Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Lâm nhìn Lam Mộng Đạo Tôn cầm lấy bầu rượu Hồng Điệp vừa đưa cho hắn, uống một ngụm rồi nhắm mắt lại.

Lam Mộng Đạo Tôn cũng không sốt ruột mà ngồi một bên, nhìn tinh không giới ngoại, chờ đợi câu trả lời thuyết phục của Vương Lâm. Lý Thiến Mai trầm mặc thật lâu, chậm rãi khoanh chân ngồi xuống, vị trí hơi xảo diệu, khá gần Vương Lâm mơ hồ giống như là một người vợ cạnh chồng.

Hành vi của nữ nhi Lam Mộng Đạo Tôn không phải là không nhìn thấy, trong mắt hắn hiện lên vẻ ảm đạm không thể phát hiện, dù là Lý Thiến Mai cũng không nhìn thấy.

Thời gian trôi qua, trong nháy mắt ba tháng cuối cùng của năm thứ hai cũng từ từ trôi qua. Năm thứ hai này rất bình yên, không có bất cứ trận chém giết nào.

Trong ngày cuối cùng của năm thứ hai, Hồng Điệp đứng lên. Nàng nhìn về phía Vương Lâm. Một năm này đối với nàng mà nói trôi qua rất nhanh.

Giống như nhận thấy Hồng Điệp muốn rời đi, Vương Lâm mở hai mắt.

-Phải đi rồi sao?

Vương Lâm bình tĩnh nói.

-Đã lấy của chàng thời gian một năm, phải rời đi rồi. Mộc tỷ tỷ còn đang đợi Hồng Điệp mỉm cười, gật đầu nói.

-Bảo trọng.

Vương Lâm nhìn Hồng Điệp. Nữ tử cao ngạo này lúc này hắn đã không còn nhận ra nổi.

Hồng Điệp mỉm cười, nhìn thật sâu vào mắt Vương Lâm, đang định rời đi thì đột nhiên thân thể nàng sững lại, quay đầu nhìn Vương Lâm ánh mắt lộ vẻ do dự.

-Sư tôn từng nói năm đó bà gặp một đại nho họ Vương, khi đó ta vốn không thể sống sót. Chính vị đại nho đó chỉ điểm cho sư tôn một trận pháp....

Hơn nữa người đó còn đật tên cho ta là Hồng Điệp...

Vương Lâm nghe thấy câu này, hai mắt lập tức tỏa ra ánh sáng kỳ dị. Thân thể hắn trở nên

căng thẳng, thần sắc lộ vẻ rung động không thể tin nổi.

-Nàng nói cái gì!!

Thần sắc Vương Lâm biến hóa rơi vào mắt Hồng Điệp. Nàng trầm mặc nửa ngày, lập lại một lần nữa.

Nghe Hồng Điệp nói lại một lần nữa, Vương Lâm hồi lâu không nói gì. Trong nội tâm hắn đang trào dâng sóng gió ngập trời. Hắn còn chưa thể hiểu nổi. Tất cả mọi chuyện rõ ràng là giấc mộng do mình tạo ra, dùng thuật lừa gạt bản thân để tạo thành. Tất cả chuyện này vốn là giả dối, để cho bản thân đạt bổn nguyên viên mãn.

Nhưng Hồng Điệp nói như vậy lại khiến tất cả ý nghĩ này tan tành, khiến Vương Lâm đột nhiên không thể hiểu nổi.

-Tại sao lại có thể như vậy? Rốt cuộc cái gì là thật, cái gì là giả, tại sao lại như thế...

Vương Lâm vốn tưởng mình đã hiểu được bổn nguyên, nhưng giờ khắc này hắn lại mê man.

Chính mình đã thực sự minh ngộ sao...

Hồng Điệp xoay người đi về phía xa xa. Nhưng đi vài bước nàng lại sững lại một lần nữa, chần chờ xoay người lại hỏi một câu.

-Thanh Thủy là sư huynh của chàng, hắn...chàng hiểu rõ hắn không...

-Nàng muốn hỏi gì.

Vương Lâm thu hồi tâm thần lại từ trong rung động mạnh mẽ vừa rồi, nhìn Hồng Điệp chậm rãi nói.

-Hắn ... Có thân nhân nào không?

Hồng Điệp cắn môi dưới, hồi lâu sau như trong lòng đã có quyết định.

Vương Lâm nhướng mày, cẩn thận nhìn Hồng Điệp vài lần, trong mắt hiện ra cảnh tượng Thanh Thủy đứng ở trước mặt Hồng Điệp tại La Thiên Tinh Vực. Vương Lâm từ xa nhìn lại thấy cảnh tượng Thanh Thủy ngăn cản công kích cho Hồng Điệp.

-Sư huynh chỉ là một người khổ mệnh...hắn thủa nhỏ toàn tộc bị diệt vong, sau khi vào tiên giới thì thê tử cũng chết đi...hắn chỉ còn một nữ như đã vào luân hồi, sợ là đã quên mất ký ức năm xưa...nếu nói là có thân nhân thì chỉ một nữ nhi này chính là thân nhân duy nhất của hắn...

Vương Lâm nhẹ giọng mở miệng nói.

Những lời nói này rơi vào tai Hồng Điệp khiến thân thể nàng run lên, nhắm hai mắt lại.

Rất lâu sau đó nàng mới mở mắt, trong đó hiện lên vẻ mê man.

-Trên vai trái của nữ nhi hắn có một cái thai ký màu hồng. Cái bớt này dù có luân hồi cũng không tiêu tán...

Thần sắc Vương Lâm đầy thâm ý nhìn Hồng Điệp.

Thân thể Hồng Điệp lảo đảo, lui lại phía sau vài bước, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.

-Cảm tạ...

Lời nói này nói ra dường như ngay cả nàng cũng không nghe rõ, sau đó Hồng Điệp liền hóa thành một đạo cầu vồng, lao thẳng về phía La Thiên. Nàng dùng tốc độ nhanh nhất mà tu vi có thể đạt được, muốn lập tức trở về La Thiên, muốn lập tức gặp mặt Thanh Thủy!

Hồng Điệp đi rồi.

Trong ngày cuối cùng của năm thứ hai này, Mộc Băng Mi đi tới bên cạnh Vương Lâm. Nàng không có nói bất cứ điều gì mà chỉ bình thản ngồi bên cạnh hắn, hướng về phía Lý Thiến Mai gật đầu chào, sau đó liền yên tĩnh nhắm mắt lại.

Lý Thiến Mai cũng biết Mộc Băng Mi. Hai người đã từng gặp nhau ở Vân Hải tinh vực, cũng biết thân phận nhau.

Vương Lâm còn chưa cho Lam Mộng Đạo Tôn một câu trả lời thuyết phục, vẫn đang suy tư về lời nói của Lam Mộng Đạo Tôn.

Cho tới tháng thứ sáu của năm thứ ba, Vương Lâm mới tỉnh dậy từ trong nhập định, mở mắt nhìn về phía Lam Mộng Đạo Tôn.

-Ta đã có thê tử.

Đây là một câu nói của Vương Lâm đối với Lam Mộng Đạo Tôn.

Lý Thiến Mai cúi đầu, không để Vương Lâm thấy thần sắc ảm đạm của mình.

-Ngươi còn có thể có thê tử thứ hai.

Lam Mộng Đạo Tôn nhìn nữ nhi của mình mỉm cười, nhẹ giọng nói.

-Ngươi cũng có thể tiếp tục suy nghĩ. Việc này không vội. Lão phu mang nữ nhi tới nơi này cũng không định rời đi. Lực lượng một mình ngươi không thể đối phó được với bảy màu và

chiến lão quỷ, không phải sao...

Ánh mắt Lam Mộng Đạo Tôn rơi lên người Vương Lâm.

-Nếu ta muốn thì nhiều năm trước ta đã có thể bước vào huyền kiếp để độ kiếp rồi. Nếu có thể vượt qua chín lần thì có thể đạt tới cảnh giới Không Kiếp ... Nhưng ta lại không nắm chắc...dù là vậy nhưng so với đạo nhân bảy màu hay chiến lão quỷ thì tu vi của ta cũng không kém. Dù có người thứ ba tồn tại thì có sự trợ giúp của ta, chúng ta cũng chưa chắc đã không chiến thắng!

Lam Mộng Đạo Tôn chậm rãi nói. Hắn nói những lời này Lý Thiến Mai nghe không hiểu, Mộc Băng Mi cũng không hiểu nhưng đôi mắt Vương Lâm lại sững lại.

-Hóa ra ngươi cũng biết chuyện này.

Ánh mắt Vương Lâm tiếp xúc với ánh mắt của Lam Mộng Đạo Tôn.

-Ta hẳn là người sinh ra trong giới nội thứ hai sau chiến lão quỷ chuyện này...

Lam Mộng Đạo Tôn than nhẹ nói.

-Việc này năm đó sau khi ta biết được cảm thấy cực kỳ hoang đường. Ta vốn không tin nổi nhưng người nói ra với ta những người này lại là thê tử của ta, cũng là người đang ở trong Thiên Hoàng Lô của ngươi, ngũ phi bị phong ấn....

Nàng nói ta không thể không tin!

Lam Mộng Đạo Tôn khổ sở lắc đầu.

-Bát phi của tiên tôn giáng xuống giới ngoại, trong đó ngũ phi mất đi thân thể, chỉ còn hồn thể. Mà thê tử của ta lại có thể dung hợp hoàn mỹ với hồn thể này, cuối cùng bị ngũ phi đoạt xá. Nhưng nàng không hủy diệt hồn của thê tử ta mà lại liên lạc với ta, khiến ta giúp nàng làm một chuyện.

Sát kiếp trong Huyền Chân đại trận lần trước của ngươi ta vốn sẽ không ra tay. Nhưng nàng lại lấy hồn phách của thê tử ta ra bức bách, ta không thể không ra tay...ngũ phi nọ ta có thể diệt sát, nhưng ta lại không thể hạ thủ nổi...

Chưởng Tôn hai năm trước đi tìm ta, từng nói có thể giúp ta bức hồn phách ngũ phi trong thân thể thê tử ta ra, thậm chí thế gian này những kẻ biết chuyện đều nghĩ rằng nếu có thể giúp ta làm được chuyện này thì Lam Mộng Đạo Tôn ta có thể không để ý tới bất cứ điều gì mà hoàn

thành yêu cầu của bọn họ.

Nhưng bọn hắn đã lầm rồi!

Ta yêu thê tử, không ai có thể hiểu rõ chuyện này hơn ta. Hồn phách của thê tử ta sớm đã hoàn toàn dung hợp với ngũ phi. Các nàng căn bản là không thể chia lìa nữa. Một người tử vong thì người kia cũng sẽ chết đi.

Ta không đành lòng ra tay là vì còn hi vọng, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng...ngươi phong ấn nàng cũng xem như đã giải thoát cho ta.

Ánh mắt Lam Mộng Đạo Tôn phức tạp, chậm rãi nói.

-Người đã đi rồi, chỉ còn có bi thương ở lại. Mấy lần ta ra tay lại càng khiến nữ nhi oán hận và phòng bị đối với ta. Ta không thể tiếp tục ra tay đối với ngươi nữa...mà trận chiến này cũng sớm không còn ý nghĩa nữa rồi. Đánh tới đánh lui, chúng ta đều là tu sĩ trong một động cả!

Lam Mộng Đạo Tôn đứng dậy, tay áo vung lên, hai mắt lộ ra ánh sáng màu lam ngời ngời, nhìn về phía Thái cổ Tinh Thần bên ngoài trận pháp.

Cùng lúc đó hai mắt Vương Lâm cũng lóe lên hàn quang, nhìn về tinh không bên ngoài trận pháp.

Ở nơi đó có ba đạo cầu vồng gào thét, mang theo sát khí và oán khí kinh thiên ầm ầm lao tới.

Trong ba đạo cầu vồng đó chính là ba người mà Vương Lâm quen thuộc. Ba người này chính là Diệu Âm đạo tôn, Cửu Thiên ma tôn và một người nữa chính là Đại Hoang Thượng Nhân!

Ba người này vốn bị Vương Lâm nhốt bên trong vùng đất cổ mộ, lúc này không nên xuất hiện ở đây nhưng lại được Chưởng Tôn cứu ra. Mối hận của bọn họ đối với Vương Lâm đã tràn ngập trời đất, lúc này tới đây là một lòng muốn giết hắn!

Ngày hôm nay chính là vào tháng thứ sáu của năm thứ hai! Thời gian tới lúc Vương Lâm ước hẹn với tứ đại chiến tướng chỉ còn nửa năm!

-Vương Lâm, lão phu biết ngươi đối với ta vẫn có phòng bị, ngay cả nữ nhi ta khi ngồi xuống cũng không tin người phụ thân là ta đây...hôm nay ta liền chứng tỏ cho ngươi một chút, người phụ thân này nên làm chút việc cho con gái mình!

Lam Mộng Đạo Tôn nói những lời này với Vương Lâm nhưng ánh mắt hắn lại mang theo vẻ hiền lành của người cha nhìn Lý Thiến Mai.

Tay áo vung lên Lam Mộng Đạo Tôn trực tiếp bước từng bước về phía giới ngoại, thân thể hóa thành một đạo lam quang gào thét lao tới, thoáng một cái đã ra khỏi trận pháp, xuất hiện trên bầu trời xa xa.

-Diệu Âm, Cửu Thiên, Đại Hoang, ba ngươi biến cho lão phu!

Lam Mộng Đạo Tôn đột nhiên gầm nhẹ, tiếng nói cuồn cuộn giống như sóng gào tràn khắp tinh không, tạo thành tiếng vọng vô tận, cũng hình thành một cơn gió lốc ầm ầm cuộn tới, cuốn khắp bát phương, khiến cho thân ảnh ba người Diệu Âm phải sững lại!

-Lam Mộng! Ngươi muốn làm gì!!

-Lam Mộng Đạo Tôn, vì sao ngươi lại ngăn cản chúng ta!

-Không có nguyên nhân gì. Trong vòng ba nhịp thở các ngươi phải rời đi, nếu không đừng trách Lam mỗ giết người!

Mái tóc Lam Mộng Đạo Tôn tung bay. Hắn đứng đó, sau lưng chính là Vô Danh Chuyển Luân trận, cản trước ba người.

Nhưng thân ảnh của hắn lại giống như một ngọn núi, một người đứng đó, không ai có thể tiến lên nửa bước!

Tu vi Không Huyền đỉnh phong trong tích tắc này ầm ầm tràn ra khỏi thân thể. Khí tức Không Huyền đỉnh phong chí cường gào thét kinh thiên động địa. Hắn còn chưa ra tay mà chỉ khí tức này đã khiến cho tinh không run rẩy.

Giống như cả tinh không này phải khuất phục hắn vậy!

Diệu Âm đạo tôn biến sắc, Cửu Thiên ma tôn và Đại Hoang Thượng Nhân cũng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Thái cổ ngũ tôn tu vi bất đồng. Chưởng Tôn cho dù đáng sợ nhất nhưng tu vi đã tới mức này thì ba người đều rõ ràng, Lam Mộng Đạo Tôn lại càng kinh khủng tới cực điểm. Những năm gần đây nếu không phải là Lam Mộng Đạo Tôn có thê tử khiến đạo tâm không thể viên mãn, càng không cam lòng bước vào Không Kiếp thì e là thậm chí cả Chưởng Tôn cũng không địch nổi hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn H. Tuấn Anh
23 Tháng sáu, 2021 11:23
Mấy chương 104x sai chính tả nhiều quá
Minh Thanh
08 Tháng sáu, 2021 16:06
. .m.m. n 4
anhtoipk2022
05 Tháng ba, 2021 15:54
dịch *** quá
nguyenduc513
15 Tháng một, 2021 22:01
đạo hữu nào biết app nào dịch tốt xin chỉ giáo
nho1a
21 Tháng mười hai, 2020 21:57
cv gì khó chịu vậy cứ k có dấu chấm làm sao nghe dc
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:28
chương 500 đổ về trước nha... mình đọc mới 500 chương à nhưng nó cứ nhảy loạn tình tiết đọc khó chịu lắm...lại ko hiểu gì cả...chương trc đang đi với tư đồ nam chương sau tình tiết khác rồi...vài chương nữa thì chia tay tư đồ nam luôn.....vãi ông nào up thiếu chương.
daidaotruycau
06 Tháng mười, 2020 16:19
truyện đọc đang hay mà các bạn cho hỏi sao chương cứ nhảy loạn lên vậy... hay do bạn up bị thiếu chương....đọc khó chịu lắm chương trc đang đoạn này chương sau đã tít đâu đâu...
Nguyễn Gia Khánh
06 Tháng mười, 2020 14:18
Tu sĩ nhờ cảm ngộ. Chứ cứ tu sẽ thành đạo thì đại năng đi đầy đất. Tiên nhiều như cầu
Hieu Le
24 Tháng chín, 2020 17:41
Phước An
24 Tháng chín, 2020 09:31
Truyện rất hay
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 19:47
Bước 1 Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Anh Biến ( tiên sĩ ), Vấn Đỉnh ( thượng tiên ). Giai đoạn quá độ: Âm Hư, Dương Thực. Bước 2 Khuy Niết ( thiên tiên ), Tịnh Niết ( tiên vương ), Toái Niết ( tiên quân ). Giai đoạn quá độ: Nếu tu luyện hương hỏa, phải lấy hương hỏa phụ trợ lực bản nguyên phá Không Môn, độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy; Nếu không tu hương hỏa, không cần độ kiếp Thiên Nhân Ngũ Suy, lấy nhiều đạo bản nguyên cường đại phá Không Môn. Bước 3 Không Niết, Không Linh, Không Huyền ( Không Huyền đến Không Kiếp cần vượt qua chín lần Huyền Kiếp ), Không Kiếp ( sơ trung hậu kỳ đều xưng Đại Tôn, hậu kỳ đỉnh phong xưng Kim Tôn, viên mãn xưng Thiên Tôn, siêu việt viên mãn xưng Dược Thiên Tôn ).( Không Niết, Không Linh, Không Huyền đều có thể xưng Tiên Đế ) Bước 3 đỉnh phong Đại Thiên Tôn. Có được Tôn Dương, nắm giữ Tín Thuật, có thể mượn quy tắc thiên địa biến giả thành thật. Tiên Tộc Đại Thiên Tôn: ( Đông Lâm ), Song Tử, Cửu Đế, Bát Cực, Vũ Phong, Đạo Nhất. Cổ Tộc Đại Thiên Tôn: Cổ Đạo, Huyền La, Cực Cổ, Tống Thiên. Giai đoạn quá độ: Đạp Thiên Cửu Kiều. Viễn siêu Đại Thiên Tôn phổ thông, có thể tùy ý điều khiển quy tắc thiên địa. Tức nửa bước Đạp Thiên Cảnh: Cổ Đạo Đại Thiên Tôn ( qua ngũ kiều ), Tiên Tổ ( qua bát kiều ), Cổ Tổ ( qua bát kiều ). Bước 4 Tu vi Đạp Thiên, cấp Không Diệt.
Hieu Le
22 Tháng chín, 2020 17:44
1/ Nhất bộ tung hoàng gồm: Ngưng Khí: 15 Tầng Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực 2/ Nhị bộ phi thăng gồm: Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy 3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm: Tứ Không Cảnh: Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối ) Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn  Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm 4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.
Hieu Le
30 Tháng tám, 2020 05:40
200chap đầu dịch ngu cl
ThuýKiều Hy
06 Tháng bảy, 2020 22:12
:joy::joy: ahihi đạo hữu quá khen rồi.
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:57
truyện dịch mà tệ hơn cả convert
prosalesvn001
19 Tháng sáu, 2020 07:38
bạn cười xinh mà.
Đắm Đuối
16 Tháng sáu, 2020 19:16
là sao ta?
aspira
15 Tháng sáu, 2020 20:46
Trong mộng mà có phải thực tế đâu mà di chứng
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 19:04
đạo hữu quên não trk khi cmt kìa
Phùng Trung
15 Tháng sáu, 2020 11:28
Chưa đủ thành đạo.
ThuýKiều Hy
14 Tháng sáu, 2020 14:54
Vương lâm mấy lần mở miệng ra tự xưng lão phu làm mh cứ cảm thấy chọc người không dám cười
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:06
nhìn khó chịu nhỉ đh
Đắm Đuối
12 Tháng sáu, 2020 23:05
xuống dòng củ chuối quá ad ơi
aspira
12 Tháng sáu, 2020 21:55
Đây là mộng của Vương Lâm chứ không phải thực. Nó làm hay ko có sao đâu
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2020 22:45
phàm nhân tu tiên
BÌNH LUẬN FACEBOOK