• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh Tử Duật lại càng không phải, anh ấy chỉ mới vài lần hôn phớt chào tạm biệt cô, làm sao cái thai này có thể là của Lãnh Tử Duật được. 

Càng nghĩ càng khiến cho Châu Thu Huệ đau đầu không thôi. Cô muốn khóc mà cũng không thể chảy ra một giọt nước mắt nào được cả. 

Về tới nhà, Lục Gia Hân nhất quyết tra hỏi, bắt Châu Thu Huệ thành thật trả lời từng câu, từng câu hỏi một. 

Châu Thu Huệ đành phải một lời kể hết ra sự tình hôm ấy. Nghe xong, Lục Gia Hân dường như đã hiểu được ngọn ngành sự việc, bà tức giận tát thẳng vào mặt Châu 

Thu Huệ một cái tát đau điếng: 

“Con ngốc này, mẹ đã bảo con hết lần này đến lần khác là phải tránh xa cái thằng Hạo Anh Kiệt vô dụng ấy 

ra. Vậy mà còn cứ đâm đầu nghe lời nó” 

Bị đánh đau như vậy, Châu Thu Huệ thút thít khóc rồi ấm ức nói: “Mẹ... con cũng đâu có biết mọi chuyện lại thành ra như vậy. Con đã cắt đứt với anh ta từ lâu rồi, từ lúc con 

hứa với mẹ sẽ lấy Lãnh Tử Duật. Nhưng... anh ta một hai đòi đe dọa con, nhất quyết không buông tha cho 

con. Con vì sợ bố mẹ lo lắng nên mới muốn tự giải quyết việc này. Bàn đầu là đề nghị cho Hạo Anh Kiệt chút 

tiền để bịt miệng anh ta... ngờ đâu hôm ấy, anh ta lại hãm hiếp con” 

Chậu Thu Huệ kể đến đây thì không nhịn được nữa mà òa lên khóc. Để đạt tới được bước này trong kế 

hoạch, bản thân Châu Thu Huệ cũng bỏ ra biết bao nhiêu là công sức, phải hy sinh nhiều tới nhường nào. Nên nếu phi vụ lần này thất bại, người đau khổ nhất đương nhiên cũng là Châu Thu Huệ cô. 

Nghĩ đến đây, bao nhiêu uất ức mà cả ngày hôm nay Chầu Thu Huệ bị đổ lên đầu lại càng tuôn ra mãnh liệt. 

“Hừ, thằng ranh con đó không ngờ cũng thật lắm mưu mô. Như vậy mà dám trêu đùa nhà họ Châu chúng ta." 

Châu Thu Huệ nghe Lục Gia Hân nói vậy thì không khóc nữa, cô quay sang hỏi mẹ: “Mẹ, bây giờ chúng ta phải xử lý cái thai này như thế nào đây?”. 

Thấy Lục Gia Hân đứng im lặng không trả lời, Châu Thu Huệ không kiên nhẫn nổi nữa mà thì thầm nói: 

“Hay là bỏ nó đi... cái này, tuyệt đối không thể để Lãnh Tử Duật anh ấy biết tới sự tồn tại của đứa bé này được.” 

“Mẹ còn đợi mày dạy khôn hay sao. Chuyện này trước hết cứ từ từ cái đã, không thể manh động như vậy 

được. Đứa bé này tuyệt đối không được nói cho bất cứ một ai biết nghe chưa. Mấy ngày này cũng hãy lấy lý 

do mệt mà tránh gặp mặt với Lãnh Tử Duật” “Dạ vâng." - Châu Thu Huệ như một cỗ máy vô hồn chỉ biết nghe theo lời mẹ cô nói rồi gật đầu lia lịa. “Còn nữa, thằng ranh con Hạo Anh Kiệt kia, dạo này nó có liên hệ cho con nữa hay không?” 

Chậu Thu Huệ nghe mẹ cô nhắc tới Hạo Anh Kiệt thì bất giác run lên, người lại cứng đơ cả lại, có biết lúc 

này không nên giấu mẹ cô bất cứ chuyện gì cả nên thành thật nói: 

“Anh ta... có liên hệ với con vài lần... để xin tiền”. 

Nghe Chầu Thu Huệ nói vậy, Lục Gia Hân tức đến mức không kìm nén nổi nữa, bà liên tục buông ra những 

câu chửi thề trong sự ngạc nhiên của con gái mình. 

“Hạo Anh Kiệt hãy để cho mẹ xử lý. Tuyệt đối không được để cậu ta biết tới sự tồn tại của đứa bé này hay 

đứa bé chính là con của cậu ta.” 

“Mẹ... mẹ có kế hoạch gì vậy?” – Châu Thu Huệ không nhịn được tò mò hỏi. “Hiện tại con không nên biết cái gì cả. Cứ ở nhà ngoan ngoãn đóng giả người ốm đi. Tới hôm sinh nhật con còn nhiều thứ phải trông cậy vào con đó” “Dạ vâng, con biết rồi” 

Châu Thu Huệ nghe mẹ dặn dò, kể từ hôm đó cô không bước chân ra ngoài một bước, gặp mặt Lãnh Tử 

Duật cũng dần hạn chế hơn. 

Từ hôm đó trở đi, Hạo Anh Kiệt kia bỗng nhiên trở thành cái gai trong mắt Lục Gia Hân bà. Ban đầu bà 

tưởng con gái bà Chầu Thu Huệ chỉ là chơi bời cùng cậu ta nên cũng không quản nhiều. Giờ đây lại trở thành 

mối hiểm họa vô cùng khó lượng, làm bà đau đầu suy nghĩ cách đối phó. 

Nhưng Châu Thu Huệ bà là ai cơ chứ, mưu mô thủ đoạn Châu Thu Huệ bà vốn không bao giờ thiểu. 

Biết Hạo Anh Kiệt kia là một tay chơi sĩ diện, thường xuyên bao một nhóm bạn của cậu ta đi ăn chơi, tiệc 

tùng tại các quán bar đắt tiền trong thành phố. 

Một người không có tiền như Hạo Anh Kiệt thì lấy đâu ra tiền để làm những việc như vậy. Đương nhiên 

chính là tiền của Châu Thu Huệ, đồng thời cũng là tiền của Châu gia nhà bà rồi. 

Nghĩ tới đây Chậu Thu Huệ không khỏi tức tối, lại càng muốn hãm hại Hạo Anh Kiệt kia thẩm độc hơn. 

Biết Hạo Anh Kiệt cần tiền, mà Châu Thu Huệ con bà lại không phải là cái máy rút tiền mãi không cạn. Lục 

Gia Hân quyết định bày ra một cái bẫy để Hạo Anh Kiệt kia rơi vào. 

Bà thuê một đám người môi giới, nhờ họ nói với Hạo Anh Kiệt đi giao một lô hàng cẩm, cách thức và địa điểm giao hàng vô cùng đơn giản nhưng khoản lợi nhuận thì là một con số cực kì khủng. 

Chỉ cần giao xong món hàng này, Hạo Anh Kiệt sẽ có ngay hai mươi triệu tiền hoa hồng. Thậm chí bên môi giới này còn sẵn sàng trả trước cho anh ta mười triệu, số còn lại khi giao xong sẽ trả nốt. Hạo Anh Kiệt ban đầu còn bán tín bán nghi, dù bản thân anh ta đã làm nhiều phi vụ phạm pháp, nhưng đều là mấy vụ vớ vẩn cảnh sát không thèm động tới. Mà những vụ đấy nhiều thì được vài triệu, không thì chỉ được có vài trăm lót dạ. Lấy đâu ra con số hàng chục triệu như kia. 

Hạo Anh Kiệt thừa biết không phải tự nhiên mà "món ngon” lại được dâng lên tận miệng mình như vậy, cho nên anh ta rất cảnh giác. 

Nhưng Hạo Anh Kiệt đâu phải là đối thủ của Lục Gia Hân kia đâu, bà ta thừa hiểu nếu cho anh công việc dễ dàng và lợi nhuận cao như vậy, anh ta sẽ nghi ngờ rồi không mắc bẫy. Cho nên Lục Gia Hân bảo với bên môi giới thả cho Hạo Anh Kiệt thành công trong hai đơn hàng đầu tiên. 

Hai đơn hàng nhỏ đó vốn chẳng có gì bên trong, chưa kể giao dịch vô cùng thuận lợi, tiền về túi Hạo Anh 

Kiệt cũng dễ như uống nước vậy. Hạo Anh Kiệt cũng cẩn thận tìm hiểu, hỏi han cẩn thận thêm thì được bên môi giới giải thích đó là những 

món đồ ăn trộm, được buôn bán trao đổi trong chợ đen, hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Mà sau hai lần 

thành công, có nhiều tiền trong túi, Hạo Anh Kiệt càng hăng máu muốn kiếm thêm thật nhiều. 

Nắm bắt được tâm lý này của Hạo Anh Kiệt, Lục Gia Hân dặn dò đàn em của bà thật cẩn thận, tối nay mọi người sẽ chính thức hành động theo kế hoạch mà bà đã bày ra từ đầu. 

Hạo Anh Kiệt vẫn như mọi khi đi giao món hàng cho bên môi giới rồi nhận tiền, nhưng khi vừa cầm vào bọc tiền xong thì cảnh sát ập tới, tên mua hàng kia chẳng hiểu sao lại lấy dao cắt vào chân Hạo Anh Kiệt rồi bỏ chạy. 

Hạo Anh Kiệt đau đớn gào thét lên, định chạy đi nhưng chạy không nổi, máu trên chân anh không ngừng tuôn rơi. 

Cảnh sát thành công bắt được Hạo Anh Kiệt với đầy đủ tang chứng vật chứng. Hạo Anh Kiệt bị khép vào tội danh buôn bán hàng cấm cực kì nguy hiểm, chưa có cảnh sát đưa ra rất nhiều bằng chứng cho thấy người đứng đầu đường dây này chính là Hạo Anh Kiệt, anh ta đã thành công hơn 20 vụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK