Cung Bắc Đẩu!
Bẩm Thượng Đế “bên ngoài Điện có một tiểu tiên nữ xin được gặp ngài”.
Là người của Cung nào?
– Thuộc hạ cũng không rõ, nhưng nghe tiểu tiên nữ đó bảo có thứ quan trọng muốn trao đến tận tay ngài!
Truyền cô ta vào…
…………
Tiểu Tình xin bái kiến Huyền Thiên Thượng Đế!
Huyền Thiên Thượng Đế nhìn chăm chú quan sát tiểu tiên nữ đang đứng trước mặt ông và ôn tồn lên tiếng hỏi “Ngươi là người của Cung nào? Tìm ta có việc gì?”
Bẩm Thượng Đế “Tiểu Tình là người của Không Linh Cung, trước đây chỉ là một tiểu tiên nữ chăm sóc vườn thiên uyển của Thiềm Đại Đế, nhưng thời gian trước may mắn được Thiềm Đại Đế sắp xếp đến hầu hạ Sở Cung Chủ!”
– À…nói như vậy thì lai lịch của tiểu tiên nữ ngươi cũng không hề tầm thường! Ngươi nói xem, hôm nay tìm đến Bắc Đẩu Cung của ta là có việc gì?
Bẩm Thượng Đế “Cung Chủ của chúng tôi có một bức thánh thư gửi đến ngài!”
Huyền Thiên Thượng Đế đưa tay cầm lấy và từ tốn mở ra đọc, thánh thư chưa được đọc hết mà mày của Huyền Thiên Thượng Đế đã nhíu chặt như thể kẹp được cả ruồi nhặng!
“Tiểu tiên nữ, ngươi mau dẫn đường!”
Tuân lệnh Huyền Thiên Thượng Đế…
…—————-…
Không Linh Sơn!
Huyền Thiên Thượng Đế vừa cho chân tiếp đất, cảnh vật trước mắt đã khiến cho ông vô cùng kinh ngạc “quả nhiên là…không nơi đâu có thể đẹp hơn nơi này!”
Thánh Điện…
“Cung Chủ!”
Đôi mắt Sở Vĩ Vĩ đang cụp xuống, nghe tiếng Tiểu Tình thì từ từ nâng lên “Cô về rồi à?”
Dạ! Cung Chủ…
Huyền Thiên Thượng Đế đang khoan thai bước vào, càng lúc càng khiến ông thêm kinh ngạc “Thánh Điện của Sở Cung Chủ, quả thật là danh bất hư truyền! Không còn nơi nào có thể uy nghi hơn”.
Thượng Đế đã quá lời rồi!
“Tiểu Tình, giúp ta chuẩn bị trà”.
“Dạ! Cung Chủ”
Sở Vĩ Vĩ nhìn Huyền Thiên Thượng Đế đến không thèm chớp mắt!
Huyền Thiên Thượng Đế nắn nhẹ vùng trán “Sở Cung Chủ!”
À…”Vĩ Vĩ đã thất lễ rồi, mời Thượng Đế ngồi!”
Huyền Thiên Thượng Đế từ tốn ngồi xuống ghế “Sở Cung Chủ, chuyện…”
Sở Vĩ Vĩ cắt ngang lời của Huyền Thiên Thượng Đế “Ngài dùng trà trước đã, từ từ rồi hẳn bàn đến việc khác!”
Được…”Đa tạ Sở Cung Chủ”.
Tiểu Tình bưng khay trà bước vào và đặt lên bàn “Mời Thượng Đế và Cung Chủ dùng trà!”
Được rồi “Tiểu Tình, cô lui xuống đi!”
“Dạ…Cung Chủ”
Sở Vĩ Vĩ mỉm cười “Huyền Thiên Thượng Đế…”
– Mời ngài dùng trà!
Huyền Thiên Thượng Đế nâng tách trà lên môi và nếm nhẹ…”ngon, rất ngon”.
Sở Vĩ Vĩ cười nhưng không lên tiếng.
Chẳng hay trà này được pha như thế nào vậy Sở Cung Chủ?
“Mùi vị này quả thật rất khác lạ, ta đã uống trà hàng vạn năm mà chưa từng nếm qua mùi vị này!”
– Tiểu Tình cô đến đây giải thích cho Huyền Thiên Thượng Đế rõ, cách cô pha trà thế nào! Ngài ấy có vẻ như rất thích cách pha trà của cô.
(Tiểu Tình có chút ngỡ ngàng “rõ ràng là cách pha trà còn không phải chính Cung Chủ đã dạy cho mình sao? Ngài ấy hỏi thì Cung Chủ có thể nói ra là được. Lại còn gọi mình, đúng là Cung Chủ!”)
“Bẩm Thượng Đế”
À, cô chỉ ta cách pha loại trà này có được không?
Được ạ!
“Bẩm Huyền Thiên Thượng Đế, trà này là do Tiểu Tình dậy sớm hứng lấy sương mai để pha, còn có…Tiểu Tình còn cho vào đấy một ít phấn hoa, phấn hoa thì có thể chọn mùi vị mình thích mà cho vào. Không Linh Sơn của chúng tôi có rất nhiều loại hoa, mỗi ngày tôi đều lấy mỗi loại một ít phơi khô để dành”.
Huyền Thiên Thượng Đế rất thích uống trà, nên khi nghe qua cách pha trà của Tiểu Tình thì ông rất chăm chú lắng nghe, ông thấy vô cùng hứng thú.
Vậy cô cho tôi hỏi “loại phấn hoa trong tách trà này là loại nào?”
Bẩm Thượng Đế “đây là phấn hoa của hoa ngọc lan!”
– Hoa ngọc lan sao?
Phải ạ! Và đây cũng là loại hoa mà Cung Chủ của chúng tôi rất yêu thích!
Ồ…ta hiểu rồi “cảm ơn cô đã chỉ cho ta cách pha trà ngon, ta có món quà nhỏ muốn tặng cho cô…tiểu tiên nữ!”
Huyền Thiên Thượng Đế đưa cho Tiểu Tình một viên ngọc quý “Cô hãy cầm lấy”.
Tiểu Tình rụt tay lại…
Bẩm Thượng Đế “Chỉ là chuyện nhỏ, ngài đừng quá khách sáo. Ngọc quý thì xin ngài hãy cất đi, Tiểu Tình tuyệt đối không dám nhận đâu ạ!”
Cô hãy nhận lấy!
Dạ không…
Sở Vĩ Vĩ cười cười “Thượng Đế đã có lòng như vậy, sao cô còn không nhận lấy”.
Dạ! Cung Chủ…
Tiểu Tình cúi đầu trước mặt Huyền Thiên Thượng Đế “đa tạ món quà quý giá của Thượng Đế!”
Được rồi, được rồi…có qua có lại, cô đừng khách sáo nữa!
…………
Sở Vĩ Vĩ ra lệnh cho thuộc hạ đưa Hồng Tụ công chúa vào Thánh Điện!
“Cha…”
“Hồng nhi!”
“Cha, cha cứu con…”
Huyền Thiên Thượng Đế đau lòng nhìn đứa con gái mà mình hết mực yêu chiều, giờ lại bị xích bằng xích vàng, đây là chiếc xích hút lấy chân khí trên cơ thể, nếu bị trói chặt như vậy trong thời gian dài thì chân khí sẽ bị hút đến cạn kiệt mà chết…nhìn là biết vô cùng khó chịu rồi!
“Hồng nhi, đã xảy ra chuyện gì?”
Hồng Tụ cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt cha mình “con…”
“Sở Cung Chủ! Chẳng hay đứa con gái này của ta đã chọc giận gì đến Sở Cung Chủ, mà cô lại trái nó bằng xích vàng?”
Sở Vĩ Vĩ đặt tách trà trên tay xuống “con gái cưng của ngài đã xông vào điện của tôi và thích sát tôi, tôi mà sơ ý thì đã chết dưới gươm của cô ấy rồi!”
“Hồng nhi, con làm chuyện hồ đồ gì vậy?””
“Cha!”