Bạc Sủng Nhi hừ một tiếng, nói: “Đương nhiên là nhà chúng em rồi! Nơi này chỉ có một mình em là con gái, em có thể chăm sóc Lăng Mạt Mạt đấy!”
Dịch Hỉ Hoan lặng lẽ giơ tay lên: “Chị Sủng Nhi, còn có em”
Bạc Sủng Nhi cười híp mắt nói với Dịch Hỉ Hoan: “Em có thể ở nhà chị mà!”
Dịch Hỉ Hoan nhất thời vui vẻ gật đầu liên tục, trong nháy mắt đồng ý, Dịch Thiển giơ tay lên, cúi đầu, phiền muộn vô cùng, Hoan Hoan, m không nhớ mục đích lúc đầu là gì sao? Là giành tân cô dâu tới nhà chúng ta, không phải em đi nhà người ta!
Sau đó, liên tiếp thảo luận, mọi người hào hứng bừng bừng nói, Lăng Mạt Mạt nghe choáng váng đầu óc, thật vất vả chịu đựng đến ba giờ sáng, lúc này mọi người mới thương lượng xong tất cả, Lăng Mạt Mạt liền bị Bạc Sủng Nhi và Dịch Hỉ Hoan vừa vừa kéo lên xe nhà họ Bạc, trở về trang viên nhà họ Bạc.
Đến rang sang hôm đó, Tô Thần ở trên mạng tuyên bố ngày cưới của Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt, lại đưa tới một trận nổ tung.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Mặc dù Lý Tình Thâm ở bên ngoài du học gần hai mươi năm, nhưng hôn lễ có rất nhiều bước xen lẫn phong tụcTrung quốc.
Những thứ sính lễ đồ cưới, tất cả đều theo hình thức.
Cả tập đoàn Bạc Đế đều ngừng toàn bộ công việc lại, tất cả mọi người vây quanh hôn lễ của Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt.
Ngược lại có nhiều người đàn ông vội vàng, những người phụ nữ này lại nhàn rỗi, Cẩm Thu và Câm Úc đi tới chỗ Ôn Giai Nhân giúp Ôn Giai Nhân chuẩn bị hôn lễ, dĩ nhiên Bạc Sủng Nhi và Dịch Hỉ Hoan ở bên Lăng Mạt Mạt, cùng cô giải buồn.
Thật ra thì Lăng Mạt Mạt không có một chút cảm giác kết hôn, cảm giác duy nhất, chính là nhớ nhung, nhớ nhung Lý Tình Thâm.
Tiếp theo chính là rỗi rãnh nhàm chán.
Duy chỉ có lúc náo nhiệt, chính là mặc thử lễ phục áo cưới, lễ phục Lý Tình Thâm nói trước cho người thiết kế xong, tổng cộng là 99 bộ, Lăng Mạt Mạt mất chừng một ngày, mỗi một bộ đều rất xinh đẹp, cô và Bạc Sủng Nhi Dịch Hỉ Hoan vong tới vong lui việc thay áo cưới và lễ phục, cuối cùng chọn ra 9 bộ.
Bởi vì lúc trước không có thời gian chụp hình cưới, trong hôn lễ là cần dùng, cho nên hai người vẫn gặp mặt một lần, nhưng mà nhiều người nhiều việc, cũng không thể nói gì được với nhau, chỉ chụp ảnh, rồi lại vội vội vàng vàng tách ra.
Đêm cuối cùng trước khi kết hôn, Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm nói chuyện điện thoại.
Hai người cũng muốn nói với đối phương rất nhiều, nhưng cố tình lại nói không nói ra được một chữ, chỉ là cầm điện thoại di động, lẳng lặng nghe tiếng hít thở của nhau, giống như thiên ngôn vạn ngữ cũng đều truyền lại được cho đối phương.
Trong lòng đều là nhớ nhung.
Chỉ tiếc cảnh tốt như vậy chỉ duy trì chỉ được năm phút đồng hồ, Lý Tình Thâm đã có người gọi, nên chỉ có thể vội vã nói một câu: “Mạt Mạt, hôn lễ ngày mai gặp.”
Đây là cú điện thoại đầu tiên mà ba ngày qua bọn họ mới liên lạc, hai người nói ra được câu đầu tiên.
Trong lúc bất chợt đáy lòng của Lăng Mạt Mạt thấy ngọt, cô khẽ mỉm cười, nói: “Hôn lễ ngày mai gặp.”
Sau đó, liền cúp điện thoại.
Lăng Mạt Mạt nằm ở trên giường thế nào cũng không ngủ được, ngày mai cô sẽ phải gả làm vợ cho anh sao? Tất cả đều giống như một giấc mộng vậy.
Lúc Lăng Mạt Mạt ngủ đã là mười hai giờ, cô nằm mơ thấy ông cố, nụ cười hiền lành mong ước hôn nhân của cô mỹ mãn hạnh phúc, cô vừa muốn lao vào trong lòng ông cố, liền bị người tA đánh thức.
Lúc này là ba giờ sáng. Thợ trang điểm đã tới.