Như thế từ trước đến nay sợ Trần Uyển Như đi Mỹ tham gia tiệc rượu nhà họ Hàn cũng là vì An Nam, bây giờ An Nam tìm được hạnh phúc của mình cô không thể không ly hôn với An Nam, trở thành một người vợ cũ.
Phụ nữ đã ly dị, phụ nữ lăn lộn trong vòng giải trí, phụ nữ từng có quy tắc ngầm, phụ nữ từng chen chân vào chuyện tình yêu…. Không có một điểm nào là tốt, tất cả mọi chuyện đều dồn hết lên trên người cô. Anh ta không tự chủ được nhớ tới trong bữa tiệc hàng năm của E&R, vẻ mặt u ám mất mát của Trần Uyển Như khi đối diện với Lý Tình Thâm. Tô Thần lại nghĩ tới chuyện scandal của Trần Uyển Như và Vương Siêu từng truyền ra ngoài, dẫn tới Giản Thần Hi ‘Ngọc nát đá tan’, nhường tất cả cơ hội cho Lăng Mạt Mạt. Trong nháy mắt đó Tô Thần nói không rõ trong lòng mình rốt cuộc có tư vị gì.
Từ trước đến giờ anh ta luôn cảm thấy Trần Uyển Như là một cô gái ham mê hư vinh, vô cùng tâm cơ, anh ta luôn cảm thấy cô chính là dạng phụ nữ ai cũng có thể làm chồng, không biết chừng mực ý tứ, anh ta vẫn cho rằng cô đến gần anh ta là đang chơi trò vờ tha để bắt thật. Nhưng bây giờ anh ta phát hiện, anh ta không dám chắc….
Trần Uyển Như yêu Lý Tình Thâm, trong bữa tiệc tối nay anh ta khẳng định điều đó.
Nhưng mục đích cô làm như vậy là vì cái gì?
Bên trong phòng rất yên tĩnh, Trần Uyển Như lười biếng dựa vào ghế salon vừa uống bia vừa nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ, trong đầu cô quanh đi quẩn lại từng ly từng tý chuyện xảy ra tối nay.
Cả đời này cô chưa bao giờ được một người đàn ông bế qua.
Không ai biết cũng chẳng ai tin tưởng.
Nhưng thật sự, thật sự cô chưa từng được người khác bế như vậy.
Thì ra được một người đàn ông bế theo kiểu công chúa là loại cảm giác đó.
Trần Uyển Như cong khóe môi, người ôm cô là Tô….. Thần…. Tô Thần…. Tô Thần, Tô Thần…. Cái tên này trăm biến vạn chuyển trong lòng cô rất nhiều lần, cuối cùng bị cô hung hăng đè nén vào sâu tận đáy lòng, cô giơ lon bia há miệng một ngụm uống hết.
“Trần Uyển Như, vì sao lúc trước cướp điếu thuốc từ trong tay tôi?” Cuối cùng Tô Thần không nhịn được trực tiếp mở miệng dò hỏi.
Trần Uyển Như nghe thấy câu hỏi của Tô Thần thì nhíu mày một cái, nghiêng đầu nhìn anh ta, tựa như đang cố gắng suy nghĩ điều gì đó, cuối cùng cô vẫn nhẹ nhàng lắc đầu: “Lúc nào vậy? Không nhớ rõ.”
Tô Thần ngẩn người, trong lòng ngạc nhiên không thôi.
Cô không nhớ rõ…. Lần đó cô gọn gàng dứt khoát cướp điếu thuốc từ trong ta anh, anh nhớ rõ ràng còn cô lại chẳng nhớ rõ…..
Thì ra là lần đầu quen biết đó vẫn khắc ghi trong tim anh ta, đối với cô mà nói lại là đoạn nhạc đệm bé nhỏ hoàn toàn không đáng kể tới trong cuộc sống của cô… Hoặc nói là, cũng không được tính là nhạc đệm, vốn có lẽ không đáng để ý….
Thật ra thì trước tới giờ Trần Uyển Như chưa nói chuyện lần đó với Tô Thần, có lẽ tối nay trải qua chuyện sóng gió với Lâm Dương này, ấn tượng về Tô Thần của Trần Uyển Như trở nên tốt hơn rất nhiều, nên liền bình tĩnh hòa nhã lộ ra toàn bộ với anh ta: “Vì tôi muốn cho Lăng Mạt Mạt chứng kiến anh bay bướm, chia tay với anh.”
“À?” Lần này đổi lại là Tô Thần ngẩn người.
Đây là cái gì và chuyện gì hả trời?
Cô hôn anh ta, sao Lăng Mạt Mạt lại chia tay với anh ta?
Lại nói… Anh ta và Lăng Mạt Mạt có tốt hay không, mắc mớ gì tới cô?
Trần Uyển Như nhàn nhạt liếc mắt nhìn vẻ mặt của Tô Thần, cứ thế nói tiếp: “Lăng Mạt Mạt là của Lý Tình Thâm.”