Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù là Thiên Ngưu thất huyệt hay là đệ tử thường trú tại Đan Hải cùng đều là những quân bài chưa lật của Đại Hồn Môn!

Nếu Đại Hồn Môn muốn thì thậm chí việc luyện chế Đan Hải cũng không đơn giản như vừa rồi! Lục Ma Châu dù có mạnh mẽ hơn nữa thì về phương diện tính toán dự đoán cũng không cách nào sánh được với lão tổ đời đầu tiên của Đại Hồn Môn trong vô số năm về trước!

Bởi vì lão tổ chính là truyền nhân của Đạo Thống, cùng sư môn với đương kim quốc sư Tiên Tộc hiện nay!

Ngọc giản của Thanh Ngưu lão tổ cũng không phải chỉ chuyển tới mình Vương Lâm mà còn đưa tới tổng cộng bốn vị trưởng lão trong Đại Hồn Môn!

Thu hồi ngọc giản, Vương Lâm đứng dậy, phất nhẹ tay áo, thong dong rời khỏi ngọn núi. Trong nháy mắt khi hắn đi ra ngoài, biển lửa bên ngoài ngọn núi lập tức ngưng tụ lại phía sau hắn, hóa thành hỏa bổn nguyên chân thân, chậm rãi dung hợp với cơ thể, không còn nhìn thấy nữa.

Bước tới nửa bước, thân thể Vương Lâm hóa thành một đạo cầu vồng hướng về phía sơn môn của Đại Hồn Môn.

Phía sau hắn cũng có một đạo cầu vồng gào thét, cùng với Vương Lâm một trước một sau bay thẳng tới sơn môn.

Tốc độ hai người đều cực nhanh, không bao lâu sau. Đạo cầu vồng kia liền lướt qua bên người Vương Lâm, đi tới ngoài sơn môn trước, hóa thành một nam tử trung niên mặc lục y.

Tướng mạo người này tầm thường, xoay người nhìn về phía Vương Lâm.

Vương trưởng lão, tại hạ là Lữ Văn Nhiễm!

Nam tử trung niên nhìn Vương Lâm đầy thâm ý, chậm rãi nói.

Thân thể Vương Lâm hạ xuống, thần sắc bình tĩnh nhìn về phía nam tử trung niên.

Lữ trưởng lão trông rất lạ.

Vương Lâm ở Đại Hồn Môn thời gian này ngoài những lão quái tu vi cao thâm ra thì hầu như đã có chút ấn tượng với tất cả trưởng lão. Mà nam tử trung niên này hắn lại mới gặp lần đầu tiên.

Ha ha, tại hạ trước đây được lão tổ an bài xuất ngoại nhiều năm, hôm nay cũng mới trở về không lâu, Vương trưởng lão tất nhiên là thấy ta lạ mặt.

Nam tử trung niên kia mỉm cười.

Đang nói chuyện thì lại có hai đạo cầu vồng từ trong sơn môn gào thét bay ra, ở trước mặt hai người hóa thành một nam một nữ. Nữ tử nọ chính là Viêm Loan, còn nam tử là một thanh niên mặc đạo bào.

Viêm Loan ra mắt Lữ trưởng lão. Không ngờ lần này lại được đồng hành với Lữ trưởng lão.

Viêm Loan dường như có quen biết với Lữ Văn Nhiễm, mỉm cười chào hỏi.

Có Viêm Loan trưởng lão và Hứa Đông Đức trưởng lão cùng đi là vinh hạnh của Lữ mỗ.

Lữ Văn Nhiễm cười ha hả nói.

Ra mắt Lữ trưởng lão.

Thanh niên mặc đạo bào kia thần sắc bình tĩnh, hướng về phía Lữ Văn Nhiễm ôm quyền, sau đó không hề nói thêm gì nữa, có vẻ là một người tính tình trầm mặc ít nói.

Vương Lâm nhìn ba người. Trong ba người này tu vi yếu nhất cũng là Không Kiếp sơ kỳ. Còn về Lữ Văn Nhiễm nọ thì đã đạt tới Không Kiếp trung kỳ, so với Thất Thải Tiên Tôn năm đó cùng tu vi nhưng cảm giác vẫn không bằng!

Có mặt ba người này sẽ tạo thành lực lượng vô cùng cường đại. So với bọn họ thì Vương Lâm với tu vi Không Linh đỉnh phong thật sự không đáng là gì.

Đồng thời khi Vương Lâm đánh giá ba người, ngoài Viêm Loan ra thì hai người khác cũng đang quan sát Vương Lâm. Mấy ngày nay Vương Lâm cũng có danh tiếng nhất định trong Đại Hồn Môn.

Người có thể liên tục xông lên hai tầng bảy, tám của Tàng Hồn Các không thể xem thường!

Ánh mắt Hứa Đông Đức đảo qua người Vương Lâm, nội tâm thầm nhủ.

Người này có thể an toàn thoát khỏi Đan Hải. Cũng dẫn động Đan Hải nổ sớm. Nhân vật như vậy tuyệt đối không thể nhìn bề ngoài...mà người này lại có thể từ Đan Hải trở về nhanh như vậy, tốc độ thật quá kinh người!

Ánh mắt Lữ Văn Nhiễm đảo qua người Vương Lâm. Hắn cũng là từ Đan Hải trở về, chẳng qua đó là do sử dụng Hành Đan trên tay Mạnh sư bá do lão tổ đời đầu tiên lưu lại. Hành Đan nọ là chí bảo của lão tổ, cực kỳ huyền diệu, tốc độ khó có thể tưởng tượng nổi.

Tốt lắm, mọi người đã đến đầy đủ. Chư vị, nhiệm vụ của chúng ta lần này là tới Thiên Ngưu đệ tam huyệt, đóng ở đó đối kháng với đợt xâm lấn này của Lục Ma Châu. Chuyến này ra đi sinh tử khó lường... Tất cả mọi người phải cẩn thận hành động!

Lữ Văn Nhiễm hít sâu một hơi, hướng về phía ba người Vương Lâm ôm quyền nói.

Vương Lâm trầm mặc. Viêm Loan và Hứa Đông Đức kia cũng không mở miệng, chỉ gật đầu. Sau đó bốn người hóa thành bốn đạo cầu vồng hướng về phía xa bay đi, rời khỏi Đại Hồn Môn.

Đội ngũ như bọn họ trong mấy ngày này bay ra khỏi Đại Hồn Môn không ít, toàn bộ đều nhận lệnh của lão tổ, đi tới thủ tại các điểm khác nhau!

Tốc độ bốn người cực nhanh, đứng đầu là Lữ Văn Nhiễm, tu vi đạt tới Không Kiếp trung kỳ, lao đi như có tiếng sấm vang lên, ầm ầm truyền ra.

Còn về Viêm Loan và Hứa Đông Đức thì tu vi cũng không tầm thường, tốc độ không chậm.

Chỉ có mình Vương Lâm là tốc độ về lâu dài không thể so sánh với ba người này. Ánh mắt hắn lóe lên, triệu hồi Văn Thú, khoanh chân ngồi trên lưng nó, xé gió lao đi.

Văn Thú vừa xuất hiện liền khiến ba người nhìn lại. Đều nhận thấy Văn Thú bất phàm.

Tốc độ của mãnh thú này của Vương trưởng lão có thể so với một tu sĩ Không Kiếp rồi, không biết lấy được từ nơi nào?

Lữ Văn Nhiễm mỉm cười hỏi.

Lời nói của hắn cũng khiến hai người Viêm Loan và Hứa Đông Đức chú ý.

Có được từ quê hương ta.

Vương Lâm nói năng ngắn gọn. Bình tĩnh nói.

Hả? Không biết quê hương Vương trưởng lão ở nơi nào?

Lữ Văn Nhiễm như cảm thấy hứng thú hỏi.

Lữ trưởng lão!

Vương Lâm nhướng mày, nhìn Lữ Văn Nhiễm một cái.

Lữ Văn Nhiễm biết là mình lỡ lời, mỉm cười không hỏi tới nữa nhưng trong lòng lại thầm hừ lạnh. Bốn người trầm mặc bay đi, toàn lực phi hành. Sau bảy ngày phi hành, Lữ Văn Nhiễm vung tay, trong tay có thêm một ngọc giản, cẩn thận quan sát vài sau đó liền chỉ xuống phía dưới.

Chính là nơi này rồi. Nơi là địa điểm năm đó lão tổ đời đầu tiên của Đại Hồn Môn ta dùng đại thần thông tạo thành một truyền tống trận, có thể trực tiếp truyền tống người tới rất gần Thiên Ngưu đệ tam huyệt, rất dễ sử dụng. Lúc này Lữ mỗ mang mệnh lệnh của lão tổ, có thể dùng trận pháp này.

Lữ Văn Nhiễm vừa nói, thân thể liền nhoáng một cái lao thẳng xuống phía dưới.

Nơi này là một vùng núi non tràn ngập, bên trong có một sơn cốc. Lữ Văn Nhiễm theo vị trí ghi trong ngọc giản, bước vào trong sơn cốc. Ba người Vương Lâm tùy ý đi theo.

Một lát sau, bên trong sơn cốc truyền ra uy áp mênh mông, có những tiếng ầm vang ngập trời vọng ra. Một vùng ánh sáng chói mặt chợt bùng lên, duy trì nửa canh giờ mới từ từ tiêu tán.

Bên trong sơn cốc lúc này không còn một bóng người, ở cách nơi này một đoạn đường phải phi hành mấy tháng, bên cạnh Cực Thiên thảo nguyên, thiên địa vặn vẹo, tầng mây cuồn cuộn, trong nháy mắt có ánh sáng chói mắt tỏa ra. Trong ánh sáng này, thân ảnh mấy người Vương Lâm từ từ huyễn hóa ra.

Ánh sáng kia biến mất, Vương Lâm xoay người nhìn về hướng Đại Hồn Môn, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng.

Loại truyền tống trận này nguyên lý cực kỳ thâm ảo...

Tiên Cương đại lục có truyền tống trận, điểm này Vương Lâm cũng không kinh ngạc. Dù sao thì Tiên Cương đại lục rất lớn, nếu không có truyền tống trận mà chỉ phi hành thì thời gian sẽ rất lâu.

Chỉ là không biết có loại truyền tống trận giữa các châu lục hay không. Nhưng theo đạo lý mà nói thì truyền tống trận loại này dù có cũng rất khó mở ra!

Ngọc giản trong tay Lữ Văn Nhiễm hóa thành từng điểm sáng tiêu tán. Vương Lâm dù không biết trong ngọc giản này tồn tại lực lượng gì nhưng đủ để chống đỡ một lần truyền tống ở khoảng cách xa như vậy thì hẳn thứ này ở Đại Hồn Môn cũng không nhiều lắm!

Đó cũng là lý do chỉ ở thời khắc mấu chốt mới có thể vận dụng truyền tống trận này. Loại tiêu hao này sợ là một tông môn cũng không thể thừa nhận được.

Trên thực tế Vương Lâm đoán cũng chính xác. Đại Hồn Môn không phải không có truyền tống trận mà mỗi lần sử đụng đều phí tồn cực lớn, khó có thể tưởng tượng nổi. Cho nên Đại Hồn Môn dù có nhiều tích trữ thì cũng không thể dùng vượt quá trăm lần trong một ngàn năm!

Lúc bốn người xuất hiện đã là lúc hoàng hôn, ánh mặt trời vàng óng ả chiếu trên thảm cỏ xanh khiến cho Cực Thiên thảo nguyên tươi đẹp kỳ dị.

Nơi này chính là Thiên Ngưu đệ tam huyệt, ở nơi này Đại Hồn Môn ta bố trí một tòa Địa Cung, giờ phút này có không ít tu sĩ các tông phái phụ cận chạy tới, còn có rất nhiều tán tu ở nơi này.

Lữ Văn Nhiễm chậm rãi nói, thân thể nhoáng lên một cái, hạ xuống mặt đất, đảo mắt một cái liền biến mất. Dung nhập vào trong nền đất.

Viêm Loan và Hứa Đông Đức theo sau, cùng nhau biến mất. Vương Lâm hơi trầm ngâm, cũng dung nhập vào mặt đất, biến mất hoàn toàn.

Bốn người ở sâu trong nền đất lao đi. rất nhanh đã đi tới sâu không biết bao nhiêu trượng trong nền đất. Chỉ thấy ở nơi này có một tòa động phủ khổng lồ. Mà gọi là động phủ thì thà gọi là một quần thể cung điện còn hơn!

Bên ngoài quần thể cung điện này có tầng tầng lớp lớp cấm chế phòng hộ. Nếu không phải bốn người là trưởng lão Đại Hồn Môn, có lệnh bài tiến vào thì sợ rằng một bước cũng khó đi.

Chiếm cứ một phạm vi lớn trong quần thể cung điện này là gần một vạn tu sĩ. Đám tu sĩ này phần lớn đều là tán tu phụ cận, sau khi nhận được lệnh của Đại Hồn Môn liền lập tức mang người tiến vào.

Bốn người Vương Lâm vừa mới tới gần, lập tức từ trong cung điện truyền ra từng tràng cười sang sảng. Chỉ thấy mấy đạo cầu vồng gào thét lao ra, hóa thành ba lão già. Mấy lão già này vội vàng ôm quyền.

- Lữ huynh, ngàn năm từ biệt, ngươi rốt cuộc cũng tới rồi!

- Chu huynh, sau khi nhận lệnh của lão tổ, Lữ mỗ đã dùng tốc độ nhanh nhất để tới đây, sợ rằng chậm trễ. Cũng may nơi này còn chưa xuất hiện tu sĩ Lục Ma Châu.

Lữ Văn Nhiễm có quen biết với lão già này, nghe vậy mỉm cười trả lời.

Hai lão già khác cũng đều hướng về phía Viêm Loan và Hứa Đông Đức ôm quyền, giống như đã từng gặp mặt, thần sắc có vẻ khách khí.

Chỉ có mình Vương Lâm là tu vi kém hơn, mấy lão già này không mấy coi trọng, chỉ hơi gật đầu rồi không nhìn tới nữa.

Thần sắc Vương Lâm bình thản. Ba lão già này tu vi hơn hắn, trong đó có hai người đạt tới Không Huyên trung kỳ. Lão già họ Chu kia tu vi hơi cao hơn, mơ hồ đạt tới trình độ sáu bảy lên Huyền Kiếp, không sai biệt lắm so với Đỗ Thanh.

Viêm Loan và Hứa Đông Đức trưởng lão các người đã gặp rồi. Vị này chính là Vương trưởng lão mới gia nhập Đại Hồn Môn ta, lúc này tới đây góp sức chống Lục Ma Châu xâm lấn.

Lữ Văn Nhiễm chỉ về phía Vương Lâm, giới thiệu với ba người.

Đám tu sĩ các tông môn phụ cận đều nhìn về hướng đám người Lữ Văn Nhiễm, thần sắc cung kính.

Nghe thấy Lữ Văn Nhiễm giới thiệu như vậy, ba lão già kia trong lòng thầm kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía Vương Lâm. Ba người vốn cho rằng Vương Lâm chỉ là một đệ tử, không ngờ rằng hắn lại là một trưởng lão.

Giờ phút này họ mỉm cười ôm quyền, thoạt nhìn cực kỳ khách khí nhưng trên thực tế sau khi ôm quyền thì quên luôn Vương Lâm, tiếp tục bắt chuyện với đám người Viêm Loan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK