Trong lòng Lý Tình Thâm đang vui sướng nhưng khi nghe những lời này, đột nhiên như bị dội một chậu nước lạnh, trong nháy mắt tiêu tán không còn một mảnh.
Anh trước sau vẫn im lặng duy trì động tác khi nãy, trong đại não lại chậm rãi hồi tưởng những chuyện vừa xảy ra từng li từng tí.
Nhất thời sáng tỏ tất cả!
Khó trách cô sẽ hỏi anh những lời đó!
Thì ra là có tính toán khác!
Lăng Mạt Mạt cảm thấy nam tử bất động, có chút mơ hồ, rồi sau đó suy nghĩ một chút, tựa hồ cũng không có xuất hiện sai lầm gì, liền một lần nữa mở miệng, mang theo vài phần làm nũng: “Enson.”
Vừa nói, cô vừa vươn tay, mò về lồng ngực Enson, mang theo vài phần dụ hoặc.
Trong nháy mắt nét mặt Enson lạnh xuống.
Mặc dù biết, cô làm như vậy, là vì để Lý Tình Thâm không tức giận cô nữa!
Nhưng mà, đáy lòng còn có có tức giận đang lan tràn !
Cô xem mình là cái gì?
Đem thân thể của mình làm đều kiện trao đổi?
Cô làm như vậy, là vì cái gì? Vì có thể bước vào Làng Giải Trí? Vì có thể đến gần Lục Niệm Ca?
Lý Tình Thâm không cách nào tha thứ cho một cô bé trong sáng lại làm như vậy, vì đạt được mục đích mà không chừa bất cứ thủ đoạn nào, như thế hạ thấp mình!
Dù đối tượng cô trao đổi là anh, dù đối tượng cô lấy lòng chính là anh!
Nhưng anh vẫn cảm thấy tức giận!
Lăng Mạt Mạt nhìn Enson không có cho mình câu trả lời, liền giơ tay lên, vòng qua cổ nam tử, môi nhỏ kề gần môi của Enson, đầu lưỡi xinh xắn hướng vào phía trong thâm dò.
Động tác của cô rất vụng về, tuy nhiên nó có thể làm cho anh điên cuồng, điên cuồng sau lưng còn lớn hơn tức giận.
Trong lúc bất chợt Enson liền vươn tay, hung hăng đẩy Lăng Mạt Mạt ra.
Lăng Mạt Mạt bị Enson đẩy một cái, trong nháy mắt hoàn hồn, mới vừa rồi còn êm đẹp, thế nào anh nói trở mặt liền trở mặt đây?
Có phải là đàn ông có tiền, đều biến thái như vậy?
Quả thực vị này và Lý Tình Thâm tính khí y nhau!
Hoặc là nói, Lăng Mạt Mạt cô cứ xui xẻo như vậy, gặp phải hai người, đều là loại nói trở mặt liền trở mặt chứ?
Tại sao các nữ minh tinh khác, có vận khí tốt như vậy, người đàn ông xuống quy tắc ngầm, bị dung mạo xinh đẹp của họ làm thần hồn điên đảo, tiền quảng cáo răn rắc rớt xuống người mình!
Lăng Mạt Mạt vội vàng ngồi dậy, lên tiếng, mở miệng kêu một tiếng: “Enson.”
Vậy mà, nam tử cũng không có trả lời cô, cũng không quản thân thể mình dục hỏa đốt người, xuống giường, nhặt lên quần áo, bắt đầu sột sột soạt soạt mặc vào.
Lăng Mạt Mạt nghe tiếng mặc quần áo này, thì biết rõ Enson muốn rời khỏi, cô vội vã muốn đưa tay lôi kéo Enson.
Enson lại vươn tay, một lần nữa bỏ rơi cô, không nói tiếng nào xoay người, đi ra ngoài cửa.
Enson đi rất nhanh, Lăng Mạt Mạt còn chưa xuống giường, người đã biến mất không thấy, theo bản năng Lăng Mạt Mạt liền muốn đuổi theo, cô vội vã tìm quần áo của mình, nhanh chóng mặc trên người, càng gấp gáp, váy càng mặc không được, thật vất vả mặc quần áo xong, lại không tìm được giầy, Lăng Mạt Mạt gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, nơi đây tối, sờ soạng nửa ngày, sờ tới điện thoại di động của mình, lấy ánh đèn yếu ớt, tìm được giày cao gót, lung tung đạp lên, cũng cùng ra cửa.
Hành lang ” Hoàng cung” rất dài, thang máy lại đang ở một chỗ khác, hơn nữa hiện tại vừa đêm khuya, trong hành lang cũng không có ai.