Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thiên Vận Tử tiền bối, người đó là ai???

- Thiên Vận lão hữu, có thể nói rõ ràng được không?

Mới đầu chỉ vài người hỏi, càng về sau càng nhiều, toàn bộ đều hướng về Thiên Vận Tử hỏi về "hắn".

- Đủ rồi, Thiên Vận đừng nhắc tới hắn nữa!

Tôn trưởng lão sắc mặt khó coi, trầm giọng nói.

Thiên Vận Tử nhìn Tôn trưởng lão, cười nói:

- Kỳ thật ta rất may mắn, trong cuộc đời này lại có thể gặp được hắn. Kẻ này tuyệt đối đã bước vào bước thứ ba!!!!

Ánh mắt Vương Lâm chợt loé lên, những người xung quanh cũng đều nhìn chằm chằm vào Thiên Vận Tử, cùng chờ đợi câu nói tiếp theo của lão.

Tôn Trưởng lão trầm mặc một lát, thở dài rồi xua tay nói:

- Thôi, tính tình của Thiên Vận lão nhi ngươi khi nào cũng quái đản, nói gì thì nói luôn đi!

Thiên Vận Tử cười nói:

- Vô số năm qua, Tu Chân Liên Minh chỉ phải nếm đau khổ một lần duy nhất trong tay người này. Việc này cũng không có gì, chẳng qua, hắn là người duy nhất trong số những người ta từng biết trong đời mình đã đạt tới bước thứ ba. Đáng tiếc, hắn cũng như một đoá phù dung, sớm nở tối tàn, đã không có chút tung tích gì nữa!

Lần Thiên Vận Tử giảng đạo này vẫn tiếp tục. Chẳng qua, tuyệt đại bộ phận tu sĩ đều đặt tâm tư vào người mà trong miệng Thiên Vận Tử gọi là “hắn”.

Nhưng Thiên Vận Tử lại không nói thêm nữa. Lần giảng đạo này đã tiến hành được ba ngày. Ba ngày sau, việc giảng đạo kết thúc.

Vương Lâm vẫn im lặng lắng nghe, dần dần có chút lĩnh ngộ.

- Sau lần giảng đạo nhân đại thọ vạn năm này, lão phu sẽ mang đến cho chư vị một hồi tạo hoá. Bây giờ ta sẽ thi triển trung phẩm Tiên thuật một lần. Chư vị đạo hữu, có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì đó là tuỳ các vị!

Thiên Vận Tử khẽ mỉm cười, chậm rãi nói.

Lời nói của Thiên Vận Tử vừa xong, những người xung quanh lập tức ngưng thần định khí. Gần như thất cả mọi người, dù là một số tu sĩ có đại thần thông, cũng không thua kém Thiên Vận Tử bao nhiêu, nhưng ánh mắt đều loé lên, cẩn thận quan khán!

Phải biết rằng Tiên thuật rất ít, trung phẩm Tiên thuật lại càng ít hơn!

Lễ mừng đại thọ của Thiên Vận Tử sở dĩ có nhiều người đến như vậy, ngoại trừ do danh khí và giao lưu rộng khắp của Thiên Vân Tử và buổi giảng đạo ra thì chính là do sau khi giảng đạo, Thiên Vận Tử sẽ thi triển Tiên thuật mới khiến cho tất cả mọi tu sĩ đều phải động tâm.

Vương Lâm thở sâu, nhìn Thiên Vận Tử không chuyển mắt. Cuộc đời hắn chưa từng thấy qua Tiên thuật. Thứ cao nhất mà hắn chứng kiến chính là Cấm pháp, bắt chước từ hạ phẩm tiên thuật mà thôi.

Uy lực của Cấm pháp đã cường đại như thế, Vương Lâm cũng không tưởng tượng ra được, rốt cục Tiên thuật cường đại đến độ nào nữa.

Ngay tại khi toàn bộ mọi người đều chăm chú nhìn Thiên Vận Tử, chờ đợi hắn thi triển trung phẩm Tiên thuật thì bỗng nhiên từ chân trời phía xa truyền đến từng trận sét đánh. Chỉ thấy đạo đạo kiếm quang, như vô số sao băng điên cuồng bắn đến.

Những tu sĩ có đại thần thông ở nơi này đã sớm phát hiện ra hiện tượng này, lúc này ánh mắt bình thản nhìn lại.

Kiếm quang từ phía chân trời số lượng nhiều không thể tưởng được,vô cùng vô tận, lấy già thiên cái nhật để hình dung có lẽ cũng không quá đáng.

Đạo đạo kiếm quang đồng thời truyền ra âm thanh gào rít, tiếng ầm ầm không ngừng vang xa.

Cảnh tượng này trong đời Vương Lâm cũng chỉ mới gặp qua một lần. Đó là lúc ở trên Tiên giới, sau khi nữ tử áo trắng trong Bảo tháp tỉnh dậy, triệu tập kiếm hồn của vũ chi kiếm tiên. Toàn bộ Tiên giới như bị kiếm bao phủ.

Thần sắc của Thiên Vận Tử như thường, hướng về phía xa xa.

Lúc này, vô số phi kiếm điên cuồng bay đến, từng trận kiếm khí lạnh lẽo như một lưỡi dao sắc bén, lao thẳng về phía này.

Những tu sĩ không đủ tu vi không dám cản trở phía trước, nhanh chóng tản ra tạo thành một cái thông đạo rất rộng.

- Thiên Vận lão nhi, ngày đại thọ của ngươi, lão phu sao có thể không đến!!!

Một thanh âm cương liệt bỗng nhiên quanh quẩn giữa trời đất. Cùng lúc đó, chỉ thấy những phi kiếm từ xa bay đến nhanh chóng di động, cùng lúc tách ra, một lão già mặc áo xanh xuất hiện.

Lão già này râu trắng tự động bay bay, cả người dù rất gầy nhưng lại mang đến cho người ta một cỗ khí tức như thiên uy. Nhất là sau lưng lão có đến bốn bóng kiếm hư ảo, mỗi lần loé lên, từ trong hư vô sẽ vang lên một tiếng sấm đánh.

Dưới chân lão là một thanh xà hình bảo kiếm (1), tràn ngập một cỗ khí thế hung ác. Trên thanh bảo kiếm này lộ đầy vẻ máu tanh, không biết đã bị Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu sử dụng phương pháp nào đó tế luyện, không ngờ khiến người ngoài khi nhìn vào tâm thần đại chấn.

(1) xà hình bảo kiếm: thanh bảo kiếm hình con rắn.

Không ít những tu sĩ xung quanh sắc mặt lập tức tái nhợt, lui lại phía sau.

Vương Lâm nhìn chằm chằm thanh xà hình bảo kiếm kia, đó chính là Vũ chi đệ nhị kiếm do Lăng Thiên Hầu cướp đi ở Tiên giới năm đó.

- Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu!!!

Từ đám tu sĩ xung quanh, có người kinh hô.

Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu, Tông chủ của Đại La Kiếm Tông, môn phái trên Thiên Vận Tinh mà bất kể là tu vị của cá nhân hay thực lực của môn phái đều gần tương đương với Thiên Vận Tông, xuất hiện!

Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu, hai tay đan vào nhau, lộ ra sắc thái âm trầm. Phía sau hắn có vô số phi kiếm, rậm rạp trải rộng ra cả bầu trời, phát ra tiếng kiếm minh ông ông.

- Các đệ tử, đi ra bái kiến Thiên Vận Tử tiển bối!

Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu quát lớn.

Lời của hắn vừa ra, lập tức đám phi kiếm phía sau phát ra tiếng kiếm minh càng lớn hơn. Cuối cùng những tiếng bang bang bang liên tiếp vang lên. Chỉ thấy từng thanh phi kiếm một lập tức hoá thành sương mù. Lúc này, phía sau Lăng Thiên Hầu, sương mù đầy trời, gần như che kín cả một nửa bầu trời, khiến cho thiên địa cũng phải biến sắc.

Cùng lúc đó, từ bên trong sương mù một loạt ánh mắt lạnh như băng dần dần xuất hiện. Cuối cùng sương mù tiêu tán, phía sau Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu bỗng nhiên xuất hiện vô số đệ tử chân đạp trên phi kiếm.

Những đệ tử này đều mặc những bộ đồ màu đen, phía sau lưng đều đeo những thanh kiếm với vỏ kiếm có phong cách cổ xưa. Cả đám ánh mắt như điện nhìn hướng Thiên Vận Tử.

Rậm rạp! Ánh mắt Vương Lâm nhìn ra, phía sau Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu sợ rằng có không ít hơn vạn đệ tử.

- Ha ha, không ít lão bằng hữu đều ở đây! Ah, Tôn Trưởng lão không ngờ cũng đã tới!

Ánh mắt của Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu đảo qua, cuối cùng dừng lại trên người Tôn Trưởng lão.

Tôn Trưởng lão khẽ mỉm cười nói:

- Đại thọ của Thiên Vận lão hữu, tại hạ sao có thể không đến!

Lăng Thiên Hầu cười vang lên, nhìn về phía Thiên Vận Tử nói:

- Thiên Vận lão nhi, sao thế? Không chào đón lão phu sao?!

Thần sắc của Thiên Vận Tử vẫn như thường, cười nói:

- Thôi, hôm nay ngươi đến thật là đúng lúc. Ta dùng ngươi làm đối tượng để thi triển Tiên thuật, để cho chư vị đạo hữu quan khan một chút, được chứ?

Ánh mắt của Lăng Thiên Hầu trở nên lạnh lẽo, cười nói:

- Đang có ý này!

Thiên Vận Tử khẽ mỉm cười, tay phải đưa lên bóp quyết, trong miệng từ từ nói:

- Chư vị đạo hữu! Tiên thuật mà hôm nay lão phu thi triển chính là trung phẩm Tiên thuật. Tiên thuật này tên là Dẫn Tiên thuật, lão phu vô ý đạt được từ một tinh cầu bị bỏ hoang! Dưới sự nghiên cứu của lão phu phát hiện ra năm đó người của Tiên giới đã sử dụng để đưa tu sĩ của chúng ta lên Tiên giới. Một khi thi triển sẽ có đại thần thông xuất hiện, mong chư vị đạo hữu chú ý!

Kiếm Tôn Lăng Thiên Hầu hừ lạnh một tiếng, đôi mắt lộ ra hàn mang, nhìn chằm chằm Thiên Vận Tử.

Thiên Vận Tử mỉm cười, tay bấm quyết, lập tức một đạo ánh sang màu đỏ từ trong tay ngưng hình. Theo Thiên Vận Tử nâng tay trái lên, kết ấn quyết, ánh sáng màu đỏ này sáng bừng lên.

Thần thái của Thiên Vận Tử vẫn như thường, hai tay điểm nhẹ vào hư không, lập tức xích mang trong tay phóng ra, bay thẳng lên bầu trời.

- Trung phẩm Dẫn Tiên thuật!

Thanh âm của Thiên Vận Tử như từ trong hư không phát ra. Từ giữa bầu trời bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ, toàn bộ không trung lập tức xuất hiện một mảnh màu đỏ.

Bên trong mảnh màu đỏ này, tầng mây quay cuồng, như có một con rồng đang phẫn nộ gào rít, tiếng sấm bỗng nổi lên. Đúng lúc đó, từng trận sét đánh xuyên thấu tầng mây, như hàng vạn con rắn bạc, điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.

Lúc này giữa không trung giống như là sóng dữ trên mặt biển, một cỗ thiên uy vô thanh vô tức từ trên trời giáng xuống.

Dưới thiên uy này, một bộ phận lớn trong số những tu sĩ xung quanh lập tức sắc mặt tái nhợt, từ giữa không trung hạ xuống, khoanh chân mà ngồi.

Vương Lâm nhìn lên không trung, tiên lực trong cơ thể dần dần hỗn loạn. Dường như trên không trung có một cỗ lực lượng thần kỳ nào đó dẫn dắt, khiến cho thân thể hắn không tự chủ được phải run lên.

Chỉ duy nhất bên trong cánh tay trái, cỗ tam chuyển kim tiên lực lặng lẽ vận chuyển.

Đáy lòng Vương Lâm khẽ động, lập tức đem tam chuyển kim tiên lực từ trong cánh tay trái thả ra, lưu chuyển toàn thân. Hắn tận lực khống chế cỗ kim tiên lực này để không cùng tiếp xúc với cỗ tiên lực vốn có trong cơ thể mà lẫn nhau thay đổi. Đợi cho kim tiên lực lưu chuyển được một vòng, thân thể đang run rẩy của Vương Lâm mới dần dịu lại, cuối cùng tuy sắc mặt vẫn hơi tái nhợt nhưng đã đứng thẳng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 22:23
nhân vật có ngoại hình chán òm : vẻ ngoài bình thường - tóc bạc trắng! 2.000 năm mang theo cái hòm để Lý Mộ Uyển nhạt như nước theo!
Nguyễn Quốc Bảo
19 Tháng chín, 2018 23:44
khoảng chương 440 lộn xộn tùm lum chương không theo thứ tự gì hết
Hưng Kế Lương
16 Tháng chín, 2018 09:04
Truyện hay
Hieu Le
13 Tháng chín, 2018 20:11
Bao nhiêu kỳ ngộ toàn là bị đánh sống dỡ chết dỡ
Thư Sũn
04 Tháng chín, 2018 14:33
Đề cử. Tần tổng thê nô
huynguyen365
21 Tháng tám, 2018 22:58
Đọc hơn 600 chap, cứ thấy xuất hiện nhân vật nữ xinh đẹp, dáng người xuất trần, thì tám chín phần mười toàn là bọn độc ác, gian xảo, .... Ôi, hình tượng nhân vật nữ trong truyện tiên hiệp của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 20:39
Tác phẩm khắc họa rõ nét Tu Chân. Phẩm chất tu sĩ là phải sẵn sàng Nghịch Thiên, tiến hành cải mệnh. Tu luyện là quá trình phải đấu tranh với Thiên, với Địa, với con người và với chính bản thân. Luyện trong khổ, luyện trong nhân sinh. Ta tu, nhưng ko hề quên bản thân mình. Ta tu là vì bản thân ta. Ta tu là vì cha vì mẹ. Ta tu là vì bằng hữu. Ta tu là vì người ta yêu thương . Hay, tu đơn giản bởi những thứ ta yêu quý
congtu_haohoa9983
13 Tháng tám, 2018 14:10
Mới đọc tới chương 1048 là thấy sai sai rồi. Tháp Sơn là bên Lôi Tiên Điện do Tiêu Dao Tử gì đó đưa đến ở trong U Minh Thú, Tiên Đế là Bạch Phàm. Còn ở vùng Yêu Linh này là bên Vũ Tiên Điện, Tiên Đế là Thanh Lâm... làm sao Phù Tổ Tộc gì đó bị Thanh Lâm gạt mà bị bên Tiêu Dao Tử đem vào U Minh Thú ??? Đạo hữu nào giải thích giúp với ???
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 14:58
hihi
casinhi
25 Tháng bảy, 2018 18:41
ngực Tần tổng bị trát một cây lại một cây đao
Marshmallows
25 Tháng bảy, 2018 13:21
Cám ơn nàng, cố gắng úp tiếp nhé :d cần hỗ trợ cứ nói :d
LYSANSAN828
25 Tháng bảy, 2018 06:43
Tác giả ko có drop, tại Mị ko mua Vip thôi baby
Marshmallows
24 Tháng bảy, 2018 22:36
Lại bị drop à, tangthuvien dạo này nhiều truyện drop quá :(
Snapcool
18 Tháng bảy, 2018 07:34
phẫn nỗ đích hương tiêu
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:44
hay lắm
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:43
ko phải ít người đọc mà đã đọc hết rồi =)).
h2olove
05 Tháng bảy, 2018 11:15
cực hay
definitelynotme
04 Tháng bảy, 2018 23:20
tác phẩm hay thế này mà có ít ng đọc quá. tội nghiệp họ :))
Lê Minh Dương
24 Tháng sáu, 2018 14:28
truyện này cực phẩm
Thien Duy Tran
31 Tháng năm, 2018 03:27
Truyen hay!!!
Vũ Tiến Dũng
29 Tháng năm, 2018 09:58
chuối tiêu là ông nào bạn ơi
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:08
đây là truyện đầu tiên mà main dùng tuổi và kinh nghiệm lâu năm để đè thiên tài như vậy ( nữa đầu truyên). Sáng cmn tạo ! truyện hay, đáng đọc!
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:00
hay ***, nhưng mà Cầu Ma vẫn đỉnh nhất
Phuong Pham
08 Tháng năm, 2018 05:36
mình cũng thấy thế. thiên hạ cứ bảo phàm nhân tu tiên hay, truyện này bắt chước.. mẹ, mình đọc hơn 1000c gần 2000c vẫn bỏ về cày truyện này.. đọc nhiều lần lắm lun
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
ko biết bên metruyen có dịch hay ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK