Hành tinh Minh Hồng, một tàu vũ trụ màu đỏ tối đỗ lại ở khu thông hành, tàu vũ trụ từ đầu tới đuôi chỉ dài 3 km này ở trong đám tàu vũ trụ ra vào hành tinh Minh Hồng không hề coi là nổi bật.
Tuy hiện giờ cục thế ở những thiên hà khác trừ thiên hà Thiết Bối Tây Ni đều vô cùng khẩn trương, nhưng 4 thế lực lớn hiện giờ đã bắt đầu ra sức chấn chỉnh trị an. Hoạt động hải tặc vốn dĩ oanh oanh liệt liệt dưới sự đàn áp của 4 thế lực lớn, lập tức giấu mình im lặng, rất mau, hoạt động thương mại liên hành tinh lại 1 lần nữa bật dậy. Chịu ảnh hưởng này, bắt đầu từ mấy ngày trước, số lượng tàu vũ trụ ra vào hành tinh Minh Hồng hiện ra 1 xu hướng mạnh mẽ liên tục tăng trưởng.
Khu thông hành vì chiến tranh mà biến thành lạnh lẽo lại 1 lần nữa bắt đầu náo nhiệt trở lại.
Tàu vũ trụ này đỗ ở một góc không hề làm người ta chú ý.
Nếu như có người chú ý tới tàu vũ trụ này, nhất định sẽ rất kỳ quái phát hiện, tàu vũ trụ này từ khí đỗ lại tới giờ vẫn không có ai xuống tàu, nhưng ai lại chú ý tới một tàu vũ trụ cỡ trung như vậy chứ?
Tàu vũ trụ này chính là Hoa hoa công tử.
Từ khi gặp hai cái Thần Thức truy kích tàu tốc độ, tiếp theo hai cái Thần Thức giống như không cần mạng, lao bổ về phía Hoa hoa công tử. Tới cuối cùng, Diệp Trùng tiêu diệt hai cái Thần Thức chẳng qua chỉ là trong nháy mắt, mỹ nhân tín đánh lén vĩnh viễn là im lặng như thế, sự ăn mòn mạnh mẽ, ngay khi hai cái quang giáp Thần Thức sắp tới gần Hoa hoa công tử, đã làm thủng vỏ giáp của quang giáp bọn họ, hai vị thuật thừa sĩ căn bản là không kịp phản ứng thì đã toi đời rồi.
Tiểu Thạch đầu dưới sự "mời mọc" của Thương đã vào trong Hoa hoa công tử. Tiểu Thạch đầu trẻ tuổi nào phải là đối thủ của con sói già gian giảo Thương, nói vài lời liền bị Thương moi được tất cả thông tin.
Lovie đã chết. Điểm này hoàn toàn phù hợp với lời Trúc Linh, trong lòng Diệp Trùng lại 1 lần nữa có được sự xác minh về sự cường đại của Phượng Túc. Nhưng cũng chính phản kích trước lúc chết của Lovie đã cho tiểu Thạch đầu cơ hội bỏ chạy.
Tiểu Thạch đầu ở Hắc giác là nhân viên phi chiến đấu, không hề ngâm qua chất lỏng màu bạc, từ trong lời của tiểu Thạch đầu, có thể nghe ra được loại chất lỏng màu bạc này còn là 1 loại vật phẩm tiêu hao khá quý giá, tên khoa học của nó là Cơ thể điều lý dịch, hơn nữa, cho dù là nhân viên chiến đấu cũng chỉ có một số đối tượng được định là bồi dưỡng trọng điểm trong số đó mới được cung cấp loại chất lỏng màu bạc này.
Địa vị nhân viên phi chiến đấu trong Hắc giác rất thấp, tiểu Thạch đầu thường bị khi dễ ở trong đó. Nhưng sau này, sau khi được chỉ huy trưởng Thu Liệt nhìn trúng, được điều tới sở tham mưu của y, tình cảnh mới có chuyển biến tốt. Nhưng cho dù có sự chiếu cố của chỉ huy trưởng Thu Liệt, hắn vẫn thường chịu sự ăn hiếp của mấy sư sĩ đó. Điều này cũng dẫn tới tính cách của hắn càng lúc càng cô độc, như khúc gỗ. Mà Lovie lại là 1 trong những sư sĩ cực ít trong số đó đối xử khá tốt với nhân viên phi chiến đấu.
Tinh thông tâm lý học, Thương đối với việc làm sao lấy được tín nhiệm của tiểu Thạch đầu có vô số loại phương pháp, mà bọn vừa bắt đầu giao lưu thì cũng đã sớm xây dựng 1 loại tình hữu nghị khá tốt giữa đôi bên. Rất mau, Thương liền cùng tiểu Thạch đầu dính liền với nhau.
Đối với biểu hiện xuất chúng như vậy của Thương ở phương diện này, Diệp Trùng tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng thật ra khá khâm phục. Nhưng hắn cũng biết sở trường của mình không hề ở chỗ này, làm sao dùng sở trường, tránh sở đoản, hắn ở điểm này không hề làm không hề thua kém Thương.
- May mình không phải là thủ lĩnh 1 đoàn đội, mình ở phương diện này thật sự là yếu quá đi, Diệp Trùng tự lầm bầm 2 câu trong lòng.
Trước giờ chỉ cảm thấy hứng thú đối với người đẹp, nam tuấn tú, Liên Nguyệt đối với đứa trẻ không bắt mắt này thật sự rất coi thường. Hình tượng của tiểu Thạch đầu đích xác kém Liên Nguyệt nhiều lắm, thân hình không cao, tướng tá lại gầy, hoàn toàn là 1 đứa trẻ héo hon vừa gầy vừa đen, xem ra có vẻ không đủ dinh dưỡng. Bất quá, cặp mắt to đen đen đó lại cực kỳ có thần, linh khí đầy đủ.
Nhưng theo sau Thương và tiểu Thạch đầu chơi trò chơi phức tạp, trình tự tính toán nhiều, phương pháp xảo diệu, làm Liên Nguyệt cả kinh, hắn lúc này mới nghiêm chỉnh với đứa trẻ không hề nổi bật trước mắt này. Theo sự xâm nhập không ngừng vào trò chơi, Liên Nguyệt đã hoàn toàn mê muội, hắn phát hiện mình hoàn toàn không hiểu chút nào.
Thiên tài! Quả nhiên là thiên tài! Liên Nguyệt tự mình lẩm bẩm, hắn thế nào cũng không sao mang cái tên không chút nổi bật trước mặt này và chữ thiên tài huy hoàng như vậy liên hệ cùng với nhau, thiên tài không phải nên phong hoa tuyệt đại giống mình thế này sao? Nhưng sự thật trước mắt lại làm hắn không có bất cứ chỗ để phản bác nào.
Đối với việc tiểu Thạch đầu tới, Trúc Linh vẫn bảo trì im lặng. Nàng rất hiểu vị trí của mình trên chiến hạm này. Đối với đứa trẻ không chênh lệch tuổi tác với mình là bao này, trong lòng nàng khá là ngạc nhiên, năng lực tính toán cao siêu thế này, nếu như ở Tông sở, nhất định sẽ nhận được địa vị cực kỳ cao quý, thật nghĩ không thông Hắc giác lại đối đãi thế này với 1 thiên tài tính toán như vậy.
Sau khi trải qua phút ngạc nhiên lúc đầu, Hoa hoa công tử lại 1 lần nữa khôi phục sự yên tĩnh, mỗi người đều có nghiên cứu và huấn luyện của mình. Diệp Trùng trừ phải thực hiện thí nghiệm điều bồi của mình, còn phải phụ trách chế tạo mỹ nhân tín. Trúc Linh lại gần như tốn tất cả thời gian để huấn luyện và minh tức, Liên Nguyệt mỗi ngày lượn lờ giữa phòng thí nghiệm và Trúc Linh, tiểu Thạch đầu mỗi ngày cùng Thương thực hiện 1 loại trò chơi đánh cờ cực kỳ phức tạp.
Điều làm người ta kinh ngạc nhất lại là tên tiểu Thạch đầu không nổi bật này. Dưới sự tôi luyện của Thương, trình độ của hắn tiến bộ với tốc độ tăng trưởng kinh người. Mà người đấu cờ với hắn cũng từ Thương đổi sang thành Mục. Nhưng cho dù với năng lực tính toán cường hãn thế này của Mục, muốn đánh bại tiểu Thạch đầu cũng phải phí kha khá công sức. Hơn nữa, so với Mục, tiểu Thạch đầu ở phương diện sáng tạo vượt xa ở đằng trước.
Năng lực sáng tạo của con người, cho dù là quang nghĩ trí cảm cường hãn thế này của Mục, cũng không sao mô phỏng.
Mỗi ngày, Mục Thương đều mang tiến độ của mọi người trên tàu báo cáo với Diệp Trùng, mặc kệ Diệp Trùng cảm thấy việc này không cần thiết, nhưng vô luận là Mục hay là Thương, đối với điểm này đều vô cùng kiên trì.
Đối với bức hình to tổ bố trước mũi tàu Hoa hoa công tử, dưới sự kiên trì của Diệp Trùng, Mục hết cách, chỉ đành bỏ nó đi, Diệp Trùng không muốn bởi vì bức hình này mà làm Hoa hoa công tử bị người ta chú ý, thậm chí là tấn công.
- Hoàn thành! Giọng nói của Mục vẫn không có bất cứ nhấp nhô như trước, điều này cũng tuyên cáo Diệp Trùng có thể xuống tàu hoạt động.
Hoa hoa công tử đỗ ở khu thông hành của hành tinh Minh Hồng đã hoàn thành việc giám sát tất cả địa hình xung quanh. Bố trí tốt đường lui trước tiên vô cùng quan trọng, thế lực Liên minh tự do đột nhiên nổi lên này, Hoa hoa công tử không có 1 ai biết rõ. Ai cũng không dám sơ suất lơ là.
Nguy hiểm chưa biết mới là đáng sợ nhất.
Giám sát tất cả hoàn thành vô cùng thuận lợi, sự gia nhập của tiểu Thạch đầu làm năng lực tính toán của Hoa hoa công tử được nâng lên cực lớn. Đây cũng là lần hợp tác đầu tiên của Mục và tiểu Thạch đầu, từ kết quả mà xem, làm người ta vừa ý vô cùng. Dưới sự giúp đỡ của tiểu Thạch đầu, Mục trong khoảng thời gian cực ngắn liền thuận lợi xâm nhập vào điểm tập trung mạng mô phỏng của khu thông hành.
Cái gọi là điểm tập trung mạng mô phỏng cũng chính là ở trong 1 khu vực, sẽ có 1 điểm tập trung tín hiệu xung mạch, điểm tập trung này mang tất cả người dùng trong khu vực này liên hệ lại với nhau.
Sau khi hoàn thành việc xâm nhập điểm tập trung mạng mô phỏng này, Mục và tiểu Thạch đầu liền bắt đầu âm thầm tiến hành xâm nhập vài điểm tập trung gần đó, rất mau, Mục và tiểu Thạch đầu cũng đã thành công xâm nhập tới 13 điểm tập trung.
Tiếp theo, hai người liền bắt đầu thực hiện xây dựng 13 điểm tập trung mạng mô phỏng này, 13 điểm tập trung mạng mô phỏng này thông qua một loại phương thức mới toanh liên hệ với nhau, hình thành 1 kết cấu giao thoa hoàn chỉnh, từ đó có thể tăng mạnh khả năng lợi dụng tài nguyên của mạng mô phỏng và tính ổn định của bản thân nó, loại phương pháp này là phương án do tiểu Thạch đầu đề xuất, rồi trải qua xác định độ khó cuối cùng của Thương mà đưa ra.
Tiếp theo đó, Mục và tiểu Thạch đầu liền bắt đầu thực hiện gia cố kết cấu giao thoa này. Mục từ trong kho tư liệu, lấy ra lượng lớn các loại trình tự cạm bẫy, bố trí xung quanh kết cấu giao thoa này, Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Mục thực hiện công tác chuẩn bị khẩn trương như vậy.
Nhưng Diệp Trùng hiểu Mục đang kiêng dè ai, một người 20 năm trước đã có thể xóa sạch tất cả thông tin của một người trên mạng mô phỏng, đây là thực lực đáng sợ cỡ nào chứ. Chính miệng Mục nói, cho dù để hắn hiện giờ làm cùng 1 việc, hắn cũng không nắm chắc làm được tới mức hoàn mỹ như người này. Huống chi, đây chẳng qua chỉ là đại biểu cho trình độ của đối phương 20 năm trước, trải qua 20 năm phát triển, người này nếu như vẫn còn sống, vậy thực lực của hắn đã tới trình độ kinh thế hãi tục thế nào chứ?
Mạng mô phỏng trên tay người này, uy lực phát huy làm người ta không sao tưởng tượng được, Diệp Trùng cũng biết, Mục tích cực chuẩn bị thế này, cũng chỉ là vì mình có thể an toàn, đây là giao tranh 2 tầng, lại có thể ảnh hưởng lẫn nhau.
Tất cả công tác chuẩn bị đã hoàn thành toàn bộ, Diệp Trùng cũng trong ngày hôm nay rời khỏi Hoa hoa công tử, hắn lựa chọn 1 thân 1 mình xuống tàu, Mục phải chủ trì cả chiến hạm, hơn nữa còn phải đối phó hôi vực lĩnh giả siêu cấp đó của Liên minh tự do. Trúc Linh có sức chiến đấu không tồi, nhưng tín nhiệm của Diệp Trùng đối với nàng ta không hề tới mức có thể coi nàng ta là đối tác của mình. Đối tác của Diệp Trùng chỉ có thể là Mục Thương.
Trên người Diệp Trùng mang theo 1 máy liên lạc đã được cải tiến, hắn thông qua cái này liên lạc chất lượng cao với Hoa hoa công tử bất cứ lúc nào. Mà Thương và tiểu Thạch đầu hiện giờ đã bắt đầu tiến hành từng bước xâm chiếm mạng mô phỏng của cả hành tinh Minh Hồng.
Xuống tàu, Diệp Trùng mới phát hiện mình có chút mù mờ, hoàn toàn không biết ra tay từ đâu, nhìn người đi lại rải rác trên đường, Diệp Trùng đột nhiên dâng lên vài phần ảo giác trở về nhân thế.
Lại 1 lần nữa làm 1 tấm thẻ thân phận, việc này với Thương mà nói chẳng qua chỉ là cái nhấc tay, Diệp Trùng đối với việc này cũng quen đường tỏ lối, dù sao đã làm qua không biết bao nhiêu lần, lần này hắn tên là Cao Dã.
Tìm khách sạn tự động, Diệp Trùng tiến vào.
Tập đoàn Prime cực kỳ nổi tiếng ở hành tinh Minh Hồng này, là tập đoàn tài chính lớn đứng đầu của hành tinh Minh Hồng. Tập đoàn phụ thuộc nó có rất nhiều, mỗi 1 khu của hành tinh Minh Hồng đều có xí nghiệp con của họ. Điều này mang lại cho Diệp Trùng khó khăn rất lớn, hắn căn bản không biết Cao Thế Xương cùng tên với cha đó rốt cuộc thuộc bộ phận nào của tập đoàn Prime.
Tin tức lần trước Mục thu thập liên quan tới Cao Thế Xương cũng không rõ ràng.
Nhưng may mà tất cả manh mối đều chỉ tới hành tinh Prime. Tuy có thể phải phí khá nhiều thời gian của hắn, nhưng đối với Diệp Trùng mà nói, hắn không hề thiếu thời gian, hắn có đủ thời gian để tìm ra nội tình thật sự trong này, thậm chí phí 1, 2 năm cũng không sao, còn mấy người trên Hoa hoa công tử, cũng tuyệt đối sẽ không quan tâm mình ở chỗ nào.
Đây có phải là lần đầu Diệp Trùng đơn độc hành động hay không, bản thân hắn cũng không rõ. Nhưng không có Mục Thương ở bên cạnh, ít nhiều có chút không thích ứng được, cho dù có thể thông qua máy liên lạc để liên hệ với Thương. Mục từng dặn dò hắn, nếu như không có tình huống khẩn cấp gì, giảm thiểu liên hệ với hắn. Đối với 1 vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp mà nói, giám sát thông tin liên lạc của người khác là 1 việc khá dễ dàng, cho dù tín hiệu xung mạch của máy liên lạc này đã được Mục mã hóa, nhưng Mục cũng không sao bảo đảm đối phương không cách nào phá giải.
Vị hôi vực lĩnh giả siêu cấp đó của Liên minh tự do làm mọi người đều vô cùng kiêng dè.
Chậm bước trên đường, người đi lại không hề nhiều, giữa lông mày mỗi người đều mang theo vài phần sầu muộn, giữa những tòa nhà cao tầng san sát, ngẫu nhiên lộ ra 1 góc đổ nát, thương hại tới bất ngờ do chiến tranh mang lại cho người ta không hề dễ dàng xóa bỏ như thế, cảnh tượng náo nhiệt, phồn vinh ngày trước tới giờ lại biến thành lạnh lẽo, thê lương.
Quang giáp chốc chốc bay thành đội trên không, tiếng xé không ầm ầm giống như quét qua trái tim người ta, tối tăm, u ám nói không ra lời. Cảnh tượng lúc trước vô cùng khó gặp này hiện giờ lại trở nên quen thuộc thế này với mọi người. Vô luận là dưới tình huống thế nào, năng lực thích ứng của con người đều vô cùng mạnh mẽ.
Sở nghiên cứu quang giáp thứ 76 thuộc tập đoàn Prime.
Đây là 1 tòa nhà khoảng 500 tầng, phong cách kiến trúc cực kỳ hiện đại, nhân viên công tác ra vào không ngớt làm nơi này xem ra vô cùng bận rộn, hoàn toàn khác biệt với những nơi khác. Mà mấy chữ khá lớn trên tòa nhà rõ ràng giống như làm người ta chú ý.
Diệp Trùng ngẩng đầu, trên màn hình của tường ngoài tòa nhà không ngừng cuộn các loại tin tức liên quan tới sở nghiên cứu này.
Nhưng điều hấp dẫn chú ý của Diệp Trùng lại là 1 thông báo trong đó, trong thông báo, bọn họ dùng 1 loại ngữ khí khao khát cầu hiền để chiêu mộ các loại nhân tài liên quan tới quang giáp, và hứa hẹn đãi ngộ cực kỳ ưu đãi, tiếp theo chính là giới thiệu dài dằng dặc về cơ sở vật chất phần cứng của sở nghiên cứu này. Diệp Trùng không thể không khâm phục người viết bản thông báo này, bởi vì với cái nhìn của hắn, bản thông báo này quả thật rất có tính kích động và dụ dỗ, ngay cả bản thân, cũng không khỏi sinh ra chút cảm giác làm việc ở chỗ này quả thật là một lựa chọn không tồi chút nào.
Nhìn lại ngày tháng, thời gian công bố bản thông báo này là 10 ngày trước, có hiệu lực trong một năm.
Trong dòng người ra ra vào vào, hầu hết đều có vẻ chán nản, liên tục thở dài, than thở, chỉ có cực ít người thần quang đầy mặt, vẻ hưng phấn giữa 2 lông mày lộ ra rõ ràng.
Ánh mắt Diệp Trùng sắc bén, liếc nhìn một cái, không sót tí gì, hơi suy nghĩ, hắn liền hiểu ra vài phần, nghĩ chắc mấy người này đều là người tới ứng tuyển, kẻ dáng vẻ chán nản chắc là không được tuyển, mà kẻ thần sắc hưng phấn chắc là đã được nhận rồi.
Ba mươi so với một, khi có được tỉ lệ này, trong lòng Diệp Trùng hơi kinh ngạc, không ngờ tỉ lệ tuyển chọn lại thấp như vậy.
Diệp Trùng đứng ở trong góc một hồi, lại phát hiện người tới ứng tuyển càng lúc càng nhiều, cả cái cửa chính cũng có chút cảm giác đổ nhào. Trong lòng Diệp Trùng lấy làm lạ, điều kiện này tuy rằng hấp dẫn, nhưng cũng không đến nỗi làm người ta điên cuồng như vậy chứ.
Chẳng lẽ, bên trong còn có huyền cơ gì khác?
Không tự chủ được, bước chân Diệp Trùng liền theo dòng người đi về phía trong cửa chính.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK