Trong đó có Thần Ma Thái Cực thánh địa, thánh địa này phân ra Thần Đạo Âm Dương Tứ Tượng và Ma Đạo Âm Dương Tứ Tượng thánh địa!
Mà Thần Ma Âm Dương Tứ Tượng thánh địa lại sinh ra tám tòa thánh địa kỳ dị, tung hoành đan xen, vô cùng hoa lệ.
Chính giữa mười một tòa thánhd dịa này là một vị Tiên Thiên thần ma đầu người mình rắn, thân phủ vảy rồng, đuôi dài tạo thành thế bàn thiên, mắt tựa nhật nguyệt, mi tâm có thần nhãn, xuyên thấu hư không.
- Ngươi là ai?
Sắc mặt Thanh Hà Đế khẽ biến đổi, quát lên:
- Kẻ nào đang giả thần giả quỷ? Còn không mau hiện nguyên hình?
Vị Phục Hy thần nhân đó tay nâng thế giới Thất Đạo Luân Hồi, cười:
- Hỗn độn sơ khai ta sinh ra, ta chính là Tiên Thiên Phục Hy Thần! Để Thanh Hà sư huynh được biết, ta là khai thiên chi thần, Tiên Thiên thai nghén, thiên sinh địa dưỡng, lấy trời làm chăn, lấy đất làm giường, nhân xưng Phục Hy Thần Vương!
- Phì!
Thanh Hà Đế phun ra một dòng sông lớn, nước bọt đúng là phun ồ ạt, hắn cười khảy:
- Ta tưởng ai, thì ra là một Phục Hy nhỏ nhoi của hạ giới, giả thần giả quỷ! Ta nhìn rõ mặt ngươi rồi, ngươi chính là tiểu Phục Hy hoành hành trong ba nghìn sáu Lục Đạo Giới, tên là Chung Sơn thị Chung Nhạc! Ngươi hoành hành ở hạ giới, Đế Minh Thiên Đế từng ra lệnh truy nã, ngươi đứng đầu bảng truy nãn, không ngờ ngươi vẫn còn sống nhơn nhơn tới nay!
Hắn ngẩng lên nhìn Chung Nhạc bên ngoài, cười khảy:
- Dịch Quân Vương, từ khi nào ngươi liên thủ với Phục Hy? Hai ngươi đều quen giả thần giả quỷ, một kẻ là Phục Hy giả, một kẻ là Phục Hy dư nghiệt, còn giả dạng Tiên Thiên Thần Vương dọa ta! Cũng được thôi, hôm nay ta sẽ trừ bỏ cả hai ngươi, trước mặt Tiên Thiên Thần Vương tốt xấu gì cũng là một công lao!
Hắn tế sáu dòng sông lớn cuồn cuộn, định tấn công Chung Nhạc trong tòa Tiên Thiên thánh địa kia.
- Phụt!
Trong Tiên Thiên Bát Quái thánh địa, Chung Nhạc hét lớn:
- Thanh Hà thị, đừng hòng ngông cuồng, ta mời mấy vị huynh đệ của ta tới đấu với ngươi! Nhị đệ, tam đệ, tứ đệ, ngũ đệ, lục đệ! Cùng đánh hắn đi!
Sắc mặt Thanh Hà Đế biến đổi, đột nhiên thấy thế giới Thất Đạo Luân Hồi đó lại có ánh sáng tràn ra, một tiếng trống vang lên, lại một Phục Hy đầu người thân rắn bước ra, tay cầm đại ấn, cười ha ha:
- Đánh thì đánh!
Lại một tiếng chuông vang lên, một Phục Hy đầu người thân rắn khác từ sâu trong vũ trụ bước ra, tay cầm Tiên Thiên thần đao, nói:
- Ta vốn Tiên Thiên Nhất Nguyên Thần, hôm nay hợp lực đánh Thanh Hà!
Rồi lại một âm thanh lớn vang lên, một Phục Hy khác bước ra từ nơi hỗn độn trong vũ trụ, tay cầm Thiên Bàn, cười ha hả:
- Huynh đệ tề tâm, đánh lật Thanh Hà!
Rồi lại mấy tiếng rung chuyển nữa, lại hai Phục Hy nữa xuất hiện, một người cầm Mộ Cổ biến thành từ đại đạo, áo choàng đen bay phần phật, sát khí đằng đằng, bao trùm Chư Thiên Vô Đạo.
Một người cầm Tiên Thiên thần đao, gân xanh như rồng cuốn, khôi ngô tráng kiện.
Sáu vị Phục Hy từ bốn phương tám hướng đánh tới, cười:
- Không cần nói, cùng tiến tới, giết hắn đi!
Thanh Hà Đế vừa kinh vừa nộ, nhìn các Phục Hy đang lao tới, trong lòng khó hiểu:
- Không phải nói Phục Hy chỉ có hai dư nghiệt hay sao? Một nam một nữ, nam ở hạ giới, còn nữ cũng đã trốn, sao giờ lại xuất hiện cả đám vậy?
Nhưng hắn không hề sợ hãi, đứng sừng sững trong Thất Đạo Luân Hồi, sáu dòng sông lớn cuồn cuộn, chiến đấu với sáu Chung Nhạc. Đáng ghét nhất là thần nhân tế Mộ Cổ kia căn bản không tham chiến mà chỉ ở bên ngoài điều khiển chiếc trống khiến hắn tâm phiền ý loạn.
Chiếc trống đó không phải thần binh mà là được biến thành từ thần thông, là thực thể mà Chư Thiên Vô Đạo ngưng tụ thành. Tuy không bằng hai chiếc trống trước đó Chung Nhạc đã tế lên, nhưng cũng gây nhiễu không nhỏ tới hắn, khiến Thanh Hà Đế buộc phải dùng một dòng sông truy sát hắn.
Đột nhiên bầu trời vỡ ra, Chung Nhạc ở bên ngoài chém một đao xuống, nhằm vào đầu Thanh Hà Đế. Thanh Hà Đế không kịp trở tay, trúng một đao, máu tươi bắn nhuộm đầy mặt.
- Bảy tên khốn kiếp!
Thanh Hà Đế chửi bới, nguyên thần bí cảnh mở ra, sáu đạo tinh hà nhanh chóng mở rộng, hắn định thi triển thế giới luân hồi của mình cắt Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc. Ngay khi hắn mở ra Lục Đạo Luân Hồi thì sáu Phục Hy thần nhân kia cùng huých lên người hắn.
Thanh Hà Đế thổ huyết, cố gắng gượng nhẫn nhịn, Lục Đạo Luân Hồi thế giới biến to lên khiến thế giới Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc nổ tung. Dù sao hắn cũng là Đế Cảnh, lục đại bí cảnh gần như biến thành Tinh Hà thật sự, cho dù lĩnh ngộ không sâu bằng Chung Nhạc nhưng pháp lực cảnh giới ở đó, lớn hơn thế giới Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc rất nhiều!
- Mau chạy, mau chạy đi!
Các vị Phục Hy bỏ chạy tứ tán, kêu lên:
- Có biến, chạy thôi!
- Thanh Hà lão huynh nổi giận rồi! Cả đám chạy thôi!
Thanh Hà Đế phá tan thế giới Thất Đạo Luân Hồi, nhìn quanh thì thấy sáu Phục Hy thần nhân đã biến mất tăm mất tích, còn trên không trung, Chung Nhạc đang điều khiển con thuyền cổ bỏ chạy!
- Tên khốn ngươi, chạy thì nhanh không ai bằng!
Thanh Hà Đế nộ khí xung thiên, quát lớn rồi đuổi theo.