Nó đã bị bao vây. Chính xác mà nói, nó bị hơn ba mươi người thép vô cùng tương tự với tên truy kích nó bao vây. Điều này làm nó đầy tuyệt vọng, trời ơi, chỉ một cái đó thì đã làm nó gần như sắp sụp đổ rồi, bây giờ lại xuất hiện tới tận ba mươi cái!
Chẳng lẽ trên trời thật sự muốn nó diệt vong sao?
Ba mươi người thép này cẩn thận bao vây nó, không hề có bất cứ động tác nào với hắn. Tự biết hôm nay chết chắc, hắn ngược lại bình tĩnh lại, trên mặt một lần nữa khôi phục sự thong thả lúc bình thường, hai tay ôm vai, dáng vẻ trông như dù bận vẫn nhàn, yên lặng trôi nổi trong vũ trụ. Nhưng mắt của nó hơi co lại, cái đuôi tên rung động nhẹ nhàng, sẵn sàng bộc phát lại tiết lộ quyết tâm tử chiến tới cùng của nó.
Nó đã quyết định cá chết lưới rách!
Tuy trạng thái của nó hiện giờ tệ vô cùng, tuy thực lực người thép đang ẩn mình trong bóng tối đó rất mạnh nhưng ở trước mặt phản kích trước lúc chết của nó, muốn an toàn rút lui cũng không phải là một việc dễ dàng! Khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh hời hợt mà con người không sao xem hiểu, nó đã quăng đi ý nghĩ bỏ chạy. Giống như biết vận mệnh lập tức sẽ tới, cái đuôi tên đỏ tươi hiện giờ càng thêm đỏ tới mức kiều diễm vô cùng, dường như muốn mang tất cả sức sống hiển thị ra vào giờ phút này.
Nhưng điều làm Xích vĩ thú kỳ quái là mấy tên người thép này không hề lập tức quây lại xông lên. Chẳng lẽ chúng muốn bắt sống mình? Nghĩ tới chỗ này, ánh mắt Xích vĩ thú càng thêm lạnh lẽo.
Ẩn mình trong toái tinh, Diệp Trùng nhìn tình cảnh trước mắt, cảm thấy có vài phần ngụy dị.
Nơi này lại có quang giáp?
Trước mắt còn không chỉ một cái, ở chỗ sâu trong vành đai toái tinh tử vong gặp được một đám quang giáp do ba mươi cái quang giáp tạo thành, điều này làm hắn cảm thấy cực kỳ khó tin. Vành đai toái tinh tử vong tuy bình thường cũng có một vài sư sĩ đoàn tiến vào hoàn thành một số nhiệm vụ, nhưng hắn tin rằng, tuyệt sẽ không có sư sĩ đoàn nào tiến sâu vào bên trong vành đai toái tinh tử vong. Trải nghiệm bay nhiều ngày như vậy, Diệp Trùng có cảm xúc sâu sắc. Nơi này nguy hiểm hơn nhiều so với lời đồn bên ngoài. Nếu như không phải có sự giúp đỡ của Mục, nếu như không phải con Xích vĩ thú trước mắt đó hình như trời sinh có thể cảm giác được nguy hiểm, Diệp Trùng phỏng chừng nó đã chết không dưới mười lần rồi.
Ngoại hình của mấy quang giáp này, Diệp Trùng rất xa lạ, hoàn toàn khác với phong cách quang giáp của ba đại thế gia mà hắn quen thuộc.
Sau khi cẩn thận giấu mình đằng sau một khối nham thạch, hắn chăm chú nhìn sự phát triển của cục thế phía trước.
Diệp Trùng trước giờ không hy vọng mấy cái quang giáp này có thể giết chết con Xích vĩ thú này, hắn điều khiển Hàm gia cẩn thận lén đi về phía đám người và thú đang đối mặt nhau.
- Mục, có thông tin về mấy cái quang giáp này không? Diệp Trùng vừa cẩn thận điều khiển Hàm gia, vừa giao lưu với Mục.
- Không có. Mục trả lời rất dứt khoát.
Mấy cái quang giáp này lại là từ chỗ nào chui ra chứ? Trong lòng Diệp Trùng hơi lấy làm kỳ quái. Nơi này là chỗ nào? Nơi này chính là vành đai toái tinh tử vong! Vành đai toái tinh tử vong mà chỉ có mấy sư sĩ có thực lực mạnh mẽ đó mới dám tiến vào.
Phong cách thiết kế của mấy cái quang giáp trước mắt này rất kỳ quái, Diệp Trùng chưa từng thấy qua. Nhưng hắn không hề định dây dưa với vấn đề này, bọn họ là ai không hề quan trọng, điều quan trọng là làm sao chớp thời cơ giải quyết con Xích vĩ thú này.
Mượn sự yểm hộ của nham thạch, Hàm gia giống như một u linh, im hơi lặng tiếng lẻn ra phía sau con Xích vĩ thú đó. Diệp Trùng không hề ra tay, mà lại ẩn mình đi. Truy kích nhiều ngày như vậy, Diệp Trùng đối với con Xích vĩ thú này tuy không dám nói là hiểu rõ như lòng bàn tay, nhưng cũng hiểu rõ vô cùng. Con Xích vĩ thú này tuyệt đối là một trong những sinh vật cảnh giác nhất mà hắn từng gặp được cho tới tận bây giờ. Bây giờ không hề là thời cơ tốt để ra tay.
Diệp Trùng ẩn mình, tỉ mỉ quan sát mấy cái quang giáp này.
Scholes là tổ trưởng một tổ trinh thám dưới tay Alva. Sau khi quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai đổi lại thành Alva, Alva đã thực hiện cải cách nó với quy mô lớn. Tổ trinh thám càng là trọng điểm trong trọng điểm ở trong đó, vốn dĩ một đám tướng lãnh chẳng qua chỉ có thể giữ lại chín người. Scholes chính là một trong số đó. Nhưng đối với một loạt cải cách này, trong lòng Scholes lại không chút oán thán nào.
Alva là ai?
Thiên tài chiến thuật đệ nhất của cả Hôi cốc!
Có thể chiến đấu dưới tay hắn, đây đã là một việc mơ ước có được trong lòng vô số người rồi, ngay cả để hắn làm một tên lính, hắn cũng tâm cam tình nguyện. Nhưng nếu nói tới người hắn khâm phục nhất, trong lòng hắn lại không hề là Alva, mà là đại tiểu thư.
Đối với việc tại sao Alva lại gia nhập dưới trướng Tiêu Uyển, bên ngoài mọi người đồn đãi lung tung, nói gì cũng có. Có người nói Alva hâm mộ sắc đẹp của Tiêu Uyển, có người nói Tiêu Uyển ngầm cho Alva rất nhiều chỗ tốt động trời. Trong một khoảng thời gian khá dài, đây chính là một trong những bát quái náo nhiệt nhất a.
Nhưng người của Tiêu gia quân thật sự lại đều rất rõ, hoàn toàn không phải là chuyện như thế. Trên thực tế, chẳng qua chỉ là Alva và đại tiểu thư cá cược, kết quả Alva đã thua. Đánh cược thua tâm phục khẩu phục, Alva liền ở lại làm quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai của Tiêu gia quân. Quân đoàn trưởng đầu tiên vẫn là Bắc Quảng.
Alva đảm nhiệm chức quân đoàn trưởng quân đoàn thứ hai của Tiêu gia quân, việc này đã chấn động cả Hôi cốc.
Scholes cao một mét tám, thể hình to lớn, khỏe mạnh, ánh mắt lờ đờ, kiên định. Sau khi hắn làm tổ trưởng tổ trinh thám, lần nào cũng xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.
Nơi này mà cũng có kẻ địch? Hắn không khỏi nhíu mày. Từ sau khi gặp phải sinh vật bất minh lần đó, loại sinh vật này đã làm loạn sự bình lặng của Hôi cốc. Thế lực bị tiêu diệt dưới tay chúng đã không dưới bảy cái. Điều làm người ta không hiểu rõ nhất là mấy sinh vật bất minh này dường như càng lúc càng khó dây dưa.
Điều duy nhất làm người ta yên lòng là tổ nghiên cứu khoa học đã bắt đầu đàm phán liên hợp các thế lực lại để cùng đối phó loại sinh vật bất minh này, nghe nói vì lần liên hợp này mà tổ nghiên cứu khoa học đã đưa ra sự tài trợ rất lớn.
Quân đoàn trưởng Alva lo lắng loại sinh vật bất minh này xuất hiện ở bên hông liên quân, cho nên phái lượng lớn quang giáp trinh thám hướng về phía hai bên hông.
Xem ra lo lắng của quân đoàn trưởng rất có khả năng sắp thành hiện thực rồi. Nhìn con sinh vật bất minh trước mắt này, trong lòng Scholes dâng lên vài phần bất an.
- Có phát hiện kẻ địch nào khác không? Scholes trầm giọng hỏi.
Rất mau hắn liền nhận được trả lời của cùng đội: “Không có, trong vòng một trăm năm mươi km, không phát hiện bất cứ kẻ địch nào khác.”
Chẳng lẽ là lạc đàn?
- Các đơn vị chú ý, chuẩn bị sẵn sàng tấn công! Tuy không biết con sinh vật bất minh này tại sao lại xuất hiện ở chỗ này, Scholes vẫn mau chóng ra lệnh tấn công. Loại sinh vật bất minh có cái đuôi tên màu đỏ tươi này rất khó đối phó, nhưng Scholes cho rằng ba mươi đánh một, tuyệt sẽ không có vấn đề gì. Với lại, nghiên cứu của tổ nghiên cứu đã chứng minh, loại sinh vật bất minh này không thể nào hoàn toàn miễn dịch tấn công năng lượng, khi cường độ năng lượng lớn tới mức giới hạn thân thể của nó có thể hấp thu thì có thể tạo thành thương hại cho nó.
Loại sinh vật bất minh này ở bên ngoài Hôi cốc nghe nói hiện giờ đã được đặt tên, gọi là Xích vĩ thú. Cách đặt tên này xuất phát từ một nơi gọi là hành tinh Dật Cúc. Nghe nói nơi đó là nơi duy nhất tới tận bây giờ tiêu diệt hoàn toàn Xích vĩ thú, nơi đó có một quân đoàn kỳ quái mà mạnh mẽ, gọi là quân đoàn tông ủi. Quân đoàn thần bí đó tới hiện giờ vẫn luôn một mực giới nghiêm, không có ai có thể lẻn vào. Đối với tình báo của bọn họ, ít tới mức đáng thương, nhưng suy đoán và lời đồn đối với bọn họ lại đủ hình đủ kiểu.
Nhưng mặc kệ nói thế nào, cái tên này hiện giờ đã được hầu hết mọi người chấp nhận.
Từ kinh nghiệm chiến đấu lúc trước của hắn mà xét, thông thường mà nói, khi hỏa lực của mười cái quang giáp tầm xa tập trung cùng một lúc thì đủ gây nên thương hại cho Xích vĩ thú. Quả quyết, dứt khoát, Scholes quả đoán ra lệnh tấn công.
Ba mươi cái quang giáp mở hết hỏa lực, mấy trăm chùm sáng rạch nát tinh không, nổ trên người con Xích vĩ thú đó. Quang mang chói mắt hoàn toàn nuốt chửng thân hình Xích vĩ thú, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt sáng lên.
Scholes thở nhẹ một hơi, hắn nhìn rất rõ ràng, con Xích vĩ thú này vừa rồi không hề tránh đòn tấn công. Xích vĩ thú mà hắn từng gặp, không có con nào có thể bình yên vô sự dưới hỏa lực dày đặc thế này.
Đồng tử Scholes bỗng trợn tròn, không thể tin tưởng nhìn màn hình.
Làm sao có thể?
Trên màn hình, con Xích vĩ thú đó vẫn hoàn chỉnh, thoải mái trôi nổi ở chỗ cũ, trên dưới toàn thân không chút vết thương.
Đột nhiên, Scholes chỉ cảm thấy cần cổ phát lạnh, một luồng hơi lạnh dâng lên từ chỗ sâu nhất của đáy lòng.
Chính ngay lúc này, trước mắt kẻ vẫn luôn mở to mắt nhìn chằm chằm màn hình là Scholes hoa lên, chỗ Xích vĩ thú vừa rồi dừng lại trên màn hình không có thứ gì, con Xích vĩ thú đó cứ như thế mà biến mất trong mắt người ta.
- A! Một tiếng kêu thảm thê lương vang lên trong kênh liên lạc.
- Viga! Mắt Scholes trong thoáng chốc đỏ lên.
Tên nhóc hai mươi tuổi đó, gương mặt người mới bình thường mang theo nụ cười thẹn thùng hiện lên trong đầu hắn.
Tưng! Da đầu Scholes nóng lên, sự hoảng sợ vừa rồi quét cái sạch trơn, mà thay vào đó là sát ý ngất trời: “Thay vũ khí cận chiến, phối hợp ba ba!” Mệnh lệnh này, Scholes dường như dùng hết sức lực toàn thân gầm lên.
Mấy quang giáp còn lại nhốn nháo lấy ra vũ khí cận chiến của mình. Chỉ thấy bọn họ lấy ba cái quang giáp làm thành tiểu tổ, ba tiểu tổ vây thành một hình tam giác.
Xông tới, yểm hộ, chống đỡ, đối mặt con Xích vĩ thú này thường là ba cái quang giáp cùng lao lên, hỗ trợ tác chiến, tiến thoái cực bài bản.
Diệp Trùng ẩn mình trong chỗ tối nhìn tới mức mê say. Không ngờ mấy cái quang giáp này sau khi lấy ra vũ khí cận chiến lại mau chóng vãn hồi được thế yếu, một điểm này vượt xa ý liệu của hắn. Có thành tựu thâm hậu đối với kết cấu của quang giáp, Diệp Trùng tự nhiên có thể vừa nhìn liền nhận ra, toàn bộ tất cả mấy quang giáp này đều là quang giáp viễn chiến.
Quang giáp viễn chiến lại cùng cận chiến mà chiếm tiện nghi, làm sao có thể làm người ta không cảm thấy kỳ quái?
Cẩn thận nhìn, Diệp Trùng lúc này mới phát hiện sự ảo diệu trong đó. Mấy cái quang giáp này sở dĩ có thể vãn hồi thế yếu, có quan hệ trực tiếp với loại phối hợp chiến thuật đặc biệt này. Bọn họ lấy ba cái quang giáp làm đơn vị, khi mỗi cái quang giáp tiếp xúc với Xích vĩ thú, hai cái quang giáp còn lại hoặc là tấn công từ bên hông, hoặc là tấn công từ trên dưới, ngươi tiến, ta lùi, phối hợp khá ăn ý.
Mà điều quan trọng nhất là, mỗi cái quang giáp chiến đấu chính diện với con Xích vĩ thú này lại không chút hoảng sợ, ngược lại, thậm chí có thể nói là dũng cảm tiến tới trước. Cũng chính là cách đánh liều mạng này đã giành được thời gian cho hắn, cho đồng bạn ở bên cạnh có đủ thời gian chi viện.
Mà sau khi ba cái quang giáp xáp lá cà với con Xích vĩ thú đó, tiểu đội quang giáp này hoàn toàn là liều mạng quấn rịt lấy, tiểu đội khác liền mau chóng tới chi viện.
Quả nhiên là bầy lang sói! Đối với mấy quang giáp này, Diệp Trùng đưa ra đánh giá cực cao. Tuy kỹ xảo chiến đấu của bọn họ với cái nhìn của hắn hoàn toàn không đáng cười chút nào, nhưng cách đánh hung hãn thế này lại cần có đủ dũng khí.
Hoàn cảnh của Xích vĩ thú đã có chút không ổn. Diệp Trùng nhìn thấy rõ ràng, vừa rồi nó bị ba cái quang giáp quấn lấy, cách đánh của đối phương quả thật quá hung hãn, trong ba cái quang giáp, có hai cái quang giáp bị trọng thương, ngoài ra, một cánh tay của một cái cũng bị cái đuôi tên sắc bén của nó tiêu hủy, mạch quang bên trong bị lộ ra trong vũ trụ. Trọng thương thế này đối với quang giáp mà nói, cực kỳ nguy hiểm, có khả năng nổ bất cứ lúc nào. Nhưng sư sĩ của cái quang giáp này hoàn toàn coi như không thấy, ngược lại điên cuồng dùng cánh tay máy còn lại tấn công Xích vĩ thú.
Chính sự phát huy xuất sắc của tiểu tổ này đã tạo ra cơ hội cực tốt cho mấy người khác.
Đồng bạn của bọn họ không lãng phí cơ hội mà ba sư sĩ này dùng tính mạng của mình tạo ra, bốn tiểu tổ gần nhất đã hoàn thành hợp vây con Xích vĩ thú từ bốn phía.
Oành! Một cái quang giáp trọng thương đột nhiên phát nổ, một đám lửa rực rỡ nở rộ trong vũ trụ.
Sóng xung kích do vụ nổ sinh ra giống như trọng chùy mạnh mẽ đánh trúng Xích vĩ thú, Xích vĩ thú không giữ được thân hình, ngã vào trong vòng vây do mười hai cái quang giáp vừa mới tới hình thành. Cùng lúc này, hai cái quang giáp còn lại cũng đồng thời hóa thành hai đám lửa khổng lồ, chiếu sáng mảng tinh không này.
Thật ác! Diệp Trùng nhìn mà líu lưỡi không thôi, hạng hung hãn không hề hiếm gặp, nhưng tên hung hãn thế này lại ít ỏi vô cùng, điều khó có nhất là tất cả mọi người của tiểu đội quang giáp này hình như đều như vậy, điều này mới đáng sợ a!
Lần này Xích vĩ thú chịu khổ rồi!
Quả nhiên, Xích vĩ thú giống như chui vào trong vũng bùn, khó mà vùng vẫy chút nào, ưu thế tốc độ của nó hoàn toàn không phát huy ra được. Nếu như không phải phản ứng của nó linh hoạt, mà cái đuôi tên đó lại không gì không phá được, nó chỉ e đã sớm bị đám quang giáp dùng vũ khí cận chiến bình thường nhất này đánh thành một đống bùn thịt rồi.
Chỉ trong thoáng chốc, mười mấy cái quang giáp còn lại đã tiến vào vị trí chiến đấu thích hợp nhất.
Hai mươi sáu cái quang giáp giống như một cái lồng, vây chặt con Xích vĩ thú này ở giữa. Bọn họ bắt đầu từ từ mà chắc chắn ép vào giữa. Xích vĩ thú vô luận hướng về phía nào cũng đối mặt với công kích luân phiên của mấy cái quang giáp.
Tình hình Xích vĩ thú cực kỳ nguy cấp, chính trong thời gian không tới nửa phút này, trên người nó đã nhiều thêm mấy vết thương mới.
Mình điều khiển Hàm gia, sử dụng trủy thủ siêu cấp có chứa Đa côn thạch, tốn hết sức lực, suýt nữa mất mạng thì mới không dễ dàng gì tạo được một vết thương trên người con Xích vĩ thú này. Bây giờ mấy quang giáp viễn chiến dùng vũ khí cận chiến bình thường nhất này lại đánh cho nó bị thương toàn thân.
Quả nhiên, đánh hội đồng mới là vương đạo a, Diệp Trùng nhịn không được mà cảm khái trong lòng.
Nhưng chính khoảng trống Diệp Trùng vẫn chưa cảm khái xong này, tình hình trận chiến lại một lần nữa xảy ra biến hóa!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK