Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bản mệnh tinh huyết màu vàng bay ra từ mi tâm của Thượng Quan Mặc tỏa ra

ánh hào quang dìu dịu. Vương Lâm thản nhiên nhìn Thượng Quan Mặc, tay

phải vẫy nhẹ. Giọt bản mệnh tinh huyết lập tức bay vào trong lòng bàn

tay hắn.

Vương Lâm không nghĩ ngợi gì nuốt luôn vào miệng. Bản mệnh tinh huyết

lập tức tiến vào thức hải của hắn, bị Cực cảnh thần thức bao lấy. Từ bây

giờ, hắn chỉ cần niệm chú là Thượng Quan Mặc sẽ chết ngay tức khắc.

Tương tự, nếu như Vương Lâm chết thì đối phương cũng không thể thoát

được tử vong.

Trên thực tế bản mệnh tinh huyết không khác so với cấm chế. Chỉ có điều

cấm chế có tác dụng trực tiếp hơn. Thức hải của con người xem có vẻ chắc

chắn nhưng trên thực tế lại vô cùng mỏng manh. Nếu như nuốt quá nhiều

bản mệnh tinh huyết rất có thể sẽ khiến cho thức hải bị hỗn loạn, dẫn

tới hậu quả đáng sợ không thể tưởng tượng được.

Vì vậy bản mệnh tinh huyết có một sự hạn chế nhất định, không thể khiến

đại bộ phận tu sĩ vì thế mà vui sướng. Có tới hàng ngàn loại cấm chế có

thể đạt được hiệu quả tương tự so với bản mệnh tinh huyết.

Ngoài ra còn một điểm nữa là bản mệnh tinh huyết phải là do tu sĩ can

tâm tình nguyện xuất ra. Nếu như dùng sức mạnh cưỡng ép thì trừ khi

người đó có được đại thần thông. Nếu không, cho dù có muốn cũng không

thể lấy nó ra được.

Thượng Quan Mặc cũng là vạn bất đắc dĩ, hắn biết rằng đối phương sẽ

không dễ dàng buông tha. Thậm chí, người ta có thể sẽ đặt một số Cấm chế

lợi hại lên cơ thể mình. Vì vậy trong khi hắn khẩn cầu đối phương nhận

hắn làm đệ tử đã chuẩn bị tâm lý rồi. Việc bái sư này thực tế chỉ là cái

cớ để hắn tìm lối thoát thân mà thôi.

Nhưng hắn không thể ngờ được đối phương không hề động lòng. Rơi vào bước

đường cùng, để bảo toàn tính mạng mới chủ động hiến ra bản mệnh tinh

huyết. đợi sau khi đối phương thu nhận, nỗi hoang mang trong lòng hắn

mới bớt đi một chút.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn hắn, quay người đi, nói với Mộc Nam:

- Tiếp tục dẫn đường.

Từ khi Vương Lâm giết chết Trưởng lão của Đấu Tà phái, trong lòng hắn đã

hạ quyết tâm, không thể mềm lòng được. Nếu như giết một kẻ bình thường

của Đấu Tà phái thì cũng dễ giải quyết, nhưng giết trưởng lão thì chắc

chắn đối phương sẽ truy cứu đến cùng. Giờ đây Vương Lâm đã không còn là

một thiếu niên thôn dã, mộc mạc, chất phác như ngày xưa nữa rồi. Bất

luận là tâm tính hay là phương thức hành xử đều lão luyện hơn xưa rất

nhiều.

Năm đó giết chết Đằng Lệ đã dẫn tới một loạt chuyện không hay. Vì vậy,

từ đó khiến Vương Lâm hạ quyết tâm nếu như đã giết một người thì để loại

bỏ hậu hoạn, có giết thêm mười người nữa cũng chẳng sao. Chính vì thế

mà hắn mới quyết định tận diệt Đấu Tà phái.

Chỉ có diệt Đấu Tà phái mới có thể ngăn chặn được những hậu họa sau này.

Nghĩ như vậy nên Vương Lâm kéo Lý Mộ Uyển, thân mình vọt lên. Đồng

thời, dẫn lực thuật hóa thành hai cánh tay to tóm lấy Mộc Nam, Mộc Bắc

bay về phía trước.

Sắc mặt hai huynh đệ này tái mét, nhưng không dám kêu ca nửa lời. Bọn họ vội vàng ổn định thân hình, cúi đầu đi trước dẫn đường.

Về phần Thượng Quan Mặc… Lúc này, hắn mới lau mồ hôi trên trán theo sát

sau đó. Hắn cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng không dám biểu lộ ra

mặt. Sợ sát tinh lại nổi sát tâm.

"Tử chú thuật…nhất định là hắn sử dụng Tử chút thuật. Người có thể luyện

được loại công pháp độc ác thế này chắc chắn không phải người bình

thường." - Thượng Quan Mặc nghĩ thầm trong lòng, thỉnh thoảng lại nhìn

trộm Vương Lâm.

Trong lòng Lý Mộ Uyển xuất hiện một cái cảm giác không thể nói thành

lời. Nàng ngước đầu nhìn Vương Lâm. Có nằm mơ, nàng cũng không ngờ được

đối phương quả nhiên đã đạt đến Kết Đan kỳ. Hơn nữa tất cả những việc

xảy ra trên đường đều ứng với lời nói trước khi hắn rời khỏi động.

"Dưới Nguyên Anh kỳ, không có địch thủ."

Nghĩ lại cuộc sống ở Tu Ma Hải mấy năm qua, Lý Mộc Uyển có cảm giác như

trong mơ vậy. Tất cả những điều đó khác xa với cuộc sống trước đây của

nàng.

Trước kia Lý Mộ Uyển nếu không phải là thổ nạp thì cũng luyện đan dược,

hiếm lắm mới ra ngoài một lần. Mà mỗi khi ra ngoài, ca ca của nàng cũng

sẽ đi cùng. Có ca ca bảo vệ gần như không có nguy hiểm gì xảy ra.

Thêm vào đó nàng là người có thiên tư thông minh. Đặc biệt là trong

luyện đan và trận pháp thì đúng là một thiên tài. Nàng được trưởng bối

của Lạc Hà môn yêu mến. Trong môn phái cũng không ít người theo đuổi

nàng. Chỉ có điều những người đó không thể làm cho nàng động lòng.

Lần đầu tiên gặp Vương Lâm, nàng đã coi thường hắn, suýt chút nữa thì

mắc phải sai lầm. Bây giờ nghĩ lại nếu như lúc đó đánh nhau với hắn cho

dù có là ca ca nàng cũng không phải là đối thủ của Vương Lâm. Nàng biết

bây giờ kết cục duy nhất của những người kia sẽ là bị giết sạch. Thậm

chí, ngay cả một người có dung nhan xinh đẹp như nàng cũng chẳng khiến

đối phương thương hại.

"Hắn là một người vô tình…" Lý Mộ Uyển nhìn Vương Lâm, trong lòng thở

dài. Mấy năm nay nàng hoàn toàn tin tưởng đối phương không thể có những ý

nghĩ hạ lưu đối với mình. Bởi trong mắt hắn, mình chẳng qua chỉ là một

cái lò luyện đan di động mà thôi.

Trong lòng Lý Mộ Uyển nổi lên sự chua xót, cảm giác này càng ngày càng

tăng, cuối cùng tỏa ra khắp thân thể. Vương Lâm trong lúc cấp tốc phi

hành, chau mày nhìn Lý Mộ Uyển lạnh lùng nói:

- Cô không cần quá lo lắng. Đợi sau khi ta giải quyết xong chuyện này sẽ đưa ngươi tới Hỏa Phần minh.

Sắc mặt Lý Mộ Uyển càng thêm tái nhợt. Nàng cắn nhẹ vào môi, xoa trán một cái.

Hai người cùng lâm vào im lặng. Bỗng nhiên hai huynh đệ Mộc Nam, Mộc Bắc

đang đi phía trước chợt đứng lại. Sắc mặt bọn họ bất định. Từ trong

sương mù xuất hiện trước mặt bọn họ là hàng trăm tu sĩ. Tất cả đều chăm

chú nhìn vào cái chữ "Tru" đỏ như máu trên đỉnh đầu Vương Lâm. Ánh mắt

bọn họ không thể che dấu sự thèm muốn. Chỉ có điều trong ánh mắt thèm

muốn đó lại ẩn chứa một chút e ngại. Vương Lâm đưa con mắt lạnh lùng

nhìn xung quanh, bình thản nói:

- Đi tiếp đi! Ai dám cản, giết.

Thượng Quan Mặc vội vàng đáp lời. Trong lòng hắn thầm nghĩ cơ hội đã

đến. Lần này nhất định phải thể hiện mình thật tốt. Nghĩ tới đó, hắn

liền vọt tới, đứng bên cạnh Mộc Nam, Mộc Bắc, cười sằng sặc nói:

- Bọn tiểu tốt Trúc Cơ kỳ. Các ngươi nghe thấy rồi đó, ai dám ngăn cản, chết.

Tất cả tu sĩ đều tránh sang một bên nhường đường cho đám người đi qua.

Những tên tu sĩ đó vốn không định động thủ, mà chỉ muốn nhìn xem người

được tuyên truyền thành Vạn Ma Bách Nhật Tru Sát Lệnh thông tập như thế

nào.

Đặc biệt là đằng sau, Vương Lâm dùng long cân trói mười thi thể, càng

khiến người ta ớn lạnh, cho dù là muốn động thủ cũng phải do dự một

chút.

Chỉ có điều tin Tru Sát Lệnh lan truyền quá nhanh, phàm là người trong

giới tu chân hầu như không ai không biết chuyện này. Người người đổ ra

dò la thông tin. Dần dần, số lượng tu sĩ bay trong không trung càng ngày

càng nhiều.

Trên đường đi, đám người Vương Lâm gặp rất nhiều tu sĩ. Do số lượng tu

sĩ quá nhiều vì vậy tốc độ khó tránh khỏi chậm xuống. Vương Lâm thấy bực

mình, hừ lạnh một tiếng. Nhìn thấy ánh mắt thèm muốn của đám tu sĩ

khiến sát tâm trong hắn dần nổi lên.

Hơn nữa, còn có rất nhiều tu sĩ đi theo đằng sau. Ánh mắt bọn họ không hề có chút hảo ý.

Mộc Nam và Mộc Bắc trong lòng có chút sợ hãi. Tuy hai người đều là tu sĩ

Kết Đan kỳ nhưng trên đường gặp không ít tu sĩ có tu vi cao hơn, thậm

chí có những người chỉ nghe danh chứ chưa hề gặp mặt cũng lần lượt xuất

hiện. Bọn chúng đều bám theo họ ở phía sau.

Điều này khiến cho hai người kinh hãi. Không nói bọn họ mà ngay cả

Thượng Quan Mặc cũng không khỏi kinh sợ. Hắn thầm nhủ: nếu cứ tiếp tục

thế này thì sẽ khiến tu sĩ trong ngoài Nam Đấu thành chú ý, đến khi đó

khó nói được sẽ có tu sĩ Nguyên anh kỳ xuất hiện hay không.

Trong lòng hắn cảm thấy lo lắng, nghĩ thầm tại sao sát tinh kia vẫn chưa

ra tay. Nếu như là hắn, hắn đã sớm ra tay từ lâu rồi. Chỉ có thể lấy sự

ác độc ra uy hiếp mới có thể phá giải được tình hình này. Nếu không khi

đám tu sĩ kéo đến càng lúc càng đông, sẽ gặp rất nhiều phiền toái.

Bốn xung quanh đều là tu sĩ. Lý Mộ Uyển có chút sợ hãi, nhưng sau khi

nhìn Vương Lâm, nàng lai cảm thấy yên lòng. Sự lạnh lùng trong ánh mắt

Vương Lâm càng ngày càng nhiều. Cuối cùng hắn đột nhiên dừng bước, nhìn

những người xung quanh, miệng nở một nụ cười lạnh lùng, âm thanh vọng ra

bốn phía:

- Trong ba hơi thở, nếu người nào vẫn còn ở lại đây. Chết!

Nói xong, hắn nhắm mắt lại. Sau một nhịp hô hấp, Vương Lâm mở mắt ra.

Một tia chớp màu đỏ trong mắt thoáng hiện, cùng với đó hắn buông tay Lý

Mộ Uyển chuyển thành ôm eo. Không kịp cảm nhận sự mềm mại trong tay,

thân mình hắn đã phóng về phía sau như một tia chớp.

Cực cảnh thần thức điên cuồng tỏa ra. Một đạo tinh quang từ trong miệng

hắn bay ra. Nó lóe lên vài cái rồi biên mất. Đây là lần đầu tiên, Vương

Lâm ra tay chém giết trong một phạm vi lớn.

Trong phạm vi của Cực cảnh thần thức, việc giết những tên tu sĩ Trúc Cơ

kỳ cũng giống như giết những con kiến mà thôi. Từng tên kêu lên thảm

thiết như lợn bị chọc tiết vang lên. Tất cả những tên còn lại lộ rõ vẻ

kinh hãi, đều lui ra phía sau.

Dần dần đại bộ phận tu sĩ đều dốc toàn lực, nhanh chóng đào tẩu. Tuy

nhiên cũng không chạy được bao xa. Mới được một đoạn, bọn họ liền gặp

phải một tia sáng lóe lên. Ngay lập tức, đầu người vỡ ra làm đôi, tóe

máu tươi ra mà chết.

Sắc mặt Vương Lâm lạnh lùng, lộ rõ vẻ vô tình. Nơi hắn đi qua, đám tu sĩ

đều thất khiếu rỉ máu mà chết. Mỗi thi thể từ trên không trung rơi

xuống đều được long cân phía sau hắn vươn ra trói lại.

Tốc độ Vương Lâm không hề giảm sút, thân thể di động càng nhanh. Hắn

chuyên chọn những tu sĩ Kết Đan kỳ để ra tay. Còn đám Trúc Cơ kỳ thỉ chỉ

bị tai bay vạ gió mà thôi.

Lúc này, phàm là những tu sĩ bao quanh Vương Lâm, trong lòng đã sớm

không còn sự thèm muốn. Trong lòng họ chỉ còn lại một sự sợ hãi khủng

khiếp. Chữ “Tru” trên đỉnh đầu Vương Lâm, sau mỗi lần giết thêm một

người lại đậm thêm mấy phần. Sau cùng, nó như ngọn đèn sáng lên trong

đêm khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh hãi. Màu sắc của chữ “Tru” đậm

đến mức như muốn phun máu ra ngoài.

Ngoài ra, những tên tu sĩ bỏ chạy cũng đang kinh hồn bạt vía. Tia tinh

quang thần bí khó lường, không hề có âm thanh. Chỉ cần có tia sáng lóe

lên nhất định sẽ có người tử vong. Nó giống như một tên sát thủ ẩn hình

thu gom từng linh hồn này đến linh hồn khác.

Thời gian tàn một nén nhang cho dù là những tu sĩ đã chạy rất xa cũng

phải bỏ mạng dưới sự tấn công của phi kiếm. Mà số lượng chết dưới Cực

cảnh thần thức của Vương Lâm lại càng không thể đếm được.

Long cân đằng sau Vương Lâm đã trói lại hơn nghìn thi thể. Một đống thi

hài trải dài sau lưng Vương Lâm giống như một tấm áo choàng được dệt

bằng xác người.

Cùng lúc đó ở một nơi mịt mù sương cách đó nghìn dặm, bảy tám ma tu có

bộ mặt già đang trầm ngâm không nói, chỉ là chau mày nhíu mặt nhìn Vương

Lâm. Sự e ngại trong ánh mắt càng lúc càng nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK