Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi hắn tiến vào cánh cửa này, lập tức cảm nhận được một luồng khí tức khổng lồ giống như một cơn gió lốc từ tiên giới bên trong cánh cửa rít gào thổi ra. Luồng khí tức này không có lực sát thương, mà chỉ thổi qua người tất cả các tu sĩ đi qua cánh cửa tiến vào tiên giới. Sau đó, cánh cửa tiên giới chậm rãi đóng lại.

Cùng lúc đó, ở phía trước người Vương Lâm hiện ra một cái ngọc đỉnh lớn cỡ ba bàn tay. Vương Lâm hít sâu, thu vào trong túi trữ vật. Trước khi tiến vào cánh cửa tiên giới, Vương Lâm đã dành thời gian nghiên cứu qua một ít sách cổ.

Hắn biết cái đỉnh này tên là Vi Hồi. Ở những khu vực đặc biệt, chỉ cần tâm niệm khẽ động, ước chừng sau một khoảng thời gian đốt một nén hương là có thể tế khởi thành công. Sau đó có thể rời khỏi tiên giới, trở lại tu chân Tinh tương ứng.

Sau khi thu lấy đỉnh này, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về hướng xa xa, chỉ thấy ở đó có một cơn lốc xoáy. Một đám tu sĩ biến mất trong cơn lốc xoáy đó.

Vương Lâm thân mình khẽ động, nhằm phía cơn lốc xoáy bay tới. Rất nhanh, toàn bộ thân mình hắn biến mất trong đó.

Hắn có cảm giác như đang từ trên trời rơi xuống, trước mắt là từng trận ánh sáng chói chang. Nhưng hắn cắn chặt răng, hai mắt thủy chung vẫn mở, nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn cả cuộc đời này cũng không thể quên được.

Chỉ thấy dưới chân của hắn là rất nhiều những mảnh vỡ trong suốt. Những mảnh vỡ này tạo nên một mặt hình tròn, giống như là cảnh đem một mặt gương đặt trên mặt đất vậy.

Tấm gương này cũng giống như tiên giới khổng lồ năm đó. Lúc này tiên giới đã bị vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ, tiên khí trong đó cũng tiêu tan không còn, chỉ còn sót lại một ít ở trên một số mảnh vỡ mà thôi.

Thân mình Vương Lâm đang nhanh chóng hạ xuống những mảnh vỡ này, được phóng to lên rất nhanh. Cuối cùng, Vương Lâm mới nhận thấy được rõ ràng mình rơi ở bên cạnh một mảnh vỡ.

Vừa rơi xuống, trong nháy mắt Vương Lâm vỗ túi trữ vật, trong tay hiện ra một cái chuông đồng. Vật này là một trong tam bảo của tu sĩ thượng cổ ở vùng đất của cổ thần đã được hắn luyện hóa, có thể biến hóa lớn nhỏ, vây khốn kẻ thù.

Sau khi rơi xuống đất, Vương Lâm kinh ngạc nhìn bốn phía, trong lòng cảm thấy chấn động.

Nơi đây không có một chút sức sống, trên mặt đất toàn là cỏ khô. Xa xa có một ngọn núi cao, chỉ có điều đỉnh núi lúc này chỉ còn có một nửa, vết cắt trơn nhẵn vô cùng, hiển nhiên là do pháp lực của người gây ra.

Dưới chân núi còn có một cung điện, nhưng dĩ nhiên toàn bộ đã sụp xuống, trở thành một đống hoang tàn. Một nửa ngọn núi kia lúc này đè lên phía trên cung điện, từ xa nhìn lại, một lớn một nhỏ giống như một tử mẫu liên sơn.

Trên mặt đất, nhìn qua có thể thấy được một vài hố to sâu không thấy đáy. Thậm chí có chỗ còn tràn ra một làn khí trắng bay giữa không trung.

Đây là một thế giới tĩnh mịch!

- Nơi này… là tiên giới?

Vương Lâm trầm ngâm một chút, thì thào nói.

Mặc dù đã biết tiên giới đã bị diệt. Nhưng giờ đây Vương Lâm đứng ở chỗ này lại cảm thấy có chút không thể tin được. Thời kỳ thượng cổ, khi bản lãnh đạt tới Hóa Thần Hậu Kỳ, có thể cảm nhận được sự kêu gọi của tiên giới, cho nên tiến vào tiên giới tu luyện. Tiên giới đối với hết thảy tu sĩ, là một thánh địa.

Thần thánh không thể bị xâm phạm!

Nhưng hiện tại, Vương Lâm nhìn bốn phía, hắn không khỏi trầm mặc. Hồi lâu sau, hắn hít một hơi thật sâu, ánh mắt dừng ở quần thể cung điện xa xa, thân mình khẽ động, bay về phía trước.

Mặc dù thoạt nhìn thì không xa, nhưng trong khi bay, Vương Lâm phát hiện trên không trung có một lực cản không thể nhìn thấy, khiến cho thuật phi hành khó đạt được tốc độ nhất định.

Sau một hồi lâu, Vương Lâm mới đi tới quần thể cung điện này. Đứng gần nhìn đống hoang tàn này, trong lòng Vương Lâm cực kỳ rung động.

Từ trong đống hoang tàn này, Vương Lâm có thể tưởng tượng được tiên giới năm đó giàu có cỡ nào. Vật liệu xây dựng cung điện này không ngờ đều là linh thạch.

Việc dùng linh thạch xây dựng lầu các Vương Lâm cũng đã từng gặp qua. Năm đó tại Sở quốc, nơi ở của Lý Mộ Uyển cũng là dùng linh thạch để dựng lên. Nhưng nơi đó so sánh với đống hoang tàn trước mắt thì vẫn còn kém rất xa như trời với đất vậy.

Vương Lâm từ xa nhìn lại quần thể cung điện lớn nhỏ này, không thể thấy được biên giới. Tuy nơi này giờ đây chỉ còn là đống hoang tàn, nhưng có thể tưởng tượng được năm đó nơi này làm cho người ta kinh ngạc đến thế nào.

Chẳng qua sau bao nhiêu năm, những linh thạch này dĩ nhiên đã mất toàn bộ tác dụng. Thậm chí ở một số chỗ khi đụng chân vào liền lập tức hóa thành những mảnh nhỏ tiêu tan không còn.

Vương Lâm than nhẹ, đây là tiên giới…

Đi bên trong đống hoang tàn, trong lòng Vương Lâm không khỏi dâng lên sự trầm mặc. Nơi này, một chút tiên khí hắn nghĩ phải có cũng không hề có, mà chỉ có một cảm giác bi ai.

Vương Lâm dừng bước ở chính giữa quần thể cung điện. Hắn kinh ngạc nhìn về phía trước, nơi đó là một khu vực rộng lớn bị lõm sâu xuống. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện đây là một dấu bàn tay!

Vương Lâm cảm thấy chấn động. Khi nhìn đến dấu tay này lập tức hắn nghĩ ngay đến dấu tay trên Vũ chi môn.

Một chưởng lực mà có thể ngay lập tức làm sụp đổ một khu vực rộng lớn này, nếu là ở Chu Tước Tinh, Vương Lâm tự nhận cũng có thể làm được. Nhưng phải biết rằng, nơi này là tiên giới.

Độ bền vững của tiên giới so với tu chân giới phải cao hơn gấp vô số lần. Hơn nữa sống ở nơi đây đều là những tu sĩ hùng mạnh bản lãnh từ Hóa Thần trở lên, thổ nạp tiên khí. Do vậy, dấu tay này phải có chút gì đó rất kinh khủng.

Lúc này Vương Lâm đến bên cạnh dấu tay ngồi xổm xuống. Tay phải nhấn lên trên một cái, lập tức một luồng khí chết người bỗng nhiên từ bên trong khuếch tán mà ra, trong nháy mắt chảy vào trong cánh tay Vương Lâm.

Sinh tử ý cảnh của Vương Lâm lập tức vận chuyển. Hồi lâu sau, hắn hít sâu, trong mắt lộ vẻ vô cùng sợ hãi.

Vừa rồi hắn phát hiện trong dấu tay này còn sót lại một ít khí tức, vì thế liền tự mình cảm ngộ một chút. Nhưng càng cảm ngộ hắn lại càng biết được đối phương hùng mạnh thế nào.

Vương Lâm đứng lên, ánh mắt chớp động, tay phải nâng lên cách không đặt lên trên dấu tay. Sau một hồi lâu, hắn lắc đầu, bỏ qua chỗ này, tiếp tục đi lại trong đống hoang tàn.

Sau một vài ngày đi lại trong đống hoang tàn này, Vương Lâm thấy được một tấm bia đá bị vỡ một mặt. Trên tấm bia đá này có khắc vài chữ to :

“Vũ chi đệ ngũ tiên vương ban cho Thiên Hoa tiên sĩ…”

Bên dưới có ghi khá rõ ràng, đại khái là nói hôm nay Thiên Hoa tiên sĩ lập được công lớn nên Vũ chi tiên vương lấy thần thông thuật chế tác cung điện này ban cho. Cung điện này dựa theo một trận pháp mà chế tác nên. Ở trong này tu luyện có thể đem về toàn bộ tiên khí trong vòng mười vạn dặm xung quanh để hấp thụ, hiệu quả tăng lên gấp đôi.

Vương Lâm xem hết một lượt, đáy lòng lại chấn động. Mặc dù hắn không biết tiên sĩ ở tiên giới thân phận như thế nào, nhưng hiển nhiên không thể sánh bằng tiên vương. Một tiên sĩ đã có thể sở hữu một quần thể cung điện khổng lồ như thế này, như vậy chỗ ở của tiên vương sẽ là như thế nào… …

Hắn đang định rời khỏi, bỗng nhiên ánh mắt chợt lóe lên, xoay mạnh người, đưa mắt nhìn chằm chằm lên tấm bia đá kia. Hắn cẩn thận nhìn qua một lượt, tấm bia đá này thoạt nhìn hết sức bình thường, không có điểm nào khác thường.

Nhưng ánh mắt của Vương Lâm lại lần lượt đảo qua từng chữ. Ngày đó Thiên Hoa tiên sĩ vì sao lại phải xây dựng cung điện ở nơi đây, hơn nữa tấm bia đá này vốn là loại bia đá làm mốc để cho người từ bên ngoài có thể nhìn thấy, nhưng vì sao phải đặt ở trong này.

Nơi đây là khu vực bên trong đống hoang tàn, tấm bia đá đặt ở trong này đúng là chẳng ra gì.

Vương Lâm nhướn mày, tay phải nâng lên cách không điểm một cái, một đạo chỉ khí trong nháy mắt bắn nhanh vào tấm bia đá. Lập tức cái khe trên tấm bia đá này trở nên lớn hơn.

Vương Lâm vỗ túi trữ vật, lập tức một đám phi kiếm xuất hiện. Được thần niệm của hắn khống chế, đám phi kiếm nhanh chóng đẽo gọt trên tấm bia. Từng trận âm thanh kim loại va chạm từ tấm bia truyền ra. Mặc dù đã qua rất nhiều năm, lại còn bị ảnh hưởng của chưởng lực kia làm cho hư hại, nhưng tấm bia đá này vẫn có một chút cứng rắn.

Hồi lâu sau, tấm bia đá này rốt cuộc cũng bị phi kiếm san bằng. Vương Lâm cúi đầu nhìn thật sâu vào phần cuối của tấm bia đá cắm trên mặt đất, lông mày nhăn lại. Vật này thoạt nhìn không có gì khác thường, nhưng Vương Lâm chung quy vẫn cảm thấy có chút không phù hợp.

Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, dùng đại thủ trảo hung hăng túm lấy phía trên, lập tức từng trận tiếng ầm ầm vang lên. Tấm bia đá này dưới toàn lực của Vương Lâm bị kéo lên từng chút từng chút một.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK