Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Kỳ Khánh nhìn chằm chằm Vương Lâm, một lúc lâu sau thân mình hắn chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ không dám tin, mạnh mẽ lui ra phía sau vài bước, quát:

- Ngươi rốt cuộc là ai ?

Từ rất lâu trước đây hắn đã từng gặp qua Vương Lâm, trong mấy trăm nay lại nhìn thấy pho tượng Vương Lâm, làm sao hắn lại không nhận ra. Nhưng lúc này đột nhiên nhìn thấy Vương Lâm, tâm thần hắn cũng chấn động kịch liệt.

Hắn cũng không biết việc Vương Lâm trở lại Chu Tước Tinh ! Vương Lâm trong lúc trầm ngâm, vỗ túi trữ vật, lập tức Tị Thiên Quan trong ánh tinh quang lóe lên bay ra, hạ xuống một bên. Lý Mộ Uyển im lặng nằm bên trong, trên mặt còn mang theo một tia mỉm cười.

Lý Kỳ Khánh thân mình run rẩy, kinh ngạc nhìn cái quan tài. Lúc này trước mắt hắn, mọi thứ đều biến mất, cái duy nhất còn tồn tại chính là muội muội bên trong quan tài này, mấy trăm năm không gặp, muội muội là người thân duy nhất… … Trong mắt Lý Ký Khánh có nước mắt chảy xuống, vẻ tàn nhẫn lúc này đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ thân tình nồng đậm.

- Cha mẹ mất sớm, giao cho ta chăm sóc ngươi, muội muội, là ca ca vô dụng, không chăm sóc tốt cho ngươi… …

Lý Kỳ Khánh vẻ mặt thê lương, nhìn nữ tử bên trong quan tài, sự đau đớn day dứt tràn ngập toàn thân.

Vương Lâm không nói gì, chỉ yên lặng đứng một bên.

Thời gian dường như vô tận chậm rãi trôi qua, Lý Kỳ Khánh ngồi bên quan tài, nhìn muội muội của mình, bao nhiêu suy nghĩ trong lòng bao trùm lên hắn.

Đúng lúc này, bỗng từ xa truyền đến một vài tiếng gào thét, chỉ thấy ba đạo kiếm quang lóe lên bay tới. Trên đạo kiếm quang đỏ sẫm trước mắt có một lão già đang đứng, tu vi người này đạt tới Anh Biến Hậu Kỳ, vẻ mặt cuồng ngạo, ở phía sau hắn còn có hai người đàn ông trung niên, nhìn về phía lão già lộ ra vẻ kính sợ.

- Lý Kỳ Khánh, để ta xem ngươi còn trốn được đi đâu !

Lão già mang theo một tiếng cười lạnh, bay nhanh mà đến, nhìn thấy Lý Mộ Uyển bên trong quan tài bên cạnh Lý Kỳ Khánh, cũng thấy được cả Vương Lâm.

Cảnh tượng quỷ dị này khiến hắn dừng thân mình lại, ánh mắt lóe lên, cẩn thận liếc mắt nhìn quan tài kia một cái, cũng lập tức nhìn ra chiếc quan tài này tràn ra một lượng tiên khí nồng đậm, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

Có điều khi hắn nhìn lên người Vương Lâm, cũng lập tức ngẩn người ra, người trước mắt hắn nhìn có cảm giác hơi quen. Trong lúc suy tư, Vương Lâm thần sắc lạnh như băng liếc mắt nhìn lão già này một cái.

Một cái liếc mắt này rơi vào trong mắt của lão già cũng làm cho hắn tâm thần kịch chấn, kiếm quang dưới chân lập tức sụp đổ, cả người theo bản năng lui ra phía sau mấy bước, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, cũng ngay lập tức nhận ra người trước mắt !

- Vương… Vương Lâm ! ! !

Lão già thở hổn hển, không nói hai lời xoay người định chạy trốn, trong lúc lui về phía sau, hai tay lập tức túm lấy hai đệ tử bên cạnh, không do dự ném về phía trước, định ngăn cản Vương Lâm đuổi theo, trong miệng quát khẽ:

- Bạo !

Hắn đối nhân sử thế cẩn thận, trong cơ thể tất cả môn hạ đệ tử đều gieo một phong ấn khống chế. Lúc này bị hắn không chế, hai đệ tử kia lập tức thân mình ầm một tiếng nổ tung, hóa thành hai đám sương máu lớn hướng về Vương Lâm tấn công.

Mượn cơ hội này hắn tâm thần run rẩy cắn răng cấp tốc bỏ chạy. Lúc này trong đầu hắn trống rỗng, suy nghĩ duy nhất chính là cần phải bỏ trốn ! Da đầu hắn run lên, trong lòng tràn ngập sự sợ hãi. Trong lòng hắn thủy chung vẫn có một cái gai, cái gai này chính là năm đó ở biên giới giữa Hỏa Phần Quốc và Tu Ma Hải, khi mình đang truy sát một nữ tu gặp được một tiểu bối, tiểu bối này sau khi cứu người, bị mình truy kích, tiến vào Tu Ma Hải.

Việc này hắn vốn hoàn toàn không để ý, nhưng thời gian trôi qua, khi cái tên Tằng Ngưu nổi lên ở Chu Tước Tinh, hắn càng nhìn Tằng Ngưu kia tâm thần lại càng run rẩy. Hắn nhận ra Tằng Ngưu kia chính là tiểu bối đã cứu nữ tu kia bị mình truy sát tiến vào Tu Ma Hải. Càng làm cho hắn hết hồn chính là một loạt những diễn biến kế tiếp, trong cuộc chiến giữa Tiên Di Tộc và Chu Tước Quốc, cuối cùng Tằng Ngưu này đã thể hiện một bản lĩnh cao cường. Sau đó hắn cũng lại biết được vị trí Chu Tước Tử của Chu Vũ Thái cũng là do Tằng Ngưu này ban cho. Hết thảy những chuyện này khiến cho hắn cực kỳ cẩn thận, cẩn thận từng li từng tí vất vả chờ đợi cho đến khi Vương Lâm rời khỏi Chu Tước Tinh. Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, hắn thế nào cũng không nghĩ tới hôm nay không ngờ lại gặp phải Vương Lâm !

- Hắn hẳn là sẽ không nhớ ta… …

Người này tâm thần run rẩy, cũng không ngừng chờ đợi kỳ tích xuất hiện.

- Là ngươi !

Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang. Với tâm trí của hắn, chỉ cần một câu vừa rồi của đối phương liền có thể lập tức biết được tiền căn hậu quả. Người này đến đây là để truy sát sư huynh của Lý Mộ Uyển, mối thù truyền kiếp của hai người này rất có thể liên quan đến việc năm đó.

Vương Lâm trong mắt hiện lên sát khí, vung tay áo, lập tức hai tu sĩ tự bạo hóa thành sương máu tấn công tới lập tức bị cuốn trở lại thẳng đến Xích Huyết Lão Tổ kia.

Xích Huyết hoảng sợ, đang định thuấn di, nhưng cũng quá chậm. Hai đám sương máu kia lập tức bao phủ lấy toàn thân hắn, từng trận tiếng kêu gào thảm thiết từ trong đám sương máu truyền ra. Tay phải Vương Lâm vỗ về phía trước, chỉ nghe thấy ầm một tiếng, bên trong đám sương máu kia lập tức lại mạnh mẽ xuất hiện một huyết khí mới, cuối cùng toàn bộ tiêu tan, hóa thành hư vô.

Từ đầu tới cuối, Lý Kỳ Khánh đều không hề ngẩng đầu. Dường như đối với hết thảy xung quanh hắn đều không biết gì. Trong mắt hắn chỉ có Lý Mộ Uyển.

Thời gian trôi qua, hồi lâu sau, Lý Kỳ Khánh hít sâu, tỉnh táo trở lại. Hắn cẩn thận nhìn thoáng qua Lý Mộ Uyển bên trong quan tài, dường như muốn đem muội muội của mình khắc sâu trong lòng, sau đó thu ánh mắt lại, đứng lên, thủy chung cũng không nhìn Vương Lâm một cái, xoay người đi về phía xa xa.

Xích Huyết Lão Tổ chết đi, Huyết Văn trên mặt Lý Kỳ Khánh cũng được giải trừ.

Vương Lâm nhìn bóng dáng Lý Kỳ Khánh rời khỏi, cũng không có cản trở gì, hắn hiểu được suy nghĩ của đối phương. Biểu hiện và hành động của Lý Kỳ Khánh đều rất lạnh lùng, hắn không muốn có một chút liên quan nào đến Vương Lâm.

Than nhẹ, Vương Lâm đem Tị Thiên Quan cất vào trong túi trữ vật, xoay người bước lên không rời khỏi.

Hết thảy nhân quả dĩ nhiên đã được giải quyết xong. Vương Lâm ở trên không trung nhìn Chu Tước Tinh dưới chân, tinh cầu này một nửa đã bị bỏ hoang, linh lực trên này còn lại rất ít.

- Chu Vũ Thái, ngươi đã là Chu Tước Tử, ta lấy Chu Tước Tinh giải quyết xong nhân quả với ngươi !

Vương Lâm ánh mắt bình tĩnh, nhoáng lên một cái, dưới chân xuất hiện gợn sóng, biến mất tại chỗ.

Trong tinh không của Liên Minh Tinh Vực, bên ngoài một tinh cầu vắng vẻ hoang tàn, thân ảnh Vương Lâm biến ảo hiện ra. Nhìn tinh cầu phía trước, hắn nâng tay phải lên, tu vi Khuy Niết Sơ Kỳ không hề kìm lại mà tràn ra, hai mắt lộ tinh quang, tay phải chụp vào hư không, hung hăng kéo một cái ! Lập tức tinh cầu này bắt đầu kịch liệt run rẩy, chỉ khoảng nửa khắc sau, chỉ thấy một luồng khí tức tang thương từ trên tinh cầu này tản ra, giống như bị một đôi bàn tay to vô hình nắm lấy.

- Rút tinh hồn !

Vương Lâm vẫn không rút ra toàn bộ, mà chỉ lấy ba phần, sau đó buông tay, xoay người rời khỏi. Mất đi ba phần tinh hồn, đối với tinh cầu này tuy cũng có ảnh hưởng, nhưng cũng không quá mức dữ dội.

Vương Lâm trên đường đi, từ trong mấy tinh cầu rút ra tinh hồn. Với tu vi của hắn, thực lực cũng có chút không đủ, đáng tiếc là đồng tử đầu to không thể dung nhập thiên địa, chuyện này cũng chỉ mình hắn có thể làm.

Một ngày sau, mang theo tinh hồn đã rút được, Vương Lâm dung nhập vào trong thiên địa, lúc hiện ra, đã về tới Chu Tước Tinh.

Ngay khi thân ảnh hắn xuất hiện ở Chu Tước Tinh, một luồng khí tức tang thương lập tức từ trên tay phải hắn tràn ra. Trong lòng bàn tay phải của hắn có bảy đạo ánh sáng mềm mại vờn quanh, trên mỗi một đạo ánh sáng đều có một hồn lực tang thương truyền ra. Đây chính là những tinh hồn mà hắn hút được ! Hít sâu, Vương Lâm không nghĩ ngợi tay trái bắn ra một đạo ánh sáng, đạo ánh sáng này nhoáng lên một cái, với tốc độ cực nhanh, trong thời gian ngắn bay về phía mặt đất, trong khoảnh khắc, dung nhập vào trong mặt đất rộng lớn.

Lập tức toàn bộ Chu Tước Tinh bỗng nhiên chấn động, chấn động này không phải là của mặt đất, mà là của Chu Tước Hồn ! Toàn bộ Chu Tước Tinh trong nháy mắt ở sâu trong mặt đất xuất hiện những dải linh mạch lớn, theo đó một nửa bị bỏ hoang chậm rãi lại có sức sống.

Vương Lâm không hề dừng lại, lấy đạo tinh hồn thứ hai đưa vào trong mặt đất. Chu Tước Hồn lại càng chấn động dữ dội, linh mạch tràn ra, điên cuồng ngưng tụ, những ngọn núi vốn đã từng tồn tại sự sống bên trên lại lộ ra một lượng linh khí lớn.

Những phàm nhân chỉ cảm thấy từ dưới chân truyền lên cảm giác ấm áp, tinh thần lập tức cảm thấy sáng khoái, giống như tất cả bệnh tật đều biến mất.

Ba tinh hồn thứ ba, thứ tư và thứ năm được Vương Lâm tung ra, đồng loạt dung nhập vào mặt đất. Trong nháy mắt, một tiếng phượng kêu mà chỉ có số ít tu sĩ có thể nghe thấy truyền ra được trên toàn bộ Chu Tước Tinh.

Giống như một con Chu Tước lúc này tỏa ra sức sống, bên trong lòng đất, những chỗ trước kia linh mạch vốn đã bị hao tổn hết một lần nữa lại xuất hiện linh khí. Trong thời gian ngắn, trên toàn bộ Chu Tước Tinh, sự nồng đậm của linh khí đã đạt tới một mức nhất định ! Không chỉ có vậy, toàn bộ tu sĩ đều cảm nhận được linh khí giữa trời đất bắt đầu lan ra trong phạm vi lớn, thậm chí linh lực trong cơ thể bọn họ cũng bị dẫn dắt, tự động vận chuyển bên trong cơ thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
đồng chí hướng. truyện của chuối tiêu và nhĩ căn là best. bộ này mình ngóng lâu nhất. nhưng đọc convert thì hơi khó nhằn
Phan Mai Huong
26 Tháng ba, 2018 22:02
sao có nhiều chương lộn xộn vậy
Đường Thất Thất
05 Tháng ba, 2018 00:16
Đứa nào dám bảo truyện này không hay , đấm thẳng. Truyện tủ của tao từ mấy năm trước đấy.
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
Triệu Vô Lại
02 Tháng một, 2018 15:54
ikmtmf.fgvtmmdronf
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
j.njh
Hieu Le
18 Tháng mười hai, 2017 11:31
uhhgl
Hoang Oanh Le Thi
20 Tháng mười một, 2017 15:10
truyện này xem r.
h2olove
13 Tháng mười một, 2017 14:25
cực hay
Hạnh Lộc
11 Tháng mười một, 2017 02:17
ai đọc tinh thần châu chưa
billy
27 Tháng mười, 2017 13:59
hay qua
Ha Pham
27 Tháng chín, 2017 06:32
mất 1 đoạn cuối nhiều quá
Đường Thất Thất
04 Tháng chín, 2017 21:29
Tác giả viết nhiều truyện hay lắm T . T, T đọc bộ này với 1 bộ nữa , đều yeb cả
Nsutghost
05 Tháng bảy, 2017 23:49
ứng dụng bị lỗi à. load chương ko đc
Đỗ Phước Vinh
02 Tháng tư, 2017 08:22
cực hay
Hieu Le
07 Tháng ba, 2017 21:07
Ứng dụng như có vấn đề. chọn chương toàn ra trang chủ
BÌNH LUẬN FACEBOOK