Mục lục
[Dịch] Nhân Đạo Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm! 

Tám đạo quang luân sau đầu Chung Nhạc đột nhiên giống như đồ sứ vậy, hết thảy vỡ nát. Từng đạo từng đạo quang luân nhao nhao biến mất, khiến cho trong lòng mọi người nhất tề cả kinh. 

Trong nhãn đồng Đại Toại lóe lên hỏa quang hừng hực, ngăn cản đám người, không cho bọn họ tiếp cận Chung Nhạc: 

- Không cần đi qua đó! 

Chung Nhạc vẫn như cũ đứng ở nơi đó, vòng xoáy huyết sắc giống như Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm vẫn đang điên cuồng chuyển động. Đạo Đạo quang kia đóng đinh trên Thần Nhãn thứ ba của hắn, rất nhanh tiêu thất biến mất. 

Một lúc sau, vòng xoáy huyết sắc trong Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc dần dần bình tĩnh trở lại. Đột nhiên, mi mắt hắn chợt khép lại, che giấu đi Thần Nhãn thứ ba, máu huyết dung hợp, ngay cả một tia khe hở cũng không lưu lại. 

Đám người Lôi Trạch, Hậu Thổ vội vàng tiến lên, đang định đỡ lấy hắn, nhưng Chung Nhạc đã xua tay, mỉm cười ôn hòa, nói: 

- Không có trở ngại gì lớn! Không cần khẩn trương! 

Hậu Thổ nương nương có chút chần chờ, nói: 

- Khế ước Hỗn Độn của ngươi… 

Trong cổ áo của hắn vẫn như cũ có khí Hỗn Độn như có như không tràn ra. Mặc dù Chung Nhạc nói không có trở ngại gì lớn, nhưng hiển nhiên tình huống của Chung Nhạc cũng không quá lạc quan. 

Uy lực của đạo Đạo quang do Đạo Giới phát ra kia thật sự đáng sợ, chém chết Đại Tư Mệnh dễ như trở bàn tay, chặt đứt Sinh Mệnh Cổ Thụ cũng dễ như lấy đồ trong túi. Cho dù Chung Nhạc đã kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi, khiến cho Đạo của Đạo Giới bị khống chế bởi Luân Hồi, nhưng có thể vây khốn được đạo Đạo quang kia hay không, cũng không một ai có thể nắm chắc. 

Cộng thêm Chung Nhạc đã làm trái Khế ước Hỗn Độn, lạc ấn Hỗn Độn bạo phát, có thể nói là nội ngoại giáp công, loạn trong giặc ngoài. Bất luận một tia sơ sót nào cũng có khả năng chết không có chỗ chôn. 

- Thật sự không có trở ngại gì lớn! 

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, đột nhiên rời khỏi khu Luân Hồi thứ bảy, tiến về phía Đạo Giới Chi Môn. Đại Toại thấp giọng nói: 

- Phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân, chúng ta đi theo a! 

Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ và Đại Toại vội vàng đuổi theo Chung Nhạc. Chỉ thấy Chung Nhạc đi tới bên ngoài Đạo Giới Chi Môn, đảo mắt quan sát chiến trường, nhìn về phía địa phương Đại Tư Mệnh đã chết kia. 

Thân thể Đại Tư Mệnh đã triệt để biến mất trong khí Hỗn Độn. Bất quá, khí Hỗn Độn vẫn như cũ còn đang gột rửa, còn có thể nhìn ra được nhục thân của hắn vẫn chưa hoàn toàn hóa đi. 

Mà Tứ Diện Thần bị đánh văng ra khỏi Đạo Giới, vẫn chưa kịp quay vào Đạo Giới, Phong Hiếu Trung đã trở thành Đạo Thần. Hơn nữa, Đại Tư Mệnh trở thành Đạo Thần còn trước cả Phong Hiếu Trung. Trong Đạo Giới đã có Đạo Thần, Đạo Giới Chi Môn sẽ liền tiến hành khảo nghiệm tồn tại tiến vào Đạo Giới, hoặc là phải lột đi Cấu thân, hoặc là phải đánh tiến vào, không có con đường thứ ba. 

Tứ Diện Thần muốn đánh vào Đạo Giới căn bản là không có khả năng. Bởi vì khảo nghiệm của Đạo Giới hiện tại đoán chừng nhất định phải đối mặt với thần thông hoặc là Bảo vật Đạo Thần của Đại Tư Mệnh và Phong Hiếu Trung. Phong Hiếu Trung được thiên hạ tôn xưng là Đạo Tôn, Đại Tư Mệnh lại càng là tồn tại được Chung Nhạc tán thưởng vô địch, Tứ Diện Thần tuyệt đối không có khả năng đánh vào Đạo Giới. 

Con đường còn lại chính là lột đi Cấu thân, cái này đối với Tứ Diện Thần cũng là không có khả năng. Hắn là sinh vật từ trong Hỗn Độn lên bờ, không thể lột bỏ Cấu thân. 

Vì vậy, Tứ Diện Thần nhất định là đã rời khỏi nơi này. Đoán chừng là nhìn thấy Chung Nhạc đã kéo Đạo Giới mới vào trong Luân Hồi, cho nên trước thời hạn bỏ chạy, tránh cho bị Chung Nhạc ngăn cản. 

- Luân Hồi Thánh Vương cũng không còn ở đây, không biết bọn họ có dung hợp lại chưa? Hơn phân nửa là Tứ Diện Thần đã cùng với Luân Hồi Thánh Vương rời khỏi… 

Lôi Trạch tiến lên phía trước, nhìn thấy nhục thân Đại Tư Mệnh chìm trong khí Hỗn Độn, vẫn còn đang không ngừng tiêu thất, thở dài một tiếng, nói: 

- Đáng thương a! Đại Tư Mệnh cũng là một đời hùng kiệt, nhưng không ngờ không chết trong tay địch nhân, mà lại chết trong tay Đạo Giới do chính mình khai mở! 

Hoa Tư nương nương nhìn cỗ thi thể trong khí Hỗn Độn kia, cảm khái ngàn vạn, nói: 

- Sinh mệnh đầu tiên trong vũ trụ, vậy mà lại có kết cục như vậy, thật sự là dị số! Đây là kiếp số của việc mở ra Đạo Giới và Tinh vực Tử Vi sao? 

Đại Toại cũng tiến lên, nói: 

- Loại thuyết pháp kiếp số này, giả dối hư ảo, bất quá chỉ là bịa đặt mà thôi! 

Chung Nhạc lắc lắc đầu, nói: 

- Có lẽ không phải là bịa đặt! Đại Tư Mệnh khai mở Đạo Giới và Tử Vi, hiện tại đã ứng kiếp mà chết. Đại Toại khai mở Hư Không Giới, Yểm Tư thị bị diệt tộc. Phục Mân Đạo Tôn khai mở Lục Đạo Giới, Phục Hy Thần Tộc trầm luân suốt mười vạn năm, hắn cũng có kết cục hồn phi phách tán. Vậy ta khai mở khu Luân Hồi thứ bảy, sẽ có kiếp số gì đang chờ đợi ta đây? 

Đám người liếc nhìn nhau một cái. Đại Toại mỉm cười, nói: 

- Bệ hạ, cho dù khai mở một Giới mới sẽ có kiếp số, bất quá cũng chỉ là khắc chết Phục Mân Đạo Tôn và Đại Tư Mệnh mà thôi, ta không phải là vẫn còn sống hay sao? Bệ hạ không cần quá mức lo lắng! Bệ hạ hồng phúc tề thiên, nhất định sẽ có thể gặp dữ hóa lành! 

- Chỉ hy vọng là như thế! 

Chung Nhạc phân phó Chư Đế, đồng thời di dời thi thể của Đại Tư Mệnh kể cả khí Hỗn Độn về Thiên Đình, nói: 

- Trẫm muốn nhìn một chút xem năng lực đồng hóa của khí Hỗn Độn tới cùng là mạnh đến đâu, muốn nhìn một chút xem cỗ thi thể này có lại bị khí Hỗn Độn hoàn toàn hóa đi hay không. Sau khi di dời thi thể Đại Tư Mệnh về Thiên Đình, các ngươi ngày đêm ghi chép lại tình hình Đại Tư Mệnh bị đồng hóa, báo cho ta nghe! 

Chư Đế xưng vâng, không dám tiếp xúc trực tiếp khí Hỗn Độn, tế khởi pháp lực di dời thi thể của Đại Tư Mệnh đi, vận chuyển tới Thiên Đình. 

- Bệ hạ, cái đầu của Đại Tư Mệnh và Sinh Mệnh Cổ Thụ bị chém gãy đã không thấy đâu nữa! 

Kim Ô Thần Đế bẩm báo, nói. 

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, mỉm cười nói: 

- Không cần để ý! Kẻ lấy đi đầu lâu của Đại Tư Mệnh và Sinh Mệnh Cổ Thụ chính là có lòng lang dạ sói. Bất quá, Đại Tư Mệnh cũng đã chết, Sinh Mệnh Cổ Thụ cũng đã gãy, hai món đồ này bất quá chỉ là bảo vật bình thường mà thôi, không cần quá để tâm! 

Đột nhiên, Hồn Đôn Vũ và chừng một trăm vị Đại Đế ra sức lôi kéo một chiếc Cổ thuyền khổng lồ chạy tới, chính là Thiên Dực Cổ Thuyền. Chiếc Cổ thuyền kia bị hơn một trăm vị Đại Đế dùng từng đạo từng đạo đại đạo Đế cấp khóa lại, vẫn đang không ngừng giãy dụa, nỗ lực thoát khỏi sự trói buộc của Chư Đế. 

- Bệ hạ, chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền này đã sống lại, tự sinh ra huyết nhục! 

Hồn Đôn Vũ lớn tiếng nói. 

- Thủy Long, còn không tỉnh lại? 

Lôi Trạch thấy thế, vội vàng phóng người bay qua, cao giọng quát lớn: 

- Ngươi còn muốn ngây ngô đần độn tới khi nào? 

Chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền kia đình chỉ giãy dụa, thân tàu xoay chuyển, đầu thuyền đối diện với Lôi Trạch. Chỉ thấy một con Tiên Thiên Thần Long hòa làm một thể với thân tàu, đầu thuyền tương dung với đầu rồng. Huyết nhục của tôn Thủy Tổ Long Vương này cũng đã khôi phục lại hoàn chỉnh, toàn thân Long lân sáng ngời, uy phong lẫm lẫm, chính là vị Lão tổ thứ hai của Thánh địa Lôi Trạch, Thủy Long Thần Vương. 

Thủy Long đầu nhập vào Đại Tư Mệnh, trở thành một trong những Thần Vương trung tâm nhất dưới trướng hắn. Về sau Đại Tư Mệnh khai mở Đạo Giới thất bại, lại bị phản bội đánh lén, dẫn tới thân tử đạo tiêu. Thủy Long đã dung hợp bản thân với Thiên Dực Cổ Thuyền, phát thệ sẽ tìm mọi cách phục sinh Đại Tư Mệnh. 

Thời điểm Chung Nhạc dùng thân phận Dịch tiên sinh trấn thủ Trấn Thiên Quan, chiếc Cổ thuyền này đã chìm trong dòng Tinh hà bên ngoài Trấn Thiên Quan suốt hai trăm vạn năm, vẫn luôn chưa từng bị ai phát hiện. Có một ngày đã bị bộ hạ Tạo Vật Chủ và Đế Quân của Chung Nhạc phát hiện, lôi từ trong Tinh hà ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK