Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ba người các ngươi về trước đi. Lâm Đào! Mười ngày nữa ta ở chỗ này chờ

ngươi." Sau khi nói xong. Vương Lâm hóa thành một đạo trường hồng, lóe

lên rồi biến mất.

Lâm Đào vội vàng đồng ý. Đáy lòng tự nhủ sau khi trở về nhất định phải

nói chuyện với biểu ca. Đây chính là đại sự có liên quan tới tính mạng

của mình chứ phải chơi đâu.

Dương Hùng mồ hôi lạnh đã gần như khiến quần áo ướt sũng. Từng trận gió

thổi tới, khiến cho hắn không nhịn được rùng mình một cái. Một chút hàn ý

từ đáy lòng xuất hiện. Một khắc vừa rồi, hắn biết mình đã đi dạo một

vòng quanh Quỷ Môn quan.

Chu Tử Hồng bình thản nhìn Dương Hùng liếc mắt một cái. Xoay người rời đi.

Vương Lâm phi hành giữa không trung không có mục đích, trong lòng trầm

ngâm suy tư. Cũng không lâu lắm, hai mắt hắn lóe ra tinh quang. Trong

lòng hắn thầm nghĩ Chiến Thần Điện lần này nói gì thì nói mình cũng

không thể không đi. Bất kể ba người Chu, Dương, Lâm có âm mưu gì hay

không. Nhưng bí mật của mình ở trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ cơ bản là

không thể đấu được.

Thậm chí rất có thể, hiện tại Nguyên Anh kỳ lão tổ của Chiến Thần Điện

đã sớm thông qua dấu vết để lại biết chuyện mình đoạt xá. Nghĩ đến đây,

hắn chợt cả kinh. Sắc mặt nhất thời âm trầm xuống. Tốc độ lập tức tăng

tốc, mau chóng rời đi.

Chuyện này Vương Lâm trước kia cũng có nghĩ tới. Chẳng qua biểu hiện của

ba người Dương Hùng, làm cho hắn càng thêm khẳng định mà thôi.

Đang phi hành, Bỗng nhiên một âm thanh ôn nhu vang lên bên tai Vương

Lâm: "Tiểu hữu, đem bản mệnh tinh huyết của đệ tử bản môn trả lại có

được không?" Thanh âm vô cùng êm tai làm cho người ta nghe xong vô cùng

dễ chịu.

Vương Lâm chợt dừng lại. Ở phía trước mặt của hắn có một đám mây mù lượn

lờ hóa thành một phụ nhân thiên kiều bá mị hướng về phía hắn đi tới.

Phụ nhân đi rất nhẹ nhàng, yểu điệu. Nàng mặc bộ cung trang màu xanh da

trời. Vạt áo bằng vải bố màu phỉ thúy xếp chồng với nhau tạo thành hình

tam giác. Dưới váy còn có rất nhiều dải băng. Bộ cung trang khiến cho

thiếu phụ toát ra một loại khí chất thanh cao.

Phụ nhân tướng mạo cực kì xinh đẹp, Không trang điểm phấn son mà nhan sắc như ánh tuyết dưới bình minh, trắng bóc nõn nà.

Theo từng bước tiến của phụ nhân, thân mình Vương Lâm cũng từ từ lùi về

sau giữ một khoảng cách nhất định với đối phương. Cùng lúc đó tay phải

hắn sờ vào túi trữ vật, ánh mắt lạnh lùng nhìn đối phương.

Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên, nhưng nội tâm lại vô cùng cảnh giác.

Vị phụ nhân trước mặt này tu vi sâu không lường được, hiển nhiên là cao

thủ Nguyên Anh kỳ.

"Đồ tôn tiền bối tên gọi là gì?" Vương Lâm nhìn chằm chằm về phía phụ nhân mà hỏi.

"Đồ tôn của bổn cung tên là Chu Tử Hồng. "Trên khuôn mặt ngọc của thiếu phụ lộ ra vẻ tươi cười, trả lời.

Vương Lâm biết rõ tình thế trước mắt liền gật đầu, quyết đoán nói: "

Được! Đợi vãn bối đi quá ngàn dặm, lúc đõ sẽ trả lại bản mệnh tinh

huyết. Nếu không, cho dù tiền bối ra tay, vãn bối cũng làm cho nó biến

mất vĩnh viễn."

Thiếu phụ liếc mắt Vương Lâm nhìn một cái, nói: "Tiểu hữu không cần khẩn

trương như thế. Chuyện của ngươi Bổn cung đã từ Tử Hồng nghe được. Ba

người bọn chúng có thể bình yên trở lại Chiến Thần Điện là nhờ có sự trợ

giúp của ngươi. Vì thế chỉ bằng chuyện đó, chuyện ngươi đoạt xá Mã

Lương ta cũng sẽ bỏ qua. Chỉ cần ngươi cứu Tử Hồng, bổn cung sẽ bỏ qua

hết thảy mọi chuyện trước kia ."

Vương Lâm ngẩn ra, ngưng thần nhìn thiếu phụ. Từ thần thái của đối

phương có thể thấy không giống giả dối. Hắn trầm mặc một chút, nói:

"Tiền bối chớ trách. Cứ để vãn bối đi được ngàn dặm rồi sẽ trả lại bản

mệnh tinh huyết."

Thiếu phụ nhíu mày, lắc đầu cười nói: "Ngàn dặm... Ngàn dặm với bản cung

mà nói chỉ là một cái chớp mắt mà thôi. Nếu Bổn cung muốn giết ngươi,

thì ngươi có chạy nghìn dặm cũng thế thôi. Nếu ngươi không nghe lời, vậy

cũng không có cách nào khác. Ta cũng không nói nhiều, ngươi đi đi."

Vương Lâm không nói hai lời. Thân mình hóa thành một đạo trường hồng phá

không mà đi. Sau nửa canh giờ, hắn đã bay được hơn ba nghìn dặm. Hạ

người xuống một miệng núi lửa, hắn thở sâu một hơi điều chỉnh lại linh

lực trong cơ thể sau đó đưa tay trái điểm vào mi tâm. Một cái vệt sáng

lốm đốm từ trong mi tâm hắn bắn nhanh ra ngoài.

Vương Lâm nhìn cũng không nhìn xem, thân mình lại nhoáng lên, nhanh

chóng bay đi. Dọc đường đi hắn vẫn đang phán đoán xem lời nói của thiếu

phụ kia là thật hay giả. Nhưng vô luận như thế nào, vì một cái bản mệnh

tinh huyết mà đắc tội Nguyên Anh kỳ cao thủ. Đối với Vương Lâm mà nói

thì đó không phải là chuyện khôn ngoan.

Vì vậy, đối với việc trả lại bản mệnh tinh huyết cho Chu Tử Hồng, Vương Lâm không có chút gì do dự.

Mấy phút đồng hồ sau khi phóng thích bản mệnh tinh huyết Chu Tử Hồng ở

miệng núi lửa. Thân ảnh thiếu phụ bỗng nhiên xuất hiện, tay phải nàng

đưa ra bản mệnh tinh huyết của Chu Tử Hồng lập tức bay tới trong tay của

nàng.

Phụ nhân nhìn đốm sáng trong tay, trên mặt lộ ra vẻ yêu thương. Sau khi

cẩn thận thu lại. nàng ngẩng đầu nhìn phương hướng Vương Lâm bỏ chạy,

nhẹ giọng lẩm bẩm:" Nể mặt ngươi đã cứu Hồng Nhi. Hơn nữa đã trả lại bản

mệnh tinh huyết. Chuyện đoạt xá, ta giúp ngươi che lại."

Suốt hai ngày, Vương Lâm trừ bỏ việc nghỉ ngơi ra thì luôn luôn phải phi

hành. Bởi vì thiếu phụ kia không còn có xuất hiện qua, cho nên mối lo

trong lòng Vương Lâm cũng ngừng lại. Bỗng nhiên ánh mắt của hắn trở nên

ngưng trọng. Nhìn chằm chằm về trước mặt cách đó không xa .

Đúng lúc này. Từ đàng xa đột nhiên bay tới vô số kiếm quang. Sau khi,

nhìn thấy Vương Lâm, bọn họ lập tức thay đổi phương hướng. Khi đám kiếm

quang đó tới gần chỉ thấy bảy tám người trẻ tuổi. Bọn họ nhanh chóng bao

vây và dùng ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm lấy Vương Lâm .

Trong số những người đó, bắt mắt nhất chính là người nam tử trước mặt

mặt trắng như ngọc, tướng mạo đường hoàng. Một thân tu vi đã đến Trúc Cơ

hậu kỳ, tiến nhập giả đan cảnh giới. Hắn mặc một cái trường bào màu

tím. Dưới chân có một thanh phi kiếm xanh biếc phát ra từng trận linh

lực dao động .

Ở bên cạnh hắn là một hồng y nữ tử, trông có vẻ hơi gầy. Tuy nhiên, nụ

cười của nàng lại có vẻ thanh nhã thoát tục, khiến cho người ta khó mà

kìm lòng được.

Lúc này, thanh niên mắt lộ hàn quang, nhìn chằm chằm Vương Lâm, ôn nhu nói với nữ tử bên người: "Uyển Nhi. Là hắn sao?"

Nữ tử nhìn Vương Lâm, mỉm cười xin lỗi, rồi nhẹ giọng nói với : "Sư

huynh! Không phải hắn. Người nọ tuy nói am hiểu thuật dịch dung, nhưng

không có khả năng huyễn hóa ra khí chất của vị công tử này ."

Hàn ý trong mắt thanh niên chợt tan biến. Hắn chắp tay với Vương Lâm,

cao giọng nói: "Đạo hữu chớ trách. Tại hạ Lạc Hà Môn Lý Kỳ Khánh, có chổ

đường đột mong đạo hữu lượng thứ."

Vương Lâm thần sắc từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh. Nghe người thanh

niên nói, hắn bình thản trả lời:" Không có gì! Nếu là hiểu lầm. Vương

mỗ cũng chẳng để ý."

Lý Kỳ Khánh cười ha hả, nói: "Nếu đạo hữu cũng đi tham gia Khê Cốc

phường thị đại hội, đến lúc đó nói không chừng còn có thể gặp nhau. Hôm

nay tại hạ còn có chuyện quan trọng. Xin cáo từ ."

Nói xong, hắn lại ôm quyền cùng với mọi người đạp kiếm mà đi.

Đợi bọn hắn đi rồi, Vương Lâm không nói hai lời hướng thằng phía trước

bay đi. Bỗng nhiên, hắn nhíu mày vỗ vào túi trữ vật. Thiết phiến lập tức

bay ra, hướng về trước mặt đánh tới.

Tốc độ của thiết phiến cực nhanh. Trong nháy mắt liền đánh tới hướng

trước mặt. Oanh một tiếng. Một bóng người dưới đất sâu 20 thước chật vật

chui ra.

Diện mạo của người đó hết sức bình thường nhưng trong mắt lại lóe lên

một tia linh khí. Hắn liên tục xua tay, cao giọng hô: "Đạo hữu. Hiểu

lầm. Hiểu lầm thôi." Nói xong, hắn vội vàng nhìn xung quanh, rồi đứng

dậy nhảy một cái lên phi kiếm, bay đến trước người Vương Lâm.

"Đạo hữu! Tại hạ Tôn Hữu Tài. Việc này là hiểu lầm. Ta không phải cố ý

đi theo sau ngươi, chỉ là bất đắc dĩ. Cũng là do ác nha đầu Lạc Hà Môn

gây phiền toán. Ta đánh không lại nên chỉ có thể trốn. Hiện tại bọn họ

còn đang tìm ta. Đi theo ngươi, bọn người Lý Kỳ Khánh kia cũng không tìm

lại làm gì." Vương Lâm nhìn hắn một cái. Không để ý đến tiếp tục bay về

phía trước.

Tôn Hữu Tài vội vàng đi theo, lại hỏi: "Đạo hữu. Ngươi ở môn phái nào vậy? Ta là đệ tử Tà Ma Tông ."

Vương Lâm nhíu mày không nói gì, lại thúc dục linh lực tăng tốc, nhanh

chóng bỏ Tôn Hữu Tài lại ở đằng sau. Tôn Hữu Tài nhìn Vương Lâm liếc mắt

một cái, trong lòng cười lạnh nhưng ở nét mặt vẫn như thường. Hắn vọt

lên đuổi theo, trong nháy mắt lại lần nữa cùng Vương Lâm sánh vai. Hắn

lại tiếp tục nói: "Đạo hữu. Chuyện vừa rồi thật sự là xin lỗi. Tất cả

đều do nha đầu kia. Ai! Đạo hữu! Ngươi chuẩn bị đi Khê Cốc phường thị

sao? Không bằng ta và ngươi cùng đi. Ta ở Khê Cốc cũng quen được một số

người, đến đó muốn gì cũng có. Thậm chí ngay cả một ít nữ tu Ngưng Khí

kỳ làm lô đỉnh, ta cũng có phương pháp mua được."

"Tốc độ thật nhanh!" Vương Lâm nội tâm vừa động, xoay người quay đầu lại

nhìn hắn, chợt nở nụ cười. Nụ cười này nhìn ở trong mắt Tôn Hữu Tài, có

chút cảm giác hết hồn. Loại cảm giác này chợt lóe qua một cái, Tôn Hữu

Tài lắc lắc đầu. Đáy lòng thầm nghĩ đối phương chẳng qua là một tu sĩ

Trúc Cơ trung kỳ, với tu vi Trúc Cơ Hậu Kỳ

của mình, sẽ không thể nào thất thủ. Nghĩ đến đây, hắn cười nói: "Đạo hữu! Ngươi xem coi thế nào?"

Vương Lâm đáy lòng vẻ châm chọc chợt lóe lên, quyết đoán nói: "Được! Vậy làm phiền Tôn huynh."

Tôn Hữu Tài giật mình. Hắn không ngờ được Vương Lâm cư nhiên đáp ứng

nhanh như vậy. Vốn đang có rất nhiều lí do thoái thác nhưng hắn phản ứng

cực nhanh, lập tức mỉm cười gật đầu nói: "Không có cách nào. Vốn là ta

đạo hữu tránh địch. Việc này cứ giao cho ta. Đạo hữu! Ngươi xưng hô như

thế nào ?"

"Ta gọi là Mã Lương, đệ tử Chiến Thần Điện ." Vương Lâm mỉm cười nói.

Tôn Hữu Tài nhìn nụ cười đó hết sức đơn thuần. Về phần cụ thể ý tứ như

thế nào, chỉ có Vương Lâm tự mình biết.

Tôn Hữu Tài cười hắc hắc. Nhìn trước nhìn sau, thấp giọng nói: "Mã

huynh! Nghe nói các ngươi Chiến Thần Điện có một tuyệt thế mỹ nữ gọi là

Chu Tử Vi. Nửa năm trước, Thiếu tông chủ của chúng ta gcó ặp qua một lần

sau đó lập tức thần hồn điên đảo. Ngươi đã là đệ tử Chiến Thần Điện,

tất nhiên gặp qua nàng phải không? Nàng trông thế nào?”

Vương Lâm ngẩn ra, nói: "Chu Tử Vi? Ngươi nói là Chu Tử Hồng. Chu sư tỷ phải không?"

Tôn Hữu Tài giật mình vỗ vỗ cái trán, cười nói: "Ngươi xem trí nhớ của

ta. Đúng vậy. Nàng chính là Chu Tử Hồng. Nàng trông như thế nào?"

Vương Lâm gật gật đầu, nói: "Chu sư tỷ đích xác rất đẹp nhưng tính tình quá lãnh đạm. Ta cũng từng gặp sư tỷ vài lần."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK