Mục lục
[Dịch] Tiên Nghịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Lâm rời khỏi bờ sông, đi thong thả trong đêm. Hai binh sĩ đi phía sau hắn quay sang nhìn nhau, đều thấy vẻ khó hiểu trong mắt đối phương.

Bọn họ thấy Vương Lâm nửa ngày nay ngoài việc đi dạo thì toàn đứng bên cạnh bờ sông ngẩn ngơ.

Lúc này trời đã tối nhưng người này vẫn bước đi thong thả như trước.

Trong bóng đêm, trong Hồng thành đèn đuốc sáng rực, dường như không ngủ.

Vương Lâm thong thả bước đi, ánh mắt nhìn về phía ánh đèn rực rỡ của Hồng thành. Cả kiến trúc to lớn này bị bao phủ bởi một cỗ khí tức cực kỳ áp bức.

Cỗ khí tức này tràn ngập tử ý và oán khí.

- Nơi đó là một trong tứ Đại Lao ngục của kinh đô - Hồng lao!

Quân sĩ phía sau Vương Lâm thấy ánh mắt hắn, thấp giọng nói.

- Hồng lao....

Vương Lâm gật đầu.

- Trong Hồng lao này đều là trọng phạm. Nơi này được canh gác nghiêm mật, không có lệnh bài căn bản không thể đi vào.

Người quân sĩ kia lại giải thích.

Vương Lâm cẩn thận nhìn Hồng lao này. Hắn trước đó đã phát hiện ra một cỗ yêu khí cường đại. Cỗ yêu khí này không kém Mạc Lệ Hải chút nào. Hắn trầm ngâm một chút, sau đó đi về phía Mạc phủ.

Sau khi trở lại Mạc phủ, Vương Lâm đi thẳng tới chỗ Mạc Lệ Hải. Hắn đang ngồi khoanh chân thổ nạp. Vương Lâm đẩy cửa đi vào, Mạc Lệ Hải liền mở mắt nhìn Vương Lâm.

- Ta muốn tới Hồng lao, Mạc huynh có thể có phương pháp gì hay không?

Mạc Lệ Hải ngẩn ra, nhìn Vương Lâm, không hỏi nguyên nhân mà trầm tư trong chốc lát, nói:

- Có hơi khó khăn!

Vương Lâm nhướng mày, quỷ dị nói:

- Vậy tìm cách xem!

Mạc Lệ Hải mỉm cười nói: - Ngươi muốn ở đó bao lâu?

- Một tháng đi!

Vương Lâm đáp.

- Tu luyện sao?

Ánh mắt Mạc Lệ Hải sững lại, nói.

Vương Lâm nhìn Mạc Lệ Hải gật đầu, nói:

- Ta muốn giết chóc, nếu ở trong thành mà giết quá nhiều người sợ sẽ gây ra không ít phiền toái.

Nói xong Vương Lâm lại thêm một câu:

- Nếu ta thành công thì khi trợ giúp ngươi sẽ càng nắm chắc hơn!

Mạc Lệ Hải nghe vậy đứng vụt dậy, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm gằn từng chữ:

- Ngươi khẳng định?

Vương Lâm không nói nhiều, vung tay phải lên. Trên tay hắn xuất hiện năm đạo sát lục khí hình thành năm con thương long, tốc độ như chớp lao về phía Mạc Lệ Hải.

Mạc Lệ Hải cười ha hả, tay phải nắm thành quyền đánh ra. Một loạt tiếng ầm ầm vang lên, năm đạo khí kia liền tan nát. Nhưng nét tươi cười của Mạc Lệ Hải sững lại, đôi mắt lóe lên quang mang kỳ dị, thân thể lui lại phía sau ba bước.

Trước mắt hắn, năm đạo khí kia trong nháy mắt lại dung hợp lại, hình thành năm con thương long một lần nữa. Một cỗ sát khí nồng đậm từ chúng phát ra, dường như chỉ trong nháy mắt đã bao phủ khắp bốn phía. Gia binh bên trong Mạc phủ bị kinh động vội vã chạy tới nơi này.

Cùng lúc đó, năm đạo sát khí kia gào thét lao ra. Ánh mắt Mạc Lệ Hải lóe lên, lại đánh ra một quyền nữa. Trong không trung liền truyền tới những tiếng va chạm rầm rầm, năm đạo khí màu xám đó nhanh như chớp len qua quyền phong của Mạc Lệ Hải, đánh thẳng tới trước ngực hắn.

Sát lục khi trong nháy mắt tời gần, chỉ còn cách thân thể Mạc Lệ Hải bảy tấc thì bị một tầng yêu lực đột nhiên xuất hiện, đánh bật trở lại.

Nhưng tấm màn yêu lực trước người Mạc Lệ Hải cũng bị chấn động kịch liệt.

- Nếu thứ khí xám này vượt qua vài ngàn thì ngươi sẽ không còn thoải mái như vậy đâu.......

Vương Lâm chậm rãi nói.

Ánh mắt Mạc Lệ Hải lộ kỳ quang. Thứ khí sát lục này không phải lần đầu hắn mới gặp. So với hai lần trước thì uy lực lần này mạnh hơn quá nhiều. Hắn quyết đoán nói:

- Một tháng quá lâu, ta không thể làm được. Nhưng nếu là bảy ngày thì không có vấn đề gì. Trong Hồng lao có hơn vạn trọng phạm, đủ cho ngươi tu luyện trong bảy ngày! Ngươi chờ ta, trong ba ngày ta sẽ trả lời chính xác cho ngươi!

Vương Lâm gật đầu, xoay người rời đi.

Mạc Lệ Hải ngồi trong phòng, ánh mắt lộ vẻ trầm ngâm. Hắn lẩm bẩm:

- Vương Lâm này quả nhiên không thể xem thường. Lúc đầu lấy mạng Thập Tam đổi lấy sự giúp đỡ của người này đúng là lựa chọn đúng đắn!

Không cần nói tới uy lực của chưởng ấn kia, chỉ thứ sát khí màu xám này cũng cực kỳ bất phàm. Thứ khí xám này chỉ có năm đạo, chưa thể phát huy toàn bộ uy lực mà đã có thể chấn động yêu giáp của ta. Sự sắc bén của nó đã có thể so với yêu kiếm! Trọng yếu nhất chính là trong khí xám này có một thứ biến hóa ta không giải thích nổi, không ngờ lại có thể dẫn động sinh cơ trong cơ thể ta!

Nếu thật sự có thể làm cho thứ khí xám này hình thành tới mấy ngàn thì hẳn cực kỳ đáng sợ! Vương Lâm tốt nhất không thể để hắn trở thành kẻ địch, phải bảo trì quan hệ thật tốt!

Hắn trầm tư một lúc, sau đó ra khỏi phòng, vội vã đi lo chuyện để Vương Lâm tiến vào Hồng lao.

Vương Lâm vẫn chưa về phòng mà ngồi khoanh chân trong sân. Bốn phía yên tĩnh, nhưng tai hắn vẫn nghe thấy loáng thoáng có tiếng đàn.

Tiếng đàn này mặc dù rất nhỏ nhưng lại có chút ý vị, rất lâu không tiêu tan.

Một đêm này Vương Lâm không tu luyện, không thổ nạp, thậm chí trong đầu cũng không suy nghĩ tới Sát lục tiên quyết. Hắn chỉ lẳng lặng ngồi trong sân, yên lặng nhìn bầu trời, lặng nghe tiếng đàn trong lòng.... Thân hình hắn dưới ánh trăng tạo thành một cái bóng dài, ở trong mảnh sân yên tĩnh trông vô cùng hiu quạnh.

Một mình lẻ loi, một bầu mỹ tửu đặt bên cạnh Vương Lâm. Hắn vừa nghe đàn vừa uống rượu. Thân ảnh hiu quạnh dần dần tỏa ra ngoài thân thể, dường như tan trong ánh trăng. Ánh trăng như rọi thẳng vào trái tim hắn.

- Vương Lâm ta từ mười sáu tuổi tu đạo, cho tới hôm nay sớm đã quên mất tháng năm, không biết tới thân thể....

Vương Lâm cầm vò rượu, uống một ngụm lớn. Rượu chảy từ khóe miệng hắn xuống, rơi trên vạt áo.

Vương Lâm nhìn bầu trời đầy sao, ánh mắt lộ vẻ cô độc.

- Người tu đạo là nghịch thiên mà đi, cả đời nhất định phải cô độc.

Tiếng đàn đã tắt nhưng Vương Lâm lại vẫn như nghe thoang thoảng. Hắn lau rượu trên khóe miệng, thì thầm:

- Cả đời cô độc chỉ là vì tâm cầu đạo. Nhưng cái cảm giác cô độc này có mấy ai có thể chính thức được nếm trải. Giống như thứ rượu này, mới vào miệng thì cay, xuống tới bụng lại hóa thành hơi ấm.

Trong ánh trăng sáng, cô đơn uống rượu, nghe đàn mà ngẫm nhân sinh. Ta không biết tu sĩ ngàn năm làm sao có thể chịu nổi sự cô tịch này nhưng ta biết nếu trong lòng không có nửa điểm cảm động thì tu đạo chẳng qua cũng chỉ là tự nhận mà thôi, không phải là thiên đạo!

Thiên địa bất nhân, tu sĩ nghịch thiên mà đi, nếu trái tim cũng bất nhân như vậy thì có khác gì thiên địa, sao dám xưng là nghịch thiên tu hành, chữ nghịch này làm sao nói được? Chẳng qua chính là thuận thiên mà hành động!

Từ xưa tới nay kẻ thuận thiên thì được thiên địa sủng ái. Nhưng cái sự sủng ái này chẳng qua chỉ với thân phận một con kiến hôi! Đạo của ta không phải thuận thiên, trong lòng luôn giữ một tia cảm động. Nghịch thiên mà đi, nghịch thiên tu đạo, cầu không chỉ là trường sinh mà còn là muốn thoát khỏi thân phận con kiến hôi này!

Vương Lâm uống sạch rượu, giơ lên ném xuống đất. Vò rượu rơi xuống, choang một cái liền vỡ tan. Vương Lâm vuốt mi tâm, thân thể nghiêng đi, cảm xúc trong ánh mắt dần dần biến mất như nước chảy qua bàn tay. Đôi mắt dần dần trở nên thâm thúy. Vương Lâm mở to hai mắt. Mọi cảm xúc khi say rượu này trong một khắc đã bị hắn chôn sâu trong lòng, phong ấn ở một nơi không thể nào chạm tới.

Ba ngày chỉ thoáng chốc đã trôi qua. Trong ba ngày này Vương Lâm không tu luyện, sáng sớm đã rời Mạc phủ, đi tới cạnh bờ sông ngồi xuống, chờ đợi hoa thuyền đi ngang qua, nghe tiếng đàn ngắn ngủi quẩn quanh.

Tiếng đàn bi thương kia chạy khắp tâm thần hắn, xuyên qua phong ấn trong trí nhớ, tiến vào tận đáy lòng hắn.

Được nghe tiếng đàn, uống rượu do quân sĩ mua tới, Vương Lâm đắm chìm trong đó, lại có một thứ cảm ngộ khác.

Nữ tử trên hoa thuyền chẳng hay biết, trong ba ngày này lại có một người tới chăm chú nghe tiếng đàn của nàng. Nàng chỉ biết mỗi lần hoa thuyền đi qua đây thì trong nỗi bi thương trong lòng càng đậm. Nỗi bi thương này theo ngọc thủ của nàng truyền vào cây đàn, nhẹ nhàng đàn lên.

Ba ngày này Vương Lâm rất bình an, rời xa hết thảy phân tranh, rời xa mọi sát phạt, quên mất cả ước hẹn với Mạc Lệ Hải, quên mất của ước mong Vấn Đỉnh kỳ của mình. Hắn chỉ có tiếng đàn quẩn quanh, có rượu làm bạn, dùng thời gian ba ngày để tẩy lễ tâm linh.

Nữ tử kia hắn chưa từng nhìn mặt, chỉ nhìn thấy bóng lưng và tiếng đàn cũng đã đủ rồi. Nếu không phải Mạc Lệ Hải đã thu xếp xong chuyện Hồng lao thì Vương Lâm vẫn cứ ngồi đó, tiếp tục cảm ngộ. Hắn không biết mình đã ngồi bao lâu, những đến một ngày kia tiếng đàn đứt đoạn, không còn vang lên nữa....

Thu hồi lại tâm thần từ trong tiếng đàn, Vương Lâm đứng lên, nhìn thoáng qua hoa thuyền đang đi xa dần, xoay người rời đi.

Trong khoảnh khắc khi hắn xoay người, nữ tử trên hoa thuyền lại quay đầu lại, nhìn về phía bờ sông xa xa. Trước mắt nàng chỉ là một khoảng đen tối nhưng lúc này đây, khi thân ảnh nam tử kia rời đi lại hiện rõ trước mắt nàng.

- Minh Huyên, ngươi nhìn gì vậy?

Một tiếng nói bình thản từ bên cạnh nữ tử truyền đến.

Tiếng đàn đột nhiên dừng lại!

Nữ tử quay đầu, chậm rãi cúi xuống nhìn bàn tay ngọc đang đặt trên cây đàn, nhẹ nhàng run rẩy. Âm thanh này đối với nàng mà nói đại biểu cho trời cao, không thể chống cự.

- Tiếng đàn của ngươi vừa rồi rất buồn, khách nhân muốn ngươi đổi bài khác!

Tiếng nói bình thản kia lộ ra vẻ không thể cự tuyệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
21 Tháng chín, 2018 22:23
nhân vật có ngoại hình chán òm : vẻ ngoài bình thường - tóc bạc trắng! 2.000 năm mang theo cái hòm để Lý Mộ Uyển nhạt như nước theo!
Nguyễn Quốc Bảo
19 Tháng chín, 2018 23:44
khoảng chương 440 lộn xộn tùm lum chương không theo thứ tự gì hết
Hưng Kế Lương
16 Tháng chín, 2018 09:04
Truyện hay
Hieu Le
13 Tháng chín, 2018 20:11
Bao nhiêu kỳ ngộ toàn là bị đánh sống dỡ chết dỡ
Thư Sũn
04 Tháng chín, 2018 14:33
Đề cử. Tần tổng thê nô
huynguyen365
21 Tháng tám, 2018 22:58
Đọc hơn 600 chap, cứ thấy xuất hiện nhân vật nữ xinh đẹp, dáng người xuất trần, thì tám chín phần mười toàn là bọn độc ác, gian xảo, .... Ôi, hình tượng nhân vật nữ trong truyện tiên hiệp của tôi!!!!!!!!!!!!!!!!
Lê Minh Dương
13 Tháng tám, 2018 20:39
Tác phẩm khắc họa rõ nét Tu Chân. Phẩm chất tu sĩ là phải sẵn sàng Nghịch Thiên, tiến hành cải mệnh. Tu luyện là quá trình phải đấu tranh với Thiên, với Địa, với con người và với chính bản thân. Luyện trong khổ, luyện trong nhân sinh. Ta tu, nhưng ko hề quên bản thân mình. Ta tu là vì bản thân ta. Ta tu là vì cha vì mẹ. Ta tu là vì bằng hữu. Ta tu là vì người ta yêu thương . Hay, tu đơn giản bởi những thứ ta yêu quý
congtu_haohoa9983
13 Tháng tám, 2018 14:10
Mới đọc tới chương 1048 là thấy sai sai rồi. Tháp Sơn là bên Lôi Tiên Điện do Tiêu Dao Tử gì đó đưa đến ở trong U Minh Thú, Tiên Đế là Bạch Phàm. Còn ở vùng Yêu Linh này là bên Vũ Tiên Điện, Tiên Đế là Thanh Lâm... làm sao Phù Tổ Tộc gì đó bị Thanh Lâm gạt mà bị bên Tiêu Dao Tử đem vào U Minh Thú ??? Đạo hữu nào giải thích giúp với ???
Lê Minh Dương
28 Tháng bảy, 2018 14:58
hihi
casinhi
25 Tháng bảy, 2018 18:41
ngực Tần tổng bị trát một cây lại một cây đao
Marshmallows
25 Tháng bảy, 2018 13:21
Cám ơn nàng, cố gắng úp tiếp nhé :d cần hỗ trợ cứ nói :d
LYSANSAN828
25 Tháng bảy, 2018 06:43
Tác giả ko có drop, tại Mị ko mua Vip thôi baby
Marshmallows
24 Tháng bảy, 2018 22:36
Lại bị drop à, tangthuvien dạo này nhiều truyện drop quá :(
Snapcool
18 Tháng bảy, 2018 07:34
phẫn nỗ đích hương tiêu
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:44
hay lắm
shuikoden2014
17 Tháng bảy, 2018 15:43
ko phải ít người đọc mà đã đọc hết rồi =)).
h2olove
05 Tháng bảy, 2018 11:15
cực hay
definitelynotme
04 Tháng bảy, 2018 23:20
tác phẩm hay thế này mà có ít ng đọc quá. tội nghiệp họ :))
Lê Minh Dương
24 Tháng sáu, 2018 14:28
truyện này cực phẩm
Thien Duy Tran
31 Tháng năm, 2018 03:27
Truyen hay!!!
Vũ Tiến Dũng
29 Tháng năm, 2018 09:58
chuối tiêu là ông nào bạn ơi
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:08
đây là truyện đầu tiên mà main dùng tuổi và kinh nghiệm lâu năm để đè thiên tài như vậy ( nữa đầu truyên). Sáng cmn tạo ! truyện hay, đáng đọc!
Lê Minh Dương
22 Tháng năm, 2018 23:00
hay ***, nhưng mà Cầu Ma vẫn đỉnh nhất
Phuong Pham
08 Tháng năm, 2018 05:36
mình cũng thấy thế. thiên hạ cứ bảo phàm nhân tu tiên hay, truyện này bắt chước.. mẹ, mình đọc hơn 1000c gần 2000c vẫn bỏ về cày truyện này.. đọc nhiều lần lắm lun
Snapcool
28 Tháng ba, 2018 10:39
ko biết bên metruyen có dịch hay ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK