Mục lục
[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh Nữ và mấy cây Thần dược Hồ Tam Ông cơ hồ đã dọn dẹp xong đám Luyện Khí Sĩ còn lại. Đám Luyện Khí Sĩ này vốn dĩ đều đã bị Chung Nhạc đánh trọng thương, cộng thêm thực lực đám Thần dược Hồ Tam Ông cũng đều không kém, nên vẫn có thể đắc thủ. 

Bất quá, Anh Nữ và đám Thần dược Hồ Tam Ông ít nhiều cũng đều bị chút thương thế, đây là sự tình khó tránh khỏi. Anh Nữ vẫn chỉ mới là Đan Nguyên Cảnh, mà đám Hồ Tam Ông, Long Quỳ đều là Thần dược, chưa từng tu luyện qua công pháp thần thông, cũng không thể tu luyện. 

Chung Nhạc nhìn về phía chiến trường giữa Xích Tuyết và Phượng Thiên Y, chỉ thấy hai nữ vẫn còn đang ác đấu. Thực lực của Xích Tuyết và Phượng Thiên Y vốn không chênh lệch bao nhiêu. Phượng Thiên Y mặc dù là Cự bá đã tu thành Chân Linh, nhưng Xích Tuyết lại là cao thủ trẻ tuổi xuất chúng nhất của Tây Vương Mẫu Tộc, là cường giả duy nhất đã mở ra Lục Đạo Luân trong mấy vạn năm qua của Côn Lôn Cảnh. Hơn nữa, Thần binh của hai người cũng có sự chênh lệch, Thần binh của Phượng Thiên Y so ra thì kém hơn Thần binh của Xích Tuyết một chút. 

Chung Nhạc quan sát trong chốc lát, trong lòng khẽ động: 

- Xích Tuyết rốt cuộc đã luyện được Cực cảnh ở những cảnh giới nào rồi? 

Thực lực của Xích Tuyết quả thật vô cùng đáng sợ, Phượng Thiên Y hẳn cũng là tồn tại cấp bậc Thần Ma thiếu niên, nhưng ở trong tay nàng vậy mà cũng không chiếm được tiện nghi. Cái này chỉ có thể nói rõ, Xích Tuyết đã tu luyện được rất nhiều Cực cảnh, hơn phân nửa là Cực cảnh của mỗi cảnh giới nàng cũng đều đã tu thành. 

Luyện Khí Sĩ bình thường, có thể tu thành một Cực cảnh cũng đã tương đối bất phàm rồi, tu thành hai ba Cực cảnh cũng đã là tư chất Thần Ma, có thể được xưng là Thần Ma thiếu niên rồi. Khoa Phụ Đỉnh đã tu thành năm Cực cảnh, tuyệt đối là tồn tại lợi hại tới cực điểm trong các Thần Ma thiếu niên. Mà nếu như tất cả các cảnh giới đều đạt tới Cực cảnh, đó chính là Chí Tôn trong các Thần Ma thiếu niên rồi. 

Mà Xích Tuyết có khả năng chính là tồn tại như vậy. Nàng có khả năng vẫn còn ẩn giấu thực lực. Nhưng Chung Nhạc quan sát nàng chiến đấu với Phượng Thiên Y, liền biết rõ nàng so với Khoa Phụ Đỉnh còn mạnh hơn một chút, là tuyệt đối nhân vật nguy hiểm. 

- Tây Vương Mẫu Tộc có thể có kẻ thừa kế như vậy, Tây Vương Mẫu hẳn là phải vô cùng vui mừng mới đúng, vì sao lại không cấp Vương Mẫu Sắc Lệnh bảo mệnh cho Xích Tuyết chứ? 

Trong lòng hắn nghi hoặc, có chút khó hiểu đối với quyết định của đương kim Tây Vương Mẫu. 

Xích Tuyết tuy mạnh, nhưng trong lòng Chung Nhạc cũng không có bao nhiêu áp lực. Hiện tại hắn đã tu thành năm Cực cảnh, Cực cảnh thứ sáu Cửu Chuyển Nguyên Đan cũng sắp sửa luyện thành. Hơn nữa, lần này trọng luyện Nguyên đan, để cho hắn một lần lại một lần đột phá Pháp Thiên Cảnh. Trước mắt đã đột phá sáu lần, nhận được không biết bao nhiêu cảm ngộ của Pháp Thiên Cảnh. Đợi sau khi luyện thành Cửu Chuyển Nguyên Đan. Chung Nhạc dám khẳng định, chính mình tuyệt đối sẽ có thể tu luyện Pháp Thiên Cảnh tới trình độ Cực cảnh. Tới lúc đó, hắn chính là có bảy đại Cực cảnh, cái khác không dám nói, nhưng nhất định sẽ mạnh hơn rất nhiều so với hiện tại. 

Chung Nhạc quan chiến trong chốc lát, nhãn tình đột nhiên sáng lên, tìm được một sơ hở của Phượng Thiên Y, quyết định thật nhanh giết thẳng tới, liên thủ với Xích Tuyết, hợp lực vây công Phượng Thiên Y. Vốn dĩ Phượng Thiên Y đã không chiếm được thượng phong, hiện tại lại có thêm Chung Nhạc tham gia vòng chiến, nhất thời đại bại. Nữ cường giả Phượng Tộc này muốn chạy trốn, nhưng ở chỗ này, cho dù là Phượng Hoàng cũng không thể bay lên, nàng muốn chạy trốn nói dễ vậy sao? Cũng không lâu lắm, Phượng Thiên Y đã bị bắt giữ. Xích Tuyết cười lạnh, nói: 

- Phượng Thiên Y, hôm nay ta sẽ huyết tế ngươi, đổi lấy Bàn Đào, ngươi có phục không? 

Phượng Thiên Y ngẩng đầu, cười lạnh nói: 

- Thắng làm vua thua làm giặc! Có gì phục với không phục? 

Xích Tuyết cười nói: 

- Nếu ngươi chịu đầu nhập vào môn hạ của ta, ta sẽ có thể miễn cho khỏi chết! 

Phượng Thiên Y lắc đầu, nói: 

- Ta vốn là phụ trách bảo hộ Vân Công chúa và Nguyệt Công chúa, hiện tại hai vị Công chúa đều đã chết, sau khi ta trở về cũng là một con đường chết. Cho dù ngươi có thể bảo vệ ta không chết, nhưng Tây Vương Mẫu vốn không ưa thích ngươi, mà dã tâm ngươi lại quá lớn, ta đi theo ngươi, tương lai nếu ngươi thấy chính mình vô duyên vị trí Tây Vương Mẫu, nhất định sẽ tạo phản. Nếu ngươi tạo phản, tất sẽ bị tru diệt. Ngươi chết, ta cũng hẳn phải chết. Cả ba con đường đều là đường chết, không bằng hôm nay chết đi trong tay ngươi, còn có thể lưu lại một cái danh trung nghĩa! 

Xích Tuyết nhất thời chán nản, cười lạnh nói: 

- Ai nói ta dã tâm lớn, tương lai nhất định sẽ tạo phản? Ta đã từng bao giờ có phản ý chứ? Hoàn toàn ngược lại, thật ra là các ngươi và mấy nàng tỷ muội của ta thời thời khắc khắc đều bức bách ta, tính toán ta. Rõ ràng là các ngươi muốn bức ta chết, bức ta tạo phản! 

Phượng Thiên Y lắc đầu, nói: 

- Tuyết Công chúa cứ việc hạ thủ đi! 

Xích Tuyết xuất thủ phong ấn nàng lại, xoay người về phía Chung Nhạc, khom người chân thành cảm tạ. Trong lòng Chung Nhạc nghi hoặc, hỏi: 

- Tuyết Công chúa, sao đám người này đều nói ngươi dã tâm lớn, thậm chí ngay cả Tây Vương Mẫu cũng đề phòng ngươi? 

Xích Tuyết lắc đầu, nói: 

- Ta cũng không biết! Các nàng ngay trước khi ta tiến vào Quy Khư đã xuất thủ ám toán ta, giết chết bộ hạ của ta. Tây Vương Mẫu cấp Vương Mẫu Sắc Lệnh cho tất cả các tỷ muội của ta, duy chỉ có ta là không có, lại còn nói ta dã tâm lớn, tương lai nhất định sẽ tạo phản. Sau lại có loại đạo lý này chứ? Lần này nếu không có ngươi tương trợ, ta đã sớm chết mất rồi! 

Trong lòng Chung Nhạc vẫn là nghi hoặc không hiểu. Theo lý mà nói, Công chúa Xích Tuyết tuyệt đối là đối tượng cần phải bảo hộ thật tốt, mà theo như trong miệng của đám Luyện Khí Sĩ Tây Vương Mẫu Tộc và Phượng Hoàng Tộc này, ngay cả đương kim Tây Vương Mẫu cũng không ưa thích Xích Tuyết. Chuyện này liền có chút kỳ quái. 

- Mặc kệ Tây Vương Mẫu có ưa thích ta hay không, ta cũng phải tìm được Bàn Đào Thần Quả hiến cho nàng, để cho nàng trường thọ, để cho nàng biết rõ kẻ nào mới là hậu đại trung thành nhất của nàng! 

Ngữ khí Xích Tuyết nặng nề nói. 

Anh Nữ quét dọn chiến trường một lần, tìm được Bí cảnh Nguyên thần của Xích Vân và những Luyện Khí Sĩ khác, cùng với các loại bảo vật tán lạc trên mặt đất. Thi thể và Bí cảnh Nguyên thần của Xích Nguyệt đã bị Khoa Phụ Đỉnh cướp đi, kể cả kim luân ngân nguyệt cũng bị Khoa Phụ Đỉnh đoạt đi, khiến cho có chút đáng tiếc. Bất quá, Xích Vân và đám Luyện Khí Sĩ kia cũng không thiếu Thần binh, hẳn là đã giết chết không ít những Luyện Khí Sĩ khác cướp được, trong đó còn có hai kiện Ma Thần binh, rất là khác biệt. 

- Đám bảo vật này sợ rằng đều không thể dùng được rồi! 

Xích Tuyết nhìn Liễu Thần Thụ và các loại trọng bảo còn lại, trong mắt lộ ra thần sắc tiếc hận, nói: 

- Đám Thần binh này đều là do trưởng bối của các nàng ban tặng. Nếu mang chúng ra ngoài, lập tức sẽ bị chủ nhân cảm nhận được, lấy tính mạng của ngươi dễ như trở bàn tay. Với thực lực hiện tại của chúng ta, còn chưa thể luyện hóa được lạc ấn của chủ nhân. Nếu có thể luyện hóa được lạc ấn, thật ra cũng là một khoản tài phú khổng lồ! 

Chung Nhạc khẽ gật đầu. Đám Thần binh này tuy nhiều, nhưng mang theo trên người chính là đặt chính mình trên đầu đao lưỡi kiếm. Chung Nhạc đột nhiên cười nói: 

- Nếu Tuyết Công chúa không cần, vậy thì giao cho ta a! 

Xích Tuyết nhất thời kinh ngạc, vội vàng nói: 

- Đám Thần binh này tuy tốt, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Ngươi không được có bất luận tâm lý may mắn gì! Chỉ cần ngươi rời khỏi Quy Khư, sẽ liền quay trở lại trên Dao Trì Vân Đài Côn Lôn Cảnh. Nếu trên người ngươi mang theo đám Thần binh này, tuyệt đối sẽ khiến ngươi vong mạng! 

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thu đám bảo vật này vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, nói:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK