Trong rừng rậm um tùm thế này, lại xuất hiện 1 khu vực không có bất cứ thực vật nào sinh trưởng thế này, còn tạo ra 1 hình tròn cực kỳ hoàn chỉnh, không thể không nói, có chút ngụy dị.
Diệp Trùng ra khỏi Thủ hộ. Tầm nhìn lại 1 lần nữa trở nên chân thật làm hắn cảm thấy quen thuộc hơn nhiều. Thủ hộ đích xác cường đại, nhưng nó lại cũng tồn tại nhược điểm vô cùng rõ ràng. Thí dụ như địa hình phức tạp như rừng rậm thế này, sẽ làm cho số liệu phân tích tự động của Thủ hộ tăng lên gấp mấy lần, hơn nữa, trong tầm nhìn trắng đen, mấy vật thể dạng lưới đó làm người ta rất khó phân biệt, cho nên Diệp Trùng mới ra khỏi Thủ hộ.
Với lại, theo như quét hình của Mục, không hề phát hiện có nguy hiểm tồn tại.
Cửa hang tối thui xem ra vô cùng sâu, không thấy đáy, Diệp Trùng thử thả xuống 1 cục đá, tiếng va chạm liên tục truyền lại. Ừ, xem ra cái Lệ huyệt này không hề thẳng tắp.
Nghĩ rồi lại nghĩ, Diệp Trùng lấy từ túi ra 1 cái công tắc không gian, hình dáng của cái công tắc không gian này là 1 con bò sát sinh động như thật. Đây là 1 trong mấy cái quang giáp mà Diệp Trùng mua được ở Cửu khai bất dạ thành.
Đây là 1 cái quang giáp công trình, chủ yếu dùng để khai quật và thu thập khoáng vật, tạo ra để đi xuyên hang động.
Tên gọi của cái quang giáp này là “Trường trùng”, hình dáng quang giáp đương nhiên cũng là 1 con bò sát biến dị, thân thể với từng đốt, từng đốt màu nâu đậm, có thể làm nó xoay chuyển cực kỳ linh hoạt. Mười ba đốt thân thể nối liền đầu đuôi, trên mỗi đốt đều gắn động cơ mini, hơn nữa bên trên còn gắn 4 cái chân máy bị động giống như xúc tu, cái này có thể làm nó tự do xuyên thấu trong hang động sâu thẳm.
Chui vào buồng lái quang giáp, Diệp Trùng ngồi ổn định xong liền lập tức khởi động quang giáp.
“Trường trùng” quả nhiên cực giống 1 con bò sát, soạt soạt soạt, linh hoạt chui vào trong hang động. Do mấy cái chân máy này đều là dạng bị động, giảm được phiền phức thao tác cho Diệp Trùng, địa hình trong hang động phức tạp vượt xa ý liệu của hắn. Quanh co khúc khuỷu, thêm vào ánh sáng không đủ, dựa vào hệ thống nhìn ban đêm không thể nào nhìn rõ, may mà phần đầu của Trường trùng có gắn đèn ion có độ sáng cao. Nhưng, ngồi trong quang giáp, Diệp Trùng lại cảm thấy vô cùng bình ổn, trong lòng thầm khen người thiết kế cái quang giáp này 1 tiếng.
Tốc độ của Trường trùng nhanh hơn với tưởng tượng của Diệp Trùng, như sự khúc khuỷu của hang động này cũng ra ngoài ý liệu của hắn. Mục thăm dò được vị trí của Lệ thạch, vậy Lệ thạch chắc là ở trong phạm vi 3 km, nhưng Diệp Trùng đi về phía trước không chỉ 3 km.
Phù, cuối cùng cũng tới được điểm cuối. Trước mắt Diệp Trùng bỗng trở nên sáng sủa, chỗ cuối cùng của cái hang động này là 1 mảnh đất bằng phẳng khá lớn. Hắn thậm chí nghe thấy tiếng nước chảy.
Trường trùng ổn định dừng trên mặt đất, Diệp Trùng từ trong buồng lái chui ra ngoài.
Khi Diệp Trùng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, liền hít 1 hơi khí lạnh.
Cái hang động sâu thẳm này vốn là tối thui, nhưng trước mắt Diệp Trùng lại lấp lánh đủ lại quang mang.
Một con suối nhỏ chảy róc rách, nước bất quá chỉ vừa qua khỏi mắt cá chân của Diệp Trùng. Tiếng nước chảy chậm rì rì vô cùng rõ ràng trong hang động không 1 bóng người này. Điều làm Diệp Trùng kinh ngạc lại không phải là con suối nhỏ này, mà là khoáng thạch lấp lánh đủ loại quang mang trong con suối này. Khoáng thạch phát ra quang mang đầy màu sắc ngâm trong nước so với sao trên trời còn chói mắt hơn. Hang động thò tay không thấy 5 ngón cũng bởi vì mấy khoáng thạch này mà biến thành lòe loẹt sặc sỡ.
Diệp Trùng đã thấy qua rất nhiều khoáng thạch, nhưng trước giờ chưa từng thấy qua khoáng thạch có thể tự mình phát ra quang mang. Bây giờ vừa gặp liền là 1 mảng lớn, hơn nữa còn là màu sắc nào cũng có, dáng vẻ cũng không giống nhau, điều này thế nào không làm hắn có vài phần cảm giác trợn tròn mắt.
- Quặng năng lượng biến dị! Trong giọng nói của Mục cũng đầy vẻ kinh ngạc.
- Quặng năng lượng biến dị? Mục, đây là thứ gì? Có ích gì? Diệp Trùng ngơ ngẩn hỏi.
- Có ích, đương nhiên có ích! Ngữ điệu của Mục vô cùng khẳng định: "Ừm, Lệ thạch nhất định là ở xung quanh đây, chẳng trách bọn chúng lại xảy ra biến dị năng lượng." Mục lúc này càng giống như đang tự nói một mình.
Diệp Trùng nghe mà chẳng hiểu tí gì, biến dị năng lượng? Là cái gì?
Nhưng rõ ràng Mục không hề muốn giải thích lúc này, mà thôi thúc nói: "Diệp tử, mau thu thập đám quặng năng lượng biến dị này, mấy thứ này rất có ích."
- Thu thập toàn bộ? Diệp Trùng nhìn quặng năng lượng biến dị đủ màu sắc như bầu trời đầy sao, nuốt nước bọt hỏi.
- Ừ, thu thập toàn bộ. Lời của Mục lại biến thành đơn giản như bình thường.
Diệp Trùng vừa chuẩn bị ra tay, Mục đột nhiên lại nói: "Diệp tử, ngươi còn phải đi tìm Lệ thạch, Lệ thạch chắc là ở ngay gần đây, trong phạm vị cách chỗ này không quá 300 mét. Đám quặng năng lượng biến dị này để ta thu thập."
- Ừ. Diệp Trùng trả lời, rồi bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Lệ thạch giữa đám khoáng thạch phát sáng đầy đất. Còn Mục lại điều khiển Trường trùng thực hiện công việc thu thập đám gọi là quặng năng lượng biến dị này. May mà Trường trùng vốn dĩ chính là dùng để làm việc này, hiệu suất trái lại khá cao, quặng năng lượng biến dị đã thu thập được bỏ trong khoang chứa của Trường trùng, thân thể 30 đốt của Trường trùng, trừ 1 đốt dùng làm buồng lái, còn lại đều là dùng để vận chuyển khoáng thạch.
Diệp Trùng men theo dòng sông mày mò tới trước, dọc đường không hề phát hiện bóng dáng của Lệ thạch.
Ở cuối hang động, Diệp Trùng cuối cùng phát hiện mấy viên Lệ thạch nằm trên mặt đất, tán phát ra quang mang nhu hòa, Diệp Trùng cuối cùng cũng thở phào, xem ra lần hành động này cuối cùng cũng có kết quả.
Diệp Trùng vừa muốn tới trước, bỗng, lỗ chân lông toàn thân đột nhiên dựng đứng lên, 1 loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm dâng lên từ đáy lòng. Mà gần như đồng thời, giọng nói đầy kinh hoảng của Mục vang lên: "Diệp tử, đừng động." Diệp Trùng vẫn là lần đầu tiên nghe thấy tâm tình kinh hoảng xuất hiện trong giọng nói của Mục.
Là nguy hiểm gì mà làm cho Mục sinh ra tâm tình thế này chứ? Ý nghĩ này lóe qua trong đầu của Diệp Trùng.
Cẩn thận nhìn xung quanh, Diệp Trùng không hề phát hiện điểm khác biệt nào, nhưng loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm trong lòng vẫn đuổi không đi.
Diệp Trùng cẩn thận hỏi: "Mục, sao vậy? Ta hình như cảm giác được có chút không đúng."
Mục mau chóng nói: "Diệp tử, gọi ta ra, ngươi nhìn phía sau mấy viên Lệ thạch đó."
Phía sau Lệ thạch? Diệp Trùng vừa rồi chỉ chú ý Lệ thạch, căn bản không chú ý tới phía sau Lệ thạch.
Ngước mắt nhìn, phía sau Lệ thạch đen thui 1 mảng, cái gì cũng không nhìn thấy. Diệp Trùng lập tức cảm giác không đúng, thị lực bản thân hắn cực tốt, mà quang mang Lệ thạch phát ra tuy không phải quá chói mắt, nhưng Diệp Trùng lại có thể nhìn thấy mờ mờ cảnh tượng xung quanh. Nhưng ở chỗ 5 mét phía sau Lệ thạch, thứ Diệp Trùng nhìn thấy lại là 1 mảng tối đen, tối tới mức không lộ ra bất cứ tia sáng nào. Do cả cái hang đều khá tối, khu vực màu đen này nếu không chú ý thì rất khó bị người ta phát giác được.
Xem ra tình huống rõ ràng là không ổn, ngay cả Mục cũng yêu cầu chủ động đi ra. Đây là tình huống cực hiếm xảy ra từ sau khi Diệp Trùng rời khỏi hành tinh rác.
- Đây là cái gì? Diệp Trùng vừa cẩn thận chăm chú nhìn vừa hỏi Mục.
- Không biết, đang tính toán. Mục trả lời, con mắt điện tử của Mục điên cuồng nhấp nháy, rõ ràng đang vội vàng tính toán.
Diệp Trùng nghĩ đi nghĩ lại, vội vàng chạy về phía Trường trùng. Trường trùng đã hoàn thành công việc thu thập, hiện đang yên tĩnh đứng ở chỗ không xa. Do toàn bộ đống đá lớn phát sáng này hoàn toàn bị thu thập sạch sẽ, Diệp Trùng muốn bật ngọn đèn ion độ sáng cao phía trước Trường trùng, rồi dùng đèn ion chiếu về phía này.
Mở đèn ion, cảnh trước mắt làm Diệp Trùng thất thanh kêu lên: "Đây là cái gì?"
Đèn ion sáng vô cùng, khu vực này của hang động được chiếu sáng trưng, chỉ có 1 chỗ ngoại lệ, đó chính là phía sau Lệ thạch. Một vòng tròn màu đen đường kính khoảng 3 mét treo lơ lửng trên không ở chỗ cách Lệ thạch chỉ có 5 mét. Tia sáng của đèn ion chiếu vào trong đó, hoàn toàn bị nuốt chửng.
Hình tròn này phảng phất như là dùng công cụ vẽ bản đồ chính xác nhất làm ra vậy. Còn loại màu đen này, làm người ta không khỏi dâng lên 1 tia hàn ý từ đáy lòng.
Cảnh trước mắt ngụy dị không nói nên lời. cho dù Diệp Trùng lớn gan cũng không khỏi có chút hoảng sợ trong lòng.
Đây rốt cuộc là cái gì?
Tuy Lệ thạch cách mình chỉ có vài bước, nhưng Diệp Trùng cũng không dám tùy tiện tới gần. Dị tượng xuất hiện trước mắt làm hắn không dám khinh cử vọng động.
- Tỉ lệ méo mó không gian 71%. Giọng nói của Mục lạnh băng băng, không có chút cảm tình.
- Tỉ lệ méo mó không gian 75%. Giọng nói của Mục xuất hiện dao động.
- Tỉ lệ méo mó không gian 78%. Giọng nói của Mục lộ ra vẻ gấp rút, tiếp theo Mục gấp gáp nói với Diệp Trùng: "Diệp tử, mau nhặt Lệ thạch, mau! Nhưng không được tới gần vòng tròn méo mó không gian trong vòng 10 mét."
Vòng tròn méo mó không gian? Là cái vòng tròn đen không thấy đáy đó sao?
Nhưng không tới gần, làm sao thu thập Lệ thạch chứ? Nhìn Lệ thạch trên mặt đất, Diệp Trùng lại có chút đau đầu. Hạt Lệ thạch quá nhỏ, viên lớn nhất chẳng qua chỉ to bằng đầu ngón tay, cánh tay máy của Trường trùng chỉ sợ nhặt không được.
- Tỉ lệ méo mó không gian 82%. Giọng nói của Mục càng trở nên gấp rút.
- Tỉ lệ méo mó không gian 87%. Mục vội nói: "Diệp tử, mau!"
Nghe thấy Mục hối thúc, Diệp Trùng hiểu không có thời gian dây dưa nữa. Dư quang nơi khóe mắt đột nhiên liếc thấy cục đá trên đất, trong não lóe lên ý tưởng. Tay cũng không dám trù trừ, phủ phục người nhặt 1 cục đá to bằng nắm tay.
- Tỉ lệ méo mó không gian 90%. Mục đã khôi phục sự bình tĩnh và lạnh lùng.
Viên đá vừa vào tay, Diệp Trùng không kịp đứng dậy, mũi chân phát lực, thân hình lập tức tránh lẹ sang bên cạnh.
Vẽ nên 1 đường cong khá lớn, Diệp Trùng đã từ đối diện vòng tròn đen này mà biến thành ở bên cạnh vòng tròn đen. Từ bên cạnh nhìn, vòng tròn đen trong mắt Diệp Trùng chỉ là 1 sợi đen cực mỏng, giống như không có độ rộng vậy.
- Tỉ lệ méo mó không gian 93%. Thời gian của Mục lúc này giống như quỷ đòi mạng vậy.
Diệp Trùng vừa rung tay, viên đá liền bay thẳng tới mấy viên Lệ thạch trên mặt đất đó. Diệp Trùng căn bản không kịp nhìn kết quả, hắn không dám có bất cứ lưu lại, giống như 1 làn khói nhẹ, nhẹ nhàng vẽ nên 1 đường cong khá lớn. Diệp Trùng từ 1 bên hình tròn đen chạy tới 1 bên khác của hình tròn đen.
- Tỉ lệ méo mó không gian 95%.
Binh, cục đá Diệp Trùng bắn ra đó chuẩn xác bắn trúng 1 bên khu vực tập trung Lệ thạch nhất. Vị trí viên đá Diệp Trùng quăng ra đánh trúng khá xảo diệu. Mấy viên Lệ thạch bị chấn động đó, liền bắn mạnh về phía vị trí hiện nay của Diệp Trùng.
Độ cao bay đi của mấy viên Lệ thạch này có cao có thấp, bày ra hình cánh quạt không có quy tắc. Diệp Trùng hít 1 hơi, ảo hóa ra vô số bóng người, tiếp lấy mấy viên Lệ thạch này, không lọt viên nào. Với lực tay, nhãn lực của Diệp Trùng, có thành quả thế này tự nhiên không phải là chuyện khó.
- Tỉ lệ méo mó không gian 99%. Giọng nói vẫn lạnh lùng của của Mục truyền tới bên tai. Diệp Trùng không rảnh nhìn kết quả, thân hình vừa xoay, đã tới bên cạnh Mục.
Vừa đứng vững, Diệp Trùng cuối cùng cũng thở phào. Ở bên cạnh vẫn hơi có cảm giác an toàn, tuy cảnh tượng trước mắt xem ra vô cùng ngụy dị, nhưng lòng tin đối với Mục đã sớm ăn sâu vào tận chỗ sâu nhất trong lòng Diệp Trùng. Trong tiềm thức của Diệp Trùng, Mục là kẻ không thể chiến thắng.
Bỏ Lệ thạch trên tay vào trong túi, Diệp Trùng mới ngước mắt nhìn về phía vòng tròn đen ngụy dị này.
Ý, Diệp Trùng đột nhiên phát hiện 1 viên Lệ thạch lại cách hình tròn đen chỉ 1 khoảng cách nhỏ. Xem ra 1 phát vừa rồi của mình không hề mang tất cả Lệ thạch bắn tới phương hướng dự định. Nhưng Diệp Trùng ngược lại không hề để ý, dù sao trong thời gian ngắn như vậy, hơn nữa viên đá trên tay còn không đúng chuẩn, chỉ sót 1 viên Lệ Thạch, Diệp Trùng cho rằng may mắn của mình đã không tồi rồi.
- Tỉ lệ méo mó không gian 100%. Mục lạnh lùng phun ra câu này.
Hai mắt Diệp Trùng không nháy chút nào, nhìn chằm chằm cái vòng tròn đen vô luận là nhìn thế nào cũng vô cùng ngụy dị này.
Cho dù hắn không hiểu cái gì gọi là tỉ lệ méo mó không gian, nhưng số lượng 100% này, hắn vẫn biết. Ý nghĩa thông thường nhất của số lượng này chính là biến đổi về lượng đạt tới biến đổi về chất.
Rốt cuộc là xuất hiện biến hóa thế nào chứ? Diệp Trùng thầm đoán trong lòng.
Năm giây trôi qua, vòng tròn đen vẫn như bình thường, không có bất cứ động tĩnh nào.
Mười giây trôi qua, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Chính lúc Diệp Trùng vừa chuẩn bị hỏi Mục chuyện gì, cái vòng tròn đen phảng phất như vĩnh viễn không đổi này đột nhiên xuất hiện 1 màn Diệp Trùng có nghĩ cũng không nghĩ tới.
Một cánh tay.
Một cánh tay quái dị không biết là của sinh vật gì từ trong vòng tròn đen thùi lùi thò ra. Trên làn da màu đen giăng đầy sợi đỏ, giống 1 cái lưới bao lấy cả cánh tay này. Loại làn da Diệp Trùng nhìn thấy lần đầu này, lộ ra ánh sáng kim loại, dưới ánh đèn ion lại có vài phần cảm giác chói mắt. Cái tay này có 8 ngón tay, chất liệu xương ngón tay vừa nhìn liền biết vô cùng cứng rắn, mà đầu ngón tay, Diệp Trùng thật sự hoài nghi đây có phải là do kim loại tạo thành hay không, sắc nhọn lộ ra hàn quang. Mà chỗ nối 5 ngón tay là 1 lớp màng da, quái dị không nói ra lời.
Diệp Trùng không nhìn thấy cái như là khuỷu tay, cánh tay này vừa xuất hiện liền trái với đạo lý, khua loạn khắp nơi, giống như không có xương vậy, nó có thể hướng về bất cứ phía nào, đổi hướng bất cứ góc độ nào.
Đột nhiên, cánh tay vẫn luôn tìm tòi này đột ngột dừng lại. Diệp Trùng cẩn thận nhìn, hơi ngẩn người, thứ cánh tay này cầm không phải là viên Lệ thạch bị mình bỏ sót đó hay sao?
Cánh tay này vừa mò được Lệ thạch liền bắt đầu nắm ghịt lấy không thả, tay liền thu vào trong vòng tròn đen.
Diệp Trùng không dám khinh cử vọng động, ai biết đây là cái gì. Mục cũng không nói chuyện, 1 người 1 quang giáp nhìn chằm chằm cái tay đang thu lại này.
Đến khi cánh tay này hoàn toàn thu lại, Diệp Trùng mới mở miệng hỏi: "Mục, đây là cái gì."
Mục rõ ràng cũng cảm thấy khó khăn với vấn đề này: "Không biết, trong kho tư liệu của ta không hề có tư liệu phù hợp với loại sinh vật này."
- Vậy cái vòng tròn đen này là cái gì?
Mục vẫn lắc đầu: "Không biết, chỉ biết cái không gian này xảy ra méo mó."
Diệp Trùng còn muốn hỏi, bỗng, dị biến đột ngột xảy ra!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK