Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, nước mắt chắn hết tầm mắt của cô, cô không thể nhìn thấy gương mặt của anh.
Ngày trước cô luôn luôn quật cường, không cho phép mình khóc trước mặt anh, nhưng hôm nay cô lại dung túng cho sự yếu đuối của mình.
Như vậy cũng tốt, hai mắt cô vì đẫm lệ mà trở nên mơ hồ, đúng lúc để cho cô nói ra toàn bộ mọi chuyện, sẽ không phải nhìn thấy đáy mắt ghét bỏ của anh.
Lăng Mạt Mạt cắn môi dưới, nói tiếp: “Không, anh không biết, em rất yêu người đó, anh ấy xuất hiện trong cuộc đời của em giữa lúc tâm tối nhất, mặc dù anh ấy rất ít ở bên cạnh em, nhưng những lời nói, hành động đơn giản của anh ấy lại mang đến sự ấm áp mà em chưa bao giờ có.”
“Nếu như không phải vì anh, em đã có thể tiếp tục yêu anh ấy, là anh, là vì sự xuất hiện của anh, làm cho trái tim em từ từ chuyển hướng đến trên người anh, cho nên em muốn rời khỏi làng giải trí, muốn rời khỏi anh.”
“Mặc dù khi đó trong lòng em rất yêu anh, rời khỏi anh, em rất khó chịu, nhưng em đã là người phụ nữ của anh ấy”
Lăng Mạt Mạt nghẹn ngào, nước mắt của cô không ngừng thi nhau rơi xuống: “Cố tình, cố tình vào một ngày kia, em và anh lại xảy ra chuyện như vậy, anh làm em không còn sạch sẽ nữa, anh đã để cho em từ thân thể đến trái tim đều phản bội anh ấy, cho nên em không cách nào ở cùng với anh, cũng không cách nào ở cùng với anh ấy.”
Lăng Mạt Mạt nói xong, liền giơ tay lên, bưng kín khuôn mặt của mình, giọng của cô trầm buồn: “Vốn là, em còn ôm chút hi vọng ở bên anh ấy, nhưng mất sạch, tất cả đều không còn.”
Lăng Mạt Mạt vừa nghĩ tới những chuyện rối rắm và khổ sở kia, trái tim của cô lại nổi lên những cơn đau tê tâm liệt phế.
Toàn thân của cô cũng bắt đầu run rẩy.
Thật vất vả mới ngăn lại được tiếng khóc của mình, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, nhìn chằm chằm người đàn ông có dung mạo xinh đẹp, cô không chút chậm trễ lên tiếng, nói: “Bây gờ anh đã biết, đã biết toàn bộ, em không chỉ đồng thời yêu hai người đàn ông, mà còn lần lượt lên giường với họ, cũng giống như em làm người yêu Tô Thần, lại cùng anh lên giường, là cùng một tính chất, em như vậy, một Lăng Mạt Mạt bẩn như vậy, anh còn muốn sao?”
Gương mặt Lý Tình Thâm trở nên tái nhợt, người đàn ông trong lời nói của cô là ai?
Là Lục Niệm Ca sao?
Cô và hắn ta lên giường, là lúc nào?
Lý Tình Thâm yêu cô, anh tiếp nhận giáo dục phương tây, những phương diện này vẫn hoàn toàn cởi mởi, nhưng mà sâu trong lòng anh vẫn có chút chua xót.
Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm yên lặng không lên tiếng, đáy lòng của cô hoàn toàn tuyệt vọng, anh thật sự chê cô.
Lăng Mạt Mạt khổ sở nâng môi, nở nụ cười.
Vậy mà, ngoài ý muốn, Lý Tình Thâm đưa tay lên, xoa nhẹ lên trán cô trong đôi mắt tràn ngập một ánh sáng kiên định, “Muốn!”
Đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện lên chút khó tin.
Lý Tình Thâm chăm chú nhìn cô, khẽ nâng môi, giọng điệu khẳng định: “giữa hai người chúng ta, cho đến bây giờ, đều là em có muốn anh hay không.”