Mục lục
Nghìn Kiếp Nguyện Yêu Nàng - Hoa Liễm Ngọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Vĩ Vĩ được Tây Mẫu nương nương đưa về Điện làm khách. Chân nhẹ nhàng lướt qua từng khung cảnh, cô vô cùng cảm thán “Nơi này quả nhiên là đẹp nhất lục giới!”

“Cô cô đã quá lời rồi”.

Sở Vĩ Vĩ được Tây Vương đón tiếp vô cùng nồng hậu và nhiệt tình. Cô được bà đưa đi tham quan khắp nơi trong Điện, còn được đi xem vườn đào và đến Tuý Phúc Các.

Cô có chút sững sờ “Tuý Phúc Các…là nơi uống rượu và xem tiên nữ ca múa. Haiz…Tây Mẫu nương nương thật biết cách thưởng thức!”

………

Cô cô thích uống loại rượu nào?

Sở Vĩ Vĩ lắc đầu “bẩm Tây Mẫu, trước giờ Vĩ Vĩ không thích uống rượu…ta nhớ có lần, ta chỉ uống vài cân rượu mà đã lạc đường đến âm ti”.

Tây Mẫu nương nương vô cùng hiếu kỳ “sao cơ? Cô cô chỉ uống có vài cân rượu mà đã lạc bước chạy đến âm ti rồi sao?”

Sở Vĩ Vĩ gật đầu!

Ha ha ha ha….

Tây Mẫu nương nương bỗng cười phá lên cười, tửu lượng của cô cô quá kém rồi. Sau đó thì thế nào? Diêu Trì nghĩ là Diêm Vương sẽ nổi điên mất!

Sở Vĩ Vĩ ngạc nhiên “sao nương nương lại biết?”

Tây Mẫu nương nương lại cười sặc sụa “là ai thì không biết, chứ còn ta thì không lạ gì tính nết của ông ấy!”

Cô cô có thể kể tiếp được không? ta rất tò mò!

Sở Vĩ Vĩ nhớ lại chuyện năm đó mà còn thấy nhục…”ờm…ta…ta đi nhầm đến Điện của Sở Nhị Vương và còn nằm ngủ trên giường ông ấy!”

Sau đó thì thế nào?

Sau đó, ta bị ông ấy đạp xuống giường!

Kể đến đây thì cả hai cùng cười phá lên…

Tây Mẫu nương nương chợt khựng lại “hửm? Cô cô gọi Sở Giang Vương là Sở Nhị Vương sao?”

À…là ta quen miệng thôi!

Tây Mẫu nương nương cười cợt “xem ra thì cô cô ngủ nhầm giường ngài ấy một đêm, quan hệ cũng trở nên không tầm thường nhỉ!”

Sở Vĩ Vĩ lúc này nghiêm túc hơn “Nương nương và Ngọc Đế là Phu thê, sao lại mỗi người một nơi, một cõi?”

Tây Mẫu nương nương cũng không đùa tiếp “thật ra ta và Ngọc Đế không có quan hệ gì cả, chỉ là sư huynh muội mà thôi…cha ta là Nguyên Thủy Thiên Vương, năm xưa thu nhận hai đồ đệ là Thực Thần và Hạo Thiên. Thực Thần rất có giả tâm, nên cha ta muốn ta giúp đỡ Hạo Thiên lên ngôi. Thế nên từ đó chúng tôi xảy ra vô số hiểu lầm!”

Ai cũng nhầm tưởng chúng tôi có quan hệ phu thê “nhưng trên thực tế thì không phải!”

Sở Vĩ Vĩ trầm tư không lên tiếng, cô lại không hiểu vì sao lại có bảy cô tiên nữ và có cả Chức Nữ. Vậy tám cô tiên nữ này là con của ai? Cuối cùng thì Tây Mẫu có con cùng với ai?

Tây Mẫu nương nương như đoán được suy nghĩ của Sở Vĩ Vĩ “mọi người luôn luôn nghĩ rằng, tám cô con gái do ta sinh ra là con của ta và Ngọc Đế, nhưng ta lại nói thật lòng với cô cô…Họ không có bất kỳ một liên hệ gì với Ngọc Đế cả. Thần tiên như chúng ta không nhất thiết phải kết phu thê thì mới sinh ra con cái”.

Lúc này Sở Vĩ Vĩ mới hiểu được vấn đề…

Sở Vĩ Vĩ mỉm cười “vậy giữa nương nương và Đế Thích thì có ân oán thế nào?”

Khụ khụ khụ…

Chuyện này…”Cô cô…Diêu Trì không nói có được không?”

Đương nhiên là không! Ta kể bí mật của ta cho Tây Mẫu nương nương nghe rồi, giờ thì đến lượt người!

Khụ khụ khụ…”Cô cô thật là…”

Sở Vĩ Vĩ chớp chớp mắt…

Tây Mẫu nương nương không kiềm chế được sự đáng yêu và xinh đẹp của Sở Vĩ Vĩ.

Được rồi, được rồi…ta kể vậy!

– Nguyên hình của ta vốn không phải như thế này: “ta được như hôm nay…vốn dĩ do siêng năng tu luyện mà thành. Ta vốn có đuôi báo, răng hổ, đầu chim. Mấy nghìn năm trước ta còn chưa điều khiển được pháp thuật của mình thông thạo…trong một lần Thiên Đình mở tiệc mừng, ta vì uống say mà hiện nguyên hình…lúc đó Đế Thích cũng say nên giẫm phải đuôi của ta, ta cũng biết hắn không có cố ý, nhưng mỗi lần gặp hắn thì ta lại vô cùng tức giận!”

Hoá ra là thế…

……………

Thôi chúng ta không nhắc đến chuyện cũ nữa. Thời gian qua đã quá vất vả cho cô cô trong cuộc chiến với Vô Thiên rồi.

Sở Vĩ Vĩ thở dài “ta lại lo lắng nhất là Thực Thần!”

Tây Mẫu nương nương nhíu mày “vì sao vậy cô cô?”

Thực Thần là đồng môn của Ngọc Đế và Tây Mẫu. Hai người sẽ ra tay chứ?

Tây Mẫu nương nương trầm tư một lúc “năm xưa là do huynh ấy ra tay với chúng tôi trước”.

Vậy giờ Tây Mẫu định xử trí Thực Thần thế nào?

Nên làm như thế nào thì làm như thế ấy thôi!

Vĩ Vĩ hiểu rồi “Nương nương cứ yên tâm!”

Cô cô có cần Diêu Trì giúp gì trong nhiệm vụ lần này không?

Sở Vĩ Vĩ u buồn nhìn Tây Mẫu nương nương “Nương nương có thể tha cho Đế Thích không?”

Tây Mẫu nương nương cười rất tươi “được, cô cô đã lên tiếng…Diêu Trì dám không nể mặt người sao?”

Vĩ Vĩ cảm tạ ơn tình của Tây Mẫu nương nương!

Cô cô đừng khách sáo như thế…

Vậy ta có thể đưa người rời khỏi được rồi đúng không?

Tây Mẫu nương nương nhíu mày “Cô cô vội đến thế sao?”

Sở Vĩ Vĩ khẽ lắc đầu “ta đến Nam Tinh Các thăm ca ca một chuyến rồi sẽ rời khỏi nhanh thôi. Vì con trai ta hiện đang thế nào còn chưa rõ, cuộc chiến với Vô Thiên vẫn đang chờ phía trước!”

Được rồi, vậy cô cô nhớ phải hết sức thận trọng!

Được…

Tây Mẫu nương nương giúp Cổ Mộc Xuyên cởi trói…

Sau khi chia tay Tây Mẫu nương nương, Sở Vĩ Vĩ cùng Cổ Mộc Xuyên đến thăm Bạch Hạc rồi trở về Cổ Mộc Thành.

– —————

Cổ Mộc Thành!

Ngươi gì mà ngươi?

Cô cô có cần Diêu Trì giúp gì trong nhiệm vụ lần này không?

Đợi ta rời khỏi cái lồng sắt này thì ta sẽ cho ngươi biết tay.

Sở Vĩ Vĩ u buồn nhìn Tây Mẫu nương nương “Nương nương có thể tha cho Đế Thích không?”

Này nhóc con…nhanh thả ta ra…

Xùy…”Vô Thiên ngươi câm miệng cho ta, ồn chết được!”

Truyện chưa hoàn, tác giả đang cố gắng sáng tác

Đề xuất liên quan

Ngươi…

Ngươi gì mà ngươi?

Đợi ta rời khỏi cái lồng sắt này thì ta sẽ cho ngươi biết tay.

Hừ…”ta ngồi đây đợi ngươi thoát ra đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK