Nhưng mà vẻ mặt của Lý Tình Thâm vẫn rất bình tĩnh, mà Lăng Mạt Mạt lại tức giận đến nỗi cắn răng nghiến lợi, con ngươi cô không ngừng xoay chuyển, rồi đột nhiên vươn tay, đẩy cửa xe ra.
Sau đó, cô lập tức không chút do dự nhảy ra ngoài.
Lý Tình Thâm thấy Lăng Mạt Mạt hành động như vậy, lập tức đạp phanh gấp.
Xe nhanh chóng dừng lại, nhưng dù như thế, do tốc độ xe vừa rồi quá nhanh, mà Lăng Mạt Mạt còn nhảy xuống, nên vẫn bị rơi hôn mê bất tỉnh.
Lý Tình Thâm vội vội vàng vàng xuống xe, phát hiện trên mặt đất có một dòng máu đỏ tươi đang chảy xuôi, ánh mắt Lý Tình Thâm khẽ trầm xuống, lập tức nhanh chóng bế Lăng Mạt Mạt lên, cẩn thận đặt vào trong xe, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho Tần Thánh.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Tần Thánh và Tô Thần nghe lời Lý Tình Thâm đi đến biệt thự của anh.
Hai người một trước một sau đẩy cửa xuống xe, liền nhìn thấy Lý Tình Thâm đang ôm Lăng Mạt Mạt hôn mê bất tỉnh, một tay anh che đầu Lăng Mạt Mạt, qua các kẽ hở ngón tay có máu rỉ ra.
Thấy tình huống như vậy, hai người đều nhất thời sửng sốt, một lúc lâu sau, Tần Thánh mới hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế nào?”
Lý Tình Thâm không nói gì, chỉ vội vàng ôm Lăng Mạt Mạt lên lầu, vừa đi, vừa hỏi: “Bác sĩ đâu?”
Nghe thấy Lý Tình Thâm hỏi như thế, bác sĩ được Tần Thánh mang tới lập tức theo sát anh đi lên lầu.
Lý Tình Thâm nhẹ nhàng đặt Lăng Mạt Mạt lên trên giường, bác sĩ lập tức tiến lên, cầm máu cho cô.
Đợi đến sau khi bác sĩ kết thúc, thì đoàn người ở trong nhà lặng yên không tiếng động lui ra ngoài, Tô Thần lắm chuyện lại một lần nữa mở miệng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại thành ra như vậy?”
Từ đầu đến cuối Lý Tình Thâm đều không có ý định trả lời, thẳng tắp đi tới trước cửa sổ sát đất, đưa lưng về phía hai người, nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ cái gì.
“Không phải là vì tin tức mấy ngày qua mà thành ra như vậy chứ!” Tần Thánh nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt, hỏi: “Nhưng mà, Lăng Mạt Mạt cũng rất trượng nghĩa, vậy mà lại đứng ra giải vây cho Trần Uyển Như!”
Khi Tần Thánh nhắc tới ba chữ Trần Uyển Như này, thì Tô Thần lại đột nhiên trật tự, nghiêng đầu, trí nhớ chợt bay tới chỗ người phụ nữ có tiếng xấu kia.
Vào ngày kỉ niệm ES đó, anh nhớ rõ có một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ vạn phần cướp lấy điều thuốc từ trong tay anh, sau đó còn dùng đôi môi đỏ chót diễm lệ của mình ngậm lấy điếu thuốc đó, tư thế hút thuốc cần bao nhiêu quyến rũ thì có bấy nhiêu quyến rũ.
Tô Thần thầm nghĩ, có bao nhiêu người trong cái vòng luẩn quẩn này đều hút thuốc, nhưng anh lại chưa từng nhìn thấy một người nào khi hút thuốc lại có mùi vị như vậy!
Anh nhìn chằm chằm vào cô thật lâu, vốn tưởng rằng cô sẽ xoay người lại nói với anh một tiếng, nhưng ai ngờ cô lại giậm đôi giày cao gót, lắc mông rời đi.
Uhm, anh thích thú nhìn chằm chằm vào bóng lưng đó nửa ngày.
Đúng thật là cảnh đẹp ý vui.
Sau đó, một lúc lâu, anh mới nhớ rằng, người phụ nữ kia chính là con át chủ bài của ES, tên là Trần Uyển Như, người chị cả đã ca hát được mười năm, đã kết hôn.
Ngày hôm sau, anh vừa đi về liền nhìn thấy tin tức của cô, ý định thuê phòng với cô để tăng thêm một chút hứng thú, lập tức theo đó mà tiêu tán mất hút, nghĩ thầm, người phụ nữ này cũng đã kết hôn rồi, vậy mà vẫn còn điên khùng như vậy, chẳng muốn động vào
Nếu hôm nay Tần Thánh không nhắc tới tên của cô, thì e rằng anh cũng quên mất cái người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ vạn phần đó rồi!
Tô Thần thất thần, Tần Thánh đương nhiên không thể nào tự mình lẩm bẩm, nên lập tức trầm mặc, tuy nhiên Lý Tình Thâm lại hơi nghiêng người, hờ hững nhìn lướt qua bác sĩ đang đứng ở một bên, hỏi: “Cô ấy sao rồi?”