Lăng Mạt Mạt bị người đàn ông đè ở dưới thân, cô cảm giác được ngón tay người đàn ông chậm rãi từ mặt của cô một chút một chút vuốt ve xuống dưới, rồi sau đó, môi ướt át dịu dàng dán ở khuôn mặt, lên cánh môi cô.
Môi người đàn ông rất mềm mại.
Rất ấm áp.
Hơi thở mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Enson ba lần trước cũng hôn môi cô, cô khi đó, chỉ quá khẩn trương, đã quên đến cùng có cảm giác như thế nào.
Mà hôm nay, Enson dường như uống rượu, động tác vô cùng dịu dàng, khi mùi rượu thơm ở trong răng môi cô tản ra, thì cả người cô có chút hoa mắt chóng mặt.
Đầu óc Lăng Mạt Mạt hỗn loạn, không nói được một lời thừa nhận nụ hôn như vậy, thân thể không khống chế được nhẹ nhàng run rẩy.
Dường như cảm thấy cô run rẩy, nụ hôn đó, làm cho triền miên sâu sắc thêm.
Người đàn ông cởi từng quần áo của Lăng Mạt Mạt ra, động tác thong thả dịu dàng, Lăng Mạt Mạt ở trong bóng tối khẩn trương không có cách nào hít thở.
Chỉ cảm thấy người đàn ông này, lúc làm với mình lần này, thì thật cẩn thận như vậy, dịu dàng như nước.
Để cho cô có một loại ảo giác, giống như người đàn ông này đối đãi bảo vật anh yêu quý.
Lăng Mạt Mạt nghĩ, thì ra, Enson cao cao tại thượng thần bí không lường được cũng là một người rất dịu dàng.
Trong đầu cô, cô gắng muốn miêu tả khuôn mặt của Enson hiện ra, nhưng làm thế nào cũng không miêu tả được.
Hô hấp, càng ngày càng gấp rút.
Toàn thân Lăng Mạt Mạt trần trụi nằm ở dưới thân thể của người đàn ông, cảm giác được thân thể người đàn ông càng ngày càng nóng bỏng, toàn thân cô cũng dần dần xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng nhạt theo.
Nụ hôn của người đàn ông, chằng chịt che kín cả người cô.
Trong khẩn trương mang theo một điều kỳ lạ.
Lăng Mạt Mạt gắt gao nắm thành quyền, khắc chế thân thể không ngừng xuất hiện cảm giác kỳ dị kia.
Không biết có phải do Enson uống rượu không, đêm nay anh đặc biệt không giống bình thường, mặc dù cô không có cách nào thấy gương mặt của anh, không có cách nào thấy vẻ mặt của anh, nhưng mà, rất kỳ lạ, anh lại làm cho cô có một cảm giác hoa mắt chóng mặt, để cho cô so với rất nhiều lần trước, đều không tự chủ được thuận theo.
Thuận theo của cô, chọc cho người đàn ông càng dịu dàng yêu thích.
Tay anh, chậm rãi vuốt ve da thịt của cô, từng phát từng phát, rất thương tiếc.
Lăng Mạt Mạt cảm giác tim mình đập nhanh rối loạn.
Đến khi tay người đàn ông dò xét về phía eo của cô, Lăng Mạt Mạt mới giật mình nhớ tới cái gì, vươn tay, giãy giụa ngăn cản anh, ở xung quanh trên giường sờ loạn một lúc, rốt cuộc tìm được đồ mình mang đến, sau đó nhét vào trong tay người đàn ông.
Người đàn ông cau mày cảm giác trong tay xuất hiện thêm tới một cái túi hình vuông nhỏ, anh không biết là cái gì, hơi sờ soạng hai lần, mới biết đó là – – – – bao cao su!
Người đàn ông ở trong bóng tối, ánh mắt trong lúc đó đột nhiên trở nên có chút tối tăm.
Cô cho anh thứ đồ này làm cái gì?
Anh không cần dùng!
Enson đặt đồ kia sang một bên, tiếp tục cúi đầu, hôn lên môi Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt biết được người đàn ông không dùng, lại bắt đầu từ chối tiếp, ấp úng mở miệng: “Mang theo cái kia rồi làm, an toàn.”
Enson không để ý đến cô, bản thân vẫn tiếp tục như cũ.
Lăng Mạt Mạt vùng vẫy càng lúc càng lợi hại, tuyệt không phối hợp.
Enson ấn bờ vai cô, không nhúc nhích đè ở trên người cô.
Mặc dù không nhìn thấy, Lăng Mạt Mạt vẫn có thể cảm thấy trong đêm tối người đàn ông chăm chú nhìn mình.