã thần bí nhân trong đạo huyền quang kia cũng nhìn ra ảo diệu, cất bước đi tới. Trong lòng hắn không khỏi ngẩn người: 

- Lẽ nào hắn cũng đã tu thành Bí cảnh thứ bảy? 

Chung Nhạc biết rõ mở ra Bí cảnh thứ bảy là khó khăn tới mức nào. Đầu tiên, nhất định phải có một cây Thánh dược có thể đả thông các Bí cảnh phân tán trong cơ thể. Sở dĩ là một cây mà không phải một quả, là vì Thánh dược cũng có cao có thấp. Chung Nhạc đạt được chính là Hỗn Độn Thần Quả, kết xuất trên Phù Tang Thần Thụ, một trong Tam Đại Linh Căn, cho nên một quả Thánh dược đã đủ để mở ra toàn bộ Bí cảnh trong cơ thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK