Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quái nhân đang đứng trên mặt đất liền biến sắc, không chút do dự kéo tất

cả chín tấm phù xuống. Chín loại khí liền hiện lên quanh thân thể hắn.

Hắn nhanh chóng từ dưới đất vọt lên, nhảy tới vị trí của Vương Lâm,

không thèm để ý, xuyên qua vòng sáng màu đỏ, ôm lấy Vương Lâm, nhanh

chóng hạ xuống.

Khi đối phương xuất hiện, trong nháy mắt, Vương Lâm đã tỉnh táo lại. Hắn

thấy sự sợ hãi trong mắt của quái nhân, đồng thời cũng phát hiện ra dị

biến trên bầu trời nên cũng không nói tiếng nào, để mặc cho đối phương

kéo xuống.

Sau khi hai người xuống đến đất, quái nhân lập tức kết ấn. Một dòng suối

đen chợt xuất hiện bên ngoài pho tượng, quái nhân liền kéo Vương Lâm

nhanh chóng chui vào bên trong.

Cùng lúc đó, tám luồng ánh sáng biến mất, pho tượng từ từ chui xuống lòng đất.

Lúc này, từ cái quan tài giữa không trung, thân ảnh một nam tử giống như

một cái xác khô dần dần ngưng tụ. Nét mặt hắn lạnh như băng. Bên cạnh

hắn, thi mị đang đứng cạnh, toàn thân nó tỏa ra mùi xác thối, ánh mắt lộ

vẻ tham lam.

Nam tử nhìn chằm chằm cái pho tượng đang từ từ chui xuống lòng đất. Thần

thức mạnh mẽ của hắn nháy mắt bao trùm toàn bộ đống đổ nát, dò xét một

chút. Cuối cùng, ánh mắt hắn lại chăm chú nhìn vào pho tượng.

Lúc này, Vương Lâm bị quái nhân kéo vào trong pho tượng, ánh mắt chớp

chớp, sử dụng thần thức đảo qua một lượt, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Không gian bên trong pho tượng cũng không lớn. Bên trong có những tinh

thể màu trắng đáng trôi nổi. Ở giữa có một pho tượng người bằng đá, màu

đen đang khoanh chân ngồi.

Diện mạo của pho tượng đó cũng giống hệt như pho tượng to lớn. Quanh pho

tượng có một làn quang mang màu tím phát ra ánh sáng, chiếu vào một vài

vị trí bên trong pho tượng to.

Ngay sau đó, một bức màn sáng chợt xuất hiện bên trong pho tượng. Màn

sáng chớp chớp vài cái, rồi hiện lên quang cảnh bên ngoài pho tượng.

Thông qua bức màn sáng, Vương Lâm thấy rõ được tất cả những thứ bên

ngoài. Nhìn sang, nét mặt quái nhân lúc này đang rất sợ hãi, nhưng trong

mắt lại lộ rõ sự cừu hận.

Nam tử đứng ở ngoài, nhìn chằm chằm vào pho tượng, bình thản nói:

- Chủ nhân! Trăm năm thoáng cái đã qua. Lần này, ngươi chạy không thoát được nữa đâu.

Vương Lâm hít một hơi thật sâu, quay đầu lại, nhìn quái nhân chằm chằm, nói:

- Ngươi là chủ nhân của hắn?

Ánh mắt quái nhân ngơ ngác nhìn Vương Lâm. Đúng lúc này, ánh mắt Vương

Lâm chợt lóe lên tia sáng. Hắn há mồm phun ra một đạo lục quang. Đạo lục

quang vừa xuất hiện liền lóe lên một cái lao thẳng về phía người đá.

Trong nháy mắt, một luồng tử khí từ trong tượng đá lan ra. Tiểu kiếm màu

xanh chợt thuấn di, xuyên qua tử khí, đâm trúng vào người đá.

Nhưng tiếng động vang lên liên tiếp, một cái quang cầu nhanh chóng từ

trong người đá bay ra. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tay phải điều khiển

phi kiếm một lần nữa thay đổi phương hướng, đuổi theo quang cầu.

Lúc này, quái nhân mới có phản ứng. Ánh mắt nó lộ vẻ lo lắng nhìn chằm

chằm vào Vương Lâm có chút phẫn nộ, chỉ phi kiếm rồi kêu oa oa vài

tiếng.

Vương Lâm ngẩn người. Đúng lúc này, một giọng nói gấp gáp từ trong quang cầu truyền ra.

- Tiểu hữu chớ nên xúc động. Lão phu không có ác ý. Ta mới là chủ nhân

của kẻ bên ngoài. - Cùng lúc đó, vô số quang điểm từ bốn phương tám

hướng tụ lại, dung hợp vào trong quang cầu, hình thành một người chỉ cao

khoảng chừng một thước, xuất hiện trước mặt Vương Lâm.

Thần thái người đó suy yếu, ánh sáng toàn thân ảm đạm. Thoạt nhìn giống

như một tên đồng tử. Lúc này, hắn vừa cố gắng né tránh phi kiếm vừa chắp

tay thi lễ với Vương Lâm.

Quái nhân phẫn nộ hét lớn một tiếng, tiến lên chặn lấy phi kiếm.

Trong lúc đối phương mở miệng nói chuyện, Vương Lâm liền lui lại sau vài

bước, vung tay lên, tiểu kiếm bay về phía sau lưng hắn, mũi kiếm vẫn

chỉ về phía đối phương.

Quái nhân tới bên cạnh người đó, quay đầu căm tức nhìn Vương Lâm, trong

miệng nói oa oa vài tiếng, rồi lại gầm rú lên mấy câu, ánh mắt lộ vẻ

thất vọng.

Người đó cười khổ, thân thể nhẹ nhàng bên lên, ngồi trên vai quái nhân. Vỗ vỗ quái nhân một cái, nói:

- A ngốc! Không được vô lễ với khách nhân.

Ánh mắt quái nhân lập tức hòa hoãn, nhưng vẫn cảnh giác nhìn Vương Lâm.

Người đó thở dài, nhìn Vương Lâm, ôn hòa nói:

- Tiểu hữu không cần phải động thủ, lão phu...

Lão chưa nói dứt, thì bên ngoài pho tượng, nam tử đã lẩm bẩm mấy từ cổ

quái. Trong nháy mắt toàn thân pho tượng chấn động, dừng lại không chui

xuống nữa.

Nét mặt người đó khẽ biến, hai tay bắt quyết, phun ra một đạo tử khí.

Luồng khí vừa xuất hiện liền lập tức dung nhập vào bốn phía quanh vách

pho tượng.

Hai mắt của pho tượng liền tỏa ra quang mang màu tím, tiếp tục chui xuống.

Nam tử hừ lạnh một tiếng, bàn tay cách không chộp một cái. Pho tượng lại

chấn động, từ từ đứng im. Ngay sau đó, hắn liên tục xuất ra vô số thủ

ấn phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Nhưng pho tượng vẫn đứng sừng sững tại

chỗ.

Lúc này, trong pho tượng, người đó thở phào nhẹ nhõm, nét mặt có vẻ uể oải nói với Vương Lâm:

- Dưới sự công kích của a Mộc, pho tượng này có thể chịu được nửa canh giờ. Cũng đủ cho ta nói rõ với tiểu hữu.

Vương Lâm không nói tiếng nào, nhìn chăm chú vào đối phương.

- Lão phu là Ngô Vũ! Không biết tiểu hữu có nghe nói tới Thi Âm tông hay không? - Người đó thở dài, nói.

Vương Lâm thản nhiên, nhìn thanh tiểu kiếm đang bay quanh mình, lắc đầu.

Ngô Vũ cười khổ, nói:

- Tiểu hữu không cần phải để phòng như thế. Nguyên Anh của lão phu đã

xuất thể, qua mấy trăm năm không ngừng hao tổn nguyên khí nên đã yếu lắm

rồi. Vì vậy cũng chẳng có gì uy hiếp đối với ngươi. Nhưng vừa rồi,

thanh phi kiếm của ngươi suýt chút nữa thì lấy đi tính mạng của lão phu

rồi đấy.

Vương Lâm chớp chớp hai mắt, trầm ngâm một chút nói:

- Người bên ngoài là ai? Ngươi là chủ nhân của hắn?

Ánh mắt Ngô Vũ có chút bất đắc dĩ, nói:

- Hắn là thi khôi của lão phu. Lão phu vốn là một trong những lão tổ của

Thi Âm tông. Thi Âm tông có một phương pháp tu luyện đặc biệt. Tất cả

đệ tử nhập môn phải tìm kiếm một cái thi thể để luyện thành thi khôi của

bản thân. Cùng với sự tăng tiến của bản thân, thi khôi cũng trở nên

mạnh mẽ hơn.

Hai mắt Vương Lâm chớp chớp, nói:

- Thi khôi của ngươi đã phản bội?

Ngô Vũ cười khổ, gật đầu nói:

- Đúng thế. Nếu có công pháp tu luyên khống chế thì thi khôi cả đời sẽ

không phản bội. Nhưng đáng tiếc ba trăm năm trước, lão phu mang nó tới

đây vốn định dựa vào khí âm hàn ở nơi này để đột phá Nguyên Anh. Nhưng

đáng tiếc lại bị thất bại trong gang tấc. Thi khôi nhân lúc ta bị trọng

thương, tâm thần bị chấn động đã chạy thoát khỏi sự khống chế của ta.

Lúc này, sự rung động của pho tượng càng lúc càng mạnh. Ánh mắt Ngô Vũ có phần lo lắng, nói nhanh hơn:

- Lúc đó, do ta muốn bế quan trị thương nên không thể đi đuổi theo. Hơn

trăm năm sau, khi thương thế của ta chuyển biến tốt đẹp liền đi tìm nó.

Nhưng không biết, nó có được cơ duyên gì mà lại sinh ra thần trí. Thậm

chí còn vượt qua ta đạt tới Nguyên Anh trung kỳ.

Ta không địch lại nên phải để Nguyên Anh ly thể, may mắn chạy thoát.

Nguyên Anh bị trọng thương nên chỉ ẩn nấp trong pho tượng này không dám

đi ra ngoài. Cái thi mị bên ngoài kia chính là thân thể của ta. Không

ngờ dưới tác dụng của khí âm hàn cũng có thể sinh ra thần trí. Ôi!

Vương Lâm cười lạnh nói:

- Ngươi định lừa ta phải không? Như ngươi nói nếu thi khôi đã sinh ra thần trí, tại sao không bỏ đi mà lại vẫn muốn tìm ngươi?

Ngô Vũ cười khổ, do dự một chút, nói:

- Tiểu hữu không biết. Thực ra chuyện này có liên quan đến bí mật của

Thi Âm tông chúng ta. Mặc dù thi khôi có thể thoát khỏi sự khống chế

của, nhưng dù sao nó đã bị ta tế luyện mấy trăm năm, tâm thần tương

thông. Nếu hắn rời khỏi ta quá trăm dặm lập tức sẽ tan thành mây khói.

Chỉ có một phương pháp duy nhất để giải quyết vấn đề này đó chính là

nuốt Nguyên Anh của ta, phá đi phong ấn của ta trong cơ thể. Từ đó, hắn

mới có thể thoát được sự trói buộc của ta.

Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, nói:

- Mấy trăm năm qua, hắn vẫn không tìm được ngươi?

Ngô Vũ sờ sờ bức vách của pho tượng, nói:

- Trong lúc ta bỏ chạy vô tình đi vào trong pho tượng này. Trên pho

tượng có ẩn chứa một thứ lực lượng thần kỳ, có thể che giấu hơi thở của

ta. Vì vậy, dưới sự che chở của pho tượng, ta mới có thể sống sót.

Mặt khác, sau khi thi khôi đột phá tới Nguyên ANh trung kỳ, không biết

vì sao, sau mỗi lần ra ngoài hoạt động lại phải nghỉ ngơi một lần. Mỗi

lần nghỉ ngơi đều phải tới trăm năm. Đó cũng là một trong những nguyên

nhân, mà ta không bị cắn nuốt nguyên anh.

- Vậy tại sao ngươi không nhân lúc nó nghỉ ngơi mà bỏ đi? - Ánh mắt Vương Lâm vẫn bình thản, hỏi.

- Ta đã thử vô số lần, nhưng trong rừng cây bị một làn sương mù bao phủ.

Thứ sương mù đó với thân thể của Nguyên Anh có tác dụng ăn mòn. Cho dù

ta chỉ dính vào một chút cũng không thể chịu nổi. Vốn thi khôi không thể

tìm được ta. Nhưng đáng tiếc, lần này thân thể của ta lại nảy sinh thần

trí, nên bằng vào sự cảm ứng của thân thể, nó mới tìm được đến đây.

Hơn nữa, a Ngôc tốt bụng vì ngươi mới mở pho tượng ra. Từ đó, mới dẫn

đối phương tới đây. Ôi! Đây đúng là kiếp số, không thể trách được ai. -

Ngô Vũ mỉm cười nhìn Vương Lâm nói tiếp.

- Tiểu hữu! Ngươi và a Ngốc gặp nhau, hắn đã nói cho ta biết rồi. Nếu là

ba trăm năm trước, ta mới bị nhốt ở đây thì khi nhìn thấy ngươi, chắc

chắn sẽ tìm mọi cách để đoạt lấy thân thể. Nhưng bây giờ, ta đã lãng phí

một cơ hội đoạt xá trên người a Ngốc. Trừ khi có thể đạt tới Nguyên Anh

trung kỳ, nếu không không thể đoạt xá lần nào nữa.

Vương Lâm đối với những điều người đó nói cũng chẳng hề tin tưởng. Nhưng

nét mặt hắn vẫn thản nhiên, liếc mắt nhìn quái nhân một cái, nói:

- Hắn là a Ngốc?

Ngô Vũ gật đầu nói:

- Tiểu hữu! Ta phát hiện được a Ngốc ở bên trong pho tượng. Lúc đó, hắn

đang ngủ say, ta vốn muốn đoạt xa. Nhưng đáng tiếc, trong cơ thể hắn lại

có một thứ lực lượng hủy thiên diệt địa. Ta đoạt xá thất bại nên mới để

lại trong cơ thể a Ngốc phân nửa tinh khí của Nguyên Anh, cố gắng thoát

ra. Có điều, cũng nhờ như thế, khi a Ngốc tỉnh lại chợt sinh ra một cảm

giác khó hiểu đối với ta. Vì vậy mà cùng ta nương tựa lẫn nhau để sống.

Từ sau lần đó, ta biết rằng cả đời này của ta chỉ sợ không còn cơ hội để

bỏ đi nữa. Mãi cho đến khi a Ngốc nói với ta là đã gặp ngươi...

Nói tới đây, hai mắt Ngô Vũ hiện lên sự hưng phấn.

Vương Lâm không nói gì, lẳng lặng nhìn đối phương.

Nét mặt Ngô Vũ lộ vẻ cầu khẩn, nói:

- Lão phu khẩn cầu tiểu hữu, giúp ta...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK