• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Gia Hân bắt đầu kể cho Thu Huệ nghe về tình trạng khó khăn hiện tại của gia đình. Bà cũng kể lại một cách qua loa, đại khái về hôn ước năm xưa giữa Châu Minh Đạt với bố của Lãnh Tử Duật. “Cái gì cơ? Thời đại nào rồi mà bố mẹ còn định bản con gái để kiếm chác như vậy” – Châu Thu Huệ còn 

chưa hiểu hết câu chuyện mẹ vừa kể thì đã kêu lên một cách đầy thất kinh. 

“Con nói cái gì cơ?” – Lục Gia Hân tức giận, khói bay mịt mù trong nhà. “Bà nó, có gì cứ từ từ nói với con bé” – Châu Minh Đạt lập tức xoa dịu vợ. “Châu Thu Huệ con nghe kĩ mẹ nói đây. Nhà mình đang có nguy cơ phải bán hết trang trại, đất đai đi nếu vụ nông sản này không kiếm chác, thu về được nhiều. Chưa kể gia đình ta cũng không thể cứ sống mãi như vậy được. Muốn vào được thế giới thượng lưu kia thì con buộc phải lấy Lãnh Tử Duật” 

“Lấy một ông già giàu có để có được gia sản nhà ông ta ư? Giờ là thời đại nào rồi, mẹ nghĩ việc ấy còn dễ dàng như vậy được không?” Lục Gia Hân lắc đầu ngán ngẩm nhìn con gái: Trứng còn đòi khôn hơn vịt à? Mẹ mày đã tính thì không bao giờ có vấn đề gì được cả. Lãnh Tử Duật mới 

hơn 30 tuổi, một khi gặp cậu ta, con đương nhiên sẽ đồng ý với quyết định này của bố mẹ” 

“Mẹ tự tin rằng con sẽ thích được anh ta ư? Mẹ coi thường con gái mẹ quả đấy” – Thu Huệ bật cười thành tiếng. 

“Điều đó là đương nhiên. Con chắc chắn sẽ thích cậu ta. Có điều, cái mà chúng ta cần không phải là việc ấy. Hôm nay, mẹ gọi con về không phải là để thuyết phục con mà là để cùng nhau tìm cách khiến Lãnh Tử Duật si mê con” 

“Trời, bố mẹ đâu cần phải nghiêm túc như vậy chứ. Chẳng lẽ cái tên Lãnh Tử Duật đó lại đáng sợ đến thế ư?" 

Lục Gia Hân ném lên bàn tập tài liệu mà bà đã chuẩn bị từ trước. 

“Con xem thật kĩ đi. Sau đó chúng ta sẽ đến gặp cậu ta. Lần gặp đầu tiên, tuyệt đối không được xảy ra bất 

kì sai sót nào cả” 

Thu Huệ cầm tập tài liệu ấy lên rồi lật ra xem thử, đập ngay vào mắt cô là hình ảnh một người đàn ông cực 

kì điển trai. Lãnh Tử Duật cao 1m85, Thu Huệ tưởng tượng ra cảnh đứng cạnh anh ta, chắc cô chỉ có thể với 

được tới vai anh ta mất. Nhìn những tấm ảnh mẹ cô thu thập được, Thu Huệ dân hiểu ra lý do vì sao bà tự tin 

rằng cô chắc chắn sẽ thích anh đến vậy. 

Lãnh Tử Duật sở hữu một vẻ ngoài cực kì nam tính, khuôn mặt anh góc cạnh như tranh vẽ. Một vẻ đẹp 

tưởng chừng chỉ có ở những pho tượng của các vị thần Hy Lạp lại hội tụ hết trong con người ấy. Làn da anh 

ngăm ngăm, ông lên như được phủ một loại sáp ong đặc biệt, càng làm nổi bật thêm những thở Cơ săn chắc. Điểm khiến Thu Huệ bị thu hút nhất chính là nụ cười của Lãnh Tử Duật. Nụ cười ấy có thể khiến cho bất cứ 

ai khi nhìn thấy cũng phải đem lòng mến mộ anh ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Trong tất cả những hình ảnh 

được in ra trên báo, có thể thấy điểm chung là Lãnh Tử Duật đều cười thật rạng rỡ, nụ cười ấy của anh như 

ánh nắng mặt trời, khiến mọi nơi anh đến đều tỏa sáng một cách kì diệu. Thu Huệ lật tiếp đến những trang ghi thông tin về Tử Duật và công ty của anh. Lãnh Tử Duật hiện đang sở 

hữu một công ty chuyên buôn bán, nhập khẩu rượu từ những thương hiệu lớn trên thế giới, đồng thời anh 

cũng có một công ty con để tự sản xuất ra loại rượu đặc biệt mang dấu ấn của anh. 

“Thế nào? Thích rồi chứ” – Lục Gia Hân hỏi con gái khi thấy cô chăm chú không rời mắt khỏi tập tài liệu ấy. “Nếu trong đây mới chỉ là tài sản mà mẹ điều tra được thì khối tài sản của anh ta thực sự phải còn rất nhiều 

nữa ư?”. 

“Đúng vậy, một khối tài sản không thể ước tính nổi. Đó là chưa kể cậu ta còn chẳng có bất kì người anh em 

nào cả, chỉ có mỗi một bà mẹ kế trên danh nghĩa mà thôi. Đây chẳng phải là sự lựa chọn quá tốt rồi à?” 

Lục Gia Hân hài lòng khi thấy thái độ đó của Thu Huệ, bà chỉ lo đứa con gái bất trị này của bà không nghe 

lời, vậy thì mọi việc đương nhiên sẽ không thể diễn ra một cách thuận lợi được. 

“Con có hôn ước với anh ta từ nhỏ? Lãnh Tử Duật anh ta còn đã đồng ý việc đấy. Sao bố mẹ vẫn còn lo 

lắng như vậy?" - Thu Huệ dè chừng, cô tự biết không có chuyện miếng thịt ngon lại dễ ăn như thể được. Mà 

nếu thật là có chuyện đó đi chăng nữa, mẹ cô sẽ chẳng phải cất công để làm những việc này. 

“Vì vậy mẹ mới muốn con tìm hiểu thật kĩ Lãnh Tử Duật này. Một người trẻ tuổi như cậu ta mà trong tay đã có mọi thứ, đương nhiên sẽ không dễ dàng gì để điều khiển được. Như mẹ đã nói, bà mẹ kế kia của Lãnh Tử Duật cũng chỉ là trên danh nghĩa, không có bất cứ quan hệ gì trên mặt giấy tờ hay pháp luật 

Thu Huệ nghe vậy thì cũng cảm thấy lo lắng, một người như vậy liệu sẽ chọn cô làm vợ tương lai ư? Lục Gia Hận biết được suy nghĩ ấy của con gái, bà liền trấn an có: 

“Đúng vậy đấy. Cậu ta đã nắm được mọi thứ về chuyện đời tư của con. Lãnh Tử Duật không hề đơn giản, cả 

gia đình chúng ta đều đang đặt cược vào con đấy, Thu Huệ” 

“Vậy mẹ muốn con làm gì?” – Thu Huệ ngay lập tức đi vào vấn đề chính. 

“Việc đầu tiên con phải làm là cắt đứt quan hệ với thằng ranh Hạo Anh Kiệt kia đi” – cứ mỗi lần nhắc đến 

tên người này, Lục Gia Hân lại giận đến tìm người. “Lãnh Tử Duật hẳn đã điều tra được mối quan hệ của con và Anh Kiệt. Liệu." Thu Huệ chưa kịp nói hết câu thì mẹ cô đã vội cắt lời: 

“Trước hết là cử cắt đứt với nó đi đã. Giờ con phải xây dựng lại hình ảnh một vị tiểu thư đài các, những 

chuyện khác thì đều đã là việc của quá khứ rồi. Trong thời gian này tuyệt đối không được để xảy ra sơ xuất 

gì cả, cậu ta chắc chắn sẽ cử người theo dõi con. Con chỉ được đi đến công ty rồi về nhà, mọi hình ảnh của 

con đều phải thật đẹp và không có chút tì vết nào” Thu Huệ nuốt nước bọt rồi nói: “Vâng, con biết rồi. Mẹ cứ tin ở con” 

Người đàn ông này chắc chắn sẽ phải thuộc về cô... bằng mọi giá sẽ chỉ là của Châu Thu Huệ cố mà thôi. 

Hạo Anh Kiệt tức tối khi bị Thu Huệ bỏ lại một mình trong quán bar. Anh lấy điện thoại ra gọi cho bạn bè đến uống với mình. Nhóm của Anh Kiệt cũng chẳng còn lại mấy người, sau vụ ẩu đả lần trước, đứa thì bị nhốt ở nhà, đứa lại ở trong trại cải tạo. “Hưng à? Rảnh không ra đây uống với tao?" “Vẫn chỗ cũ à? Nay ra sớm vậy? Được rồi, tao tới ngay” Anh Kiệt uống nốt cốc rượu còn lại trên bàn rồi đi thẳng xuống quầy bar phía dưới tầng 1 đợi bạn. Trong 

căn phòng này vẫn còn vương vấn mùi hương của Thu Huệ khiển cả người anh cảm thấy bứt rứt không thôi. 

“A Kiệt” – cậu bạn tên Hưng kia vẫy gọi từ xa. 

“Chỗ này” – Hạo Anh Kiệt đáp lại, 

“Hôm nay sao lại có nhã ý gọi tao vào giờ này? Em bồ của mày đâu vậy? Người yêu mới được thả ra mà không đi ăn mừng gì à?”. 

“Mày thôi đi được không? Mới đến mà nói nhiều vậy, gọi gì uống đi” – Hạo Anh Kiệt trừng mắt lườm tên bạn 

của mình một cái. 

“Được rồi, được rồi” – Hưng vừa nói vừa tiện tay vẫy một em nhân viên vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK